Xuyên Nhanh: Nam Chính Không Vội Sao Ta Phải Vội!!
Chương 78: ( ABO ) _ 18 _ Phiên ngoại
Du Nhạc trở về Du gia sau nhiều năm mất tích, Du phu nhân vui mừng kích động đến mức ngất xỉu. Du lão gia cũng muốn rơm rớm nước mắt. Hai vị thiếu gia Du gia vì mừng em trai trở về còn nguyện ý gạt hết công việc sang hai bên để bồi em trai.
Cả nhà 5 người vui vẻ đoàn tụ, lại một lần nữa, Du Niệm như rơi vào quên lãng, Omega xinh đẹp động lòng người là thế, sau cùng thì cũng hoá hư vô.
Du Nhạc mỉm cười tà mị, ánh mắt ngạo nghễ như một vị vua trở lại với ngai vàng của mình, chính là không đặt ai trong mắt.
Đứa trẻ năm nào còn ngây ngô lo lắng cho sự tủi thân của chị gái, giờ trở thành một thiếu niên trẻ tuổi ngông cuồng, kiêu ngạo.
Du Nhạc muốn lên nắm quyền công ty con của Du gia, Du lão gia vì muốn bù đắp những tháng ngày thiếu vắng tình thương của gia đình mà đồng ý ngay lập tức. Du Nhạc trở thành tổng giám đốc công ty Mậu Trạch. Thẳng chân đạp đổ những kẻ ngáng đường. Lại còn hợp tác với Cẩm Thiệu Huân, cùng nhau đem lại một nguồn lợi nhuận khổng lồ.
Du Nhạc vừa mới bước mở cửa, ngay lập tức đập vào khuôn mặt là hình ảnh nhóc con năm nay 4 tuổi Cẩm Trình Thiên bị phạt đứng, hai tay xách thêm hai xô nước nhỏ đầy, vẻ mặt lờ đờ muốn ngủ, nước trong xô sánh ra, ướt sàn nhà.
" Đứng thẳng lên. " Cẩm Thiệu Huân ngồi ở sofa, đẩy gọng kính, nghiêm giọng quát Cẩm Trình Thiên. " Còn 25 phút nữa, sau đó nước trong xô còn bao nhiêu thì con được ăn bấy nhiêu. "
Du Nhạc: "....." Quả này nhóc con này phải nhịn đói rồi.
" Tiểu Nhạc. Vào đi. Harry đang chuẩn bị hành lý trên tầng đó. " Xương An Diệp từ trên tầng đi xuống, thấy Du Nhạc liền thông báo cho cậu một tiếng. Du Nhạc ngoan ngoãn ' dạ ' một tiếng, trở mình đóng cửa, đi qua còn cố tình làm mặt quỷ với Cẩm Trình Thiên.
Cẩm Trình Thiên phẫn nộ lại bị Cẩm Thiệu Huân lấy chổi lông gà đập vào vai nhóc, Cẩm Trình Thiên đang muốn đứng dậy nhào lên người Du Nhạc liền bị đánh cho quỳ lạy.
" Ba ba. " Cẩm Trình Thiên hướng Xương An Diệp rưng rưng nước mắt, ủy khuất ủy khuất.
Xương An Diệp tủi thân thay con trai, ôm nhóc con lên, an ủi: " Được rồi, ba ba mang con đi ăn buffet được không nào?! Như vậy có thể ăn rất nhiều món nha. "
Cẩm Trình Thiên hai mắt toả sáng, sung sướng nhún qua nhún lại: " Hú hú hú. "
Cẩm Thiệu Huân thở dài, nó vừa làm nổ cái bếp đấy, có thể đừng chiều hư nó như vậy được không.
Harry phải trở về Anh hoàn thành chương trình học bên đó. Nhiều nhất cũng phải cả tháng. Lúc trước hơi ngu, mang rõ nhiều đồ, bây giờ lại phải tha về, quả thực là mệt tâm.
" Đã xong chưa???" Du Nhạc ngó đầu vào. Harry lập tức đứng dậy: " Xong hết rồi, giúp anh mang ra xe đi. "
Du Nhạc tiến đến nhận hành lý, đẩy 2 cái ra ngoài. Harry kéo 1 cái đi sau.
" Anh đi phi cơ riêng??"
" Không có. "
" Em tiễn anh ra sân bay. "
" Không cần đâu. Có tài xế đưa rồi. "
" Nhưng em muốn mà ~~~ "
Harry đẩy đẩy cậu, tỏ vẻ ghét bỏ: " Đừng có nói kiểu nũng nịu đó. Ghê á. Cút qua một bên. "
" Ứ ừ. " Du Nhạc cứng đầu, ôm lấy vai hắn cọ cọ. Harry cho dù có tỏ vẻ nhưng cũng không đẩy cậu, chỉ đơn giản sau đó một người nói người kia đáp lại vài ba câu. Rất hoà thuận.
Cẩm Trình Thiên được ba ba nhỏ nuôi đến méo múp, hai cái má bánh bao phúng phính cũng sắp muốn rớt xuống rồi. Nhãi con 6 tuổi đi học tiểu học được người ta khen đẹp trai mà còn buồn rầu.
Hôm nay đến phiên Cẩm Thiệu Huân đón nhãi con nhà mình, vừa mới dừng xe đã thấy bên kia đường, nhóc con mặc quần áo Pikachu, hai tay chống má, rũ rượi ngẩng đầu nhìn trời hỏi nhân sinh.
" Lại làm sao đây tổ tông ??" Cẩm Thiệu Huân xốc nhóc con lên, Cẩm Trình Thiên thở dài: " Ba không thể nào hiểu được thế giới của những người đàn ông đâu. "
Cẩm Thiệu Huân : Rồi hắn không phải đàn ông hở???? ಠωಠ
Cẩm Thiệu Huân nghe vậy trực tiếp ném nhãi con gợi đòn xuống đất, tiêu sái đổi từ ôm sang xách. Nhẹ nhàng không muốn, cứ phải nặng nhọc mới chịu cơ.
" Hôm nay con ở trường nhá...." Cẩm Trình Thiên nhai nhai xong miếng thịt, có chút bi ai mà kể nể: " Đang đi trên đường, bỗng dưng có một nhóm đến chặn đường con. "
Nhãi con gắp gắp miếng thịt gà, gắp mãi không được, liền tức giận, một phát xỏ xuyên miếng thịt, bỏ vào mồm, hài lòng mĩ mãn: " Bọn họ khen con đẹp trai.... xong rồi.... tức á..... bỗng dưng chui đâu ra một đứa con gái, nó nói con đáng yêu chứ không đẹp trai. Hứ, con xông vào tính đánh nó, ai dè phát hiện...."
" Phát hiện cái gì??" Xương An Diệp giúp con trai gắp đồ ăn, miễn cho cái tay nhỏ, nắm không chắc đũa lại không gắp được.
" Nó là con trai á. Làm con hết hồn." Nói xong còn làm bộ dạng hú hồn cho hai người xem. Xương An Diệp phì cười, lại múc một bát nước canh cho nhóc con.
" Cuộc đời thật bi ai mà. " Nhóc con uống xong nước canh còn chẹp chẹp miệng lắc lắc cái đầu nhỏ.
Cẩm Thiệu Huân liền phang ngay một câu: " Thằng nhóc đó nói đúng đấy, ai lại đi khen lợn đẹp trai. "
Cẩm Trình Thiên: ಠಿ_ಠಿ Đang trong quá trình loading lời nói chứa đầy ẩn ý trên.
Sao lại không được khen lợn đẹp trai????????????
Ủa rồi ai đẹp trai?????????
Lợn á?????
Σ(ಠ_ಠ)
Khoan!!!!!!!
Trọng điểm hình như là từ " lợn "
" BA BA, BA BA LỚN NÓI CON LÀ LỢN. CON KHÔNG CÓ BÉO. " Gào thét trong giấc mơ.
Cả nhà 5 người vui vẻ đoàn tụ, lại một lần nữa, Du Niệm như rơi vào quên lãng, Omega xinh đẹp động lòng người là thế, sau cùng thì cũng hoá hư vô.
Du Nhạc mỉm cười tà mị, ánh mắt ngạo nghễ như một vị vua trở lại với ngai vàng của mình, chính là không đặt ai trong mắt.
Đứa trẻ năm nào còn ngây ngô lo lắng cho sự tủi thân của chị gái, giờ trở thành một thiếu niên trẻ tuổi ngông cuồng, kiêu ngạo.
Du Nhạc muốn lên nắm quyền công ty con của Du gia, Du lão gia vì muốn bù đắp những tháng ngày thiếu vắng tình thương của gia đình mà đồng ý ngay lập tức. Du Nhạc trở thành tổng giám đốc công ty Mậu Trạch. Thẳng chân đạp đổ những kẻ ngáng đường. Lại còn hợp tác với Cẩm Thiệu Huân, cùng nhau đem lại một nguồn lợi nhuận khổng lồ.
Du Nhạc vừa mới bước mở cửa, ngay lập tức đập vào khuôn mặt là hình ảnh nhóc con năm nay 4 tuổi Cẩm Trình Thiên bị phạt đứng, hai tay xách thêm hai xô nước nhỏ đầy, vẻ mặt lờ đờ muốn ngủ, nước trong xô sánh ra, ướt sàn nhà.
" Đứng thẳng lên. " Cẩm Thiệu Huân ngồi ở sofa, đẩy gọng kính, nghiêm giọng quát Cẩm Trình Thiên. " Còn 25 phút nữa, sau đó nước trong xô còn bao nhiêu thì con được ăn bấy nhiêu. "
Du Nhạc: "....." Quả này nhóc con này phải nhịn đói rồi.
" Tiểu Nhạc. Vào đi. Harry đang chuẩn bị hành lý trên tầng đó. " Xương An Diệp từ trên tầng đi xuống, thấy Du Nhạc liền thông báo cho cậu một tiếng. Du Nhạc ngoan ngoãn ' dạ ' một tiếng, trở mình đóng cửa, đi qua còn cố tình làm mặt quỷ với Cẩm Trình Thiên.
Cẩm Trình Thiên phẫn nộ lại bị Cẩm Thiệu Huân lấy chổi lông gà đập vào vai nhóc, Cẩm Trình Thiên đang muốn đứng dậy nhào lên người Du Nhạc liền bị đánh cho quỳ lạy.
" Ba ba. " Cẩm Trình Thiên hướng Xương An Diệp rưng rưng nước mắt, ủy khuất ủy khuất.
Xương An Diệp tủi thân thay con trai, ôm nhóc con lên, an ủi: " Được rồi, ba ba mang con đi ăn buffet được không nào?! Như vậy có thể ăn rất nhiều món nha. "
Cẩm Trình Thiên hai mắt toả sáng, sung sướng nhún qua nhún lại: " Hú hú hú. "
Cẩm Thiệu Huân thở dài, nó vừa làm nổ cái bếp đấy, có thể đừng chiều hư nó như vậy được không.
Harry phải trở về Anh hoàn thành chương trình học bên đó. Nhiều nhất cũng phải cả tháng. Lúc trước hơi ngu, mang rõ nhiều đồ, bây giờ lại phải tha về, quả thực là mệt tâm.
" Đã xong chưa???" Du Nhạc ngó đầu vào. Harry lập tức đứng dậy: " Xong hết rồi, giúp anh mang ra xe đi. "
Du Nhạc tiến đến nhận hành lý, đẩy 2 cái ra ngoài. Harry kéo 1 cái đi sau.
" Anh đi phi cơ riêng??"
" Không có. "
" Em tiễn anh ra sân bay. "
" Không cần đâu. Có tài xế đưa rồi. "
" Nhưng em muốn mà ~~~ "
Harry đẩy đẩy cậu, tỏ vẻ ghét bỏ: " Đừng có nói kiểu nũng nịu đó. Ghê á. Cút qua một bên. "
" Ứ ừ. " Du Nhạc cứng đầu, ôm lấy vai hắn cọ cọ. Harry cho dù có tỏ vẻ nhưng cũng không đẩy cậu, chỉ đơn giản sau đó một người nói người kia đáp lại vài ba câu. Rất hoà thuận.
Cẩm Trình Thiên được ba ba nhỏ nuôi đến méo múp, hai cái má bánh bao phúng phính cũng sắp muốn rớt xuống rồi. Nhãi con 6 tuổi đi học tiểu học được người ta khen đẹp trai mà còn buồn rầu.
Hôm nay đến phiên Cẩm Thiệu Huân đón nhãi con nhà mình, vừa mới dừng xe đã thấy bên kia đường, nhóc con mặc quần áo Pikachu, hai tay chống má, rũ rượi ngẩng đầu nhìn trời hỏi nhân sinh.
" Lại làm sao đây tổ tông ??" Cẩm Thiệu Huân xốc nhóc con lên, Cẩm Trình Thiên thở dài: " Ba không thể nào hiểu được thế giới của những người đàn ông đâu. "
Cẩm Thiệu Huân : Rồi hắn không phải đàn ông hở???? ಠωಠ
Cẩm Thiệu Huân nghe vậy trực tiếp ném nhãi con gợi đòn xuống đất, tiêu sái đổi từ ôm sang xách. Nhẹ nhàng không muốn, cứ phải nặng nhọc mới chịu cơ.
" Hôm nay con ở trường nhá...." Cẩm Trình Thiên nhai nhai xong miếng thịt, có chút bi ai mà kể nể: " Đang đi trên đường, bỗng dưng có một nhóm đến chặn đường con. "
Nhãi con gắp gắp miếng thịt gà, gắp mãi không được, liền tức giận, một phát xỏ xuyên miếng thịt, bỏ vào mồm, hài lòng mĩ mãn: " Bọn họ khen con đẹp trai.... xong rồi.... tức á..... bỗng dưng chui đâu ra một đứa con gái, nó nói con đáng yêu chứ không đẹp trai. Hứ, con xông vào tính đánh nó, ai dè phát hiện...."
" Phát hiện cái gì??" Xương An Diệp giúp con trai gắp đồ ăn, miễn cho cái tay nhỏ, nắm không chắc đũa lại không gắp được.
" Nó là con trai á. Làm con hết hồn." Nói xong còn làm bộ dạng hú hồn cho hai người xem. Xương An Diệp phì cười, lại múc một bát nước canh cho nhóc con.
" Cuộc đời thật bi ai mà. " Nhóc con uống xong nước canh còn chẹp chẹp miệng lắc lắc cái đầu nhỏ.
Cẩm Thiệu Huân liền phang ngay một câu: " Thằng nhóc đó nói đúng đấy, ai lại đi khen lợn đẹp trai. "
Cẩm Trình Thiên: ಠಿ_ಠಿ Đang trong quá trình loading lời nói chứa đầy ẩn ý trên.
Sao lại không được khen lợn đẹp trai????????????
Ủa rồi ai đẹp trai?????????
Lợn á?????
Σ(ಠ_ಠ)
Khoan!!!!!!!
Trọng điểm hình như là từ " lợn "
" BA BA, BA BA LỚN NÓI CON LÀ LỢN. CON KHÔNG CÓ BÉO. " Gào thét trong giấc mơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất