Xuyên Nhanh: Hệ Thống Tiểu Tam
Chương 21: "Miễn là ta có thể gặp lại em, hết thảy đều đáng giá.." ( Hoàn thế giới đầu tiên)
Vài năm đã trôi qua sau cái chết của Công tước. Cũng giống như quãng thời gian mà cậu còn sống, không ai quan tâm cậu khi cậu còn sống, và không ai quan tâm cậu khi cậu chết. Chỉ những người trong khu ổ chuột và trại trẻ mồ côi nhớ mong cậu rất nhiều.
Công tước để lại toàn bộ gia sản của cậu cho trại trẻ mồ côi quản lý, Thượng tọa Michael đích thân trở thành người quản lý số tài sản của cậu. Anh không buông tha bất cứ kẻ nào dám cắt xén tiền của công tước.
Thượng tọa Michael không thể trao một danh vị nào cho công tước, bởi vì cậu kiên quyết làm một người không có đức tin, và người duy nhất có thể được trao danh hiệu danh dự là tín đồ của nhà thờ. Khi Michael muốn thay đổi luật pháp, cha anh, nhà vua kiên quyết từ chối. Cha anh khuyên anh nên buông bỏ thứ tình cảm của mình đi.
“ Con trai, bây giờ con đã trở thành Thượng tọa. Ta biết con yêu Công tước rất nhiều, nhưng nếu con đổi luật lệ như thế, con sẽ thay đổi hiến pháp của vương quốc chúng ta và sẽ chọc giận tới tất cả mọi người mọi tầng lớp.”
“ Bây giờ con là Thượng tọa, con nên biết cách kiểm soát cảm xúc của mình, trở thành một vị Thượng tọa vĩ đại.”
Hãy là một vị Thượng tọa vĩ đại.
Đó là những lời cuối cùng của em ấy dành cho anh. Lúc đầu, sau cái chết của Công tước, anh thực sự ước rằng tất cả con người nên chết hết đi, vạn vật trên hành tinh này nên bị diệt vong hết đi. Không có lý do gì cho bản chất thù hằn của anh, anh chỉ căm phẫn tất cả mọi người. Bởi họ có thể sống hạnh phúc với tất cả những tội lỗi của họ, nhưng công tước thánh thiện vô tội của anh lại chết ngay trước mắt anh.
Nhưng bất cứ khi nào anh muốn xử tử chúng, anh lại nhớ về lời hứa với công tước. Anh sẽ trở thành một Thượng tọa tốt.
Sau gần 10 năm trôi qua kể từ ngày Công tước ra đi, Thượng tọa Michael đã nhận được sự ban phước từ Chúa. Phước làn khiến anh có thể chữa lành mọi tổn thương và bệnh tật miễn là người bị thường không chất chứa những tội lỗi trong tim. Thượng tọa Michael cũng được ban ân với hào quang bình định, bất cứ nơi đâu anh đi tới, mọi người xung quanh anh sẽ được bình tâm lại khỏi giận dữ và căm ghét.
Dưới sự trị vì của anh, Thánh quốc Rianel tiến tới thời đại hoàng kim. Thượng tọa Michael được vinh danh là “ Thượng tọa chuẩn mực” và mọi người gọi anh như “ Thượng tọa ân đức Michael.”
Sự hiện diện của Michael đã cứu vớt mọi người khỏi sự thù hận, nhưng Michael cảm thấy điều đó thật lố bịch. Bởi vì sự thù hận đang chồng chất trong trái tim anh. Anh ghét tất cả mọi người trên thế giới này, và nhiều khi, anh cũng ghét Thiên Chúa, bởi vì Ngài đã đưa công tước của anh đi.(GinGIn: ngữ cảnh của truyện thôi mn ơi, không có ý phỉ báng bất kỳ tôn giáo nào cả..)
Anh thậm chí còn đổ lỗi cho Thánh nữ bởi vì máu của ngài bị Linh mục trưởng lợi dụng để gϊếŧ Công tước.
Anh hận tất cả mọi người, anh hận chính mình vì anh gián tiếp gây nên cái chết của Công tước.khiến em ấy mắc kẹt với Linh mục trưởng.
Nói về Linh mục trưởng, sau khi công tước gϊếŧ ông ta, Michael đã lấy thi thể và bố cáo với thiên hạ. Michael kêu gọi ánh sáng thánh thiện phán xét Linh mục trưởng.
Bằng một cách thần kỳ, một giọng nói phát ra từ thân thể Linh mục trưởng. Đó là linh hồn đang bị tra tấn ở địa ngục của Linh mục trưởng, ông ta thú nhận tất cả mọi thứ mình đã làm khi còn sống, điều đó đem đến một cú sốc cho tất cả mọi người. Michael cảnh báo tất cả các bộ trưởng, ngay cả vua cha của anh trong tòa thị chính.
“ Đây là linh hồn bị tra tấn của Linh mục trưởng. Ông ta là người tôn sùng đạo nhưng lại trở thành than đá trong địa ngục. Và công tước,mặc dù không có đức tin, nhưng cậu ấy không bao giờ phạm tội, và bây giờ.. cậu ấy đang ở một nơi rất tốt… trên thiên đàng.”
“ Nếu các người muốn được lên thiên đàng, điều quan trọng nhất là trái tim của chính các người, bất kể là các người có phải người sùng đạo hay không, Chúa sẽ chỉ đánh giá trái tim các người thôi.”
Sau khi Thượng tọa Michael nói vậy, một loạt người không có đức tin ngẩng cao đầu trong Thánh quốc Rianel. Lúc trước, mọi người đều phản đối vì họ nghĩ rằng người không có đức tin đều vô cùng gớm ghiếc tội lỗi. Nhưng Michael không có hành động gì loại bỏ họ, sau vài năm, họ dần được chấp nhận trong xã hội.
----
Hai mươi năm trôi qua kể từ khi Công tước không còn, Michael giờ đã đầu 40. Anh vẫn là vị Thượng tọa ban ân mà mọi người tôn thờ và yêu kính. Nhưng ngày hôm nay, Michael ngủ rất nhiều, đã 20 năm trôi qua nhưng anh chưa từng một lần mơ về công tước.
Anh đã mơ về Thánh nữ rất nhiều lần, như nỗi nhớ về người mẹ… Ngài luôn xoa đầu anh và nói rằng Michael đã làm rất tốt rồi. Nhưng Công tước lại chẳng bao giờ bước vào giấc mơ của anh..(GinGin: tại em nó đã tèo thật đâuuu)
“ Công tước à, em ra đi như một vị thánh, hệt như Thánh nữ… Vậy tại sao em không xuất hiện trong giấc mơ của ta, dù chỉ một lần…”
“ Tất cả mọi thứ thật trống rỗng.. Cuộc sống của ta thật trống rỗng, ta trở thành Thượng tọa ban ân của Thánh quốc Rianel rồi đây.. Ta trở thành niềm tin vững chắc của Thánh quốc rồi đây… Nhưng ta chẳng có lấy một chút hạnh phúc nào cho riêng mình…”
“ Ta không thể hạnh phúc, bởi vì em đâu ở đây..”
“ Công tước à… khi ta tới thiên đường, ta hy vọng ta sẽ đoàn tụ với em.. Ta hi vọng em có thể trao ta chiếc ôm nồng nàn và gửi ta nụ cười rạng rỡ… bởi vì tất cả những gì tuyệt vời nhất cũng không thể so sánh với em..”
(GinGin: văn thơ như này mà không tán đổ được con người ta mới phí chứ>
Công tước để lại toàn bộ gia sản của cậu cho trại trẻ mồ côi quản lý, Thượng tọa Michael đích thân trở thành người quản lý số tài sản của cậu. Anh không buông tha bất cứ kẻ nào dám cắt xén tiền của công tước.
Thượng tọa Michael không thể trao một danh vị nào cho công tước, bởi vì cậu kiên quyết làm một người không có đức tin, và người duy nhất có thể được trao danh hiệu danh dự là tín đồ của nhà thờ. Khi Michael muốn thay đổi luật pháp, cha anh, nhà vua kiên quyết từ chối. Cha anh khuyên anh nên buông bỏ thứ tình cảm của mình đi.
“ Con trai, bây giờ con đã trở thành Thượng tọa. Ta biết con yêu Công tước rất nhiều, nhưng nếu con đổi luật lệ như thế, con sẽ thay đổi hiến pháp của vương quốc chúng ta và sẽ chọc giận tới tất cả mọi người mọi tầng lớp.”
“ Bây giờ con là Thượng tọa, con nên biết cách kiểm soát cảm xúc của mình, trở thành một vị Thượng tọa vĩ đại.”
Hãy là một vị Thượng tọa vĩ đại.
Đó là những lời cuối cùng của em ấy dành cho anh. Lúc đầu, sau cái chết của Công tước, anh thực sự ước rằng tất cả con người nên chết hết đi, vạn vật trên hành tinh này nên bị diệt vong hết đi. Không có lý do gì cho bản chất thù hằn của anh, anh chỉ căm phẫn tất cả mọi người. Bởi họ có thể sống hạnh phúc với tất cả những tội lỗi của họ, nhưng công tước thánh thiện vô tội của anh lại chết ngay trước mắt anh.
Nhưng bất cứ khi nào anh muốn xử tử chúng, anh lại nhớ về lời hứa với công tước. Anh sẽ trở thành một Thượng tọa tốt.
Sau gần 10 năm trôi qua kể từ ngày Công tước ra đi, Thượng tọa Michael đã nhận được sự ban phước từ Chúa. Phước làn khiến anh có thể chữa lành mọi tổn thương và bệnh tật miễn là người bị thường không chất chứa những tội lỗi trong tim. Thượng tọa Michael cũng được ban ân với hào quang bình định, bất cứ nơi đâu anh đi tới, mọi người xung quanh anh sẽ được bình tâm lại khỏi giận dữ và căm ghét.
Dưới sự trị vì của anh, Thánh quốc Rianel tiến tới thời đại hoàng kim. Thượng tọa Michael được vinh danh là “ Thượng tọa chuẩn mực” và mọi người gọi anh như “ Thượng tọa ân đức Michael.”
Sự hiện diện của Michael đã cứu vớt mọi người khỏi sự thù hận, nhưng Michael cảm thấy điều đó thật lố bịch. Bởi vì sự thù hận đang chồng chất trong trái tim anh. Anh ghét tất cả mọi người trên thế giới này, và nhiều khi, anh cũng ghét Thiên Chúa, bởi vì Ngài đã đưa công tước của anh đi.(GinGIn: ngữ cảnh của truyện thôi mn ơi, không có ý phỉ báng bất kỳ tôn giáo nào cả..)
Anh thậm chí còn đổ lỗi cho Thánh nữ bởi vì máu của ngài bị Linh mục trưởng lợi dụng để gϊếŧ Công tước.
Anh hận tất cả mọi người, anh hận chính mình vì anh gián tiếp gây nên cái chết của Công tước.khiến em ấy mắc kẹt với Linh mục trưởng.
Nói về Linh mục trưởng, sau khi công tước gϊếŧ ông ta, Michael đã lấy thi thể và bố cáo với thiên hạ. Michael kêu gọi ánh sáng thánh thiện phán xét Linh mục trưởng.
Bằng một cách thần kỳ, một giọng nói phát ra từ thân thể Linh mục trưởng. Đó là linh hồn đang bị tra tấn ở địa ngục của Linh mục trưởng, ông ta thú nhận tất cả mọi thứ mình đã làm khi còn sống, điều đó đem đến một cú sốc cho tất cả mọi người. Michael cảnh báo tất cả các bộ trưởng, ngay cả vua cha của anh trong tòa thị chính.
“ Đây là linh hồn bị tra tấn của Linh mục trưởng. Ông ta là người tôn sùng đạo nhưng lại trở thành than đá trong địa ngục. Và công tước,mặc dù không có đức tin, nhưng cậu ấy không bao giờ phạm tội, và bây giờ.. cậu ấy đang ở một nơi rất tốt… trên thiên đàng.”
“ Nếu các người muốn được lên thiên đàng, điều quan trọng nhất là trái tim của chính các người, bất kể là các người có phải người sùng đạo hay không, Chúa sẽ chỉ đánh giá trái tim các người thôi.”
Sau khi Thượng tọa Michael nói vậy, một loạt người không có đức tin ngẩng cao đầu trong Thánh quốc Rianel. Lúc trước, mọi người đều phản đối vì họ nghĩ rằng người không có đức tin đều vô cùng gớm ghiếc tội lỗi. Nhưng Michael không có hành động gì loại bỏ họ, sau vài năm, họ dần được chấp nhận trong xã hội.
----
Hai mươi năm trôi qua kể từ khi Công tước không còn, Michael giờ đã đầu 40. Anh vẫn là vị Thượng tọa ban ân mà mọi người tôn thờ và yêu kính. Nhưng ngày hôm nay, Michael ngủ rất nhiều, đã 20 năm trôi qua nhưng anh chưa từng một lần mơ về công tước.
Anh đã mơ về Thánh nữ rất nhiều lần, như nỗi nhớ về người mẹ… Ngài luôn xoa đầu anh và nói rằng Michael đã làm rất tốt rồi. Nhưng Công tước lại chẳng bao giờ bước vào giấc mơ của anh..(GinGin: tại em nó đã tèo thật đâuuu)
“ Công tước à, em ra đi như một vị thánh, hệt như Thánh nữ… Vậy tại sao em không xuất hiện trong giấc mơ của ta, dù chỉ một lần…”
“ Tất cả mọi thứ thật trống rỗng.. Cuộc sống của ta thật trống rỗng, ta trở thành Thượng tọa ban ân của Thánh quốc Rianel rồi đây.. Ta trở thành niềm tin vững chắc của Thánh quốc rồi đây… Nhưng ta chẳng có lấy một chút hạnh phúc nào cho riêng mình…”
“ Ta không thể hạnh phúc, bởi vì em đâu ở đây..”
“ Công tước à… khi ta tới thiên đường, ta hy vọng ta sẽ đoàn tụ với em.. Ta hi vọng em có thể trao ta chiếc ôm nồng nàn và gửi ta nụ cười rạng rỡ… bởi vì tất cả những gì tuyệt vời nhất cũng không thể so sánh với em..”
(GinGin: văn thơ như này mà không tán đổ được con người ta mới phí chứ>
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất