Xuyên Qua Các Thế Giới Làm Tiểu Khả Ái
Chương 11: Nhân viên hốt phân tỉnh tò rùi
Lưu ý: Chương này có chứa những cảnh 18+, những ai không muốn đọc hoặc chưa đủ tuổi thì click back giùm. Tks mọi người!
Dạ Nguyệt mở mắt ra, thấy mình đang nằm trên giường của một khách sạn 5 sao. Hai tay y đang bị trói chặt bằng một sợi dây thừng, cơn đau nhức tràn ngập khắp cơ thể. Y nhìn xuống dưới thân thì . Trên người y không có một mảnh vải che thân. Các vết tím hồng cũng trải dài khắp cơ thể.
"Tỉnh rồi sao?"
Bạch Khuyển từ nhà tắm bước ra. Trông hắn lúc này thực sự rất quyến rũ. Mái tóc đỏ ẩm ướt, đôi mắt màu hổ phách đào hoa lưu tình khiến ai nhìn vào cũng không thể rời mắt. Hắn chỉ mặc mỗi một chiếc áo choàng tắm khiến độ gợi cảm của hắn càng tăng lên.
"Là anh?"
"Phải, là tôi"
"Tại sao em lại ở đây? Còn nữa, tại sao lại trói em?"
"Em vẫn còn hỏi được sao? Tất cả là bởi vì em muốn rời khỏi tôi, muốn đi theo cô ta!"
"Đừng tưởng tôi không biết em làm gì, nói gì vào tối qua. Chính tai tôi nghe thấy em nhận lời tỏ tình của cô ta đấy" Nói đến đây, đôi mắt màu hổ phách của Bạch Khuyển đột nhiên trở nên dữ tợn, hằn ra từng tia máu.
"Em không có, tối qua là do em uống say nên nghe nhầm thôi mà" Dạ Nguyệt luống cuống giải thích
"Bất luận là thật hay giả thì tôi suýt nữa cũng đã đánh mất em. Em cần bị trừng phạt để lần sau không được qua lại với những người phụ nữ khác nữa"
"Tại sao chứ?"
"Vì em chỉ là của tôi, chỉ một mình tôi thôi! Tôi yêu em, muốn em chỉ có một mình tôi!"
Dạ Nguyệt lúc này đang hoảng loạn hỏi hệ thống: "Tiểu Miêu Miêu, chuyện này là thế nào, sao bỗng dưng nhân viên hốt phân lại giống mấy tên biến thái trong phim thế này?"
[ Tui cũng không biết nữa, nhưng bước này cũng có thể tăng độ hảo cảm của hắn đối với kí chủ nha ]
"Ủa mà hắn định làm gì vậy?"
Hệ thống: Bó tay.com
[ Con mèo ngốc nhà ngươi không biết thiệt luôn hẻ? Vậy thì cứ từ từ tận hưởng nha ]
Bạch Khuyển trèo lên giường, cởi áo choàng tắm ra. Côn th*t khổng lồ hiện ra khiến Dạ Nguyệt nhìn mà chết khiếp.
Hai tai mèo và đuôi của y vô thức chui ra, y còn chẳng nhận ra nó đã chui ra từ lúc nào.
Dạ Nguyệt đang định mấp máy môi thì Bạch Khuyển đã nhào tới, ngậm lấy hai cánh hồng mà thỏa sức mút, đồng thời lôi kéo lưỡi của y tham gia vào một trận hôn cuồng nhiệt đến sắp tắt thở mới thôi. Y thở mạnh, hai mắt đã ướt đẫm nước. Hắn lại tiếp tục kéo y vào một trận hôn còn lâu hơn. Môi răng chạm nhau, ma sát tạo thành những tiếng nước "chậc" "chậc" khiến ai nghe xong cũng nảy sinh d*c vọng.
Xử lí xong hai cánh hồng, Bạch Khuyển chuyển xuống dưới cổ, tha hồ hành hạ tới mức cổ y đỏ hết mới thôi. Lưỡi hắn trườn từ cổ xuống hai hạt anh đào, cắn một cái khiến y giật nảy lên. Sau đó, hắn liếm mút một bên, bên còn lại hắn đưa tay xoa nắn, xong bên này lại chuyển sang bên kia.
Xong xuôi, hắn luồn tới phần thân dưới của Dạ Nguyệt, nắm lấy mà mút như mút kẹo khiến nó đỏ ửng lên.
"A...ưm ha. Đừng mà, đừng liếm nữa, em sắp ra rồi a..."
Nói xong, y bắn ra một chất lỏng trong suốt. Bạch Khuyển say mê ngắm nhìn, liếm hết sạch thứ chất lỏng đặc sệt đó rồi thì thầm "Thật ngon. Nguyệt Nhi thật đẹp, thật thơm, thật ngọt, nhưng chỉ một mình ta mới có thể tận hưởng mà thôi."
Hắn sờ soạng từ mông xuống cửa sau của y, không báo trước mà đưa ngón tay vào.
"A, đau"
Một ngón, rồi hai, và ba ngón, hắn cứ đưa từng ngón một vào, rồi lại rút ra và đâm sâu vào.
"A...hưm, đừng mà, xin anh, đau...!"
Nhưng bây giờ hắn chẳng còn nghe thấy tiếng gì nữa. Hắn chỉ thấy điều mà hắn từng mong ước: người hắn thương nằm dưới thân khóc lóc cầu xin hắn. Chỉ có như vậy y mới không thể nào rời xa hắn.
Hắn bỗng rút hết các ngón tay ra, cầm côn th*t khổng lồ để trước cửa sau của y. Y nhìn mà sắc mặt trắng bệch.
"Tiểu Miêu Miêu, u oa cứu ta. Đừng nói hắn định nhét cái thứ khổng lồ kia vào đấy nhé!"
[ À ừm, ta cũng không biết được. Ngươi muốn biết thì hỏi hắn đi ]
Đúng như dự đoán, Bạch Khuyển cầm côn th*t khổng lồ đâm mạnh vào cửa sau của y.
"A, ưm đừng mà. Đau quá huhuhu!"
"Chỉ mỗi em biết đau thôi ư? Em đau một thì tôi đau gấp hàng ngàn lần!"
Nói xong, hắn rút ra rồi lại đâm mạnh vào cửa sau của y.
"Aaaaa..."
Nước mắt Dạ Nguyệt trào ra, chảy xuống hai gò má làm tăng thêm độ gợi cảm của y. Bạch Khuyển trèo tới, liếm sạch hai hàng nước mắt rồi chuyển mục tiêu đến đôi tai mèo. Tai mèo cảm nhận được nguy hiểm nên khẽ run lên. Khóe miệng hắn hơi nhếch, đưa tay xoa nắn đôi tai nhạy cảm của y. Hai tai y dựng đứng lên, cố gắng tránh khỏi bàn tay kia.
"Ưm, đừng sờ nữa mà! Xin anh...!"
"Dừng lại đi mà, huhuhu..."
Dạ Nguyệt mở mắt ra, thấy mình đang nằm trên giường của một khách sạn 5 sao. Hai tay y đang bị trói chặt bằng một sợi dây thừng, cơn đau nhức tràn ngập khắp cơ thể. Y nhìn xuống dưới thân thì . Trên người y không có một mảnh vải che thân. Các vết tím hồng cũng trải dài khắp cơ thể.
"Tỉnh rồi sao?"
Bạch Khuyển từ nhà tắm bước ra. Trông hắn lúc này thực sự rất quyến rũ. Mái tóc đỏ ẩm ướt, đôi mắt màu hổ phách đào hoa lưu tình khiến ai nhìn vào cũng không thể rời mắt. Hắn chỉ mặc mỗi một chiếc áo choàng tắm khiến độ gợi cảm của hắn càng tăng lên.
"Là anh?"
"Phải, là tôi"
"Tại sao em lại ở đây? Còn nữa, tại sao lại trói em?"
"Em vẫn còn hỏi được sao? Tất cả là bởi vì em muốn rời khỏi tôi, muốn đi theo cô ta!"
"Đừng tưởng tôi không biết em làm gì, nói gì vào tối qua. Chính tai tôi nghe thấy em nhận lời tỏ tình của cô ta đấy" Nói đến đây, đôi mắt màu hổ phách của Bạch Khuyển đột nhiên trở nên dữ tợn, hằn ra từng tia máu.
"Em không có, tối qua là do em uống say nên nghe nhầm thôi mà" Dạ Nguyệt luống cuống giải thích
"Bất luận là thật hay giả thì tôi suýt nữa cũng đã đánh mất em. Em cần bị trừng phạt để lần sau không được qua lại với những người phụ nữ khác nữa"
"Tại sao chứ?"
"Vì em chỉ là của tôi, chỉ một mình tôi thôi! Tôi yêu em, muốn em chỉ có một mình tôi!"
Dạ Nguyệt lúc này đang hoảng loạn hỏi hệ thống: "Tiểu Miêu Miêu, chuyện này là thế nào, sao bỗng dưng nhân viên hốt phân lại giống mấy tên biến thái trong phim thế này?"
[ Tui cũng không biết nữa, nhưng bước này cũng có thể tăng độ hảo cảm của hắn đối với kí chủ nha ]
"Ủa mà hắn định làm gì vậy?"
Hệ thống: Bó tay.com
[ Con mèo ngốc nhà ngươi không biết thiệt luôn hẻ? Vậy thì cứ từ từ tận hưởng nha ]
Bạch Khuyển trèo lên giường, cởi áo choàng tắm ra. Côn th*t khổng lồ hiện ra khiến Dạ Nguyệt nhìn mà chết khiếp.
Hai tai mèo và đuôi của y vô thức chui ra, y còn chẳng nhận ra nó đã chui ra từ lúc nào.
Dạ Nguyệt đang định mấp máy môi thì Bạch Khuyển đã nhào tới, ngậm lấy hai cánh hồng mà thỏa sức mút, đồng thời lôi kéo lưỡi của y tham gia vào một trận hôn cuồng nhiệt đến sắp tắt thở mới thôi. Y thở mạnh, hai mắt đã ướt đẫm nước. Hắn lại tiếp tục kéo y vào một trận hôn còn lâu hơn. Môi răng chạm nhau, ma sát tạo thành những tiếng nước "chậc" "chậc" khiến ai nghe xong cũng nảy sinh d*c vọng.
Xử lí xong hai cánh hồng, Bạch Khuyển chuyển xuống dưới cổ, tha hồ hành hạ tới mức cổ y đỏ hết mới thôi. Lưỡi hắn trườn từ cổ xuống hai hạt anh đào, cắn một cái khiến y giật nảy lên. Sau đó, hắn liếm mút một bên, bên còn lại hắn đưa tay xoa nắn, xong bên này lại chuyển sang bên kia.
Xong xuôi, hắn luồn tới phần thân dưới của Dạ Nguyệt, nắm lấy mà mút như mút kẹo khiến nó đỏ ửng lên.
"A...ưm ha. Đừng mà, đừng liếm nữa, em sắp ra rồi a..."
Nói xong, y bắn ra một chất lỏng trong suốt. Bạch Khuyển say mê ngắm nhìn, liếm hết sạch thứ chất lỏng đặc sệt đó rồi thì thầm "Thật ngon. Nguyệt Nhi thật đẹp, thật thơm, thật ngọt, nhưng chỉ một mình ta mới có thể tận hưởng mà thôi."
Hắn sờ soạng từ mông xuống cửa sau của y, không báo trước mà đưa ngón tay vào.
"A, đau"
Một ngón, rồi hai, và ba ngón, hắn cứ đưa từng ngón một vào, rồi lại rút ra và đâm sâu vào.
"A...hưm, đừng mà, xin anh, đau...!"
Nhưng bây giờ hắn chẳng còn nghe thấy tiếng gì nữa. Hắn chỉ thấy điều mà hắn từng mong ước: người hắn thương nằm dưới thân khóc lóc cầu xin hắn. Chỉ có như vậy y mới không thể nào rời xa hắn.
Hắn bỗng rút hết các ngón tay ra, cầm côn th*t khổng lồ để trước cửa sau của y. Y nhìn mà sắc mặt trắng bệch.
"Tiểu Miêu Miêu, u oa cứu ta. Đừng nói hắn định nhét cái thứ khổng lồ kia vào đấy nhé!"
[ À ừm, ta cũng không biết được. Ngươi muốn biết thì hỏi hắn đi ]
Đúng như dự đoán, Bạch Khuyển cầm côn th*t khổng lồ đâm mạnh vào cửa sau của y.
"A, ưm đừng mà. Đau quá huhuhu!"
"Chỉ mỗi em biết đau thôi ư? Em đau một thì tôi đau gấp hàng ngàn lần!"
Nói xong, hắn rút ra rồi lại đâm mạnh vào cửa sau của y.
"Aaaaa..."
Nước mắt Dạ Nguyệt trào ra, chảy xuống hai gò má làm tăng thêm độ gợi cảm của y. Bạch Khuyển trèo tới, liếm sạch hai hàng nước mắt rồi chuyển mục tiêu đến đôi tai mèo. Tai mèo cảm nhận được nguy hiểm nên khẽ run lên. Khóe miệng hắn hơi nhếch, đưa tay xoa nắn đôi tai nhạy cảm của y. Hai tai y dựng đứng lên, cố gắng tránh khỏi bàn tay kia.
"Ưm, đừng sờ nữa mà! Xin anh...!"
"Dừng lại đi mà, huhuhu..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất