Chương 30:
Đôi nam nữ trên màn hình vẫn còn đang tiếp tục, camera cao cấp nên hình ảnh cũng hết sức rõ ràng, Hứa Ngạn hình như cảm thấy cách một lớp tất mỏng làm mình liếm không đã nên đã xé mở một vết ngay chính giữa, Phó Diệp không biết việc Kiều Xu mua quần lót dây nhưng anh vẫn có thể từ sợi dây ở eo cô mà biết được thứ cô mặc là gì, quần lót mỏng manh không hề tạo nên chút khó khăn nào cho Hứa Ngạn, anh trực tiếp liếm lên đó.
Bị đầu của anh che mất nên Phó Diệp không thể nhìn thấy rõ hành động của anh ta, nhưng anh lại có thể từ khuôn mặt của Kiều Xu mà biết được cô được liếm sướng tới mức nào.
Phó Diệp cảm giác sự tức giận trong lòng mình bắt đầu có dấu hiệu thay đổi, thứ trong quần của anh cũng bắt đầu thức tỉnh, cứng tới mức phát đau, anh nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc rồi mới gọi điện cho Kiều Xu.
Chuông điện thoại cứ reo suốt từ đợt này tới đợt khác làm Kiều Xu không thể lơ nó đi được, cô dùng cánh tay mềm nhũn của mình đẩy Hứa Ngạn ra nhưng không được, cô lại đá anh ta một cái thì lúc này anh ta mới chưa đã thèm mà đứng dậy nhìn cô, vừa cười anh vừa liếm môi như đang hồi vị.
“Đi lấy điện thoại giúp em, nó ở trong túi xách ở phòng khách ấy.” Lúc này Kiều Xu thật sự không còn sức nữa rồi.
Lúc Hứa Ngạn tìm thấy điện thoại thì trên màn hình đang hiện lên tên “A Diệp”, anh ta híp mắt nhìn rồi đưa điện thoại cho cô: “Chồng cũ của em.” Giọng nói của anh ta còn hơi mang cười nhưng lọt vào tai lại hết sức lạnh lùng: “Em nói xem có phải là anh ta biết chúng ta đang làm chuyện gì không, nếu không sao lại gọi điện thoại cho em ngay lúc này chứ?”
“Sao thế được.” Kiều Xu hờn dỗi: “Nếu như anh ấy biết thì chắc chắn đã chạy thẳng tới đây đấm anh rồi.” Cô do dự nhìn màn hình không biết mình có nên tắt luôn không.
“Em chưa cưới anh cũng độc thân, đây là anh tình em nguyện.” Hứa Ngạn mỉm cười nhìn vẻ mặt do dực của Kiều Xu: “Nhận đi.”
“Không được tốt lắm…”
“Nếu em không nhận thì anh sẽ gọi cho anh ta qua đây.” Bàn tay Hứa Ngạn sờ mó dọc theo quần lót của cô: “Nhớ mở loa lên.”
“Kiều Xu trừng mắt nhìn anh, cũng sợ anh ta sẽ làm thế thật nên cô chỉ đành nghe điện thoại: “Alo…Ưm…” Hóa ra là Hứa Ngạn kéo thả sợi dây giữa hoa huyệt của cô trúng ngay vào hột le vừa được anh ta liếm mút, sự kích thích trong nháy mắt đã xém chút làm cô rên rỉ thành tiếng.
Phó Diệp thầm cười lạnh nhìn cô trong camera đang cố đẩy Hứa Ngạn ra nhưng lại không đẩy được, mà đành phải bị động nhận lấy từng hành động của anh ta, giọng nói của anh vẫn hết sức bình tĩnh: “Kiều Kiều, em đang ở đâu, em làm sao thế? Giọng của em kỳ lạ quá.”
Kiều Xu vừa cố gắng phớt lờ cảm giác tê dại phía dưới vừa phải cố gắng nhịn tiếng rên rỉ, nên cô đành trả lời anh ngắt quãng: “Ở nhà, không làm gì cả… Ưm…” Hành động trên tay Hứa Ngạn ngày một mạnh hơn, anh ta nắm lấy sợi dây kéo mạnh lên làm cô bị ma sát tới mức dâm thủy chảy tung tóe, hai chân cô cũng bắt đầu run rẩy.
“Kiều Xu, em cho anh là đồ ngốc à?” Giọng nói trong điện thoại đột nhiên trở nên lạnh lùng làm Kiều Xu hoảng hồn cả lên: “Em là đang phát tình rồi tự thủ dâm chứ gì, âm thanh lẳng lơ tới mức đó.”
“Ưm… đúng thế…” Kiều Xu thấy Phó Diệp không đoán được bên này còn có một người đàn ông khác nên nghĩ rằng anh không biết gì, cô liền đơn giản mà hùa theo lời anh, ánh mắt cô nhìn Hứa Ngạn nhưng lời nói nũng nịu cầu hoan lại dành cho người đàn ông khác: “Em muốn… A Diệp…” Quả nhiên cô nhìn thấy vẻ mặt của Hứa Ngạn cũng trở nên không tốt, động tác trên tay anh cũng bắt đầu mạnh bạo hơn mấy lần.
Bị đầu của anh che mất nên Phó Diệp không thể nhìn thấy rõ hành động của anh ta, nhưng anh lại có thể từ khuôn mặt của Kiều Xu mà biết được cô được liếm sướng tới mức nào.
Phó Diệp cảm giác sự tức giận trong lòng mình bắt đầu có dấu hiệu thay đổi, thứ trong quần của anh cũng bắt đầu thức tỉnh, cứng tới mức phát đau, anh nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc rồi mới gọi điện cho Kiều Xu.
Chuông điện thoại cứ reo suốt từ đợt này tới đợt khác làm Kiều Xu không thể lơ nó đi được, cô dùng cánh tay mềm nhũn của mình đẩy Hứa Ngạn ra nhưng không được, cô lại đá anh ta một cái thì lúc này anh ta mới chưa đã thèm mà đứng dậy nhìn cô, vừa cười anh vừa liếm môi như đang hồi vị.
“Đi lấy điện thoại giúp em, nó ở trong túi xách ở phòng khách ấy.” Lúc này Kiều Xu thật sự không còn sức nữa rồi.
Lúc Hứa Ngạn tìm thấy điện thoại thì trên màn hình đang hiện lên tên “A Diệp”, anh ta híp mắt nhìn rồi đưa điện thoại cho cô: “Chồng cũ của em.” Giọng nói của anh ta còn hơi mang cười nhưng lọt vào tai lại hết sức lạnh lùng: “Em nói xem có phải là anh ta biết chúng ta đang làm chuyện gì không, nếu không sao lại gọi điện thoại cho em ngay lúc này chứ?”
“Sao thế được.” Kiều Xu hờn dỗi: “Nếu như anh ấy biết thì chắc chắn đã chạy thẳng tới đây đấm anh rồi.” Cô do dự nhìn màn hình không biết mình có nên tắt luôn không.
“Em chưa cưới anh cũng độc thân, đây là anh tình em nguyện.” Hứa Ngạn mỉm cười nhìn vẻ mặt do dực của Kiều Xu: “Nhận đi.”
“Không được tốt lắm…”
“Nếu em không nhận thì anh sẽ gọi cho anh ta qua đây.” Bàn tay Hứa Ngạn sờ mó dọc theo quần lót của cô: “Nhớ mở loa lên.”
“Kiều Xu trừng mắt nhìn anh, cũng sợ anh ta sẽ làm thế thật nên cô chỉ đành nghe điện thoại: “Alo…Ưm…” Hóa ra là Hứa Ngạn kéo thả sợi dây giữa hoa huyệt của cô trúng ngay vào hột le vừa được anh ta liếm mút, sự kích thích trong nháy mắt đã xém chút làm cô rên rỉ thành tiếng.
Phó Diệp thầm cười lạnh nhìn cô trong camera đang cố đẩy Hứa Ngạn ra nhưng lại không đẩy được, mà đành phải bị động nhận lấy từng hành động của anh ta, giọng nói của anh vẫn hết sức bình tĩnh: “Kiều Kiều, em đang ở đâu, em làm sao thế? Giọng của em kỳ lạ quá.”
Kiều Xu vừa cố gắng phớt lờ cảm giác tê dại phía dưới vừa phải cố gắng nhịn tiếng rên rỉ, nên cô đành trả lời anh ngắt quãng: “Ở nhà, không làm gì cả… Ưm…” Hành động trên tay Hứa Ngạn ngày một mạnh hơn, anh ta nắm lấy sợi dây kéo mạnh lên làm cô bị ma sát tới mức dâm thủy chảy tung tóe, hai chân cô cũng bắt đầu run rẩy.
“Kiều Xu, em cho anh là đồ ngốc à?” Giọng nói trong điện thoại đột nhiên trở nên lạnh lùng làm Kiều Xu hoảng hồn cả lên: “Em là đang phát tình rồi tự thủ dâm chứ gì, âm thanh lẳng lơ tới mức đó.”
“Ưm… đúng thế…” Kiều Xu thấy Phó Diệp không đoán được bên này còn có một người đàn ông khác nên nghĩ rằng anh không biết gì, cô liền đơn giản mà hùa theo lời anh, ánh mắt cô nhìn Hứa Ngạn nhưng lời nói nũng nịu cầu hoan lại dành cho người đàn ông khác: “Em muốn… A Diệp…” Quả nhiên cô nhìn thấy vẻ mặt của Hứa Ngạn cũng trở nên không tốt, động tác trên tay anh cũng bắt đầu mạnh bạo hơn mấy lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất