Xuyên Qua Thập Niên 70: Gả Cho Con Trai Của Xưởng Trưởng

Chương 40: Mời Khách Ăn Cơm 3

Trước Sau
Ngụy Huyên nghe thấy anh ta đánh giá cao như vậy thì thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cũng thoải mái hơn, cô cười hỏi: “Anh Ngô, vậy nếu mang thịt kho của em đi bán, anh nghĩ có người mua hay không?”

“Chuyện này.” Ngô Vận không ngờ vợ Tưởng Triệt còn có ý tưởng này, nhất thời có chút sửng sốt, anh ta lại liếc nhìn Tưởng Triệt, thấy anh cũng rất kinh ngạc liền biết chuyện này anh cũng không được biết trước, tất cả đều là chủ ý của cô em dâu này.

“Phải nói nếu bán nhất định sẽ có người mua, trong thời tiết này thịt kho có thể để lâu, chắc chắn được, có điều em nhất định phải dính líu vào mấy chuyện làm ăn kiểu này sao?” Nhà hai người đều làm những công việc đứng đắn có thể diện, nhất là cô còn hiểu tên nhóc Tưởng Triệt này, đừng để rồi hai người vì chuyện này mà gây gổ thì không hay.

Ngụy Huyên biết ý tứ trong lời nói của anh ta, nếu là trước kia, cô chắc chắn sẽ không tự tiện làm chủ nhưng trải qua những chuyện vừa rồi, cô đoán là Tưởng Triệt sẽ không phản đối.

“Anh Ngô, chuyện em vừa nói cũng sẽ không làm khó anh, chỉ có điều em làm nhưng nguyên liệu vẫn phải làm phiền anh.”

“Ha ha, anh cũng biết cơm hôm nay không ăn không được. Được thôi.” Ngô Vận vỗ đùi, “Nếu em dâu đã sảng khoái như vậy thì anh cũng không thể từ chối, cửa làm ăn này anh làm, nguyên liệu mỗi ngày em cần bao nhiêu cứ nói Tiểu Triệt tới báo anh một tiếng, anh để lại cho em, còn tiền, giá cả thì cứ theo giá anh lấy mà bán cho em.”

Ngụy Huyên cũng không muốn chiếm lợi của người khác, cô còn muốn hợp tác lâu dài với người này, liền nói luôn: “Anh Ngô, anh em ruột thịt cũng phải tính toán rõ ràng, anh bán cho người khác bao nhiêu thì bán cho em bấy nhiêu là được.” Trong tay người ta còn có đàn em,không thể để người ta khó xử.

Ngụy Huyên bụng dạ thẳng thắn lại khiến Ngô Vận cảm thấy coi trọng cô, tiếp theo hai người lại trò chuyện thêm đôi câu đại khái về lượng hàng ra vào thị trường mỗi ngày khiến Ngụy Huyên nắm chắc tư tưởng, Ngô Vận mới cáo từ.

Trước khi đi, anh ta còn vỗ bả vai Tưởng Triệt một cái: “Tiểu tử nhà cậu cưới được cô dâu tốt đấy!”

Tưởng Triệt vốn dĩ đã uống hơi nhiều, sau đó lại bị lời nói kinh người của Ngụy Huyên dọa cho càng mê man, người đi hết mới mơ mơ màng màng phản ứng lại được.

Vậy là nàng dâu mới của anh vừa nói chuyện bàn làm ăn với anh Ngô, đúng không??

*

Ngụy Huyên bị Tưởng Triệt nhìn chằm chằm có chút không được tự nhiên, cô chẳng thể làm gì ngoài bỏ chén đũa đang dọn dẹp trong tay lại, đặt mông ngồi xuống: “Anh muốn hỏi gì thì cứ hỏi.”

Tưởng Triệt hắng giọng một cái: “Em nói cho anh một chuyện vui bất ngờ không phải là chỉ cái này chứ?”



“Đúng vậy. Anh có trách em không thương lượng trước không?”

Tưởng Triệt lắc đầu một cái, anh nào dám đây? Hơn nữa trong thâm tâm anh cho rằng lời mình nói hôm qua đã ảnh hưởng tới vợ mới khiến cô nảy sinh suy nghĩ này để giúp mình, lại càng không giận nổi.

Mặt khác, đối với những chuyện vợ vừa nói, lòng anh thực ra cũng xoắn xuýt, nhưng chợt đổi ý, thầm nghĩ vợ mình thân là một người đàn bà còn có thể đi ra ngoài xã hội, mình mà rụt rè e sợ trông trước ngó sau thì còn coi là một người đàn ông được sao.

“Vợ, từ ngày mai trở đi anh sẽ giúp em lấy hàng giao hàng.”

Đúng rồi, những nơi như thế này vẫn nên hạn chế để vợ phải đi, nhỡ xảy ra chuyện gì thì một người đàn ông như anh cũng có thể chống đỡ nhiều hơn cô một chút.

Không thể không nói đây là sự hiểu lầm tuyệt vời.

“Được, vậy thì giao cho anh.” Ngụy Huyên rất hài lòng với sự thức thời của anh.

Người một nhà thì phải nhất quán mới đúng chứ!

Ngày hôm sau, Ngụy Huyên tan làm trở về nhà nhìn thấy Tưởng Triệt cầm về hai cái móng heo cộng thêm một cái lưỡi heo trên bàn trong nhà bếp.

Đồ không nhiều nhưng vừa bắt đầu thì vậy cũng đủ rồi. Đến lúc đó còn có thể bỏ thêm chút trứng gà vào kho cùng rồi bán cùng nhau.

Móng heo và lưỡi heo vẫn dùng nước giếng ngâm lâu lâu một chút để xử lý trước, Ngụy Huyên chuẩn bị dọn cơm tối ra ăn.

Hôm qua mọi người cũng chỉ lo uống rượu, cơm còn dư lại cũng không ít, Ngụy Huyên ước lượng qua, cảm thấy rang ít cơm rang trứng chắc đủ ăn.

Cô lấy ba quả trứng gà từ trong bình ra, lại xắt thêm chút hành lá xắt nhỏ. Trứng xào cơm được tách lòng vàng và lòng trắng ra riêng, lòng vàng bỏ thẳng vào cơm rồi đảo lên, như vậy cơm được rang xong sẽ có màu vàng kim đẹp mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau