Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 283: Lam Băng Phượng Diễm

Trước Sau
Diệp Phàm vừa mở ra hộp thủy tinh phong ấn dị hỏa, Lam Băng Phượng Diễm liền hóa thành mãnh thú, giương nanh múa vuốt nhào về phía Diệp Phàm.

Diệp Phàm không chút hoang mang, thân thể hắn hàng năm được dị hỏa rèn luyện, Lam Băng Phượng Diễm cấp sáu còn chưa đủ tạo thành uy hϊế͙p͙ gì cho Diệp Phàm.

Đầu Hành Tây trong thân thể Diệp Phàm đột nhiên lao ra, Lam Băng Phượng Diễm bị dọa lập tức rụt trở về.

Đầu Hành Tây nhìn Lam Băng Phượng Diễm, lập tức kϊƈɦ động.

“Đây là cho ta ăn sao?” Đầu Hành Tây thèm thuồng hỏi.

“Cái này không phải cho ngươi ăn.” Diệp Phàm một bên nói, một bên phát động dấu linh hồn hạn chế hành động của hỏa linh.

Đầu Hành Tây vừa ra, Lam Băng Phượng Diễm nguyên bản vô cùng kiêu ngạo lập tức súc thành một đoàn nhỏ.

“Cái tên này cư nhiên dám bành trướng trước mặt ta, lớn gan!” Đầu Hành Tây rống lên một tiếng với Lam Băng Phượng Diễm, dọa cho Lam Băng Phượng Diễm run lên bần bật.

Diệp Phàm chống eo: “Cái thứ đồ bắt nạt kẻ yếu.”

Bạch Vân Hi nhìn Đầu Hành Tây, cảm thấy Đầu Hành Tây thật giống ác ôn vườn trường, mà Lam Băng Phượng Diễm là tiểu hài tử bị bắt nạt.

(dreamhouse2255)

“Nó nhìn có vẻ rất ngon miệng, ta thật sự không thể ăn sao?” Đầu Hành Tây hai mắt sáng lấp lánh nhìn Diệp Phàm hỏi.

Bạch Vân Hi cảm thấy hơi thở của Sinh Linh Chi Diễm trở nên nguy hiểm, Lam Băng Phượng Diễm run càng kịch liệt hơn.

Bạch Vân Hi bất đắc dĩ nhìn Diệp Phàm: “Dọa một chút là được, đừng quá mức.”

Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Linh trí của Đầu Hành Tây tương đối cao, mà linh trí của Lam Băng Phượng Diễm phỏng chừng cũng chỉ tầm ba bốn tuổi, hành động toàn bằng bản năng.

Sinh Linh Chi Diễm hóa thành cự thú, rống lên với Lam Băng Phượng Diễm.

Lam Băng Phượng Diễm đột nhiên hóa thành một tia sáng, lao về phía thân thể của Bạch Vân Hi.

Diệp Phàm nhướng mày, thầm nghĩ: Lam Băng Phượng Diễm không biết có phải là cảm giác được nguy hiểm, cho nên đem thân thể của Vân Hi thành nơi tránh nạn hay không.

“Vân Hi, vận chuyển linh lực hấp thu nó.” Diệp Phàm nhắc nhở.

Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”

Thời điểm Diệp Phàm hấp thu dị hỏa, Bạch Vân Hi xem toàn bộ hành trình, rất rõ ràng trình tự các bước.

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi hấp thu Lam Băng Phượng Diễm thông thuận hơn Diệp Phàm nhiều.

Đại khái là hiểu được, nếu không để Bạch Vân Hi nhận chủ, nó liền có khả năng bị ăn sạch, toàn bộ hành trình phối hợp vô cùng.

Bạch Vân Hi vận chuyển linh hồn lực, hấp thu Lam Băng Phượng Diễm vào trong đan điền, thể chất của Bạch Vân Hi phù hợp với Lam Băng Phượng Diễm, toàn bộ quá trình nước chảy thành sông.

Sau khi dung hợp xong Lam Băng Phượng Diễm, tu vi của Bạch Vân Hi thuận lợi tiến vào Kim Đan hậu kỳ.

Diệp Phàm canh giữ bên cạnh Bạch Vân Hi, nhìn Bạch Vân Hi lo lắng hỏi: “Vân Hi, ngươi còn khỏe không?” Dung hợp mồi lửa là phải mạo nguy hiểm, dưới tình huống bình thường, tu sĩ dung hợp mồi lửa khó tránh khỏi một phen bị liệt hỏa thiêu đốt cả người khó chịu.

Bạch Vân Hi cười đáp: “Khá tốt.”

Diệp Phàm gật đầu, thầm nghĩ: Thời điểm hắn dung hợp Đầu Hành Tây phải chịu không ít khổ a! Vân Hi dung hợp Lam Băng Phượng Diễm lại rất thuận lợi, bất quá, đây cũng là bình thường, Lam Băng Phượng Diễm rất ngoan, nào có giống như Đầu Hành Tây.

Vừa mới dung hợp xong ngọn hỏa, Bạch Vân Hi cảm thấy cả người đều nóng rừng rực, Bạch Vân Hi đảo mắt, lấy ra một lọ băng linh dịch, băng linh dịch từng chút một bị hút vào trong thân thể Bạch Vân Hi.

Lúc trước, mỗi ngày Bạch Vân Hi chỉ có thể hấp thu mười lọ băng linh dịch, nhưng sau khi dung hợp Lam Băng Phượng Diễm, Bạch Vân Hi đã có thể đồng thời hấp thụ hơn trăm lọ băng linh dịch.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm nắm lấy tay của Bạch Vân Hi bắt mạch: “Thể chất của ngươi hình như tốt hơn một chút.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Ta cũng cảm nhận được.”

Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Khế ước Lam Băng Phượng Diễm, hắn liền có thể tiếp tục luyện thể, Diệp Phàm biết một loại phương pháp luyện thể cần dùng tới linh hỏa, bởi vì không có mồi lửa, Bạch Vân Hi vẫn luôn chưa từng thử qua.

……

Thao Thiết quỷ linh nhảy ra, chẹp chẹp miệng, tâm tình vui sướиɠ nhìn Diệp Phàm.

Diệp Phàm không vui nhìn Thao Thiết Quỷ Linh: “Ngươi cười thật kỳ quái!”

Ngao Tiểu No thu liễm tươi cười, nói: “Bạch thiếu thăng cấp Kim Đan hậu kỳ rồi thấy không, qua không bao lâu nữa, Bạch thiếu liền có thể kết anh! Bạch thiếu thật không hổ là tu giả thiên linh căn, ngươi nhanh chuẩn bị ít đan dược phụ trợ kết anh đi, chờ Bạch thiếu kết thành Nguyên Anh, ngươi tiếp tục đắc tội mọi người liền có thể gọi Bạch thiếu bảo hộ ngươi.”

Diệp Phàm: “……”

“Mau thu nó vào đi.” Bạch Vân Hi nói.

(dreamhouse2255)



Diệp Phàm gật đầu, nhét Ngao Tiểu No vào trong Quỷ Âm Kỳ.

“Ta xem mấy ngày này ngươi vẫn luôn nghiên cứu Truyền Tống Trận, có phải là chuẩn bị rời khỏi nơi này rồi không?” Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Cái tên Đan Cốc kia cũng không biết làm sao tới được nơi này, bất quá, hẳn là thông qua Truyền Tống Trận, nếu có một cái Truyền Tống Trận như vậy chúng ta có thể dùng nó rời đi.”

Bạch Vân Hi hít sâu một hơi: “Cho dù tu giả kia là từ Nam Đại Lục thông qua Truyền Tống Trận tới đây, chúng ta cũng không biết Truyền Tống Trận ở nơi nào a!”

Diệp Phàm gật đầu: “Đan Điển là được một tán tu Kim Đan hậu kỳ đưa cho Lâu Nguyệt Hoa, ta đã nhờ Lâu đan sư liên hệ tên kia, nếu biết hắn nhặt được Đan Điển ở nơi nào, vậy có lẽ sẽ tìm được một chút manh mối về Truyền Tống Trận.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Thì ra là vậy!”

Nếu biết được vị trí của Truyền Tống Trận, vậy có lẽ không bao lâu nữa bọn họ sẽ thật sự tới Nam Đại Lục.

Nghĩ đến chuyện phải đi Nam Đại Lục gặp cha mẹ Diệp Phàm, tâm tình Bạch Vân Hi không khỏi hơi khẩn trương lên, có loại cảm giác tức phụ xấu đi gặp cha mẹ chồng.

Diệp Phàm thấy Bạch Vân Hi đầy mặt khẩn trương, hỏi: “Vân Hi, ngươi làm sao vậy?”

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không có gì, phụ thân, mẫu thân ngươi dễ ở chung không?”

“Khá dễ ở chung.” Diệp Phàm đáp.

“Trước kia các ngươi ở chung thế nào?” Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm nghĩ nghĩ: “Bọn họ bế quan một lần chính là mười mấy năm, nhưng nếu xuất quan, sẽ đưa cho ta rất nhiều lễ vật, chúng ta về tông môn, nếu bọn họ không bế quan, ngươi liền có lễ vật thu, nếu bế quan thì không có biện pháp.”

Bạch Vân Hi: “……”

……

Vạn Nhạc đi đến, nói: “Diệp đan sư, người ngươi muốn tìm tới rồi.”

Diệp Phàm gật đầu: “Nhanh vậy sao! Ta biết rồi, Vân Hi, chúng ta đi gặp cái tên không biết xem hàng kia.”

Bạch Vân Hi: “……”

Diệp Phàm từ trong phòng tu luyện đi ra, Lao Luân nhìn thấy Diệp Phàm, lập tức đứng lên.

“Diệp đan sư, ngài tìm ta?” Lao Luân hỏi.

(dreamhouse2255)

Hiện tại Diệp Phàm thanh danh cường thịnh, tu chân giới còn có lời đồn đãi, đan thuật của Diệp Phàm ở trêи Lâu đan sư, cho dù tu sĩ Nguyên Anh muốn gặp Diệp Phàm cũng phải xem Diệp Phàm có tâm tình hay không.

Lao Luân rất nghi hoặc, Diệp Phàm vì sao muốn tìm hắn, hắn cùng vị Diệp đan sư này không có giao thoa gì a!

Tuy rằng trong lòng tràn ngập mê hoặc, nhưng biết được tin Diệp Phàm muốn tìm hắn, Lao Luân vẫn là lập tức tới.

Cơ hội kết bạn với đan sư Thiên cấp không phải thường có, biết được Diệp Phàm muốn tìm hắn, mấy bạn tốt của Lao Luân đều rất hâm mộ.

Diệp Phàm lấy ra Đan Điển, hỏi: “Cái này là ngươi đưa cho Lâu đan sư?”

Lao Luân gật đầu: “Đúng vậy.”

Lao Luân cau mày, hắn cũng không biết quyển sách này có ích lợi gì, năm đó hắn đi tìm giám định sư giám định quyển sách này, giám định sư chỉ có thể giám định ra tài liệu làm Đan Điển đặc thu, trêи bìa mặt ghi cổ văn, trong đó có một chữ “Đan”, còn tác dụng của nó hoàn toàn không tìm ra.

Lao Luân không ngờ, sau khi hắn đưa đi quyển sách này lâu như vậy, bây giờ lại nhìn thấy ở trêи tay Diệp Phàm.

Lao Luân nhộn nhạo suy nghĩ: Diệp Phàm coi trọng quyển sách này như vậy, chẳng lẽ là thứ tốt? Vậy lúc trước hắn bán rẻ!

(dreamhouse2255)

“Quyển sách này ngươi tìm thấy ở đâu?” Diệp Phàm hỏi.

“Trong một động phủ bỏ hoang.” Lao Luân đáp.

Diệp Phàm nhìn Lao Luân, trầm tư suy nghĩ, Lao Luân bị Diệp Phàm nhìn đến hơi khẩn trương lên.

“Diệp đan sư làm sao vậy?” Lao Luân hỏi.

“Ngươi tu luyện độc công đi, trời sinh độc thể?” Diệp Phàm lên tiếng.

“Diệp đan sư tuệ nhãn như đuốc!” Lao Luân xấu hổ nói.

Loại công pháp độc công này tương đối lạ, tu luyện khó khăn, tuy rằng uy lực của độc công khá lớn, nhưng rất dễ bị người khác bài xích.

“Rất thích hợp với ngươi, ta muốn đi xem động phủ kia, có thể dẫn đường không?” Diệp Phàm hỏi.

“Đương nhiên, vinh hạnh của ta!”

……(dreamhouse2255)

Diệp Phàm đi theo Lao Luân, một đường chuyển hơn mười Truyền Tống Trận, qua bốn tháng mới tới một tòa cô đảo.



Lao Luân hướng Diệp Phàm nói: “Vị trí tòa tiểu đảo này tương đối hẻo lánh, lúc ấy ta lạc đường trêи biển mới vô tình phát hiện ra.”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng là có hơi hẻo lánh, nếu không cố tình tìm, chỉ sợ tìm không ra.”

Đám người Diệp Phàm bước lên tiểu đảo, tìm được động phủ mà Lao Luân nói.

Vị trí động phủ bị một hòn đá to ngăn chặn, Diệp Phàm đi theo Lao Luân vào bên trong.

Bên trong động phủ có một bộ xương khô, xương khô phiếm ngọc phát sáng, thoạt nhìn khá là xinh đjep.

Bên cạnh bộ xương khô còn có hai cỗ thi thể, hẳn là tu sĩ cơ duyên xảo hợp tìm tới nơi này, sau đó chết.

Bạch Vân Hi nhìn bộ xương khô, nghi hoặc hỏi: “Diệp Phàm, người này có phải sinh thời luyện thể không, cho nên sau khi chết xương cốt mới phiếm ngọc phát sáng?”

Diệp Phàm lắc đầu: “Không phải, là Ngọc Độc, một trong Thập Tuyệt Độc, thời điểm mới dùng Ngọc Độc sẽ không cảm thấy có gì không khỏe, ngược lại tinh thần tỏa sáng, tu vi, linh hồn đều trong trạng thái sôi trào, một đoạn thời gian sau sẽ thoát lực, vô thanh vô tức chết.”

“Có mấy tu sĩ không hiểu, lấy được độc đan lại coi thành thuốc bổ dùng. Trêи xương tu sĩ này tẩm đầy độc dược, hai tu sĩ kia hẳn là tiếp xúc với nó, cho nên mới chết.” Diệp Phàm nói.

(dreamhouse2255)

“Diệp đan sư nói như vậy, hai tu sĩ này là trúng độc chết, nhưng hai người kia không có dấu hiệu trúng độc a?” Lao Luân khó hiểu hỏi.

Diệp Phàm nhìn Lao Luân một cái: “Thập Tuyệt Độc không giống độc bình thường, không phải người nào cũng có thể nhìn ra được, ngươi từng chạm vào thi thể chưa?”

Lao Luân gật đầu: “Đã từng.”

“May mắn ngươi là trời sinh độc thể, bằng không rất khó sống sót.”

Lao Luân: “……”

Bạch Vân Hi nhìn thi thể, tâm tư bay lộn, nhớ tới điển cố mà Diệp Phàm từng kể, nói rằng nhi tử cùng cháu trai cốc chủ Đan Cốc đồng thời cạnh tranh, sau khi nhi tử thua, không cam lòng thất bại, trộm đi Đan Điển, biến mất không rõ tung tích, kết quả lại trúng độc chết ở nơi này, chỉ sợ không đơn giản.

Lao Luân nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Diệp đan sư, ngài không sao chứ?”

Diệp Phàm nhíu mày lại: “Không sao, nhẫn không gian của hắn là ngươi lấy?”

Lao Luân sửng sốt một chút, thật cẩn thận gật đầu: “Đúng vậy.”

Diệp Phàm nhìn Lao Luân: “Trong nhẫn không gian của hắn có cái gì?”

(dreamhouse2255)

Nghe được lời này của Diệp Phàm, sắc mặt Lao Luân tức khắc đổi đổi .

Bạch Vân Hi nhìn Lao Luân, bất đắc dĩ nói: “A Phàm không có ý định đoạt đồ, chỉ là tò mò mới hỏi.”

Lao Luân xấu hổ cười cười: “Diệp đan sư phú giáp thiên hạ, tự nhiên sẽ không mơ ước chút đồ vật của ta, nhẫn không gian kia ngoại trừ quyển sách đó thì chỉ có mấy trăm khối linh thạch hạ phẩm.”

Diệp Phàm nghiêng đầu: “Không đến mức đó đi, Đan Cốc chính là giàu có tiếng a!” Năm đó Đan Ngạo cũng được xem như một trong số những người thừa kế Đan Cốc, sao có thể nghèo túng tới loại trình độ này.

Lao Luân không rõ Diệp Phàm nói Đan Cốc là cái gì, nghe vậy lắc đầu: “Trong nhẫn không gian thật sự chỉ có những thứ đó, ta có thể lấy tâm ma thề.”

Lao Luân thầm nghĩ: Trang phục, tu vi của người chết đều không nghèo, thời điểm mới vừa thấy, hắn còn cho rằng có thể phát một bút, nhưng Lao Luân chỉ tìm được một chút linh thạch cùng một quyển sách không thể làm gì được ở bên trong.

Diệp Phàm vẫy vẫy tay: “Không cần, ta chỉ tùy tiện hỏi một chút.”

……

Diệp Phàm đi dạo trêи đảo một vòng, Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm hỏi: “Nghĩ gì vậy?”

(dreamhouse2255)

“Nếu tên kia thật sự thông qua Truyền Tống Trận song hướng tới, Truyền Tống Trận hẳn là ở ngay phụ cận.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi khó hiểu: “Sao ngươi biết? Có thể là hắn đi dạo khắp nơi một vòng, rồi mới tìm đến đây.”

“Thời điểm truyền tống, khí huyết tu sĩ sẽ quay cuồng kịch liệt, loại tình huống này sẽ đẩy nhanh tốc độ lan tràn của độc tố, một khi Ngọc Độc bắt đầu phát tác, linh lực vận chuyển trì trệ vô cùng, hẳn là không bao lâu liền độc phát thân vong, một khi độc phát, tên kia không thể phi hành quá xa.” Diệp Phàm giải thích.

“Hy vọng là Truyền Tống Trận song hướng, không phải Truyền Tống Trận đơn hướng.” Diệp Phàm nói.

Lao Luân nhìn Vạn Nhạc, hỏi: “Vạn tiền bối, Diệp đan sư đang làm gì vậy?”

Vạn Nhạc lắc đầu: “Không biết.”

Vạn Nhạc cau mày, thầm nghĩ: Diệp Phàm càng tiếp xúc liền càng cảm thấy sâu không lượng được, Vạn Nhạc tuy rằng đã thăng cấp Nguyên Anh, nhưng cũng không nắm chắc có thể đánh thắng Diệp Phàm.

“Diệp đan sư tuổi còn trẻ, đan thuật đã lợi hại như vậy, thật là khiến người ta phải hâm mộ!” Diệp Phàm tùy tay cho Lao Luân một lọ đan dược tinh tiến tu vi làm thù lao, tâm tình Lao Luân rất không tồi.

Vạn Nhạc hít sâu một hơi: “Đan thuật của Diệp đan sư thật sự là sâu không lường được.” Ban đầu hắn trở thành hộ vệ cho Diệp Phàm chỉ là để trả lại nhân tình, hiện tại, vị trí này của hắn được rất nhiều đồng đạo Nguyên Anh hâm mộ, cơ hội có thể đi theo một đan sư Thiên cấp cũng không phải thường có.

(dreamhouse2255)

……….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau