Xuyên Nhanh Dẫn Chồng Trước Và Anh Ta Lúc 5 Tuổi Tham Gia Show

Chương 45:

Trước Sau
Lúc này An Ngu đứng lên, chạy lon ton đi tới, vỗ bả vai anh quay phim: “Tôi thấy anh đừng rối rắm nữa, cứ làm theo những gì anh ấy nói đi, bằng không tối nay anh cũng phải ngủ ngoài lề đường với chúng tôi. Hơn nữa, hình như tổ chương trình của các anh cũng không có quy tắc nào nói rằng không thể thế chấp đồ đạc của nhân viên.”

Anh quay phim nghe An Ngu nói thế, hình như đúng là có chuyện như vậy.

Anh ấy khóc lóc với Điền Lập Quần: “Đạo diễn Điền, anh nhìn thấy rồi đó, tôi là bất đắc dĩ, không phải cố ý muốn thế chấp máy quay của chúng ta đâu.”

Các nhân viên trước màn hình nhìn thấy điều này thì không nhịn được mà bật cười, quay đầu nhìn đạo diễn Điền ở phía sau: “Nhóm khách mời này thật sự rất biết tạo hiệu quả chương trình, không ngờ anh Lệ Hành cũng biết chơi xấu.”

Điền Lập Quần đỡ trán, dở khóc dở cười, nhưng cũng không hết cách với bọn họ.

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp suýt nữa thì cười chết.

[Cứu mạng, cả nhà của anh Lệ là lỗ hổng chương trình đúng không? Tập trước đại chiến trong ruộng nước, lời đề nghị của chị An khiến tổ chương trình buộc phải sửa đổi quy tắc trò chơi. Tập này anh Lệ bán thiết bị của tổ chương trình, hai vợ chồng này thật là tuyệt!]

[Quả nhiên nồi nào úp vung nấy! Anh Lệ, sao anh lại như thế, trước kia anh không phải như vậy!]

[Là ảo giác của tôi sao? Sao tôi cảm thấy hình như anh Lệ nói nhiều hơn, không phải bình thường cả nửa ngày anh ấy cũng không nói được lời nào hay sao? ]

[Bạn nói đúng thật, hơn nữa dựa theo tính tình trước giờ của anh ấy, chắc là tình nguyện ngủ ven đường cũng không muốn cúi đầu cầu xin người khác.]

[Á á, cuộc sống này đã làm gì anh Lệ của tôi? Tại sao anh ấy vừa có miệng vừa như biến thành một người khác vậy!]

Bởi vì hứa hẹn dùng máy quay giá trị cao để thế chấp, người thanh niên kia vốn dĩ không muốn đưa bọn họ đi, hiện tại đã đồng ý. Việc này kiếm được nhiều tiền hơn so với khi anh ta chở hàng.

Một nhóm năm người trèo lên thùng xe phía sau xe chở hàng của anh trai kia, xe vừa mới chở xi măng, nên hiện giờ bên trên đầy bụi bặm, có điều nhóm người An Ngu cũng không để ý.

Hơn một giờ sau, anh trai kia đưa họ đến thành phố.

So với con đường hoang vắng thưa thớt người vừa rồi, nội thành phồn hoa náo nhiệt hơn rất nhiều. Tuy rằng trời đã hoàn toàn tối đen, nhưng đèn đường ở hai bên đường và ánh đèn ở khắp mọi nơi chiếu sáng toàn bộ thành phố hệt như ban ngày.

Khi đi qua một ngã tư tương đối nhiều người, Mộ Lệ Hành bảo anh trai kia thả bọn họ xuống, đi đến đây là được rồi. An Ngu tiến lại gần, lén hỏi Mộ Lệ Hành: “Tiền đâu? Không lẽ anh định đưa máy quay cho người ta thật à?”

Mộ Lệ Hành không trả lời cô, mà đi thẳng tới trước mặt một nghệ sĩ đường phố ở ven đường. Không biết anh đã nói gì với anh ta, nam ca sĩ mặc quần áo sành điệu, còn cột tóc đuôi ngựa kia đưa đàn guitar trên tay cho anh.



Sau đó An Ngu nhìn thấy Mộ Lệ Hành ôm cây đàn guitar ngồi xuống, vừa đàn vừa hát đầy tình cảm.

Giọng của anh vốn đã hay, trầm thấp, hát lên lại thêm một chút quyến rũ.

Rất nhanh đã có người bị giọng hát của anh hấp dẫn, vây quanh lại. Họ trông thấy quần áo của anh mặc dù dính bụi bặm, nhưng khuôn mặt cúi xuống lại đẹp trai chết người, lần lượt ném tiền vào hộp đàn guitar ở trước mặt anh.

An Ngu ngẩn người, chuyện gì đang xảy ra vậy, Mộ khốn nạn này… Không ngờ anh còn biết hát và chơi đàn guitar?

Càng làm cho cô không thể tưởng tượng được chính là, một người ngày thường lạnh lùng như thế, nhưng lại có thể hát rong ở đầu đường.

“Á á á, là anh Lệ, thật sự là anh Lệ!”

Trong đám đông vây xem có một cô gái nhận ra Mộ Lệ Hành, lúc mới bắt đầu cô gái này còn không tin, cảm thấy không thể nào, dù sao Mộ Lệ Hành cũng là ảnh đế, nam thần quốc dân, làm sao có thể hát rong đầu đường.

Chỉ coi như người ca sĩ đường phố này trông giống anh Lệ mà thôi. Dẫu sao hiện nay rất nhiều người cố tình bắt chước một số nghệ sĩ để nổi tiếng, kỹ thuật giả trang cũng rất thông thạo.

Cho đến khi cô ấy vừa nghe nhạc vừa chụp ảnh, muốn chia sẻ ca sĩ đẹp trai giống anh Lệ này lên mạng thì phát hiện tất cả mọi người đều đang nói về khách mời trong chương trình du lịch tập này đi đến thành phố H ở trên hot search, còn có không ít ảnh chụp màn hình hình ảnh ca hát của Mộ Lệ Hành từ trong phòng phát sóng trực tiếp.

Lúc này cô gái mới biết nam ca sĩ trước mắt có dáng vẻ giống anh Lệ này hóa ra chính là anh.

Tiếng hét ngạc nhiên của cô gái khiến cho người khác chú ý, vốn dĩ Mộ Lệ Hành có độ nhận diện cao trên toàn quốc, càng ngày càng có nhiều người nhận ra anh, còn có người hâm mộ nhìn thấy livestream đặc biệt chạy tới.

Tập trước một nhà ba người sống trong căn nhà rách nát, chen chúc trên chiếc giường cũ kỹ, đến cả chỗ để tắm rửa cũng không có. Cư dân mạng đều đau lòng vì một nhà ba người, ước có thể chuyển nhà của mình qua cho bọn họ ở, đáng tiếc chỉ có thể nghĩ vậy mà thôi.

Nhưng lần này thì khác, một nhà ba người ở ngay trước mặt bọn họ, nam thần quốc dân có thể với tới trong tầm tay.

Hiện tại bọn họ đang thiếu tiền, anh Lệ lại càng không tiếc mình hát trên đường phố để kiếm tiền xăng dầu, những fan này sao có thể thờ ơ!

Vì thế, đường phố vừa rồi còn vắng vẻ lập tức trở nên vô cùng đông đúc, nam ca sĩ đường phố kia vẻ mặt không thể tin nhìn tiền giấy trong hộp đàn guitar của mình chất thành núi nhỏ.

Mộ Lệ Hành hát xong, buông cây đàn guitar xuống, cúi chào khán giả trước mặt, bỗng chốc dẫn đến những tiếng thét chói tai.

Sau đó Mộ Lệ Hành căn cứ theo thỏa thuận vừa rồi, lấy đi một phần tiền anh xứng đáng được nhận từ trong hộp đàn guitar. Anh dựa theo lời lúc trước nói với thanh niên kia, trả cho anh ta gấp đôi chi phí đi đường và tiền xăng.



Anh trai kia nhận tiền, hài lòng rời đi.

An Ngu nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, chẳng trách vừa rồi anh lại tự tin hứa hẹn với anh trai kia như vậy, thì ra trong lòng đã có cách từ lâu.

Có điều dáng vẻ ca hát vừa nãy của Mộ khốn nạn này thật quyến rũ, ngay cả cô cũng bị thu hút một cách vô thức.

Dường như An Ngu cũng đôi phần hiểu được lý do vì sao Mộ Lệ Hành lại có nhiều người theo đuổi, có nhiều fan vẫn một lòng thích anh như ngày đầu đến thế. Lúc anh tập trung làm việc mình am hiểu, trên người thật sự sẽ phát sáng.

Đám đông vây xem kích động hỏi Mộ Lệ Hành có thể hát thêm một bài nữa hay không, Tiểu Lệ Hành nghiêm túc nói: “Không được đâu, bố đã hát xong rồi, hát nữa sẽ tính giá khác ạ.”

“Á á á, là Tiểu Tiểu Hành, Tiểu Tiểu Hành đáng yêu quá!”

“Không sao đâu Tiểu Tiểu Hành, em bảo bố em hát đi, chị đây có rất nhiều tiền, xin mọi người đó.”

[Người chị em kia ơi, cô có thể đừng thấp kém như vậy được không, ha ha ha ha!]

[Nhưng mà thật sự là chưa thỏa mãn, tôi cũng rất muốn anh Lệ hát thêm một bài nữa, nếu có thể nhảy cho chúng ta xem thì càng tốt. Tôi nhớ rất lâu trước kia anh ấy tham dự bữa tiệc tối phía bên chính phủ đã từng nhảy một điệu nhảy của một nhóm nhạc nam, vòng eo đó, tuyệt vời lắm!]

[Chết tiệt, chết tiệt, là khi nào? Có video để xem lại hay không?]

[Lệ phi, ngươi còn có điều bất ngờ gì mà trẫm không biết hay không. Gấu trúc chống cằm.jpg]

Chi phí đi đường đã giải quyết xong, cũng đã vào trong thành phố, tiếp theo đây đám người An Ngu phải nghĩ cách đi lên đảo Hải Cầm.

Nhưng bây giờ đã muộn như vậy, đi lên đảo có chút không khả thi, chỉ có thể ngủ lại đây một đêm trước.

Vừa rồi Mộ Lệ Hành biểu diễn kiếm được rất nhiều tiền, trừ đi tiền xăng dầu của anh trai kia, bọn họ đếm đếm, còn dư lại không ít tiền, đủ để lát nữa bọn họ ăn cơm tối và đặt khách sạn.

Nhưng khi An Ngu đang bàn bạc nên ăn gì, đặt khách sạn nào với Tiểu Lệ Hành, Mộ Lệ Hành nhanh chóng đi tới một tiệm thuốc, một lát sau anh đi ra khỏi tiệm thuốc, đưa một tuýp thuốc mỡ qua cho cô.

An Ngu nhìn chằm chằm thứ trong tay anh, rất ngạc nhiên.

Mộ Lệ Hành nói năng hững hờ, không nhìn vào mắt cô: “Nghe nói thuốc này bôi ở chỗ da bị trầy xước rất hiệu quả.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau