Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 340: Lai khách Trung Đại Lục

Trước Sau
Đan Cốc.

Đan Minh đi theo sau Đan Phượng Âm, buồn bực hỏi: "Âm trưởng lão, ba người kia lai lịch gì vậy?"

Đan Phượng Âm lạnh lùng nhìn Đan Minh một cái: "Bọn họ lai lịch gì ngươi không cần hỏi tới, đừng đắc tội bọn họ là được."

Đan Minh không quá cam nguyện đáp một tiếng.

Mấy ngày trước Đan Cốc có ba đan sư lai lịch thần bí tới, Đan Vọng rất là cung kính với ba người kia, chọc cho các đan sư bên trong Đan Cốc vô cùng tò mò.

"Âm trường lão, Lê Dục kia quá không coi ai ra gì." Đan Minh hậm hực nói.

Đan Phượng Âm nhìn Đan Minh, hỏi: "Hắn làm sao vậy?"

"Hắn rất không vừa mắt chúng ta." Đan Minh không cao hứng nói.

Đan Minh là đan sư trẻ tuổi số một số hai Đan Cốc, nhưng hai ngày trước lại bị Lê Dục châm biếm thành không đáng một đồng.

Lê Dục rất khinh thường đan thuật của hắn, mắng bọn họ là đồ nhà quê, làm bẩn hai chữ đan sư, Đan Minh được khen từ nhỏ tới lớn, sao có thể chịu nhục như vậy, trong lòng không phục, nhưng cốc chủ lại nói bọn họ không được gây chuyện.

Đan Phượng Âm không vui nhìn Đan Minh: "Người ta là đan sư Thiên cấp, có phê bình ngươi cũng không kỳ quái."

(dreamhouse2255)

Đan Minh sửng sốt, thì thào nói: "Hắn thoạt nhìn trẻ tuổi như vậy đã là đan sư Thiên cấp rồi sao?" Trong lòng Đan Minh rung mạnh, có một Diệp Phàm thôi đã đủ làm tu sĩ Đan Cốc buồn bực, Đan Minh không ngờ rằng, trong cốc tùy tiện tới vài vị khách đan thuật cũng đã tới trình độ Thiên cấp.

"Ngươi đi xuống đi." Đan Phượng Âm phất tay, vẫy lui Đan Minh.

Kỳ thật Đan Phượng Âm cũng không thoải mái với ba người mới đến.

Đan Vọng không thể giải quyết Diệp Phàm, liền truyền tin cho tiền bối Đan thị ở Trung Đại Lục.

Đan Mặc nhận được tin Đan Vọng nói Đan Tháp ở trên tay Diệp Phàm ở Nam Đại Lục, liền lập tức chạy tới, còn mang theo Lê Dục cùng Lê Dĩnh.

600 năm trước Đan Mặc rời khỏi Đan Cốc, đi Trung Đại Lục, khi Đan Mặc rời đi, Đan Phượng Âm mới chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ không nổi trội trong Đan Cốc, Đan Mặc phong thái lỗi lạc, hùng bá một phương, chính là anh hùng trong cảm nhận của Đan Phượng Âm.

Lần này Đan Mặc trở về, Đan Phượng Âm lại có cảm giác không giống trước, tu vi của Đan Mặc dâng lên, đan thuật cũng có tiến bộ, nhưng ngạo khí trên người đã biến mất.

Đan Mặc cung cung kính kính với hai tiểu bối đan sư ngoại tộc, thậm chí là nịnh nọt, Đan Phượng Âm rất không thích nhìn bộ dáng như nô tài của Đan Mặc, nhưng lại không thể làm gì.

Lê Dục cùng Lê Dĩnh đi cùng Đan Mặc tới đây, hai người kia tuổi còn trẻ, lại đều là đan sư Thiên cấp, cũng là tu sĩ Nguyên Anh.

(dreamhouse2255)

Bên trên bọn họ có một vị lão tổ Lê Phong cảnh giới Hóa Thần, Lê Phong đồng thời còn là Thánh Đan Sư, môn chủ Tiên Đan Môn.

Sau khi tới Trung Đại Lục, Đan Mặc liền gia nhập vào Tiên Đan Môn, làm trưởng lão Tiên Đan Môn.

......

Đại sảnh Đan Cốc.

"Đan Vọng đạo hữu, Diệp Phàm kia khi nào thì rời khỏi Bích Vân Tông?" Lê Dĩnh nâng cằm, lười biếng hỏi.

"Đại khái sắp rồi, hắn rất có hứng thú với Lưu Vân Tinh Ti, hẳn là sẽ tự mình ra mặt." Đan Vọng nói.

"Theo ta thấy, trực tiếp đi Bích Vân Tông mang Đan Tháp về là được, cần gì phải phiền toái như vậy?" Lê Dục nóng nảy nói.

Đan Vọng do dự nhìn Lê Dục: "Cái này, không ổn lắm đi."

Lê Dĩnh gật đầu: "Đúng là không ổn, cái đám nhà quê Bích Vân Tông kia căn bản không biết ngươi là ai, nếu ngươi làm như vậy, cẩn thận bị đánh chết."

"Làm việc với cái đám dân bản xứ không có kiến thức này đúng là phiền toái." Lê Dục hừ lạnh.

(dreamhouse2255)

Đan Mặc nhìn Lê Dục cùng Lê Dĩnh, không nói thêm gì, một gia tộc muốn bồi dưỡng ra một đan sư tuyệt đỉnh không dễ dàng, Lê gia đời này lại một lần ra hai thiên tài tuyệt thế, linh hồn lực của Lê Dục cùng Lê Dĩnh rất hồn hậu, một Kim Hỏa song linh căn, một Hỏa Mộc song linh căn, đều là mầm mống tốt để luyện đan.

Lần này hai người tới đều là vì Đan Tháp, lão tổ Lê gia tuy rằng không nói, nhưng quyền sở hữu Đan Tháp lại trực tiếp ảnh hưởng tới vị trí cốc chủ tương lai của Tiên Đan Môn.

"Đan Vọng đạo hữu, Diệp Khải Hiền kia rốt cuộc là người thế nào mà lại khiến ngươi kiêng kỵ như vậy?" Lê Dĩnh lười biếng hỏi.

Đan Vọng cau mày, Lê Dĩnh là tu sĩ Trung Đại Lục, lại có lão tổ Hóa Thần chống lưng, thái độ đối với hắn rất là tùy ý.

"Diệp Khải Hiền là một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, nhưng lão tổ Hóa Thần Thần Phong Tông cũng không làm gì được hắn." Đan Vọng nói.

Lê Dục khinh thường cười nhạo: "Một tu sĩ Hóa Thần lại không làm gì được một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, Hóa Thần này cũng đủ vô dụng!"

Lê Dĩnh khẽ hừ một tiếng: "Nhất định là một ngụy Hóa Thần."



Đan Vọng tò mò hỏi: "Ngụy Hóa Thần là cái gì?"

Lê Dĩnh nhìn Đan Vọng một cái, rất là khinh thường Đan Vọng kiến thức hạn hẹp.

(dreamhouse2255)

Lê Dục ngạo nghễ giải thích: "Tu sĩ Hóa Thần có thể hình thành lĩnh vực của chính mình, lĩnh vực mạnh hay yếu trực tiếp quyết định đến thực lực của Hóa Thần đó. Ở Nam Đại Lục, tu sĩ Hóa Thần gần như chỉ có thể hình thành nên ngụy lĩnh vực, lĩnh vực của tu sĩ Hóa Thần chân chính rất khó công phá."

Lê Dĩnh nhàn nhạt nhìn Lê Dục một cái, nói: "Linh khí ở Nam Đại Lục quá mỏng manh, có thể hình thành nên ngụy lĩnh vực đã rất không dễ dàng, ngươi không cần quá cưỡng cầu."

Đan Vọng nghe Lê Dục cùng Lê Dĩnh nói chuyện, trong lòng không quá thoải mái, nhưng cũng không nói thêm gì.

"Diệp Khải Hiền đã bị dụ đi rồi sao? Nếu hắn không đi, ta ngược lại khá là muốn gặp hắn một lần, xem xem thiên tài mà cả Nam Đại Lục đồn thổi có phải hư danh hay không, rất nhiều thiên tài ở Nam Đại Lục tới Trung Đại Lục rồi liền mờ nhạt trong biển người." Lê Dục thỏa thuê đắc ý nói.

Đan Vọng nhìn Lê Dục, không khỏi cảm thấy hối hận chính mình làm điều thừa, thầm nghĩ: Nếu có thể để Diệp Khải Hiền giáo huấn cái tên này một trận là tốt nhất.

Lê Dĩnh không cho là đúng nói: "Linh khí ở nơi này quá loãng, chúng ta tốc chiến tốc thắng đi, sớm làm xong chuyện, sớm rời khỏi nơi này."

Lê Dục gật đầu: "Nói cũng phải."

"Diệp Phàm kia mới kết thành Nguyên Anh thôi sao?" Lê Dĩnh hỏi.

Đan Vọng gật đầu: "Đúng vậy, nhưng Diệp Phàm ở Kim Đan kỳ từng gϊếŧ hậu duệ của Cửu Đầu Xà Thất Đầu Xà, rất khó lường."

(dreamhouse2255)

Lê Dục không vui nhìn Đan Vọng: "Chỉ là một Nguyên Anh sơ kỳ mà thôi, có thể khó lường tới đâu, ngươi tốt xấu gì cũng đã tiến vào Nguyên Anh nhiều năm, sao lại để bị một hậu bối dọa thành như vậy."

"Nếu như thật là hậu duệ của Cửu Đầu Xà Thất Đầu Xà, vậy đúng là khó lường." Lê Dĩnh nói.

"Khẳng định nhận sai, cũng không phải có thêm mấy cái đầu liền nhất định là hậu duệ của hung thú thượng cổ Cửu Đầu Xà, có mấy con xà bộ dáng dị dạng cũng sẽ có bảy cái đầu, ta ở Kim Đan kỳ cũng không phải chưa từng gϊếŧ qua." Lê Dục cao ngạo nói.

Đan Vọng có tâm muốn dặn dò thêm mấy câu, thấy Lê Dục cùng Lê Dĩnh bộ dáng cao ngạo, liền im lặng.

......

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi dịch dung giả dạng, rời khỏi Bích Vân Tông.

Diệp Cẩm Văn cuối cùng cũng không giữ được chân Diệp Phàm, để Diệp Phàm rời đi.

Nhưng đối ngoại, Bích Vân Tông nói là Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi bế quan.

Diệp Phàm ngồi ở bên trong tửu lâu ngoài U Vân Cốc, ăn đồ ăn, thản nhiên tự đắc nói: "Cẩm Văn suy nghĩ nhiều quá, luôn nói là lần này ra ngoài có nguy hiểm, không phải tới hiện tại vẫn chưa xảy ra chuyện gì sao?"

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: "Đừng thiếu cảnh giác, ta cảm thấy Cẩm Văn lo lắng không phải không có lý."

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm tồn tại đã ảnh hưởng rất lớn tới địa vị của Đan Cốc, Đan Vọng cũng không giống người có thể một sự nhịn chín sự lành, hiện giờ bình tĩnh như này, chỉ có thể là bình yên trước cơn bão.

Lê Dĩnh lười biếng đi trên đường, nhìn hai bên cửa hàng, ánh mắt rất là bắt bẻ.

Lê Dục híp mắt nói: "Cửa hàng ở bên này bán đồ cũng đủ không trình độ!"

Đan Mặc nhìn Lê Dục: "Nam Đại Lục vật tư bần cùng, đây là điều khó tránh khỏi." Đan Mặc thầm nghĩ: Trung Đại Lục có nhiều thứ tốt hơn Nam Đại Lục nhiều, Lê Dục lại là tôn tử của Thánh Đan Sư, tự nhiên từng thấy qua càng nhiều thứ tốt, khó trách không vừa mắt đồ ở Nam Đại Lục.

Lê Dĩnh thấy Đan Mặc sắc mặt nôn nóng, hỏi: "Diệp Phàm thật sự sẽ tới đây sao? Ta không muốn lãng phí quá nhiều thời gian ở chỗ này."

Đan Mặc gật đầu: "Nhất định sẽ đến, Bích Vân Tông nói Diệp PHàm bế quan, nhưng đó chỉ là biện pháp che giấu tai mắt người khác, Diệp Phàm cùng đạo lữ của hắn đã tới nơi này."

Lê Dục rất có hứng thú hỏi: "Đạo lữ của Diệp Phàm sở hữu thân thể Thiên Âm Băng Tủy sao? Người có loại thể chất này trời sinh chính là lô đỉnh, cũng không biết bộ dáng thế nào, nghe nói tu sĩ sở hữu thân thể Thiên Âm Băng Tủy đều là mỹ nhân."

Khi Bạch Vân Hi thăng cấp Nguyên Anh đưa tới lôi kiếp cổ quái vô cùng, ở Nam Đại Lục có không ít người kiến thức rộng, đều đoán ra được Bạch Vân Hi sở hữu thân thể Thiên Âm Băng Tủy.

Lê Dĩnh nhìn qua, hỏi: "Thế nào, lại động tâm? Nếu như ngươi lại mang thêm người về, cẩn thận đám nữ nhân trong nhà lột da của ngươi ra."

(dreamhouse2255)

Lê Dục cười nói: "Dĩnh tỷ tỷ, ngươi quá lo lắng, người trong nhà ta rất ngoan, ta cũng chỉ tùy tiện nói mà thôi, ta không có thích nam nhân, bộ dáng đẹp cũng vô dụng."

Lê Dĩnh khẽ hừ một tiếng, nói: "Cho dù ngươi coi trọng đối phương, người ta cũng chưa chắc đã coi trọng ngươi."

Đan Mặc nhìn Lê Dục cùng Lê Dĩnh bắt bẻ lẫn nhau, không có nói xen vào.

Lê Dục cùng Lê Dĩnh đồng thời dừng chân lại, sắc mặt hai người đều trở nên ngưng trọng, Lê Dĩnh lấy ra một hạt châu, nói: "Nó thật sự sáng lên."

Hạt châu trên tay Lê Dĩnh là vì tìm Đan Tháp mà cố ý luyện chế ra, một khi Đan Tháp ở gần hạt châu, hạt châu sẽ sáng lên.

"Người ở ngay gần đây." Ánh mắt Lê Dục sáng rực.



......

Cùng thời gian, Ngao Tiểu No nhảy ra, vui sướng khi người gặp họa nói: "Đối thủ cạnh tranh tới rồi."

Hạt châu của Lê Dĩnh, Lê Dục có thể cảm ứng được Đan Tháp, Đan Tháp cũng có thể cảm nhận được hạt châu của hai người.

Bạch Vân Hi nhìn Ngao Tiểu No, hỏi: "Đối thủ cạnh tranh gì?"

(dreamhouse2255)

Ngao Tiểu No không cần nghĩ ngợi nói: "Người mơ ước Đan Tháp đó, hai cái tên kia đã cảm ứng được các ngươi."

"Chúng ta rời khỏi nơi này trước." Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm gật gật đầu, nói: "Hảo."

Diệp Phàm dùng Truyền Tống Phù rời đi, tìm một nơi không người, gọi Tháp Linh ra.

......

Khi Lê Dĩnh cùng Lê Dục tìm tới chỗ Diệp Phàm, đã người đi nhà trống.

Lê Dục cau mày lại: "Rời đi nhanh như vậy?"

"Có phải là Tháp Linh cam tâm tình nguyện nhận hắn làm chủ không?" Lê Dĩnh sắc mặt khó coi nói.

Điển tịch bên trong Tiên Đan Môn có ghi chép về Đan Tháp, Lê Dĩnh biết, bọn họ cảm nhận được Đan Tháp, Đan Tháp cũng có thể cảm nhận được bọn họ, ở thời điểm này, nếu như Tháp Linh nguyện ý nói cho Diệp Phàm, Diệp Phàm sẽ biết, nếu Tháp Linh không nói cho Diệp Phàm, vậy Diệp Phàm cũng sẽ không biết gì.

(dreamhouse2255)

Nếu Đan Tháp đứng về phía Diệp Phàm, vậy bọn họ muốn đoạt lại Đan Tháp sẽ khó khăn gấp bội, nếu Đan Tháp chán ghét Diệp Phàm, vậy bọn họ sẽ có thể kích động Tháp Linh lâm thời phản bội lại Diệp Phàm.

Lê Dục cau mày nói: "Các đời môn chủ Tiên Đan Môn chưa ai có thể khiến cho Đan Tháp nhận chủ, cái đồ nhà quê như Diệp Phàm dựa vào thứ gì chứ?"

Lê Dĩnh hít sâu một hơi: "Trước tiên nghĩ cách tìm ra người đi đã."

"Cái tên kia có phòng bị rồi, nhưng nếu hắn tới vì Lưu Vân Tinh Ti, vậy chúng ta có thể vào trong U Vân Cốc ôm cây đợi thỏ." Lê Dục nói.

Lê Dĩnh gật đầu: "Có đạo lý."

Tuy rằng Lê Dục cùng Lê Dĩnh là đối thủ cạnh tranh, nhưng tạm thời đứng trên cùng một chiến tuyến.

Trên thực tế, Tháp Linh cũng không có cam tâm tình nguyện nhận Diệp Phàm làm chủ, nhưng Diệp Phàm thăng cấp Nguyên Anh, làm cho Tháp Linh hơi đổi mới cái nhìn về Diệp Phàm, Ngao Tiểu No thường xuyên đi chơi với Tháp Linh, cho nên khi Tháp Linh nhận được tin tức liền nói cho Ngao Tiểu No.

......

Trong sơn động, Diệp Phàm như hổ rình mồi nhìn Đan Tháp, hỏi: "Người tới là ai?"

Tháp Linh lắc lắc thân thể: "Là hai thiên tài, không giống loại thiếu chút nữa đã bị lôi kiếp Nguyên Anh đánh chết như ngươi."

(dreamhouse2255)

"Thiên tài, có thể thiên tài bao nhiêu? Ta chính là thiên tài số một thiên hạ." Diệp Phàm ngạo nghễ nói.

Tháp Linh trợn trắng mắt: "Không, ngươi không phải."

Hành Tây hóa thành một đóa mây bay trên không trung, giữa đám mây là hai con mắt lớn, trợn lên giống như trứng vịt.

Diệp Phàm khinh thường nhìn Tháp Linh: "Cái đồ ngốc ngươi, không có chút ánh mắt nào cả, thiên hạ này chạy đi đâu tìm ra được người thiên tài hơn ta chứ?"

Tháp Linh nhìn Diệp Phàm: "Thiên tài chân chính phải có gan trực tiếp đối diện với lôi kiếp, mà không phải lôi ta ra chắn thay."

Diệp Phàm nhìn Tháp Linh: "Ngươi đúng là thân ở trong phúc mà không biết phúc! Ngươi không cảm thấy sau khi được lôi kiếp rèn luyện, ngươi đã trở nên cao cấp hơn rất nhiều sao?"

Diệp Phàm lợi dụng lôi kiếp cùng Thiên Hỏa rèn luyện Đan Tháp, sau lôi kiếp, phẩm chất của Đan Tháp tăng lên không ít, ẩn ẩn có xu thế chuyển hóa thành Thánh Khí.

Tháp Linh khẽ hừ một tiếng: "Đau muốn chết rồi!"

Diệp Phàm hận sắt không thành thép nói: "Muốn tăng phẩm chất lên luôn phải trả cái giá lớn, ngươi đúng là cái đồ không có chí tiến thủ."

Tháp Linh: "......"

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: "Cẩm Văn quả nhiên liệu sự như thần, chúng ta có nên tạm thời quay về tông môn không?"

Diệp Phàm nhìn Tháp Linh hỏi: "Người tới có phải Hóa Thần không?"

Tháp Linh nhìn Diệp Phàm một cái, "Không phải, là Nguyên Anh."

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, nói: "Chỉ là Nguyên Anh mà thôi, ai dám tranh đoạt với ta, ta đánh phế bọn họ."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau