Xuyên Qua Thú Thế: Bác Sĩ Thú Y Ở Thế Giới Thú Nhân

Chương 16

Trước Sau
Ông là đến để đặc biệt cảm ơn.” Barre sờ sờ đầu Phúc Nhạc cười nói.

Phúc Nhạc đỏ mặt, gần đây cậu nhận được nhiều lời cảm ơn lắm, sắp quen đến nơi rồi…

“Kỳ thật phải cảm ơn nhất là Haren mới đúng.” Phúc Nhạc đột nhiên nghĩ đến một chuyện, vội vàng nói vậy.

Barre sửng sốt, hiếu kỳ nói: “Đây là sao?”

Phúc Nhạc gãi gãi đầu tóc mình, có chút áy náy, hai ngày nay có nhiều chuyện xảy ra quá, vội thành một mớ tương hồ, thiếu chút nữa quên mất vụ nhânsâm!

Thừa dịp tộc trưởng Barre ở đây, Phúc Nhạc vội vàng đem chuyện phát hiện trong sân nhà Haren gia phát hiện nhân sâm cứu sói xám nói một chút. May mà có gốc nhân sâm kia, không thì cậu cũng vô lực xoay chuyển sự tình.

Bất quá hiện tại ngẫm lại vẫn còn rất 囧 , thế mà lại phát hiện hơn năm mươi gốc nhân sâm lớn nhỏ trong sân nhà…quá huyền huyễn rồi.

Barre nghe xong ý cười trên mặt càng đậm, thì ra nơi này của bọn họ cũng có thực vật có thể trị bệnh cứu người, thật là khiến người ta vui mừng mà. Hơn nữa… Đứa nhỏ này không hề kể công kiêu ngạo, ngược lại cho rằng công lao lớn nhất là của Haren, khiến ông rất là tán thưởng, tâm tư cùng tính tình như thế, làm tế ty thật sự quá thích hợp.

Vốn Barre có ý vì Phúc Nhạc tổ chức một buổi khánh hội trong bộ lạc (ngày lễ), thứ nhất là để cậu bước lên ghế tân nhiệm tế ti, thứ hai là để cảm ơn cậu đã cứu thú nhân của bộ lạc.

Nhưng Phúc Nhạc từ chối nửa ngày cuối cùng vẫn cự tuyệt. Mặc dù đó là một cơ hội tốt cho mọi người tụ tập nhưng mà…Cậu vẫn có chút ngượng ngùng, còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng, không biết nên làm sao giao tiếp với mọi người, ngộ nhỡ đến lúc đó lộ hàng ( ở đây nghĩa là lòi đuôi không giỏi giao tiếp ), để lại ấn tượng không tốt cho mọi người, cậu quả thực sẽ rất bi kịch đó.

Barre đối với quyết định của Phúc Nhạc tỏ vẻ thông cảm, mặc dù đứa nhỏ này rất hay thẹn thùng nhưng có Joe chăm sóc, hẳn là không có vấn đề gì.

Nói xong chuyện tộc trưởng Barre liền rời đi, Kanya ngược lại vẻ mặt tò mò mà sán qua, nhìn từ trên xuống dưới Joe cùng Phúc Nhạc, cười đến vô cùng thâm ý: “Tiểu Nhạc, hôm nay rất vất vả sao?”

Phúc Nhạc bị chú Kanya nhìn chăm chú mà không được tự nhiên, chẳng lẽ phát hiện mình và Joe … Khụ khụ, gian tình?

“Hôm nay không có ai đến nhưng có Whorf đến nói cảm ơn.” Phúc Nhạc đáp.



“Lại nói tiếp, thằng nhóc Whorf kia làm sao lại bị thương nặng như vậy chứ?” Kanya nghe xong, vuốt cằm có chút không hiểu.

“Anh ta đại khái là muốn đi tìm cỏ thú hồn.” Joe ở một bên đột nhiên mở miệng giải thích.

Cỏ thú hồn? Đó là cái gì vậy?

“Nó điên rồi sao!” Kanya vừa nghe liền kích động, thiếu điều nhảy dựng lên, không thể tin được, cỏ thú hồn cái thứ đồ chơi đó ai dám lại gần chứ!

“Nghe nói cỏ thú hồn có thể chữa khỏi hết các loại chứng bệnh, hơn nữa còn có thể khiến cho thân thể giống cái càng thêm cường tráng, không hề sinh bệnh.” Joe thấy Phúc Nhạc không hiểu ra sao bèn cẩn thận giải thích.

“Nhưng đây cũng chỉ là truyền thuyết thôi mà!” Kanya có chút không ủng hộ hành động của Whorf, công hiệu của cỏ thú hồn ra sao chỉ sợ đến giờ cũng không ai biết, nhưng có thể khẳng định là bên cạnh cỏ thú hồn nhất định có nguy hiểm trí mạng tồn tại. Một khi tới gần cỏ thú hồn, thú nhân liền bị rơi vào hôn mê, hoặc là xuất hiện ảo giác, năm giác quan đều trở nên cực kỳ trì độn, mà dị thú thủ hộ cỏ thú hồn sẽ nhân cơ hội đánh lén thú nhân, khiến cho thú nhân trở thành con mồi của bọn nó.

Bởi vậy, cho dù cỏ thú hồn trong truyền thuyết có năng lực cường đại nhưng các thú nhân thấy nó là tránh không kịp, dù vậy vẫn luôn có vài thú nhân không khỏi bỏ ý định với cỏ thú hồn, vì nó mà chết cũng không ít.

“Sẽ không phải…Là vì Haren chứ?” Kanya sau khi kinh ngạc qua tỉnh táo lại suy nghĩ một chút, đại khái đoán được ý của Whorf.

Chuyện thân thể Haren không tốt mọi người đều biết, tuy rằng tính cách thực sáng sủa, quan hệ với mọi người cũng không tồi, chỗ nào cậu ta đến trao đổi hoặc mua bán vật phẩm người ta sẽ cùng cậu ta tán gẫu đôi ba câu, nhưng Haren lại không có bạn tốt, họ đều sợ sẽ bị lây bệnh, cũng trở nên dễ dàng sinh bệnh giống Haren.

Trước kia cũng có loại chuyện này, vốn chính là đứa nhỏ trong nhà sinh bệnh, sau thì thân thể ma phụ Haren cũng dần biến kém, cũng sinh bệnh giống vậy… Cho nên tất cả mọingười có chút để ý, thân thể ma phụ của Haren cũng không quá tốt, cho nên…

“Whorf thích Haren?” Phúc Nhạc nghĩ tới ý tứ của câu nói vừa rồi của Kanya, hiếm khi đầu óc nhanh nhẹn một chút, kinh ngạc hỏi.

Kanya cười tủm tỉm mà gật đầu, bởi vì thường xuyên đi chợ, cho nên ngẫu nhiên sẽ ở chỗ Haren đụng mặt Whorf, y đã sớm nhìn ra thằng nhóc ngốc nghếch Whorf có ý với Haren, khổ nỗi hai đứa đều rất ngốc nên Haren căn bản sẽ không ý thức được tâm tư của Whorf, mà Whorf cũng không biết nghĩ gì, không làm rõ ý của mình.

“Khó trách hôm nay lúc anh ta đến thoạt nhìn có chút khẩn trương.” Phúc Nhạc giật mình, cậu còn tưởng rằng Whorf là bởi vì lông bị cạo mà canh cánh trong lòng, có chút ngại, giờ ngẫm lại, chắc là do Haren ở đó đi.

“Chậc chậc, ta còn tưởng rằng thằng ngốc đó ghét bỏ Haren thân thể không tốt, cho nên không tính toán cùng Haren kết làm bạn lữ. Không nghĩ tới thằng nhóc này thật là có tâm… Nhưng mà rất choáng đó.”



Cỏ thú hồn hư vô mờ mịt như vậy, còn chưa biết nó có thật hay không, một khi mất mạng, liền mất đi cơ hội ở chung cả đời với người mình thích nha.

“Nếu có phương pháp có thể chữa khỏi cho người mình thích, thì dù có khó khăn nữa nó đại khái đều sẽ thử một lần.” Casar ở một bên hiếm thấy mà mở miệng nói:

“Nếu như là em, ta cũng nhất định sẽ không buông tha cho cỏ thú hồn.”

Làm thú nhân, y ngược lại có thể hiểu suy nghĩ của Whorf, bởi vì để ý, cho nên càng sợ hãi mất đi. Nếu sinh mệnh của mình có thể đổi lại được sự khoẻ mạnh bình an cả đời của người yêu, Casar tin tưởng, chính mình cũng nguyện ý thử một lần .

“Ai… Đáng tiếc Haren đứa nhỏ này, có khả năng (tài giỏi) như vậy, thân thể lại không tốt.” Kanya thở dài nói.

“Kỳ thật cũng không cần phải lo lắng như vậy.” Phúc Nhạc nhỏ nhẹ nhấc tay xen vào nói. Nói thật, lời Casar nói khiến Phúc Nhạc rất xúc động, phương thức đối đãi tình cảm của thú nhân ở thế giới này, so với người trên địa cầu thuần túy hơn nhiều — đương nhiên, loại hành vi hi sinh vì yêu lại không để cho đối phương biết này, Phúc Nhạc cũng hiểu là không nên đề xướng: yêu nhau ấy mà, tất nhiên là muốn bất kể thế nào cũng cùng một chỗ, nếu không trong lòng hai người đều sẽ ôm tiếc nuối.

Mọi người nhất tề quay đầu lại nhìn cậu: có biện pháp?

“Tiểu Nhạc, Haren chỉ là có chút yếu, dễ sinh bệnh. Về sau nếu sinh bệnh, cho dù có thể trị khỏi, có thể khiến cho nó về sau không dễ đổ bệnh nữa sao?” Kanya nghe xong đầu tiên là vui vẻ, sau đó lại có chút lo lắng. Năng lực trị bệnh cứu người của Phúc Nhạc quả thật rất đáng tin, nhưng tình huống của Haren có chút phức tạp, căn nguyên là do thân thể suy yếu, mà không phải là do gặp bệnh gì khó chữa khỏi hẳn.

“Tẩm bổ một chút là được rồi.” Phúc Nhạc vỗ tay một cái bốp. Cậu đã quan sát qua sắc mặt của Haren, khí huyết kém phát triển, nguyên khí không đủ, cho nên sức đề kháng sẽ tương đối kém, mới dễ dàng sinh bệnh, hơn nữa sinh bệnh lại không được nhanh chóng chữa trị, thân thể sẽ càng kém đi, hình thành một tuần hoàn ác tính, bất quá cũng may tính tình Haren sáng sủa, bình thường hoạt động tương đối nhiều, ngược lại coi như là rèn luyện thân thể ở một trình độ nhất định, trên thực tế cũng không có vấn đề gì lớn, trong sân nhà cậu ta đã có đầy nhân sâm, còn sợ bổ không được sao?

Phúc Nhạc đơn giản giải thích cho mọi người, Kanya không khỏi lấy làm kỳ lạ, ngay cả Casar cũng nhịn không được động dung, chuyện này cũng có thểtrị được? Rốt cuộc còn có cái gì có thể làm khó được đứa nhỏ này đây? Cứ như vậy, cỏ thú hồn đối với rất nhiều giống cái mà nói… sẽ không còn nhiều ý nghĩa nữa. Loại ý tưởng này cơ hồ đã làm đảo lộn tư tưởng ăn sâu bén rễ của các thú nhân, Casar có chút phấn chấn, bạn lữ của bọn họ về sau có phải sẽ càng thêm khỏe mạnh mà sống sót, không hề phải chịu đủ bệnh tật làm cho mệt mỏi cùng thống khổ hay không? Phúc Nhạc ngoài ý muốn đến đây, có lẽ sẽ mang đến cho bọn họ những thay đổi long trời lở đất …

Phúc Nhạc là một người đã nghĩ là làm, muốn khẩn trương bắt tay vào làm việc, vẫn là có Joe cưỡng chế trấn áp, ra lệnh cưỡng chế cậu ăn cơm thật ngon. A Nhạc nhà hắn còn chưa tự chăm sóc cho mình được tử tế đâu! Mỗi lần nhìn đến cái đầu nhỏ xinh của người trong lòng chỉ tới ngực mình, Joe cũng nhịn không được lo lắng, hắn muốn đem A Nhạc nuôi đến khỏe mạnh một chút! Ít nhất về sau lúc sinh đứa nhỏ có thể bớt chịu khổ… Nếu A Nhạc đã tiếp nhận theo đuổi của hắn rồi, vậy việc này cũng nên suy xét … \=))

Phúc Nhạc không có phát giác những quanh quẩn trong lòng người yêu mới nhận chức này, tâm tình hiện tại của cậu tương đối kích động.

Đây chính là lần đầu tiên cậu vây xem chuyện đồng tính theo đuổi bạn lữ đó! Tuy rằng Kanya cùng Casar đã sớm ở cùng một chỗ, mỗi ngày ân ái chói mù đôi mắt chó hợp kim (ngôn ngữ mạng, "mắt" mang nghĩ phóng đại) của cậu, đã thấy nhiều nhưng không thể trách, nhưng mà theo đuổi thì không giống nha! Nghĩ lại ở Thiên Triều nam nam yêu nhau có được mấy người quang minh chính đại theo đuổi tình yêu đích thực đâu? Cho tới giờ cậu còn chưa thấy qua! Hiện tại thật vất vả mới có cơ hội vây xem người khác làm sao theo đuổi bạn lữ … Kích động quá vui mừng quá có phải hay không* ( gào thét -ing)!

(mộc hữu, "mú yòu", ngôn ngữ mạng là "méi yòu" tức là không/không có \=.\=)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau