Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành
Chương 148: Địa chấn Thôn Hòe
Cảm nhận được linh lực trong thân thể của Diệp Phàm khô kiệt, Bạch Vân Hi lo lắng hỏi: “Ngươi không sao chứ?”
Diệp Phàm miễn cưỡng cười cười: “Không có việc gì.”
Bạch Vân Hi không vui cau mày lại: “Có việc thì nói có việc, không cần cậy mạnh!”
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Thật sự không có việc gì a! Chỉ là linh lực trong nháy mắt hết sạch, có chút suy yếu, Huyền Long Ấn này cần tiêu hao quá nhiều linh lực.”
Diệp Phàm nhìn Huyền Long Ấn, thầm nghĩ: May mắn gần đây thực lực của hắn tăng lên không ít, nếu không một kϊƈɦ này vừa phát động, hắn chắc chắn sẽ trực tiếp ngất xỉu đi, cái đó mất mặt biết bao nhiêu a! Tỷ ấn này đúng là dạ dày vương!
“Ngươi cũng quá lỗ mãng, nếu bên dưới còn cương thi thì làm sao bây giờ?”
“Bên dưới hết rồi, không có chút hơi thở nào.”
Bạch Vân Hi sửng sốt một chút: “Phải vậy không?”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy.”
Diệp Phàm đánh ra một pháp quyết, Huyền Long Ấn lập tức thu nhỏ chỉ còn lớn tầm một bàn tay, Diệp Phàm lập tức thu hồi Huyền Long Ấn lại. Cương thi vừa bị Huyền Long Ấn đạp nát huyết nhục bay tứ tung, nhìn qua thập phần khủng bố.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm ngồi xổm xuống, gỡ lấy ngọc bội từ trêи cổ cương thi.
Bạch Vân Hi kinh nghi nhìn một màn này: “Thật kỳ quái, gặp công mạnh như vậy mà vẫn vẹn toàn, ngọc bội này đúng là thứ tốt.”
“Ngọc bội này có thể ngưng tụ tinh hoa nhật nguyệt, là vật dụng tốt hỗ trợ tăng tu vi, Vân Hi, cái này ngươi thu đi.”
Bạch Vân Hi ghét bỏ quay mặt qua: “Dơ muốn chết.”
Diệp Phàm xấu hổ thu hồi ngọc bội lại: “Vậy ta rửa sạch sẽ cho ngươi.”
Bạch Vân Hi: “……”
“Đồ tới tay rồi, chúng ta đi thôi.” Diệp Phàm nói.
Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”
Diệp Phàm đứng trêи đỉnh núi, chột dạ nhìn Bạch Vân Hi: “Ta hết linh lực để sử dụng, không thể cõng ngươi xuống được.”
“Không sao, bất quá, ngươi phải tự đi, đừng trông cậy vào việc ta sẽ cõng ngươi, ngươi nặng muốn chết!”
Diệp Phàm xấu hổ nói: “Ta có thể tự mình đi, còn nữa, ta không nặng a!”
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi cười lạnh: “Ăn nhiều như vậy sao có thể không nặng?”
Diệp Phàm: “……”
……
“Ngươi nói cương thi trong mộ thất đều chết hết là sao?” Bạch Vân Hi đi bên người Diệp Phàm hỏi.
“Hẳn là đã bị đại hán cương thi kia xử lý, ta nghĩ đại hán cương thi sinh thời có thể là tướng quân gì đó, bị công chúa kia cưỡng bách trở thành phò mã.”
“Có lẽ hắn thích vị công chúa kia, ghen ghét với các phò mã khác.”
Diệp Phàm tràn đầy kinh ngạc nhìn Bạch Vân Hi: “Không thể nào, khẩu vị của đại hán kia nặng vậy sao?”
“Chuyện tình cảm a, ai có thể nói chính xác được.”
Công chúa đại nhân kia chọn phò mã đại đa số đều là thiếu niên thanh tú, chỉ có mỗi đại hán này lớn lên lưng hùm vai gấu, công chúa cương thi chọn đại hán này có lẽ chỉ là muốn tìm kiếm sự mới lạ, nhưng đại hán này có khả năng đã thật sự luân hãm.
Đại hán thích công chúa, bất quá, công chúa hẳn là thích mỹ thiếu niên hơn.
……(dreamhouse2255)
Trần Viêm vừa mới xử lý xong báo cáo về mấy người tôn giáo liền nhận được tin báo nguy từ cư dân, nói là có người phóng thuốc nổ, trộm mộ.
Trần Viêm lại đành phải mã bất đình đề(ngựa không dừng vó, một khắc cũng không dừng lại, liên tục tiến về phía trước) chạy tới mộ địa của công chúa cương thi.
“Lão đại, mộ huyệt kia có cương thi a! Trước đây người Mao Sơn tới cũng không thể làm được gì quái vật bên trong, chỉ có thể tạm thời phong ấn mộ huyệt lại, cũng không biết là đám trộm mộ não tàn nào, cư nhiên lại phá hủy phong ấn của Mao Sơn.” Hồ Lâm oán giận nói.
Trần Viêm hít sâu một hơi: “May là tình thế không có mở rộng.”
“Đúng vậy! Nếu như cương thi lại xuống tập kϊƈɦ thôn dân, vậy liền phiền toái lớn.” Hiện tại internet phát triển, nếu để chuyện này truyền ra, sợ là sẽ dấy lên một hồi sóng to gió lớn!
Trần Viêm nhìn cửa mộ thất, nhíu chặt mày, trước đây quốc gia có phái mấy nhóm người tới mộ địa này, không nhặt được chỗ tốt nào, còn chết không ít người, Trần Viêm không dám hành động thiếu suy nghĩ.
“Lão đại, có khi nào bên dưới vẫn còn cương thi không?”
Trần Viêm cau mày: “Hẳn là vẫn còn, ta liên hệ với người bên trêи, tìm đạo sĩ Mao Sơn xử lý một chút.”
Hồ Lâm gật đầu: “Đúng đúng đúng, loại chuyện này vẫn nên tìm người thuộc chuyên ngành làm thì tốt hơn.”
……(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nằm trêи giường trong khách sạn 5 sao, nghỉ ngơi mấy ngày.
Thời điểm Diệp Phàm phát động Huyền Long Ấn, linh lực bị rút cạn, lúc ấy còn không có cảm giác gì, mấy ngày sau lại đau đầu không thôi.
“Có tốt hơn chút nào không?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Khá hơn nhiều.”
Diệp Phàm làm nũng nhìn Bạch Vân Hi: “Giúp ta xoa xoa được không?”
“Ngươi chỉ biết thêm phiền.” Bạch Vân Hi tuy rằng nói với vẻ mặt không vui, nhưng vẫn ngồi xuống bên người Diệp Phàm, ngón giữa đè lên huyệt Thái Dương thượng, thay Diệp Phàm mát xa.
Diệp Phàm nhắm mắt, thoải mái hừ hừ hai tiếng.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, ác liệt nói: “Làm việc đừng có hấp tấp lỗ mãng, bộ dáng mấy ngày trước của ngươi giống như là cắn thuốc quá liều vậy.”
Diệp Phàm không vui nhíu mày lại: “Vân Hi, ngươi thật là! Ta không thoải mái, ngươi lại vui sướиɠ khi người gặp họa! Ngươi không yêu ta chút nào!”
Bạch Vân Hi khẽ hừ một tiếng: “Xứng đáng!”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm từ trêи giường bò xuống: “Ta gần khỏe lại rồi, chúng ta đi ăn cơm buffet đi.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Cũng được, nếu khách hàng nào cũng có thể ăn giống như ngươi, vậy lão bản mấy nhà hàng tiệc đứng đều phá sản hết.”
“Yên tâm đi, một lão bản nhà hàng tiệc đứng ngã xuống, một trăm lão bản nhà hàng tiệc đứng sẽ nổi lên.”
Bạch Vân Hi: “……”
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi còn chưa ăn được tiệc đứng, Trần Viêm đã mang theo mấy người tìm tới cửa.
……
Mấy ngày nay Trần Viêm bận tới bận lui, cuồng đồ ngoại quốc, cổ mộ cương thi, đủ loại chuyện đè lên đầu làm hắn không biết phải theo ai, cố tình bên trêи còn phái hắn đi điều tra sự tình Thôn Hòe.
Thôn Hòe này không lớn, nhưng vấn đề bên trong lại không nhỏ chút nào, hơn nữa, thôn trang này thật sự có chút quỷ dị.
“Trần cảnh sát, có việc gì sao?” Bạch Vân Hi hỏi.
Trần Viêm gật đầu: “Có chút việc ta muốn thỉnh giáo Bạch tam thiếu một chút.”
Bạch Vân Hi nghi hoặc nhìn Trần Viêm: “Bên trêи muốn điều tra ta?”
(dreamhouse2255)
Gần đây Diệp Phàm nhặt được không ít thứ tốt, bên trêи đỏ mắt rồi sao?
Trần Viêm lắc đầu: “Đương nhiên không phải, Bạch tam thiếu nói đùa, chỉ là có chút chuyện muốn thỉnh giáo Bạch tam thiếu mà thôi.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Vậy ngươi hỏi đi.”
Diệp Phàm có chút không cao hứng nhìn Bạch Vân Hi: “Vân Hi, khi nào chúng ta đi ăn cơm a?”
Bạch Vân Hi ném một hộp sữa chua cho Diệp Phàm, “Ngươi ăn trước đi.”
Diệp Phàm lẩm bẩm oán trách một tiếng, bị Bạch Vân Hi trừng một cái liền rụt trở lại.
“Bạch tam thiếu không cần bận rộn chuyện công ty sao?” Trần Viêm khó hiểu hỏi.
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Ta đã giao hết cho ca ta.” Người Bạch gia vốn dĩ lo lắng hắn gặp kiếp nạn năm hai mươi tuổi, không dám giao quá nhiều việc cho hắn, vậy nên hắn chuyển giao sự vụ cũng không gặp nhiều khó khăn.
“Như vậy a!” Trần Viêm gật đầu, như đã hiểu ra nhìn Diệp Phàm một cái.
Bạch Vân Hi nhíu mày lại: “Trần tiên sinh, chúng ta vẫn nên trở lại chuyện chính đi.”
Trần Viêm gật đầu: “Bạch tam thiếu, mấy ngày trước ngươi từng đến Thôn Hòe đúng không?”
(dreamhouse2255)
“Đúng vậy, Thôn Hòe bên kia xảy ra chuyện gì sao?” Sau khi rời khỏi Thôn Hòe, Bạch Vân Hi liền không chú ý quá nhiều tới chuyện ở nơi đó.
“Trước đó có hai phú nhị đại chết ở Thôn Hòe, kết quả, cha nương hai phú nhị này không chịu để yên, nhất định đòi truy ra hung thủ……”
Hai phú nhị đại kia đều chết trêи tay cuồng đồ ngoại quốc, việc này không dễ công khai, bên trêи nói bọn họ tới di dời lực chú ý của gia đình hai phú nhị đại, kết quả, cha nương hai phú nhị đại này lại tra ra được rất nhiều bí mật của Thôn Hòe.
Cha nương hai phú nhị đại kia cảm thấy cái chết của nhi tử không thoát được quan hệ với Thôn Hòe, nghĩ rằng nhi tử là bởi vì đã phá vỡ sự yên tịch của Thôn Hòe cho nên mới bị giết, bên trêи lạc quan tán thành suy nghĩ này, gia đình hai phú nhị đại cũng liền cho rằng là như vậy.
“Bởi vì có người cử báo, bên trêи thành lập tổ chuyên án điều tra chuyện của Thôn Hòe, Thôn Hòe có không ít người phạm tội, sợ là sẽ có mấy người phải tống vào ngục, bất quá, Thôn Hòe có rất nhiều chỗ quỷ dị.”
Diệp Phàm hai ba ngụm đã ăn hết một hộp sữa chua, tiếp tục lên tiếng: “Đúng vậy, rất là quỷ dị.”
“Bên trêи có mời thiên sư đi xem Đoạt Hồn Hồ, kết quả, thiên sư được mời đến bị dọa chạy.”
Diệp Phàm chớp chớp mắt, ha ha cười lên: “Thiên sư bị dọa chạy, lá gan thiên sư này cũng quá nhỏ.”
Bạch Vân Hi tức giận trừng Diệp Phàm một cái, cười cười với Trần Viêm: “Trần cánh sát, ngươi đừng để ý đến hắn.”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhỏ giọng rầu rĩ: “Ta không nói sai a! Lá gan tên kia thật sự hơi nhỏ.”
Bạch Vân Hi quát: “Câm miệng!”
“Hai ngày trước Thôn Hòe xảy ra địa chấn.” Trần Viêm nói.
Diệp Phàm ngạc nhiên chớp chớp mắt: “Địa chấn? Sao lại xảy ra địa chấn?”
Lúc trước hắn đến Thôn Hòe cũng không cảm thấy có gì không ổn a, nếu Thôn Hòe thật sự phong ấn quái vật gì, vậy quái vật kia cũng đã rất suy yếu rồi, sao có thể tạo nên địa chấn được?
Bạch Vân Hi nghi hoặc hỏi: “Có phải ba tòa miếu Thôn Hòe xảy ra chuyện gì không?”
Trần Viêm kinh ngạc nhìn Bạch Vân Hi: “Bạch tam thiếu, ngươi biết ba tòa miếu Thôn Hòe sao?”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Lúc trước tới Thôn Hòe từng thấy qua, ba tòa miếu kia có chút huyền ảo, lịch sử của nó cũng vậy, lần trước ta tới bái phỏng Lý giáo thụ cũng từng nghe hắn nói về ba toàn miếu này.”
“Vốn dĩ có một phú nhị đại M quốc muốn đầu tư, bên trêи liền giới thiệu Thôn Hòe cho hắn, bất quá, phú nhị đại kia khảo sát thực địa một phen, cảm thấy không được liền bỏ gánh rời đi, người Thôn Hòe thấy phú nhị đại chạy, cơ hội phát tài không còn, liền đỏ hết mắt.”
“Sau này không biết là thôn dân nào chuyển ánh mắt tới thị trường đồ cổ, thấy có người bán cổ gạch đi, giá cả không thấp, liền kêu gọi mọi người đem bán gạch từ ba tòa miếu đi.”
“Ba tòa miếu kia nhiều năm không tu sửa, cũng không có ai hương khói gì, mọi người đều đồng ý, liền phá hủy ba tòa miếu kia đi.”
Bạch Vân Hi hít sâu một hơi: “Tự đào mồ chôn mình a!”
Trần Viêm nghi hoặc nhìn Bạch Vân Hi: “Bạch tam thiếu, ba tòa miếu kia có vấn đề gì sao?”
“Đó là đồ trấn tà.”
Diệp Phàm vuốt cằm, ba tòa miếu kia nguyên bản dùng để trấn áp tà vật, sau này lại dùng để trấn áp quỷ hồn trong Đoạt Hồn Hồ, Diệp Phàm nghĩ tà vật dưới Thôn Hòe trải qua mấy ngàn năm, hiện tại hẳn là đã rất hư nhược, nhưng âm hồn ở Đoạn Hồn Hồ lại chính là mặt trời ban trưa a.
Một âm hồn không khủng bố, nhưng Đoạt Hồn Hồ lại có tới mấy trăm âm hồn.
(dreamhouse2255)
……….
Diệp Phàm miễn cưỡng cười cười: “Không có việc gì.”
Bạch Vân Hi không vui cau mày lại: “Có việc thì nói có việc, không cần cậy mạnh!”
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Thật sự không có việc gì a! Chỉ là linh lực trong nháy mắt hết sạch, có chút suy yếu, Huyền Long Ấn này cần tiêu hao quá nhiều linh lực.”
Diệp Phàm nhìn Huyền Long Ấn, thầm nghĩ: May mắn gần đây thực lực của hắn tăng lên không ít, nếu không một kϊƈɦ này vừa phát động, hắn chắc chắn sẽ trực tiếp ngất xỉu đi, cái đó mất mặt biết bao nhiêu a! Tỷ ấn này đúng là dạ dày vương!
“Ngươi cũng quá lỗ mãng, nếu bên dưới còn cương thi thì làm sao bây giờ?”
“Bên dưới hết rồi, không có chút hơi thở nào.”
Bạch Vân Hi sửng sốt một chút: “Phải vậy không?”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy.”
Diệp Phàm đánh ra một pháp quyết, Huyền Long Ấn lập tức thu nhỏ chỉ còn lớn tầm một bàn tay, Diệp Phàm lập tức thu hồi Huyền Long Ấn lại. Cương thi vừa bị Huyền Long Ấn đạp nát huyết nhục bay tứ tung, nhìn qua thập phần khủng bố.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm ngồi xổm xuống, gỡ lấy ngọc bội từ trêи cổ cương thi.
Bạch Vân Hi kinh nghi nhìn một màn này: “Thật kỳ quái, gặp công mạnh như vậy mà vẫn vẹn toàn, ngọc bội này đúng là thứ tốt.”
“Ngọc bội này có thể ngưng tụ tinh hoa nhật nguyệt, là vật dụng tốt hỗ trợ tăng tu vi, Vân Hi, cái này ngươi thu đi.”
Bạch Vân Hi ghét bỏ quay mặt qua: “Dơ muốn chết.”
Diệp Phàm xấu hổ thu hồi ngọc bội lại: “Vậy ta rửa sạch sẽ cho ngươi.”
Bạch Vân Hi: “……”
“Đồ tới tay rồi, chúng ta đi thôi.” Diệp Phàm nói.
Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”
Diệp Phàm đứng trêи đỉnh núi, chột dạ nhìn Bạch Vân Hi: “Ta hết linh lực để sử dụng, không thể cõng ngươi xuống được.”
“Không sao, bất quá, ngươi phải tự đi, đừng trông cậy vào việc ta sẽ cõng ngươi, ngươi nặng muốn chết!”
Diệp Phàm xấu hổ nói: “Ta có thể tự mình đi, còn nữa, ta không nặng a!”
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi cười lạnh: “Ăn nhiều như vậy sao có thể không nặng?”
Diệp Phàm: “……”
……
“Ngươi nói cương thi trong mộ thất đều chết hết là sao?” Bạch Vân Hi đi bên người Diệp Phàm hỏi.
“Hẳn là đã bị đại hán cương thi kia xử lý, ta nghĩ đại hán cương thi sinh thời có thể là tướng quân gì đó, bị công chúa kia cưỡng bách trở thành phò mã.”
“Có lẽ hắn thích vị công chúa kia, ghen ghét với các phò mã khác.”
Diệp Phàm tràn đầy kinh ngạc nhìn Bạch Vân Hi: “Không thể nào, khẩu vị của đại hán kia nặng vậy sao?”
“Chuyện tình cảm a, ai có thể nói chính xác được.”
Công chúa đại nhân kia chọn phò mã đại đa số đều là thiếu niên thanh tú, chỉ có mỗi đại hán này lớn lên lưng hùm vai gấu, công chúa cương thi chọn đại hán này có lẽ chỉ là muốn tìm kiếm sự mới lạ, nhưng đại hán này có khả năng đã thật sự luân hãm.
Đại hán thích công chúa, bất quá, công chúa hẳn là thích mỹ thiếu niên hơn.
……(dreamhouse2255)
Trần Viêm vừa mới xử lý xong báo cáo về mấy người tôn giáo liền nhận được tin báo nguy từ cư dân, nói là có người phóng thuốc nổ, trộm mộ.
Trần Viêm lại đành phải mã bất đình đề(ngựa không dừng vó, một khắc cũng không dừng lại, liên tục tiến về phía trước) chạy tới mộ địa của công chúa cương thi.
“Lão đại, mộ huyệt kia có cương thi a! Trước đây người Mao Sơn tới cũng không thể làm được gì quái vật bên trong, chỉ có thể tạm thời phong ấn mộ huyệt lại, cũng không biết là đám trộm mộ não tàn nào, cư nhiên lại phá hủy phong ấn của Mao Sơn.” Hồ Lâm oán giận nói.
Trần Viêm hít sâu một hơi: “May là tình thế không có mở rộng.”
“Đúng vậy! Nếu như cương thi lại xuống tập kϊƈɦ thôn dân, vậy liền phiền toái lớn.” Hiện tại internet phát triển, nếu để chuyện này truyền ra, sợ là sẽ dấy lên một hồi sóng to gió lớn!
Trần Viêm nhìn cửa mộ thất, nhíu chặt mày, trước đây quốc gia có phái mấy nhóm người tới mộ địa này, không nhặt được chỗ tốt nào, còn chết không ít người, Trần Viêm không dám hành động thiếu suy nghĩ.
“Lão đại, có khi nào bên dưới vẫn còn cương thi không?”
Trần Viêm cau mày: “Hẳn là vẫn còn, ta liên hệ với người bên trêи, tìm đạo sĩ Mao Sơn xử lý một chút.”
Hồ Lâm gật đầu: “Đúng đúng đúng, loại chuyện này vẫn nên tìm người thuộc chuyên ngành làm thì tốt hơn.”
……(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nằm trêи giường trong khách sạn 5 sao, nghỉ ngơi mấy ngày.
Thời điểm Diệp Phàm phát động Huyền Long Ấn, linh lực bị rút cạn, lúc ấy còn không có cảm giác gì, mấy ngày sau lại đau đầu không thôi.
“Có tốt hơn chút nào không?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Khá hơn nhiều.”
Diệp Phàm làm nũng nhìn Bạch Vân Hi: “Giúp ta xoa xoa được không?”
“Ngươi chỉ biết thêm phiền.” Bạch Vân Hi tuy rằng nói với vẻ mặt không vui, nhưng vẫn ngồi xuống bên người Diệp Phàm, ngón giữa đè lên huyệt Thái Dương thượng, thay Diệp Phàm mát xa.
Diệp Phàm nhắm mắt, thoải mái hừ hừ hai tiếng.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, ác liệt nói: “Làm việc đừng có hấp tấp lỗ mãng, bộ dáng mấy ngày trước của ngươi giống như là cắn thuốc quá liều vậy.”
Diệp Phàm không vui nhíu mày lại: “Vân Hi, ngươi thật là! Ta không thoải mái, ngươi lại vui sướиɠ khi người gặp họa! Ngươi không yêu ta chút nào!”
Bạch Vân Hi khẽ hừ một tiếng: “Xứng đáng!”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm từ trêи giường bò xuống: “Ta gần khỏe lại rồi, chúng ta đi ăn cơm buffet đi.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Cũng được, nếu khách hàng nào cũng có thể ăn giống như ngươi, vậy lão bản mấy nhà hàng tiệc đứng đều phá sản hết.”
“Yên tâm đi, một lão bản nhà hàng tiệc đứng ngã xuống, một trăm lão bản nhà hàng tiệc đứng sẽ nổi lên.”
Bạch Vân Hi: “……”
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi còn chưa ăn được tiệc đứng, Trần Viêm đã mang theo mấy người tìm tới cửa.
……
Mấy ngày nay Trần Viêm bận tới bận lui, cuồng đồ ngoại quốc, cổ mộ cương thi, đủ loại chuyện đè lên đầu làm hắn không biết phải theo ai, cố tình bên trêи còn phái hắn đi điều tra sự tình Thôn Hòe.
Thôn Hòe này không lớn, nhưng vấn đề bên trong lại không nhỏ chút nào, hơn nữa, thôn trang này thật sự có chút quỷ dị.
“Trần cảnh sát, có việc gì sao?” Bạch Vân Hi hỏi.
Trần Viêm gật đầu: “Có chút việc ta muốn thỉnh giáo Bạch tam thiếu một chút.”
Bạch Vân Hi nghi hoặc nhìn Trần Viêm: “Bên trêи muốn điều tra ta?”
(dreamhouse2255)
Gần đây Diệp Phàm nhặt được không ít thứ tốt, bên trêи đỏ mắt rồi sao?
Trần Viêm lắc đầu: “Đương nhiên không phải, Bạch tam thiếu nói đùa, chỉ là có chút chuyện muốn thỉnh giáo Bạch tam thiếu mà thôi.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Vậy ngươi hỏi đi.”
Diệp Phàm có chút không cao hứng nhìn Bạch Vân Hi: “Vân Hi, khi nào chúng ta đi ăn cơm a?”
Bạch Vân Hi ném một hộp sữa chua cho Diệp Phàm, “Ngươi ăn trước đi.”
Diệp Phàm lẩm bẩm oán trách một tiếng, bị Bạch Vân Hi trừng một cái liền rụt trở lại.
“Bạch tam thiếu không cần bận rộn chuyện công ty sao?” Trần Viêm khó hiểu hỏi.
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Ta đã giao hết cho ca ta.” Người Bạch gia vốn dĩ lo lắng hắn gặp kiếp nạn năm hai mươi tuổi, không dám giao quá nhiều việc cho hắn, vậy nên hắn chuyển giao sự vụ cũng không gặp nhiều khó khăn.
“Như vậy a!” Trần Viêm gật đầu, như đã hiểu ra nhìn Diệp Phàm một cái.
Bạch Vân Hi nhíu mày lại: “Trần tiên sinh, chúng ta vẫn nên trở lại chuyện chính đi.”
Trần Viêm gật đầu: “Bạch tam thiếu, mấy ngày trước ngươi từng đến Thôn Hòe đúng không?”
(dreamhouse2255)
“Đúng vậy, Thôn Hòe bên kia xảy ra chuyện gì sao?” Sau khi rời khỏi Thôn Hòe, Bạch Vân Hi liền không chú ý quá nhiều tới chuyện ở nơi đó.
“Trước đó có hai phú nhị đại chết ở Thôn Hòe, kết quả, cha nương hai phú nhị này không chịu để yên, nhất định đòi truy ra hung thủ……”
Hai phú nhị đại kia đều chết trêи tay cuồng đồ ngoại quốc, việc này không dễ công khai, bên trêи nói bọn họ tới di dời lực chú ý của gia đình hai phú nhị đại, kết quả, cha nương hai phú nhị đại này lại tra ra được rất nhiều bí mật của Thôn Hòe.
Cha nương hai phú nhị đại kia cảm thấy cái chết của nhi tử không thoát được quan hệ với Thôn Hòe, nghĩ rằng nhi tử là bởi vì đã phá vỡ sự yên tịch của Thôn Hòe cho nên mới bị giết, bên trêи lạc quan tán thành suy nghĩ này, gia đình hai phú nhị đại cũng liền cho rằng là như vậy.
“Bởi vì có người cử báo, bên trêи thành lập tổ chuyên án điều tra chuyện của Thôn Hòe, Thôn Hòe có không ít người phạm tội, sợ là sẽ có mấy người phải tống vào ngục, bất quá, Thôn Hòe có rất nhiều chỗ quỷ dị.”
Diệp Phàm hai ba ngụm đã ăn hết một hộp sữa chua, tiếp tục lên tiếng: “Đúng vậy, rất là quỷ dị.”
“Bên trêи có mời thiên sư đi xem Đoạt Hồn Hồ, kết quả, thiên sư được mời đến bị dọa chạy.”
Diệp Phàm chớp chớp mắt, ha ha cười lên: “Thiên sư bị dọa chạy, lá gan thiên sư này cũng quá nhỏ.”
Bạch Vân Hi tức giận trừng Diệp Phàm một cái, cười cười với Trần Viêm: “Trần cánh sát, ngươi đừng để ý đến hắn.”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhỏ giọng rầu rĩ: “Ta không nói sai a! Lá gan tên kia thật sự hơi nhỏ.”
Bạch Vân Hi quát: “Câm miệng!”
“Hai ngày trước Thôn Hòe xảy ra địa chấn.” Trần Viêm nói.
Diệp Phàm ngạc nhiên chớp chớp mắt: “Địa chấn? Sao lại xảy ra địa chấn?”
Lúc trước hắn đến Thôn Hòe cũng không cảm thấy có gì không ổn a, nếu Thôn Hòe thật sự phong ấn quái vật gì, vậy quái vật kia cũng đã rất suy yếu rồi, sao có thể tạo nên địa chấn được?
Bạch Vân Hi nghi hoặc hỏi: “Có phải ba tòa miếu Thôn Hòe xảy ra chuyện gì không?”
Trần Viêm kinh ngạc nhìn Bạch Vân Hi: “Bạch tam thiếu, ngươi biết ba tòa miếu Thôn Hòe sao?”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Lúc trước tới Thôn Hòe từng thấy qua, ba tòa miếu kia có chút huyền ảo, lịch sử của nó cũng vậy, lần trước ta tới bái phỏng Lý giáo thụ cũng từng nghe hắn nói về ba toàn miếu này.”
“Vốn dĩ có một phú nhị đại M quốc muốn đầu tư, bên trêи liền giới thiệu Thôn Hòe cho hắn, bất quá, phú nhị đại kia khảo sát thực địa một phen, cảm thấy không được liền bỏ gánh rời đi, người Thôn Hòe thấy phú nhị đại chạy, cơ hội phát tài không còn, liền đỏ hết mắt.”
“Sau này không biết là thôn dân nào chuyển ánh mắt tới thị trường đồ cổ, thấy có người bán cổ gạch đi, giá cả không thấp, liền kêu gọi mọi người đem bán gạch từ ba tòa miếu đi.”
“Ba tòa miếu kia nhiều năm không tu sửa, cũng không có ai hương khói gì, mọi người đều đồng ý, liền phá hủy ba tòa miếu kia đi.”
Bạch Vân Hi hít sâu một hơi: “Tự đào mồ chôn mình a!”
Trần Viêm nghi hoặc nhìn Bạch Vân Hi: “Bạch tam thiếu, ba tòa miếu kia có vấn đề gì sao?”
“Đó là đồ trấn tà.”
Diệp Phàm vuốt cằm, ba tòa miếu kia nguyên bản dùng để trấn áp tà vật, sau này lại dùng để trấn áp quỷ hồn trong Đoạt Hồn Hồ, Diệp Phàm nghĩ tà vật dưới Thôn Hòe trải qua mấy ngàn năm, hiện tại hẳn là đã rất hư nhược, nhưng âm hồn ở Đoạn Hồn Hồ lại chính là mặt trời ban trưa a.
Một âm hồn không khủng bố, nhưng Đoạt Hồn Hồ lại có tới mấy trăm âm hồn.
(dreamhouse2255)
……….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất