Xuyên Nhanh Một Hồ Xuân Sắc

Chương 37:

Trước Sau
Trong chuyện hôn nhân này Thẩm Vi Ngôn kì thật là không có hứng thú gì, hai lần trước cũng chỉ là do nghe theo số mệnh làm theo lời cha mẹ mà thôi. Cả hai lần đều kết hôn không thành nên hắn cũng không còn lòng dạ tâm trí nghĩ đến, nhưng Hầu phu nhân Lý thị lại hận không thể ngay lập tức tìm cho hắn một người vợ xứng đôi môn đăng hộ đối rồi sau đó sinh ra một nhóc con béo ú.

Đáng tiếc công việc của Thâm Vi Ngôn quá bận rộn, thường xuyên được phái ra ngoài kinh cả mấy tháng cũng không về nhà mà cho dù có ở nhà cũng luôn là vội vội vàng vàng, đa số thời gian gặp mẫu thân của hắn cũng chỉ là để thỉnh an một cái rồi lại đi. Có mấy lần Lý thị muốn nói chuyện hôn sự với hắn, vừa mới nói vài câu đã bị hắn ngắt ngang nói có việc phải làm gấp, khi nào có thời gian rảnh lại nói sau, làm cho Lý thị vốn định dùng một tràng lời nói để khen nhà gái cũng không thốt lên được một lời nào. Thế nên, hôn sự của Thẩm Vi Ngôn cứ kéo dài từ ngày này qua tháng nọ mãi đến bây giờ hắn cũng đã hai mấy gần ba mươi mà vẫn không định được cái hôn sự nào.

Hôm nay là ngày tam đệ hắn thành hôn, hắn vốn đang ở vùng lân cận của kinh thành làm việc, sau khi nghe được tin tức này hai ngày trước liền ngay lập tức hồi kinh. Thế nhưng không ngờ hắn đã trở về lâu như vậy, lại không thấy được bóng dáng của Thẩm Hưng Ngôn lần nào.

Thẩm Hưng Ngôn nhỏ hơn hắn sáu tuổi, lúc Thẩm Hưng Ngôn sinh ra, hắn đã dọn ra khỏi tiền viện sau đó đợi đến khi Hầu phu nhân lưu luyến mà để Thẩm Hưng Ngôn dọn ra khỏi tiền viện thì hắn lại đi ra ngoài học hành từ sớm rồi. Cho nên hắn đối với người đệ đệ này không có một chút thân thiết nào. Hắn không vui khi thấy Thẩm Hưng Ngôn kiêu căng không coi ai ra, gì mà Thẩm Hưng Ngôn cũng sợ hãi hắn, lúc bình thường cũng không dám tìm hắn chơi chung nhưng lại rất thân thiết với nhị ca của hắn.

Bây giờ đã sắp đến buổi chiều, vốn nên đi qua Kiều gia đón dâu nhưng lúc này còn chưa tìm được Thẩm Hưng.

“Tại sao Hưng Ngôn còn chưa tới! Bây giờ đã là mấy giờ rồi!” Lý thị nôn nóng nói, nếu như để lỡ giờ lành cũng không phải là một dấu hiệu tốt.



“Phu nhân đừng nóng vội, thế tử đã phái người đi tìm rồi ạ, một chút sẽ tìm ra ngay thôi.” Người đang nói chuyện là nha hoàn đã từng hầu hạ bên người của Lý thị, là Đới di nương mẹ đẻ của nhị thiếu gia.

“Ta tưởng rằng có thể cưới được người hắn thích là có thể làm hắn nghiêm túc trở lại, ít nhất cũng là bớt trêu hoa ghẹo nguyệt lại, không ngờ cũng không có tác dụng gì.” Lý thị từ đầu đã đối tân nương có nhiều thành kiến nay vì thế lại nhiều thêm một chút trách cứ.

Ngay lúc này, nha hoàn thứ hai của Lý thị tên Bích Chi từ trong viện chạy vội vào vẻ mặt sợ hãi hốt hoảng nói: “Phu nhân, thế tử, không ổn rồi, tam thiếu gia, hắn ngã từ trên ngựa xuống đất!”

“Cái gì!” Lý thị đứng bật dậy, trước mặt tối sầm lại thiếu chút nữa đã ngã xuống. Nha hoàn bên người nhanh chạy lên đỡ nàng, Đới di nương nhăn mày lại hỏi Bích Chi: “Có nghiêm trọng lắm không? Hiện tại tam thiếu gia ở đâu, đã mời thái y chưa?”

“Hồi di nương, hình như…không ổn lắm, thế tử đi qua theo đã sai người đi mời thái y rồi ạ.”

Sau khi nghe nha hoàn đáp lời, nước mắt của Lý thị lập tức từng giọt từng giọt rơi xuống: “Đang ngày đại hôn êm đẹp tại sao lại xảy ra việc như vậy, nếu như Hưng Ngôn của ta mà có xảy ra chuyện gì…” Lý thị đau lòng nghẹn ngào nói không thành câu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau