Xuyên Qua Tinh Tế Ta Trồng Cây Làm Ruộng
Chương 23: Phù Tang hạt giống
Hoa súng được xem là một trong những loài hoa thủy sinh đẹp nhất với nhiều màu sắc khác nhau gồm trắng, đỏ, vàng hồng, đào, màu xanh, màu tím và màu cam.
Với đặc điểm thân cây vươn cao từ mặt nước, hoa súng biểu tượng cho sức sống dẻo dai không ngừng phát triển và tiến về phía trước.
Có hồ hoa súng đương nhiên không thể thiếu hồ hoa sen. Cây Sen là loài thực vật thủy sinh, thân sen ngầm dạng củ sen. Rễ có hình trụ, mọc từ củ sen, có nhiều nhánh, thon dài và có gai tù mọc xung quanh. Cuống Sen nhiều gai, lá vươn dài mọc lên trên mặt nước, phiến lá to hình khiên, màu xanh mướt, gân tỏa thành hình tròn đẹp mắt.
Hoa Sen nơi đây có hai màu hồng và trắng, nở rộ tỏa ra nhiều lớp cánh. Nó mang vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết, thanh cao.
Hồ sen rộng lớn, to gấp mấy lần cái hồ ở nông trại. Hồ này được xây dựng thêm một cây cầu cổ kính bắc qua hai bên bờ, giữa cầu là tòa đình bát giác có bộ bàn ghế gỗ tinh mỹ được để ở đó.
Và cảnh điểm cuối cùng hôm nay Yến Chu Du tham quan là hồ cá cảnh. Gọi là hồ cá cảnh nhưng thực chất là một công viên thủy sinh. Dưới hồ là con đường thủy tinh con người có thể ngắm cá ở dưới.
Các loài cây thủy sinh với hình dạng và màu sắc khác nhau như bèo, thủy cúc, vảy ốc, rong xương cá, luân thảo, diệp tài, lông công, liễu trúc, vân vân cùng phát triển tràn đầy sức sống.
Ngoài ra cá neon, cá bảy màu, cá betta, cá ba đuôi, cá thanh ngọc, cá thiên đường, cá dĩa, cá gấm, cá anh đào, cá thủy tinh và nhiều loại cá không biết tên từng đàn từng đàn rực rỡ sắc màu bơi qua bơi lại khiến con người lầm tưởng đang lạc vào vương quốc của loài cá.
“Chúc mừng ký chủ, hôm nay tăng bốn triệu lượt theo dõi.” A Nhất hào hứng nói.
Cậu kinh ngạc: “Nhiều như vậy?”
A Nhất mở ra một bài đăng, nội dung nói về Hy Viên tinh. Bài viết tường tận miêu tả vẻ đẹp của Hy Viên dài khoảng vạn chữ còn kèm theo hình ảnh dẫn chứng.
“Đây là blogger có 100 triệu fan chuyên viết bài giới thiệu đồ ăn và nơi vui chơi. Mỗi bài viết của cô ấy rất là công tâm lại viết theo phong cách thú vị nên nhiều người theo dõi cô ấy. Bài viết cô ấy viết về Hy Viên chúng ta hot lên nên hôm nay ký chủ có nhiều lượt theo dõi như vậy.”
Tài khoản cậu sau nhiều buổi livestream đã tích lũy hơn 20 triệu fan. Không phải 20 triệu fan này lúc nào cũng cho ra tín ngưỡng lực khi coi cậu phát sóng nhưng một tháng tích phân đổi được từ sự cuồng nhiệt cũng khoảng 40 triệu tích phân.
Ân Huyền mở ra bản đồ của Hy Viên chỉ chỉ: “Tiểu An, không phải em nói Hy Viên giờ càng nhiều nhân viên, em không thích ở cổ trấn nữa sao. Tôi đã sai người tu chỉnh hòn đảo này, chúng ta có thể xây dựng căn nhà riêng hai chúng ta ở.”
Hạ Hoài An mặt vô biểu tình nhìn Ân Huyền. “Anh gọi tôi là gì?”
“Khụ! Nếu em không muốn tôi gọi em là Tiểu An vậy tôi gọi em là An An nhé. Em nghe thử xem. Tiểu An! An An! Tên nào nghe thân thiết hơn.”
Cậu quay mặt đi, mặc kệ người không có dây thần kinh xấu hổ này. Cậu muốn chuyển chỗ ở từ rất lâu rồi, không phải vì cổ trấn nhiều người. Nhân viên ai cũng biết cậu thích an tĩnh nên xung quanh đại viện rất ít người lui tới. Nguyên nhân cậu muốn chuyển đi là vì muốn trồng linh thảo linh dược. Ở cổ trấn trồng linh thảo linh dược phải trồng trong nông trại chung với rau củ quả bình thường không thể chiếu cố cẩn thận.
Hòn đảo mà Ân Huyền nhắc tới nhìn từ trên xuống nó có hình một quả đào, có diện tích khoảng 200 nghìn kilomet vuông. Xung quanh hòn đảo được bao bọc bởi một con sông rộng lớn. Con sông có dòng nước trong lành, hòn đảo khí hậu ôn hòa, là nơi thích hợp an cư.
Đại viện tử là kiến trúc cậu dựng lại nguyên bản tổ trạch Hạ gia để cậu tưởng niệm, phong cách của nó không quá hợp với tâm ý cậu nhưng cậu không muốn tu sửa nó. Cậu dành ra 10 mẫu trung tâm đảo xây dựng một căn tứ hợp viện, tứ hợp viện này so với đại viện tử thì nhỏ hơn, trang trí cũng giản đơn, chủ yếu mang phong cách hoài tĩnh.
Sau khi nhà được xây dựng xong, Hạ Hoài An dời lúa ngọc và canh kim măng lên đảo.
“Tinh! Thông báo tinh cầu thăng cấp. Hy Viên tinh từ cấp E thăng lên cấp D. Ký chủ được hệ thống tặng một phần thưởng.”
Đã rất lâu Hạ Hoài An mới nghe được tin tinh cầu thăng cấp. Lần trước cậu nhận được thất thải băng tằm, không biết phần thưởng lần này là gì.
Cậu mong chờ mở ra phần thưởng nhưng chỉ nhận được một hạt giống rất bình thường. Điểm vào mục thông tin, thông tin hiện lên, phù tang hạt giống. Ngoài ra không còn tin tức gì nữa.
Khác với vẻ khó hiểu của Hạ Hoài An, A Nhất lại thập phần kích động: “Là phù tang hạt giống, cư nhiên là phù tang hạt giống.”
“Loại hạt giống này rất quý giá sao?”
“Đương nhiên là quý giá rồi. 100 ký chủ trước vẫn không có ai nhận được phù tang hạt giống. Để A Nhất xem xét một chút, ký chủ, ngài nhận được hạt giống này là vì ngài không cần tiến hóa dị năng tề mà dị năng đã có thể đột phá cấp mười. Với thiên phú cao như vậy, ngài hoàn toàn có thể trồng ra phù tang thần thụ.”
Cậu lẩm bẩm: “Phù tang thần thụ.”
A Nhất nói tiếp: “Cây Phù Tang bám rễ vào thời không tầng cao, mười nhánh cây thay phiên nhau kết nối với thời không của nhân loại, nối với mười hai địa chi, hình thành một vòng tuần hoàn đại chu thiên Thiên địa, cung cấp năng lượng cho thời không, duy trì sự vận chuyển của đất trời.”
Cậu mờ mịt: “Có ý gì?”
“Tức là nếu ký chủ có thể trồng ra phù tang thần thụ thì thần thụ sẽ không ngừng tuần hoàn sinh sôi năng lượng, có thể làm cho hệ liên bang tinh tế nâng cấp, không chỉ giới hạn thực lực ở cửu cấp dị năng.”
Hạ Hoài An tìm hiểu cách gieo trồng phù tang hạt giống. Phù tang thần thụ có công hiệu nghịch thiên như vậy khi gieo trồng nhất định không đơn giản. Như cậu sở liệu, muốn phù tang hạt giống nảy mầm cần thời không thạch. Mà thời không thạch có giá trị cắt cổ, 1 tỷ tích phân, còn không tính các điều kiện phụ đi kèm rắc rối khác.
Hạ Hoài An bĩu môi: “Không biết có trồng ra phù tang thần thụ hay không nhưng trước mắt đã muốn ta đầu nhập vào nhiều như vậy, ta thấy bản thân rất lỗ vốn. Phần thưởng này của hệ thống chẳng có ích gì với ta cả. Ta chỉ cần tiếp tục gieo trồng để hệ hành tinh này không phải rơi vào kết cục hao mòn sinh cơ rơi vào thời không loạn lưu là được, nó có thăng cấp hay không, đâu liên quan gì đến ta.”
“Vậy ký chủ không định trồng phù tang hạt giống sao?”
“Không trồng.”
“Ai, ký chủ, hay là ngài suy nghĩ lại đi, trồng ra phù tang thần thụ số tích phân sẽ là con số thiên văn a.”
“Bây giờ số tích phân ta kiếm được đã đủ dùng, chỉ cần tích góp thêm vài tháng là có thể mua được cơ giáp yêu thích trong lòng ta. Ta không cần vì số tích phân thiên văn hư vô kia mà đày đọa bản thân mệt sống mệt chết.”
Với đặc điểm thân cây vươn cao từ mặt nước, hoa súng biểu tượng cho sức sống dẻo dai không ngừng phát triển và tiến về phía trước.
Có hồ hoa súng đương nhiên không thể thiếu hồ hoa sen. Cây Sen là loài thực vật thủy sinh, thân sen ngầm dạng củ sen. Rễ có hình trụ, mọc từ củ sen, có nhiều nhánh, thon dài và có gai tù mọc xung quanh. Cuống Sen nhiều gai, lá vươn dài mọc lên trên mặt nước, phiến lá to hình khiên, màu xanh mướt, gân tỏa thành hình tròn đẹp mắt.
Hoa Sen nơi đây có hai màu hồng và trắng, nở rộ tỏa ra nhiều lớp cánh. Nó mang vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết, thanh cao.
Hồ sen rộng lớn, to gấp mấy lần cái hồ ở nông trại. Hồ này được xây dựng thêm một cây cầu cổ kính bắc qua hai bên bờ, giữa cầu là tòa đình bát giác có bộ bàn ghế gỗ tinh mỹ được để ở đó.
Và cảnh điểm cuối cùng hôm nay Yến Chu Du tham quan là hồ cá cảnh. Gọi là hồ cá cảnh nhưng thực chất là một công viên thủy sinh. Dưới hồ là con đường thủy tinh con người có thể ngắm cá ở dưới.
Các loài cây thủy sinh với hình dạng và màu sắc khác nhau như bèo, thủy cúc, vảy ốc, rong xương cá, luân thảo, diệp tài, lông công, liễu trúc, vân vân cùng phát triển tràn đầy sức sống.
Ngoài ra cá neon, cá bảy màu, cá betta, cá ba đuôi, cá thanh ngọc, cá thiên đường, cá dĩa, cá gấm, cá anh đào, cá thủy tinh và nhiều loại cá không biết tên từng đàn từng đàn rực rỡ sắc màu bơi qua bơi lại khiến con người lầm tưởng đang lạc vào vương quốc của loài cá.
“Chúc mừng ký chủ, hôm nay tăng bốn triệu lượt theo dõi.” A Nhất hào hứng nói.
Cậu kinh ngạc: “Nhiều như vậy?”
A Nhất mở ra một bài đăng, nội dung nói về Hy Viên tinh. Bài viết tường tận miêu tả vẻ đẹp của Hy Viên dài khoảng vạn chữ còn kèm theo hình ảnh dẫn chứng.
“Đây là blogger có 100 triệu fan chuyên viết bài giới thiệu đồ ăn và nơi vui chơi. Mỗi bài viết của cô ấy rất là công tâm lại viết theo phong cách thú vị nên nhiều người theo dõi cô ấy. Bài viết cô ấy viết về Hy Viên chúng ta hot lên nên hôm nay ký chủ có nhiều lượt theo dõi như vậy.”
Tài khoản cậu sau nhiều buổi livestream đã tích lũy hơn 20 triệu fan. Không phải 20 triệu fan này lúc nào cũng cho ra tín ngưỡng lực khi coi cậu phát sóng nhưng một tháng tích phân đổi được từ sự cuồng nhiệt cũng khoảng 40 triệu tích phân.
Ân Huyền mở ra bản đồ của Hy Viên chỉ chỉ: “Tiểu An, không phải em nói Hy Viên giờ càng nhiều nhân viên, em không thích ở cổ trấn nữa sao. Tôi đã sai người tu chỉnh hòn đảo này, chúng ta có thể xây dựng căn nhà riêng hai chúng ta ở.”
Hạ Hoài An mặt vô biểu tình nhìn Ân Huyền. “Anh gọi tôi là gì?”
“Khụ! Nếu em không muốn tôi gọi em là Tiểu An vậy tôi gọi em là An An nhé. Em nghe thử xem. Tiểu An! An An! Tên nào nghe thân thiết hơn.”
Cậu quay mặt đi, mặc kệ người không có dây thần kinh xấu hổ này. Cậu muốn chuyển chỗ ở từ rất lâu rồi, không phải vì cổ trấn nhiều người. Nhân viên ai cũng biết cậu thích an tĩnh nên xung quanh đại viện rất ít người lui tới. Nguyên nhân cậu muốn chuyển đi là vì muốn trồng linh thảo linh dược. Ở cổ trấn trồng linh thảo linh dược phải trồng trong nông trại chung với rau củ quả bình thường không thể chiếu cố cẩn thận.
Hòn đảo mà Ân Huyền nhắc tới nhìn từ trên xuống nó có hình một quả đào, có diện tích khoảng 200 nghìn kilomet vuông. Xung quanh hòn đảo được bao bọc bởi một con sông rộng lớn. Con sông có dòng nước trong lành, hòn đảo khí hậu ôn hòa, là nơi thích hợp an cư.
Đại viện tử là kiến trúc cậu dựng lại nguyên bản tổ trạch Hạ gia để cậu tưởng niệm, phong cách của nó không quá hợp với tâm ý cậu nhưng cậu không muốn tu sửa nó. Cậu dành ra 10 mẫu trung tâm đảo xây dựng một căn tứ hợp viện, tứ hợp viện này so với đại viện tử thì nhỏ hơn, trang trí cũng giản đơn, chủ yếu mang phong cách hoài tĩnh.
Sau khi nhà được xây dựng xong, Hạ Hoài An dời lúa ngọc và canh kim măng lên đảo.
“Tinh! Thông báo tinh cầu thăng cấp. Hy Viên tinh từ cấp E thăng lên cấp D. Ký chủ được hệ thống tặng một phần thưởng.”
Đã rất lâu Hạ Hoài An mới nghe được tin tinh cầu thăng cấp. Lần trước cậu nhận được thất thải băng tằm, không biết phần thưởng lần này là gì.
Cậu mong chờ mở ra phần thưởng nhưng chỉ nhận được một hạt giống rất bình thường. Điểm vào mục thông tin, thông tin hiện lên, phù tang hạt giống. Ngoài ra không còn tin tức gì nữa.
Khác với vẻ khó hiểu của Hạ Hoài An, A Nhất lại thập phần kích động: “Là phù tang hạt giống, cư nhiên là phù tang hạt giống.”
“Loại hạt giống này rất quý giá sao?”
“Đương nhiên là quý giá rồi. 100 ký chủ trước vẫn không có ai nhận được phù tang hạt giống. Để A Nhất xem xét một chút, ký chủ, ngài nhận được hạt giống này là vì ngài không cần tiến hóa dị năng tề mà dị năng đã có thể đột phá cấp mười. Với thiên phú cao như vậy, ngài hoàn toàn có thể trồng ra phù tang thần thụ.”
Cậu lẩm bẩm: “Phù tang thần thụ.”
A Nhất nói tiếp: “Cây Phù Tang bám rễ vào thời không tầng cao, mười nhánh cây thay phiên nhau kết nối với thời không của nhân loại, nối với mười hai địa chi, hình thành một vòng tuần hoàn đại chu thiên Thiên địa, cung cấp năng lượng cho thời không, duy trì sự vận chuyển của đất trời.”
Cậu mờ mịt: “Có ý gì?”
“Tức là nếu ký chủ có thể trồng ra phù tang thần thụ thì thần thụ sẽ không ngừng tuần hoàn sinh sôi năng lượng, có thể làm cho hệ liên bang tinh tế nâng cấp, không chỉ giới hạn thực lực ở cửu cấp dị năng.”
Hạ Hoài An tìm hiểu cách gieo trồng phù tang hạt giống. Phù tang thần thụ có công hiệu nghịch thiên như vậy khi gieo trồng nhất định không đơn giản. Như cậu sở liệu, muốn phù tang hạt giống nảy mầm cần thời không thạch. Mà thời không thạch có giá trị cắt cổ, 1 tỷ tích phân, còn không tính các điều kiện phụ đi kèm rắc rối khác.
Hạ Hoài An bĩu môi: “Không biết có trồng ra phù tang thần thụ hay không nhưng trước mắt đã muốn ta đầu nhập vào nhiều như vậy, ta thấy bản thân rất lỗ vốn. Phần thưởng này của hệ thống chẳng có ích gì với ta cả. Ta chỉ cần tiếp tục gieo trồng để hệ hành tinh này không phải rơi vào kết cục hao mòn sinh cơ rơi vào thời không loạn lưu là được, nó có thăng cấp hay không, đâu liên quan gì đến ta.”
“Vậy ký chủ không định trồng phù tang hạt giống sao?”
“Không trồng.”
“Ai, ký chủ, hay là ngài suy nghĩ lại đi, trồng ra phù tang thần thụ số tích phân sẽ là con số thiên văn a.”
“Bây giờ số tích phân ta kiếm được đã đủ dùng, chỉ cần tích góp thêm vài tháng là có thể mua được cơ giáp yêu thích trong lòng ta. Ta không cần vì số tích phân thiên văn hư vô kia mà đày đọa bản thân mệt sống mệt chết.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất