Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 207: Thu hoạch làm người đỏ mắt

Trước Sau
“Tiểu thư, Diệp Phàm mở một cửa hàng đan dược ở phụ cận Linh Dược Cốc.” Thanh Ly nhìn Mộ Tuyết nói.

Mộ Tuyết từ lúc tới bí cảnh đến nay vẫn luôn tìm kiếm Sinh Linh Chi Diễm, đáng tiếc, không có phát triển gì.

“Tiểu thư, Diệp Phàm rốt cuộc là đang nghĩ cái gì, chốc chốc trốn trong rừng trúc thiên lôi, chốc chốc lại chạy đến Linh Dược Cốc, có phải là hắn không có hứng thú với Sinh Linh Chi Diễm không?” Thanh Ly hỏi.

Mộ Tuyết lắc đầu, không cần nghĩ đã nói: “Không có khả năng!”

Ở trong mắt Mộ Tuyết, Diệp Phàm nếu đã chọn Mộc Tâm Viêm, vậy khẳng định là cũng có hứng thú với Sinh Linh Chi Diễm, chỉ là Diệp Phàm chậm chạp không hành động, Mộ Tuyết cũng không khỏi tâm sinh nghi ngờ.

“Tiểu thư, tên kia mở cửa hàng ở phụ cận Linh Dược Cốc, mỗi ngày luyện đan thu linh thảo, hắn không kiệt lực sao?”

Mộ Tuyết thầm nghĩ: Nếu Diệp Phàm đã lĩnh ngộ được hồn lực đan quyết trong Đan Tháp, vậy hắn liền có thể sử dụng hồn lực luyện đan, chỉ cần linh hồn lực của Diệp Phàm đủ cường đại, tiêu hao chỉ là con số nhỏ, mỗi ngày luyện chế mấy chục lò đan dược cũng là chuyện nói chơi mà thôi.

Mộ Tuyết lắc đầu: “Không biết.”

“Tên kia hình như kiếm lời không ít, nếu không tiểu thư cũng mở một cửa hàng đan dược ở đây đi, khẳng định cũng có thể kiếm rất nhiều, bí cảnh này nhiều linh thảo như vậy.” Thanh Ly nói.

(dreamhouse2255)

Mộ Tuyết lắc đầu: “Chúng ta không có thời gian.”

Nếu nàng thật sự mở cửa hàng đan dược, chất lượng chưa chắc đã tốt như của Diệp Phàm, hơn nữa, hiệu suất của nàng cũng không so được với người kia, cho dù nàng muốn hợp tác kinh doanh, chỉ sợ cũng sẽ bị đoạt, Diệp Phàm khế ước năm con con rối, chiến lực đã ở trêи nàng, hơn nữa, đối phương tựa hồ còn tinh thông trận pháp.

Thanh Ly nhíu mày, âm thầm đáng tiếc, khoảng thời gian này, bọn họ vẫn luôn tìm kiếm dị hỏa, không có nhiều thời gian phá cấm chế, tới lâu như vậy lại hoàn toàn không có thu hoạch gì.

“Tiểu thư, ngươi vẫn chưa thăng cấp Kim Đan được sao?” Thanh Ly hỏi.

Mộ Tuyết lắc đầu: “Ta sợ là không thể thăng cấp Kim Đan, nơi này là một không gian đóng cửa, không thể đưa lôi kiếp tới.”

Tu giả muốn thăng cấp Kim Đan cần phải trải qua lôi kiếp luyện thể, nơi này không có lôi kiếp, đương nhiên cũng không thể kết đan.

Mộ Tuyết nhíu mày, trước khi tới bí cảnh Thiên Mộc, Mộ Tuyết đã tra cứu rất nhiều tài liệu, nhưng sau khi vào, nàng mới phát hiện, những gì nàng biết là quá ít, nơi này có không ít tu giả ngoại vực kinh tài tuyệt diễm, bọn họ căn bản là chướng mắt “dân bản xứ” Đông đại lục, thái độ cũng tùy ý vô cùng.

Không ít tu giả nàng quen đã bị giết, lúc trước Mộ Tuyết còn cảm thấy kỳ quái vì sao khả năng sống sót trong bí cảnh Thiên Mộc lại thấp như vậy, sau khi gặp đám tu giả ngoại vực, nàng mới biết được lý do, tin tức về tu giả ngoại vực hẳn là đã có người cố tình phong tỏa.

“Tiểu thư, nếu không thể kết đan, vậy chúng ta liền không thể chiếm ưu thế.” Thanh Ly nói.

(dreamhouse2255)

Mộ Tuyết cười lạnh: “Kỳ thật, không thể kết đan cũng là một chuyện tốt.”

Tu giả ngoại vực có không ít Trúc Cơ đỉnh, nếu thật sự có thể kết đan, vậy người chiếm ưu thế không phải chỉ có mình nàng.

Thanh Ly nhìn Mộ Tuyết, không khỏi cảm thấy khó hiểu.

……

Cửa hàng đan dược Bình Phàm.

Bạch Vân Hi chống cằm, thầm nghĩ: Hơn nửa tháng trôi qua, Diệp Phàm đã góp nhặt không ít linh thảo, hiện tại đã có thể thu tay được rồi.

Bạch Vân Hi gần đây cảm nhận được không ít tầm mắt nhìn trộm của các tu giả, cả người giống như bị kim chích, có lẽ là bởi vì kiếm quá nhiều, nếu cứ tiếp tục như vậy, toàn bộ tu giả trong bí cảnh khẳng định sẽ phải đỏ mắt.

Diệp Phàm vừa quay đầu liền nhìn thấy thần sắc lo lắng sốt ruột của Bạch Vân Hi, hỏi:

“Làm sao vậy?”

“Không có gì, chúng ta chuẩn bị thu quán thôi.” Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm gật đầu: “Cũng phải, thu nhiều linh thảo như vậy, đủ để chúng ta tu luyện đến tận Kim Đan. Gần đây có không ít người tới không chỉ mua đồ, còn mắng chúng ta là hắc điếm, ta làm người quang minh chính đại như vậy, có thể mở hắc điếm được sao? Nếu đã nói ta mở hắc điếm, không tới là được rồi! Thật không hiểu bọn họ nghĩ cái gì!”

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi: “……” Cái này cũng giống như muốn mua phòng, còn không ngừng than oán giá nhà tăng nhanh, nhưng mua thì vẫn muốn mua a!

Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng nhìn Bạch Vân Hi, hỏi: “Chúng ta trở lại rừng trúc thiên lôi?”

Bạch Vân Hi do dự một chút, đáp: “Nếu ngươi đã thích thì đi đi.”

“Ta thích nhất luyện thể!”

Bạch Vân Hi nhìn đôi mắt của Diệp Phàm liền biết, trong đầu tên này hiện tại phỏng chừng đã chứa đầy phế liệu, cả ngày bị sét đánh, có cái gì để thích?

Thao Thiết quỷ linh trợn trắng mắt nhìn Diệp Phàm: “Diệp Phàm, linh căn của ngươi kém như vậy, không chịu chăm chỉ đả tọa tu luyện thì thôi, chỉ biết mỗi luyện thể, cẩn thận cả đời này ngươi cũng chỉ có thể là Trúc Cơ trung kỳ!”

Diệp Phàm trừng mắt lại: “Đi đi đi đi, ngươi thì biết cái gì! Ta là người sẽ tới Hóa Thần.”

Thao Thiết quỷ linh hì hì cười: “Mục tiêu của ngươi thật lớn!”

“Đó là đương nhiên.”



“Mơ mộng hão huyền!” Thao Thiết quỷ linh lười biếng nằm xuống, lộ ra cái bụng.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm ngạo nghễ nói: “Ma quỷ như ngươi đương nhiên sẽ không hiểu được chí hướng của người còn sống.”

Ngao Tiểu No: “……”

……

Thừa dịp bóng đêm, Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm thu cửa hàng, rời khỏi nơi dừng chân.

Bọn họ vừa mới đi, mấy tu sĩ đã đuổi theo.

Mấy tu sĩ liên tục đuổi theo hai người hơn chục dặm.

“Có người đang đuổi theo chúng ta.” Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm gật đầu: “Tìm một nơi yên lặng tận diệt bọn họ đi.”

Bạch Vân Hi: “……”

Diệp Phàm muốn tìm nơi yên lặng, đám tu sĩ đuổi theo cũng muốn tìm một nơi không người, hai bên yên lặng hình thành ăn ý.

Cuối cùng khi đã tới một cánh đồng hoang vu, Diệp Phàm quay đầu lại, yên lặng chờ đám tu sĩ.

……(dreamhouse2255)

Dưới bóng đêm, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi sóng vai cùng đứng, ung dung đối mặt sau tu sĩ đuổi tới.

“Các ngươi muốn làm gì?” Diệp Phàm lạnh lùng hỏi.

“Diệp Phàm, ngươi có còn nhớ sư huynh uổng mạng của ta không?” Thẩm Duy Bình lớn tiếng hỏi.

Diệp Phàm khó hiểu nhìn Thẩm Duy Bình: “Sư huynh ngươi? Sư huynh ngươi là ai a?”

Thẩm Duy Bình lộ ra vẻ mặt lòng đầy căm phẫn, “Sư huynh ta là ai? Ngươi đoạt truyền tống lệnh của sư huynh ta, vậy mà ngay cả sư huynh ta là ai cũng không biết sao?”

Diệp Phàm bừng tỉnh đại ngộ gật đầu: “Thì ra sư huynh ngươi là tên kia, ngươi muốn thay sư huynh ngươi báo thù rửa hận?”

“Không sai!”

Diệp Phàm chớp chớp mắt, cười nói: “Nhân duyên tên hải tặc kia thật tốt, đã chết còn có người ra mặt cho hắn, hắn là hải tặc, lại là sư huynh ngươi, chẳng lẽ ngươi cũng là hải tặc sao?”

Thẩm Duy Bình thẹn quá thành giận nhìn Diệp Phàm: “Mọi người, lên!”

Diệp Phàm không vui bĩu môi: “Nói hai câu không hợp liền muốn đánh, tính tình thật kém!”

Diệp Phàm phất tay, năm con rối xông ra, lớn giọng hô: “Làm thịt bọn họ!”

(dreamhouse2255)

Năm con rối lập tức nhào về phía đám tu sĩ, Triệu Ngự Hùng thấy Diệp Phàm lấy năm con rối ra, mắt đỏ lên.

Năm con rối dưới khống chế của Diệp Phàm, linh hoạt cuốn lấy từng người công kϊƈɦ.

“Cuốn lấy Diệp Phàm!” Thẩm Duy Bình quát một tiếng chói tai.

Mấy tu sĩ vòng qua đám con rối, đánh về phía Diệp Phàm.

Diệp Phàm lấy ra Huyền Long Ấn, rầm rập đập loạn.

Không đợi Triệu Ngự Hùng thâm nhập linh hồn lực vào trong hồn châu của một con rối, hắn đã bị một con rối khác đá ra ngoài.

Triệu Ngự Hùng tức giận cực kỳ, nhưng trong tức giận cũng cảm thấy vạn phần hoảng sợ, thao túng năm con rối yêu cầu một lượng lớn linh hồn lực, đổi thành hắn đã sớm cảm thấy cố hết sức, nhưng Diệp Phàm lại có vẻ nhẹ nhàng vô cùng, bị năm tu sĩ bao vây còn có thời gian phân tâm điều khiển con rối.

Bạch Vân Hi linh kiếm sắc nhọn, mười hai thanh kiếm khi hợp, vô khổng bất nhập (chỗ nào cũng có), pháp khí của Phạm Trọng Bình dưới công kϊƈɦ của Bạch Vân Hi nhanh chóng xuất hiện vết nứt.

Phạm Trọng Bình nguyên bản cho rằng đối phó với Bạch Vân Hi chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, không ngờ lại bị áp chế dưới hạ phong, Phạm Trọng Bình là ngoại viện Trúc Cơ đỉnh mà Thẩm Duy Bình tiêu tốn không ít sức lực mới có thể mời tới.

(dreamhouse2255)

“Bạo!” Bạch Vân Hi ném một chồng phù chú về phía Phạm Trọng Bình.

Bảy tám tấm phù chú đồng thời phát động, lực sát thương kinh người.

Phạm Trọng Bình không thể không lui về phía sau, tránh đi mũi nhọn.

Bạch Vân Hi thấy một chồng phù chú thất bại, lại ném ra chồng thứ hai.

Phạm Trọng Bình là tán tu, tán tu phần lớn túng quẫn, hắn tuy rằng lợi hại nhưng thường xuyên thiếu linh thạch, hận không thể bẻ một thành hai mà tiêu, nhìn tới hành vi phá sản của Bạch Vân Hi, không khỏi tức tới hộc máu.



……

Diệp Phàm tuy không sử dụng con rối, nhưng một thuộc hạ của Thẩm Duy Bình trong lúc Diệp Phàm đánh loạn Huyền Long Ấn đã bị giết.

Một sư đệ ngã xuống, Thẩm Duy Bình không khỏi kϊƈɦ động lên, “Triệu đạo hữu, ngươi còn chưa được sao?”

Triệu Ngự Hùng đỏ mặt lên, Thẩm Duy Bình tranh thủ thời gian cho hắn, nhưng ấn ký Diệp Phàm lưu lại trêи con rối phòng thủ quá kiên cố, linh hồn của Triệu Ngự Hùng vừa tiếp xúc đến liền giống như gặp phải hồng thủy mãnh thú, qua thời gian dài, hắn giống như là ném muối bỏ biển.

Triệu Ngự Hùng thấy Thẩm Duy Bình đã mất một thuộc hạ, Phạm Trọng Bình lại bị Bạch Vân Hi liên tiếp bức lui, lập tức nói: “Con rối ta từ bỏ, chuyện này ta không xen vào nữa.”

Triệu Ngự Hùng vừa nói xong, lập tức khống chế pháp khí chạy trối chết.

(dreamhouse2255)

Nhìn tới hành vi lâm trận bỏ chạy của Triệu Ngự Hùng, Thẩm Duy Bình giận đến thiếu chút nữa hộc máu.

Bạch Vân Hi nhìn Triệu Ngự Hùng chạy trốn, tức khắc càng thêm tin tưởng cái gọi là không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo.

Phạm Trọng Bình nguyên bản cho rằng lấy tu vi Trúc Cơ đỉnh của hắn, đối phó với một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ sẽ không quá khó khăn, không ngờ Bạch Vân Hi lại có nhiều chiêu trò như vậy, phù chú trêи người dùng không thiếu, pháp khí uy lực kinh người, bản thân lại lĩnh ngộ kiếm ý, đánh lên còn khó chơi hơn cả tu sĩ Trúc Cơ đỉnh.

Thấy Triệu Ngự Hùng bỏ chạy, Thẩm Duy Bình bên kia đã ngã xuống một tên, Phạm Trọng Bình tức khắc sinh ra ý lui trận, “Thẩm huynh, đơn sinh ý này ta không tiếp nữa!”

Triệu Ngự Hùng cùng Phạm Trọng Bình trước sau rời đi, Thẩm Duy Bình chỉ có thể đưa sư đệ còn lại bỏ trốn.

Bạch Vân Hi thấy bọn họ bỏ chạy, cũng không có đuổi theo, hắn cảm giác được xung quanh có không ít tầm mắt nhìn trộm, một khi bọn họ lộ ra chút sơ hở liền sẽ có người sấn hư mà nhập.

“Đi thôi.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”

……

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi trở lại rừng trúc thiên lôi.

(dreamhouse2255)

Hắn như cũ thiết lập một trận pháp phòng hộ ở bên ngoài rừng trúc, mỗi ngày ăn đan dược luyện thể.

Một ngày, Diệp Phàm bày năm con rối ra, Bạch Vân Hi nghi hoặc hỏi: “Làm gì vậy?”

“Con rối xảy ra chút vấn đề, ta chữa trị một chút, thêm vũ khí mang tính sát thương cho chúng nó.”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm,: “Vũ khí mang tính sát thương?”

Diệp Phàm đắc ý nhìn Bạch Vân Hi, khoe mẽ cười, “Ta cho ngươi xem.”

Diệp Phàm đưa con rối tới một khối đất bằng, “Phóng ra.”

Con rối vung tay lên, một viên Thiên Lôi Châu bị thả ra, “Ầm” một tiếng, đất bằng trước mặt con rối lập tức xuất hiện một hố sâu.

Diệp Phàm cười nói: “Ta tiến hành cải tiến con rối như vậy, nó có thể tấn công mười lần. Nếu lại gặp được một đàn tu giả, ta liền có thể nổ chết bọn họ.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Không tồi, sau mười lần thì sao?”

“Sau mười lần lại phải bỏ thêm Thiên Lôi Châu vào, hơn nữa pháo quản này dễ xảy ra vấn đề, phải thường xuyên thay đổi.”

(dreamhouse2255)

“Cái này có chút phiền phức, bất quá, không có biện pháp nào.”

……

Diệp Phàm thu hồi con rối, trở lại động phủ.

Mấy tu giả trốn xung quanh quan vọng thấy Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi rời đi, bắt đầu bàn tán xôn xao.

“Sư huynh, ta thấy hay là thôi đi, Diệp Phàm đúng là có không ít đồ tốt, nhưng trong bí cảnh này khắp nơi đều là cơ duyên, chúng ta không cần phải hao hết tâm trí trêи người hắn như vậy!”

“Đúng thế! Đúng thế!”

“Không nghĩ tới con rối của Triệu Ngự Hùng vào trong tay Diệp Phàm lại bộc phát ra uy lực lớn như vậy.”

“Mệt cái thùng cơm Triệu Ngự Hùng kia còn dám tự nhận là khôi lỗi sư, ngay cả con rối của mình cũng không giữ được!”

……

Thẩm Duy Bình tìm tới Diệp Phàm là vì muốn báo thù cho sư huynh, kết quả vừa mất phu nhân lại vừa thiệt quân sự, chuyện này đã truyền đi khắp bí cảnh, Triệu Ngự Hùng lâm trận bỏ chạy thanh danh cũng mất hết.

(dreamhouse2255)

……….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau