Xuyên Nhanh Dẫn Chồng Trước Và Anh Ta Lúc 5 Tuổi Tham Gia Show

Chương 48:

Trước Sau
Sáng sớm hôm sau, bọn họ tùy tiện mua chút đồ ăn sáng ở cửa hàng dưới nhà, rồi chuẩn bị đi tới đảo Hải Cầm theo lời của tổ chương trình.

Dựa vào thông tin nghe ngóng được ở chỗ ông chủ homestay, bọn họ phải gọi một chiếc xe trước, đi tầm bốn mươi phút sẽ đến bến tàu, sau đó ngồi tàu ra đảo.

Cũng may hôm qua họ ăn uống tương đối đơn giản, không tốn quá nhiều tiền, số tiền dư lại lúc này cũng đủ dùng, không chỉ đủ tiền gọi xe, mà cũng dư giả tiền mua vé cho mấy người.

Ba người và hai nhân viên thuận lợi lên đảo, nhìn thấy Điền Lập Quần đang ở trên bờ đợi họ.

An Ngu thấy ngoại trừ Điền Lập Quần và một vài nhân viên ra thì không nhìn thấy các khách mời khác đâu, cô hỏi: “Những người khác đâu, họ chưa tới sao?”

Điền Lập Quần nói: “Vẫn chưa, trước mắt chỉ có nhóm các cô lên đảo.”

An Ngu ồ một tiếng, sau đó hỏi tiếp: “Vậy thì người đầu tiên lên đảo có lợi ích gì không?”

Thật ra An Ngu chỉ tùy tiện hỏi, không ngờ lại nghe thấy Điền Lập Quần nói: “Có đó, người đến trước sẽ được ưu tiên chọn nhà.”

An Ngu: “!”

Trong mắt cô lộ ra nét hưng phấn.

Tiểu Lệ Hành nghe xong, vô cùng kích động.

Ngay cả Mộ Lệ Hành cũng hiện lên sự ngạc nhiên.

Ngôi nhà tranh dột nát ở thôn An Hà tập trước đã để lại bóng ma tâm lý quá lớn với cả ba người, không chỉ rách nát, mà đến cả chỗ tắm rửa cũng không có, cuối cùng còn đổ sập vì một cơn mưa.

Tuy bọn họ kịp thời rời đi, không xảy ra chuyện gì, nhưng mỗi lần An Ngu nghĩ đến cảnh thiếu chút nữa mất mạng vì xà nhà rơi xuống và bức tường đổ sập đều cảm thấy sợ hãi.

Tiểu Lệ Hành nóng lòng hỏi đạo diễn Điền: “Chú Điền ơi, lần này có những nhà như thế nào ạ?”

Điền Lập Quần đã chuẩn bị từ trước, để nhân viên đưa ảnh bốn ngôi nhà ra.

Lần lượt là…

Căn số một là biệt thự xa hoa bên bờ biển, tầm nhìn hướng ra biển, khi mở cửa sổ có thể phóng tầm mắt nhìn ngắm toàn bộ cảnh biển hùng vĩ không sót thứ gì, ngồi trong nhà cũng có thể ngắm cảnh biển xinh đẹp, là nhà ở VIP của tập này.



Căn số hai khá đặc biệt, là một tòa nhà nhỏ hình ốc biển, trông không lớn lắm, kém xa so với căn nhà hướng biển, nhưng lại độc đáo thơ mộng, giống như căn phòng trong truyện cổ tích.

Bởi vì tập trước khách mời bị gạt thê thảm ở “tấm ảnh” của căn nhà số bốn, khiến tổ chương trình bị cư dân mạng mắng mỏ không ít. Cho nên lần này ngoại trừ xem hình ảnh bên ngoài của ngôi nhà, tổ chương trình còn giới thiệu cấu trúc và cách bày trí bên trong.

Nhà ốc biển không những có vẻ ngoài thơ mộng như truyện cổ tích, bên trong cũng xa hoa lộng lẫy. Trước cửa nhà còn treo cả chuông gió được làm từ vỏ sò, vỏ ốc biển, trên tường cũng là những đồ vật liên quan đến biển. Sao biển xinh đẹp, san hô nhiều màu sắc, những vỏ ốc biển kỳ lạ được khảm trên mặt tường trắng tinh. Ngay cả giường lớn trong phòng ngủ cũng được làm giống như hình vỏ sò khổng lồ, trông như bước vào thế giới cổ tích.

Tiểu Lệ Hành chỉ vào căn nhà hình ốc biển gần như ngay lập tức, cậu bé nói với An Ngu và Mộ Lệ Hành: “Bố, mẹ, chúng ta ở trong căn nhà này được không ạ?”

Mộ Lệ Hành định từ chối, ngôi nhà này trông không lớn, nhìn đi nhìn lại chỉ có một chiếc giường.

Hơn nữa còn có màu hồng phấn, đó là phong cách mà các cô gái thích.

An Ngu cũng hơi bất ngờ, cô hỏi Tiểu Lệ Hành: “Sao con không chọn số một? Con xem căn số một vừa to vừa đẹp, chúng ta vất vả lắm mới có được quyền ưu tiên lựa chọn nhà, không chọn ngôi nhà đẹp nhất có phải hơi thiệt không? Hơn nữa, chúng ta vẫn chưa xem hai căn nhà phía sau mà.”

Tiểu Tiểu Hành lắc đầu: “Nhưng mà mẹ, con rất thích ngôi nhà số hai, phải làm sao bây giờ? Con cảm thấy ở nhà quá lớn cũng không tốt, giống như ở nhà ông nội, nhà rất lớn, mỗi khi con muốn tìm mẹ tìm bố hay tìm ông đều phải đi rất lâu.”

“Nhưng ngôi nhà này lại khác, nhỏ bé trông rất ấm áp, con chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy hai người, hơn nữa nó cũng rất xinh đẹp.”

Sau khi Tiểu Lệ Hành nói xong câu đó, An Ngu và Mộ Lệ Hành đều ngẩn người.

Mộ Lệ Hành không ngờ cậu bé chọn căn nhà ốc biển nhỏ bé và trẻ con là vì lý do này, mà thực ra lý do này cũng giống với suy nghĩ sâu thẳm trong lòng anh sau khi lớn lên.

Lúc trước anh kiên quyết muốn dọn ra ngoài ở không chỉ vì ông nội ra nước ngoài, còn vì anh cũng cảm thấy ngôi nhà lớn như vậy, cho dù có rất nhiều người làm thì vẫn có cảm giác trống vắng.

Cho nên ngôi nhà anh dọn ra ngoài ở không xa hoa như mọi người nghĩ, điều anh muốn là một ngôi nhà ấm áp, chứ không phải một ngôi nhà rộng lớn nhưng lạnh lẽo.

“Nếu con đã thích như vậy thì chúng ta chọn ngôi nhà này được rồi. Thực ra mẹ cũng thích, nó rất xinh đẹp.”

An Ngu cười tủm tỉm nhìn Tiểu Lệ Hành và nói.

Tiểu Lệ Hành cực kì vui vẻ, cậu bé quay ra nói với Lệ Hành lớn: “Con và mẹ đều nhất trí chọn nhà này, tụi con có hai phiếu, bố có một phiếu, cho dù bố không đồng ý cũng phải nghe theo.”

Mộ Lệ Hành: “...”

Ai bảo anh không đồng ý.

Còn nữa, cho dù anh không đồng ý, dựa vào đâu hai người chỉ có hai phiếu đã loại trừ phiếu của anh ra?



Mộ Lệ Hành cảm thấy tên nhóc này càng ngày càng khiến lòng anh bức bối.

Mà An Ngu ở bên cạnh nhìn thấy khuôn mặt Mộ Lệ Hành tối sầm bởi lời nói của một đứa trẻ, bỗng dưng cô cảm thấy vui sướng.

Hơn nữa, An Ngu còn phát hiện ra một điều, Tiểu Lệ Hành có gì đó khác biệt so với trước đây. Lúc trước ở thôn An Hà, mỗi lời nói hành động của cậu bé luôn rất cẩn thận, luôn theo ý của bọn họ.

Nhưng lần này, cậu bé không chỉ chủ động biểu đạt và kiên trì với sự yêu thích của mình, mà còn biết cãi lại người khác rồi.

Điền Lập Quần nói: “Tiểu Tiểu Hành, cháu chắc chưa? Nếu cháu chọn ngôi nhà ốc biển, hãy lấy tấm bảng số hai này đi. Nhưng lấy rồi sẽ không được đổi lại nữa đâu nhé.”

Tiểu Tiểu Hành nghe chú Điền nói vậy thì hơi do dự.

Cậu bé quay đầu nhìn An Ngu, dường như đang muốn hỏi ý kiến của cô.

An Ngu chỉ chống cằm, cười nheo mắt, nói với cậu bé: “Con tự quyết định đi, nhưng không sao cả, cho dù kết quả cuối cùng ra sao đều chỉ là một lựa chọn, con không cảm thấy hối hận là được.”

Tiểu Lệ Hành nghe vậy, đi đến trước mặt Điền Lập Quần, giống như hạ quyết tâm: “Chú Điền, cháu chắc chắn rồi, cháu chọn căn này ạ.”

“Haha, được, được.” Điền Lập Quần đưa tấm biển tượng trưng cho ngôi nhà thứ hai cho Tiểu Lệ Hành, đó là vỏ sò đẹp đẽ có khắc số hai tinh xảo bên trên.

Nhà ở đã chọn xong, An Ngu tò mò hỏi Điền Lập Quần: “Đạo diễn Điền, có thể cho chúng tôi xem hai ngôi nhà phía sau trông như thế nào được không?”

Khán giả xem phát sóng trực tiếp cũng tò mò giống An Ngu. Gia đình xui xẻo ở tập trước chính là gia đình của anh Lệ, mọi người rất muốn biết gia đình xui xẻo của tập này là ai, nhà ở nát đến mức nào.

Điền Lập Quần cũng không giấu diếm, trực tiếp cho mọi người xem hai căn nhà còn lại.

Căn số ba là nhà thuyền, tuy nói là nhà thuyền nhưng thực ra chính là một cabin nhỏ đơn giản được dựng trên con thuyền đánh cá, thuyền được buộc ở bến tàu. Thông qua video có thể thấy được thân thuyền còn lắc lư.

Cư dân mạng hốt hoảng la lên, nếu như có khách mời say sóng, ở trên thuyền không phải đang chịu tội sao?

Căn cuối cùng là lều trại. Không sai, là lều trại, nó được dựng bên bờ biển, trừ cái này thì cái gì cũng không có.

Khán giả nhìn tới đây cũng không thể ngay lập tức phân biệt được nhà số ba hay nhà số bốn cái nào kém hơn.

Bỗng nhiên bọn họ cảm thấy Tiểu Tiểu Hành kiên trì chọn nhà số hai là đúng, tuy có chút đáng tiếc khi không chọn nhà số một có cảnh biển, nhưng so với hai ngôi nhà còn lại, không đúng, là so với thuyền và lều trại thì căn nhà ốc biển chính là “cổ tích” rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau