Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành
Chương 320: Khí linh của Huyền Long Ấn
Diệp Phàm suốt ngày ngâm mình bên trong phòng luyện khí, tu sĩ của Luyện Khí Đường rất vui mừng về chuyện này, ngẫu nhiên còn tốp năm tốp ba đi tìm Diệp Phàm thỉnh giáo.
Nhưng đường chủ Đan Đường Hoàng Chấn lại căm thù hành vi này của Diệp Phàm tới tận xương tủy.
Hoàng Chấn Nham cảm thấy Diệp Phàm rõ ràng là thiên tài đan thuật, lại cả ngày làm bạn với đám luyện khí sư cao lớn thô kệch bên kia, thật sự quá lãng phí thời gian.
Hoàng Chấn Nham thỉnh thoảng lại chạy qua thúc giục Diệp Phàm luyện chế đan dược, nhưng Hoàng Chấn Nham phát hiện, hứng thú của Diệp Phàm đối với luyện khí tạm thời đang cao hơn luyện đan nhiều, ngẫu nhiên, Diệp Phàm sẽ đi theo Hoàng Chấn Nham luyện chế mấy lò đan dược, nhưng ngẫu nhiên tâm tình không tốt liền một chân đá Hoàng Chấn Nham ra ngoài.
"Hoàng đường chủ, Diệp đan sư đâu rồi?" Thi Á Trạch hỏi.
Hoàng Chấn Nham lắc đầu, hận sắt không thành thép* nói: "Đại khái lại đi phòng luyện khí đi, hình như đã ở trong đó mấy ngày chưa ra rồi."
*Hận sắt không thành thép: ý chỉ thái độ nghiêm khắc vì muốn tốt cho ai đó hoặc gấp gáp muốn làm gì đó mà không được.
Thi Á Trạch tiếc nuối than: "Diệp tiền bối sao lại thích chạy đi Luyện Khí Đường như vậy!"
Hoàng Chấn Nham bất đắc dĩ cười: "Suy nghĩ của nhị thái tử từ trước tới giờ vốn đã không giống người thường."
Hoàng Chấn Nham thầm nghĩ: Cho dù Diệp Phàm không làm việc đang hoàng, đan thuật cũng vẫn cứ cao hơn bọn họ mấy tòa núi, tư chất thật sự khiến người ta phải đố kỵ!
Thi Á Trạch gật đầu: "Nói cũng phải."
"Thi đạo hữu tìm Diệp tiền bối có việc gì sao?" Hoàng Chấn Nham hỏi.
(dreamhouse2255)
Thi Á Trạch gật đầu: "Có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo."
Hoàng Chấn Nham cười cười nhìn Thi Á Trạch: "Gần đây đan thuật của Thi đạo hữu tiến bộ rất lớn, phỏng chừng không bao lâu nữa là có thể luyện chế đan dược Linh cấp trung giai đi."
Thi Á Trạch khiêm tốn cười: "Vẫn còn kém một chút."
Thi Á Trạch thầm nghĩ: Tuy rằng hắn vẫn chưa thể luyện chế đan dược Linh cấp trung giai, nhưng có vài loại đan dược Linh cấp sơ giai khó luyện chế hắn đã có thể dễ dàng luyện ra được, chiếu theo xu thế này, hắn muốn trở thành đan sư Linh cấp trung giai cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.
Mười mấy ngày nay, đan thuật của hắn tiến bộ vượt xa mấy năm qua cộng lại, có đan sư Thiên cấp chỉ điểm quả nhiên là không giống! Không chỉ hắn, các đan tu ở Đan Đường hoặc ít hoặc nhiều đều có tiến bộ. Tiến bộ lớn nhất là Lý Lộ, hắn đã từ đan sư Huyền cấp đỉnh nhảy tới đan sư Linh cấp.
Ngoại trừ Lý Lộ cũng có mấy đan sư Huyền cấp có xu thế trở thành đan sư Linh cấp.
Đoạn thời gian này Đan Đường vui sướng hướng vinh, rất nhiều tu sĩ đều tụ tập lại thảo luận đan thuật.
Hoàng Chấn Nham thở dài: "Ta đi Luyện Khí Đường gọi nhị thái tử ra."
Thi Á Trạch do dự nói: "Không tiện lắm đi, tính tình của nhị thái tử không được tốt cho lắm!"
Hoàng Chấn Nham cũng là nhất thời hưng khởi, khi phải ứng lại liền muốn đánh trống lui quân, tính tình của nhị thái tử không tốt, nếu chọc giận hắn thật sự sẽ rất phiền toái, huống chi, Luyện Khí Đường bên kia đều là một đống mãng phu (chỉ người đàn ông bộp chộp lỗ mãng), không dễ chọc.
......(dreamhouse2255)
Luyện Khí Đường.
"Nhị ca, tài liệu ngươi muốn thu thập đủ rồi." Diệp Cẩm Văn nói.
Diệp Phàm gật đầu: "Rất nhanh nha! Có mấy thứ tài liệu hiếm có cũng tìm được rồi sao?"
Diệp Cẩm Văn cười cười: "Vốn không thể nhanh như vậy, là nhờ có Đinh trưởng lão hỗ trợ."
Diệp Phàm híp mắt: "Đinh trưởng lão, ai?"
"Nhị ca, trong tông môn có mấy vị Đinh trưởng lão Nguyên Anh kỳ?" Diệp Cẩm Văn bất đắc dĩ nói.
Diệp Phàm bĩu môi: "Cái tên nói ta là phế tài kia sao!"
Diệp Cẩm Văn cười cười: "Đinh trưởng lão ngượng ngùng, nhờ ta nói lời xin lỗi với ngươi, nói hắn trước kia có mắt không tròng, hy vọng ngươi không cần phải so đo với hắn."
"À, được thôi, lão đầu lớn tuổi, gia cả mắt mờ cũng là chuyện khó tránh khỏi, ta không so đo với hắn." Diệp Phàm nói.
Diệp Cẩm Văn: "Nhị ca, Hoàng trưởng lão rất buồn bực chuyện ngươi cả ngày trầm mê luyện khí!"
Diệp Phàm vẫy vẫy tay: "Lão mập đó quá ngu xuẩn, cảm thấy luyện đan là cao nhất, các loại tay nghề khác đều không đáng nhắc tới, ngươi phải biết rằng, một tu sĩ thành công là phải phát triển toàn diện các mặt, cái gì cũng nên hiểu một chút, đương nhiên, chuyện này cũng không thể trách hắn được, hắn học một cái tay nghề luyện đan đã mất hết thời gian, muốn phát triển toàn diện rất khó, mặc kệ hắn đi."
(dreamhouse2255)
Diệp Cẩm Văn: "......"
Diệp Phàm lấy ra đan đỉnh, thả mấy chục cây linh thảo vào luyện thành nước thuốc, sau đó lại thả Huyền Long Ấn vào bên trong.
Huyền Long Ấn vừa vào nước liền phát ra tiếng vang "tư tư".
Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm: "Làm gì đó?"
Diệp Phàm nhàn nhạt đáp: "Huyền Long Ấn dính phải nọc độc của Thất Đầu Xà, phải dung hòa nó đi."
Diệp Cẩm Văn gật đầu, "À" một tiếng.
Nước thuốc ùng ục nổi bong bóng, theo chất độc hòa tan đi, màu sắc nước thuốc cũng dần thay đổi.
Diệp Phàm ngâm Huyền Long Ấn bên trong nước thuốc hai canh giờ mới lấy ra.
Diệp Cẩm Văn mang tới một cái hộp, mở ra, bên trong chứa đầy hồn châu.
Hồn châu mỗi viên một loại màu nửa trong suốt.
"Hồn châu tới rồi sao! Để ta kiểm tra phẩm chất một chút." Ngao Tiểu No lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai chui vào trong hộp, nuốt lấy mấy chục viên hồn châu.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm vươn tay chộp nó lại, ném sang một bên, "Thứ hỗn trướng, cái đó không phải là đồ ăn của ngươi."
Ngao Tiểu No ngẩng đầu ưỡn ngực, oán hận nhìn Diệp Phàm: "Ta giúp ngươi nếm thử chút hương vị, ngươi không cảm kích thì thôi, còn mắng ta, ngươi cái thứ đồ lấy oán trả ơn!"
Diệp Cẩm Văn: "......" Nhị ca nuôi con quỷ linh này, thật sự là đủ nghèo!
Diệp Phàm nhìn Ngao Tiểu No: "Ngươi nếm thử rồi, hương vị thế nào?"
Ngao Tiểu No liếm liếm môi, nói: "Rác rưởi, hơi thở quá tạp, các loại hồn phách lung tung rối loạn cả lên, phẩm chất quá kém!"
Diệp Phàm: "......" Cái thứ hỗn trướng Ngao Tiểu No này, được tiện nghi còn khoe mẽ!
Diệp Phàm lấy ra Quỷ Âm Kỳ, Ngao Tiểu No kích động la lên: "Hỗn trướng, ngươi muốn làm gì bản tôn!" Ngao Tiểu No tức giận kêu gào, không khác gì một cô nương sắp bị cường bạo.
Diệp Phàm không để ý tới Ngao Tiểu No, nhốt Ngao Tiểu No lại.
Diệp Cẩm Văn cười cười nhìn Diệp Phàm: "Nhị ca, quỷ linh ngươi nuôi thật hoạt bát!"
Diệp Phàm bĩu môi: "Nó là cái thứ vương bát đản, thật muốn tán hồn nó, nhưng Vân Hi thích nó, muốn động tới nó thật sự không dễ đâu."
Diệp Cẩm Văn: "......" Nhị ca cũng có người phải cố kỵ a! Thật sự đúng là nước chát thêm đậu hủ, vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
......(dreamhouse2255)
Diệp Phàm đặt Huyền Long Ấn trên bàn, sau khi được thanh trừ nọc độc, Huyền Long Ấn khôi phục lại màu sắc cũ.
Diệp Phàm đặt Huyền Long Ấn vào trong hộp đựng hồn châu, Huyền Long Ấn hơi rung lên, sau đó bắt đầu hấp thụ linh hồn lực bên trong hồn châu, hồn châu trong hộp rất nhanh liền thiếu mất một phần ba.
Diệp Cẩm Văn than thở: "Thật sự có thể hấp thu a!" Phẩm chất hồn châu có tốt có xấu, một hộp hồn châu này tốn chừng một vạn tích phân, liên minh bên kia có bao nhiêu hồn châu, tất cả đều đã bị Diệp Cẩm Văn đổi về.
Diệp Phàm gật đầu: "Ừm!"
Theo hồn châu không ngừng giảm bớt, Huyền Long Ấn dần dần tản ra quang mang, Diệp Phàm phát hiện, Huyền Long Ấn giống như là đang tự chữa trị, long hồn bị phong ấn bên trong Huyền Long Ấn rất cường đại, long hồn có cơ hội khôi phục nguyên khí, Huyền Long Ấn tự nhiên cũng trở lên mạnh hơn.
"Nhị ca, hình như không thích hợp cho lắm!"
Huyền Long Ấn tản ra kim quang chói rọi, hư ảnh một đầu cự long kim sắc xông thẳng về phía chân trời, tiếng rồng ngâm không ngừng vang vọng trong không trung.
Toàn bộ người của Bích Vân Tông đều bị hư ảnh cự long bay ra làm cho chấn động.
Long hồn bên trong Huyền Long Ấn tựa hồ bị áp chế đã lâu, nay được ăn no nê một trận, du đãng vài vòng trên không trung, rống giận một hồi lâu mới chịu quay trở về.
Uy thế của thần long không gì có thể so sánh, mấy con linh thú bên trong Linh Thú Đường bị dọa quỳ rạp trên mặt đất không dám nhúc nhích mảy may, mấy đầu linh điểu dùng làm tọa kỵ phi hành vừa nghe thấy tiếng long rống, tức khắc từ trên trời ngã thẳng xuống đất.
(dreamhouse2255)
"Tổ sư, hư ảnh kia là thứ gì? Là do luyện đan tạo thành sao?"
Đinh Nguyên Khôi cau mày nhìn không trung: "Hình như là khí linh hiện uy."
"Khí linh, khí linh thanh thế lớn như vậy sao?"
"Có mấy khí linh cường hãn khi phát uy thanh thế rất lớn." Đinh Nguyên Khôi nói.
"Có khí linh cường hãn như vậy, pháp khí nhất định cũng không kém đi đâu được."
Đinh Nguyên Khôi gật đầu: "Đích xác."
Lúc trước Đinh Nguyên Khôi biết Diệp Phàm đưa Dung Thiên Kính cho Bạch Vân Hi còn cảm thấy rất không yên lòng với Diệp Phàm, pháp khí lợi hại đều cho Bạch Vân Hi, vậy chính mình phải làm sao bây giờ. Hiện tại Đinh Nguyên Khôi đã biết, Diệp Phàm hào phóng đưa pháp khí cho Bạch Vân Hi, không chỉ bởi vì Diệp Phàm là một nam nhân tốt biết thương lão bà, còn bởi vì Diệp Phàm không có thiếu pháp khí.
Long ảnh diễu võ dương oai, du đãng khắp nơi một vòng mới chịu từ từ biến mất.
Huyền Long Ấn lập loè một hồi, quang mang dần dần thu liễm lại, Diệp Phàm rầu rĩ cắn răng, trước khi quang mang của Huyền Long Ấn biến mất, Diệp Phàm thu được một đạo truyền âm, truyền âm nói, "Khó ăn muốn chết, thêm hai hộp nữa!" Diệp Phàm thầm nghĩ: Long tộc đều cái tính tình chết tiệt này! Đều một bộ chiếm được tiện nghi còn khoe mẽ, thật thiếu đánh, khó trách một con hai con đều chỉ còn mỗi hồn.
Diệp Cẩm Văn tràn đầy nóng bỏng nhìn Huyền Long Ấn, nói: "Nhị ca, phẩm chất pháp khí này không kém hơn Dung Thiên Kính chút nào! Ngươi rốt cuộc kiếm được từ đâu vậy, không phải là lại đoạt pháp bảo trấn tông của môn phái nào đi?"
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm không vui nhìn Diệp Cẩm Văn: "Cẩm Văn, sao ngươi lại nghĩ như vậy, lẽ nào nhị ca ngươi là người chuyên môn đi mơ ước bảo vật trấn tông của môn phái người ta sao, Dung Thiên Kính kia hoàn toàn là do đối phương đưa tới cửa."
Diệp Cẩm Văn xấu hổ cười: "Xin lỗi! Ta cũng chỉ tùy tiện nói."
"Nhị ca ngươi là người phẩm đức cao thượng." Diệp Phàm đắc ý nói.
Diệp Cẩm Văn gật đầu phụ họa: "Đúng vậy, đúng vậy, liên minh bên kia đều tán thưởng nhị ca cao thượng đây, nói ngươi không sợ nguy hiểm, ở thời khắc sinh tử tồn vong của nhân tộc anh dũng đứng lên xông pha tuyến đầu."
Diệp Phàm vừa lòng gật đầu: "Nói không tệ!"
"Vậy nhị ca, con dấu này ngươi tìm được ở đâu?" Diệp Cẩm Văn tò mò hỏi.
"Huyền Long Ấn này cũng không phải là bảo vật trấn tông của môn phái nào, mà là ta đào được bên trong phần mộ tổ tiên của người ta." Diệp Phàm nói.
Diệp Cẩm Văn: "......"
Nhưng đường chủ Đan Đường Hoàng Chấn lại căm thù hành vi này của Diệp Phàm tới tận xương tủy.
Hoàng Chấn Nham cảm thấy Diệp Phàm rõ ràng là thiên tài đan thuật, lại cả ngày làm bạn với đám luyện khí sư cao lớn thô kệch bên kia, thật sự quá lãng phí thời gian.
Hoàng Chấn Nham thỉnh thoảng lại chạy qua thúc giục Diệp Phàm luyện chế đan dược, nhưng Hoàng Chấn Nham phát hiện, hứng thú của Diệp Phàm đối với luyện khí tạm thời đang cao hơn luyện đan nhiều, ngẫu nhiên, Diệp Phàm sẽ đi theo Hoàng Chấn Nham luyện chế mấy lò đan dược, nhưng ngẫu nhiên tâm tình không tốt liền một chân đá Hoàng Chấn Nham ra ngoài.
"Hoàng đường chủ, Diệp đan sư đâu rồi?" Thi Á Trạch hỏi.
Hoàng Chấn Nham lắc đầu, hận sắt không thành thép* nói: "Đại khái lại đi phòng luyện khí đi, hình như đã ở trong đó mấy ngày chưa ra rồi."
*Hận sắt không thành thép: ý chỉ thái độ nghiêm khắc vì muốn tốt cho ai đó hoặc gấp gáp muốn làm gì đó mà không được.
Thi Á Trạch tiếc nuối than: "Diệp tiền bối sao lại thích chạy đi Luyện Khí Đường như vậy!"
Hoàng Chấn Nham bất đắc dĩ cười: "Suy nghĩ của nhị thái tử từ trước tới giờ vốn đã không giống người thường."
Hoàng Chấn Nham thầm nghĩ: Cho dù Diệp Phàm không làm việc đang hoàng, đan thuật cũng vẫn cứ cao hơn bọn họ mấy tòa núi, tư chất thật sự khiến người ta phải đố kỵ!
Thi Á Trạch gật đầu: "Nói cũng phải."
"Thi đạo hữu tìm Diệp tiền bối có việc gì sao?" Hoàng Chấn Nham hỏi.
(dreamhouse2255)
Thi Á Trạch gật đầu: "Có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo."
Hoàng Chấn Nham cười cười nhìn Thi Á Trạch: "Gần đây đan thuật của Thi đạo hữu tiến bộ rất lớn, phỏng chừng không bao lâu nữa là có thể luyện chế đan dược Linh cấp trung giai đi."
Thi Á Trạch khiêm tốn cười: "Vẫn còn kém một chút."
Thi Á Trạch thầm nghĩ: Tuy rằng hắn vẫn chưa thể luyện chế đan dược Linh cấp trung giai, nhưng có vài loại đan dược Linh cấp sơ giai khó luyện chế hắn đã có thể dễ dàng luyện ra được, chiếu theo xu thế này, hắn muốn trở thành đan sư Linh cấp trung giai cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.
Mười mấy ngày nay, đan thuật của hắn tiến bộ vượt xa mấy năm qua cộng lại, có đan sư Thiên cấp chỉ điểm quả nhiên là không giống! Không chỉ hắn, các đan tu ở Đan Đường hoặc ít hoặc nhiều đều có tiến bộ. Tiến bộ lớn nhất là Lý Lộ, hắn đã từ đan sư Huyền cấp đỉnh nhảy tới đan sư Linh cấp.
Ngoại trừ Lý Lộ cũng có mấy đan sư Huyền cấp có xu thế trở thành đan sư Linh cấp.
Đoạn thời gian này Đan Đường vui sướng hướng vinh, rất nhiều tu sĩ đều tụ tập lại thảo luận đan thuật.
Hoàng Chấn Nham thở dài: "Ta đi Luyện Khí Đường gọi nhị thái tử ra."
Thi Á Trạch do dự nói: "Không tiện lắm đi, tính tình của nhị thái tử không được tốt cho lắm!"
Hoàng Chấn Nham cũng là nhất thời hưng khởi, khi phải ứng lại liền muốn đánh trống lui quân, tính tình của nhị thái tử không tốt, nếu chọc giận hắn thật sự sẽ rất phiền toái, huống chi, Luyện Khí Đường bên kia đều là một đống mãng phu (chỉ người đàn ông bộp chộp lỗ mãng), không dễ chọc.
......(dreamhouse2255)
Luyện Khí Đường.
"Nhị ca, tài liệu ngươi muốn thu thập đủ rồi." Diệp Cẩm Văn nói.
Diệp Phàm gật đầu: "Rất nhanh nha! Có mấy thứ tài liệu hiếm có cũng tìm được rồi sao?"
Diệp Cẩm Văn cười cười: "Vốn không thể nhanh như vậy, là nhờ có Đinh trưởng lão hỗ trợ."
Diệp Phàm híp mắt: "Đinh trưởng lão, ai?"
"Nhị ca, trong tông môn có mấy vị Đinh trưởng lão Nguyên Anh kỳ?" Diệp Cẩm Văn bất đắc dĩ nói.
Diệp Phàm bĩu môi: "Cái tên nói ta là phế tài kia sao!"
Diệp Cẩm Văn cười cười: "Đinh trưởng lão ngượng ngùng, nhờ ta nói lời xin lỗi với ngươi, nói hắn trước kia có mắt không tròng, hy vọng ngươi không cần phải so đo với hắn."
"À, được thôi, lão đầu lớn tuổi, gia cả mắt mờ cũng là chuyện khó tránh khỏi, ta không so đo với hắn." Diệp Phàm nói.
Diệp Cẩm Văn: "Nhị ca, Hoàng trưởng lão rất buồn bực chuyện ngươi cả ngày trầm mê luyện khí!"
Diệp Phàm vẫy vẫy tay: "Lão mập đó quá ngu xuẩn, cảm thấy luyện đan là cao nhất, các loại tay nghề khác đều không đáng nhắc tới, ngươi phải biết rằng, một tu sĩ thành công là phải phát triển toàn diện các mặt, cái gì cũng nên hiểu một chút, đương nhiên, chuyện này cũng không thể trách hắn được, hắn học một cái tay nghề luyện đan đã mất hết thời gian, muốn phát triển toàn diện rất khó, mặc kệ hắn đi."
(dreamhouse2255)
Diệp Cẩm Văn: "......"
Diệp Phàm lấy ra đan đỉnh, thả mấy chục cây linh thảo vào luyện thành nước thuốc, sau đó lại thả Huyền Long Ấn vào bên trong.
Huyền Long Ấn vừa vào nước liền phát ra tiếng vang "tư tư".
Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm: "Làm gì đó?"
Diệp Phàm nhàn nhạt đáp: "Huyền Long Ấn dính phải nọc độc của Thất Đầu Xà, phải dung hòa nó đi."
Diệp Cẩm Văn gật đầu, "À" một tiếng.
Nước thuốc ùng ục nổi bong bóng, theo chất độc hòa tan đi, màu sắc nước thuốc cũng dần thay đổi.
Diệp Phàm ngâm Huyền Long Ấn bên trong nước thuốc hai canh giờ mới lấy ra.
Diệp Cẩm Văn mang tới một cái hộp, mở ra, bên trong chứa đầy hồn châu.
Hồn châu mỗi viên một loại màu nửa trong suốt.
"Hồn châu tới rồi sao! Để ta kiểm tra phẩm chất một chút." Ngao Tiểu No lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai chui vào trong hộp, nuốt lấy mấy chục viên hồn châu.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm vươn tay chộp nó lại, ném sang một bên, "Thứ hỗn trướng, cái đó không phải là đồ ăn của ngươi."
Ngao Tiểu No ngẩng đầu ưỡn ngực, oán hận nhìn Diệp Phàm: "Ta giúp ngươi nếm thử chút hương vị, ngươi không cảm kích thì thôi, còn mắng ta, ngươi cái thứ đồ lấy oán trả ơn!"
Diệp Cẩm Văn: "......" Nhị ca nuôi con quỷ linh này, thật sự là đủ nghèo!
Diệp Phàm nhìn Ngao Tiểu No: "Ngươi nếm thử rồi, hương vị thế nào?"
Ngao Tiểu No liếm liếm môi, nói: "Rác rưởi, hơi thở quá tạp, các loại hồn phách lung tung rối loạn cả lên, phẩm chất quá kém!"
Diệp Phàm: "......" Cái thứ hỗn trướng Ngao Tiểu No này, được tiện nghi còn khoe mẽ!
Diệp Phàm lấy ra Quỷ Âm Kỳ, Ngao Tiểu No kích động la lên: "Hỗn trướng, ngươi muốn làm gì bản tôn!" Ngao Tiểu No tức giận kêu gào, không khác gì một cô nương sắp bị cường bạo.
Diệp Phàm không để ý tới Ngao Tiểu No, nhốt Ngao Tiểu No lại.
Diệp Cẩm Văn cười cười nhìn Diệp Phàm: "Nhị ca, quỷ linh ngươi nuôi thật hoạt bát!"
Diệp Phàm bĩu môi: "Nó là cái thứ vương bát đản, thật muốn tán hồn nó, nhưng Vân Hi thích nó, muốn động tới nó thật sự không dễ đâu."
Diệp Cẩm Văn: "......" Nhị ca cũng có người phải cố kỵ a! Thật sự đúng là nước chát thêm đậu hủ, vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
......(dreamhouse2255)
Diệp Phàm đặt Huyền Long Ấn trên bàn, sau khi được thanh trừ nọc độc, Huyền Long Ấn khôi phục lại màu sắc cũ.
Diệp Phàm đặt Huyền Long Ấn vào trong hộp đựng hồn châu, Huyền Long Ấn hơi rung lên, sau đó bắt đầu hấp thụ linh hồn lực bên trong hồn châu, hồn châu trong hộp rất nhanh liền thiếu mất một phần ba.
Diệp Cẩm Văn than thở: "Thật sự có thể hấp thu a!" Phẩm chất hồn châu có tốt có xấu, một hộp hồn châu này tốn chừng một vạn tích phân, liên minh bên kia có bao nhiêu hồn châu, tất cả đều đã bị Diệp Cẩm Văn đổi về.
Diệp Phàm gật đầu: "Ừm!"
Theo hồn châu không ngừng giảm bớt, Huyền Long Ấn dần dần tản ra quang mang, Diệp Phàm phát hiện, Huyền Long Ấn giống như là đang tự chữa trị, long hồn bị phong ấn bên trong Huyền Long Ấn rất cường đại, long hồn có cơ hội khôi phục nguyên khí, Huyền Long Ấn tự nhiên cũng trở lên mạnh hơn.
"Nhị ca, hình như không thích hợp cho lắm!"
Huyền Long Ấn tản ra kim quang chói rọi, hư ảnh một đầu cự long kim sắc xông thẳng về phía chân trời, tiếng rồng ngâm không ngừng vang vọng trong không trung.
Toàn bộ người của Bích Vân Tông đều bị hư ảnh cự long bay ra làm cho chấn động.
Long hồn bên trong Huyền Long Ấn tựa hồ bị áp chế đã lâu, nay được ăn no nê một trận, du đãng vài vòng trên không trung, rống giận một hồi lâu mới chịu quay trở về.
Uy thế của thần long không gì có thể so sánh, mấy con linh thú bên trong Linh Thú Đường bị dọa quỳ rạp trên mặt đất không dám nhúc nhích mảy may, mấy đầu linh điểu dùng làm tọa kỵ phi hành vừa nghe thấy tiếng long rống, tức khắc từ trên trời ngã thẳng xuống đất.
(dreamhouse2255)
"Tổ sư, hư ảnh kia là thứ gì? Là do luyện đan tạo thành sao?"
Đinh Nguyên Khôi cau mày nhìn không trung: "Hình như là khí linh hiện uy."
"Khí linh, khí linh thanh thế lớn như vậy sao?"
"Có mấy khí linh cường hãn khi phát uy thanh thế rất lớn." Đinh Nguyên Khôi nói.
"Có khí linh cường hãn như vậy, pháp khí nhất định cũng không kém đi đâu được."
Đinh Nguyên Khôi gật đầu: "Đích xác."
Lúc trước Đinh Nguyên Khôi biết Diệp Phàm đưa Dung Thiên Kính cho Bạch Vân Hi còn cảm thấy rất không yên lòng với Diệp Phàm, pháp khí lợi hại đều cho Bạch Vân Hi, vậy chính mình phải làm sao bây giờ. Hiện tại Đinh Nguyên Khôi đã biết, Diệp Phàm hào phóng đưa pháp khí cho Bạch Vân Hi, không chỉ bởi vì Diệp Phàm là một nam nhân tốt biết thương lão bà, còn bởi vì Diệp Phàm không có thiếu pháp khí.
Long ảnh diễu võ dương oai, du đãng khắp nơi một vòng mới chịu từ từ biến mất.
Huyền Long Ấn lập loè một hồi, quang mang dần dần thu liễm lại, Diệp Phàm rầu rĩ cắn răng, trước khi quang mang của Huyền Long Ấn biến mất, Diệp Phàm thu được một đạo truyền âm, truyền âm nói, "Khó ăn muốn chết, thêm hai hộp nữa!" Diệp Phàm thầm nghĩ: Long tộc đều cái tính tình chết tiệt này! Đều một bộ chiếm được tiện nghi còn khoe mẽ, thật thiếu đánh, khó trách một con hai con đều chỉ còn mỗi hồn.
Diệp Cẩm Văn tràn đầy nóng bỏng nhìn Huyền Long Ấn, nói: "Nhị ca, phẩm chất pháp khí này không kém hơn Dung Thiên Kính chút nào! Ngươi rốt cuộc kiếm được từ đâu vậy, không phải là lại đoạt pháp bảo trấn tông của môn phái nào đi?"
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm không vui nhìn Diệp Cẩm Văn: "Cẩm Văn, sao ngươi lại nghĩ như vậy, lẽ nào nhị ca ngươi là người chuyên môn đi mơ ước bảo vật trấn tông của môn phái người ta sao, Dung Thiên Kính kia hoàn toàn là do đối phương đưa tới cửa."
Diệp Cẩm Văn xấu hổ cười: "Xin lỗi! Ta cũng chỉ tùy tiện nói."
"Nhị ca ngươi là người phẩm đức cao thượng." Diệp Phàm đắc ý nói.
Diệp Cẩm Văn gật đầu phụ họa: "Đúng vậy, đúng vậy, liên minh bên kia đều tán thưởng nhị ca cao thượng đây, nói ngươi không sợ nguy hiểm, ở thời khắc sinh tử tồn vong của nhân tộc anh dũng đứng lên xông pha tuyến đầu."
Diệp Phàm vừa lòng gật đầu: "Nói không tệ!"
"Vậy nhị ca, con dấu này ngươi tìm được ở đâu?" Diệp Cẩm Văn tò mò hỏi.
"Huyền Long Ấn này cũng không phải là bảo vật trấn tông của môn phái nào, mà là ta đào được bên trong phần mộ tổ tiên của người ta." Diệp Phàm nói.
Diệp Cẩm Văn: "......"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất