Xuyên Qua Tinh Tế Ta Trồng Cây Làm Ruộng

Chương 3: Trồng rau

Trước Sau
Hạ Hoài An dùng dị năng của mình để thúc sinh hai chậu hành. Giờ chúng nó mọc không tệ lắm, nhánh lá no đủ xum xuê xòe ra, hương thơm đặc trưng của hành lá làm kích thích tuyến vị của cậu.

Hôm nay, cậu quyết định làm trứng chiên hành.

Vì phải lên kế hoạch cho tinh cầu, cậu không rảnh nấu ăn nên toàn uống dinh dưỡng dịch. Tư vị uống dinh dưỡng dịch một lời khó nói hết.

Nhà bếp đã đầy đủ thiết bị dụng cụ. Hôm nay cậu còn mua một ít gia vị, gạo, trứng gà, đều là A cấp, khá là tiện nghi. Đặc biệt cậu còn mua một bó hành S cấp. Cậu muốn so sánh hành cậu trồng và hành của Cơ thị có khác biệt gì không.

Rất nhanh hai đĩa trứng chiên hành đã làm xong. Mang danh trứng chiên hành nhưng cậu lại cho rất ít trứng. Dĩa toàn màu xanh lục tô điểm lên màu vàng. Hương thơm của hành và trứng hòa vào nhau khiến cậu nuốt nuốt nước miếng. Múc một chén cơm để lên bàn, sau đó gắp hành chiên trứng, cắn một miếng, hương vị cay cay thanh thanh hòa quyện.

Ăn xong hành lá mình trồng, đến khi ăn hành của Cơ thị, cậu bỗng hụt hẫng: “Cùng là S cấp hành lá, tại sao hành lá của ta lại dậy vị hơn hành lá của Cơ thị nhiều như vậy?”

“Cấp độ dị năng của nguyên chủ cao cấp hơn họ, nên trồng ra thức ăn cũng tốt hơn họ. Ký chủ đây là chuyện rất bình thường a.”

Nhưng chênh lệch cũng thật đại.

Thấy vẻ mặt khó hiểu của ký chủ, A Nhất đưa tay lên xoa xoa cái đầu kim loại bóng loáng của mình: “Ai nha! Ký chủ truyền sinh mệnh lực cho chúng nó làm từng tế bào trong chúng nó tối ưu nhất, đương nhiên làm chúng nó ngon hơn rồi.”

“Ta truyền sinh mệnh lực cho chúng?”

“Đúng vậy a. Tất cả dị năng từ cửu cấp muốn đột phá lên thập cấp, dị năng phải tiến hóa. Mộc hệ dị năng, khi tiến hóa sẽ làm dị năng giả càng thân hòa với tự nhiên, làm cho thực vật càng có sức sống. Hệ hành tinh Hy Vọng gọi mộc dị năng tiến hóa đó là sinh mệnh lực.”

Hạ Hoài An nhìn A Nhất không chớp mắt. Giọng cậu phi thường bình tĩnh: “Ý ngươi là, ta là thập cấp dị năng giả?”

Tiểu người máy oai oai đầu, chần chờ hỏi: “A Nhất chưa nói ngài là dị năng giả thập cấp sao?”

“Ngươi nói xem!”



Nhìn ký chủ cười như không cười mà nhìn mình, A Nhất rụt rụt người ra sau: “Bổn hệ thống nhất thời quên mất sao. Ai nha ký chủ đã đột phá thập cấp, không phải mượn hệ thống tích phân để thăng cấp nữa. Ngài nên vui mừng nha. Thực vật dục sinh từ sinh mệnh lực mới dư ra sinh cơ để trừ virus X.”

“Ngươi nói có thể mượn tích phân để thăng cấp?”

“Vâng. Mượn tích phân mua tiến hóa dị năng tề ở hệ thống thương thành. Nhưng mà ký chủ đã đạt đến thập cấp rồi nên không có quyền hạn mượn tích phân nữa.”

Cậu bĩu môi, không có quyền thì thôi.

Có thập cấp dị năng nhưng cậu không thể sử dụng dị năng như thập cấp bình thường vì thân thể không theo kịp dị năng, đa số sinh mệnh lực cậu đều dành để bồi dưỡng thân thể. Nếu dư lực thì sẽ chiếu cố thêm hai chậu hành của cậu.

Chỉ số ô nhiễm nơi đây quá cao, cậu chỉ đành lên tinh võng đặt mua 200 cân đất mùn, 1 tấn nước, để riêng ở vòng bảo hộ hạn chế virus X ô nhiễm.

Tiền trong tài khoản đã xử dụng thất thất bát bát, không còn khoản để chi ra mua hạt giống.

Hạ Hoài An mua đất và nước ở một shop online nông nghiệp. Nghe cậu nói mình tập tành trồng trọt, ông chủ cửa hàng rất nhiệt tình mà tặng cậu một bao hạt giống. Bất đắc dĩ bây giờ lại cần đến.

Bao hạt giống tràn đầy một túi nặng cỡ nửa cân. Bên trong lớn lớn bé bé nhiều loại hạt trộn lẫn vào nhau làm cậu không biết hạt nào của loại rau nào.

Chúng đa số có cấp bậc từ B đến A, hình dáng thoạt nhìn toàn xiêu xiêu vẹo vẹo, nhỏ nhỏ gầy gầy, nhìn là biết không đạt tiêu chuẩn để loại giống. Nếu không, cậu cũng không được hời một túi hạt giống.

Bắt đầu xới đất, gieo hạt, tưới nước. Trong đất mùn có sẵn một lượng chất dinh dưỡng nên tạm thời cậu không cần phân bón.

Người thường trồng trọt toàn dựa vào kinh nghiệm, còn dị năng giả thì hoàn toàn dựa vào cảm ứng của bản thân.

Hồi còn ở trái đất, mộc hệ dị năng của cậu đã rất đặc biệt. Những mộc hệ dị năng giả khác chỉ có thể làm cây trồng nhanh lớn hơn, mà cậu có thể hoàn chỉnh đem chu kỳ của hạt giống diễn biến ra tới.

Năng lực này quá nghịch thiên, cậu lại không biết khống chế nó nên ban đầu cậu không có lộ ra ngoài mình là dị năng giả.

Đến khi bị người bạn thân nhất của mình phản bội, ý chí muốn xiết chết hắn bao trùm tâm trí, giật mình tỉnh lại, kẻ đó đã bị thực vật xung quanh cậu thao túng giết chết.



Từ đó con đường cậu đi khác với mộc hệ dị năng giả còn lại.

Dị năng cần năng lượng đồng nguyên để thăng cấp. Mộc hệ dị năng cần mộc hệ năng lượng.

Dị năng của cậu mỗi ngày hấp thu được mười viên tinh hạch, sức mạnh tăng lên số lượng tinh hạch cũng tăng lên. Nhưng những dị năng giả khác hầu hết chỉ hấp thu được một viên, cường giả mà cậu biết ban đầu cũng chỉ hấp thu được ba viên.

Trồng cây đối với cậu như mở blind box, không biết hạt giống này sẽ mọc ra cây gì. Mỗi một tân mầm xuất hiện, cậu đều rất hứng khởi mà chạm vào nó, sau đó thông tin cây non sẽ hiện tất tần tật ngay trong đầu cậu. Rồi cậu đem chúng phân loại ra.

Trồng xong đám rau này, cậu phải về nhà một chuyến. Hạ gia đã thúc giục cậu rất nhiều lần, giường như họ sợ cậu sẽ đi luôn không về.

Rau dưa cậu trồng ra một phần sẽ mang về nhà, còn lại cậu sẽ bán hết.

Thành quả nửa tháng gieo trồng thu được hơn 1000 cân rau dưa bao gồm hành, tỏi, rau muống, rau dền, dưa leo, cải xanh. Trong có khoảng 100 cân đạt được cấp S.

Thực hiện xong các thủ tục phải làm khi mở cửa hàng trên tinh võng, đến chuyên mục tên cửa hàng cậu chỉ chần chờ trong chốc lát rồi dứt khoát điền vào: Hy Viên

Hy trong hạnh phúc, viên trong viên mãn. Viên mãn hạnh phúc là bức tự mà cha tặng cậu nhân sinh nhật năm mười tám tuổi, cũng là năm tang thi ập xuống. Hiện tại, cậu chỉ có thể gửi gắm điều đó cho mảnh đất này, mảnh đất Hy Viên tinh thuộc về riêng cậu.

“Tinh! Kết toán giá trị sinh mệnh. Chúc mừng ký chủ đạt được 100 điểm tích phân. Mong ký chủ cố gắng nhiều hơn.” Giọng nói máy móc điện tử vang lên. Vì A Nhất đã tách ra nên cậu cài đặt giọng hệ thống ở chế độ mặc định.

Khi hệ thống thông báo, trí năng A Nhất cũng nghe được, nó háo hức: “Thật tốt quá, ký chủ ngài nhận được những tích phân đầu tiên rồi.”

Cậu mỉm cười: “Cũng không uổng công trong nửa tháng này cực khổ. Tuy giờ ta chỉ có năng lực như một dị năng giả cấp 4, khoảng cách hồi phục đến cấp 10 còn quá xa, nhưng ta cảm giác được, ta đại lượng mở rộng gieo trồng cũng không tạo gánh nặng cho cơ thể. Nếu ta biết cách phân bổ sử dụng dị năng, tích phân sẽ kiếm được nhanh hơn.”

“Vậy thì tốt quá! Ký chủ hảo hảo làm, sau này sẽ càng nhiều tích phân. Giờ ngài đã có 100 điểm tích phân rồi. Ngài muốn mua gì không?”

“Không vội.” Hạ Hoài An kiểm kê lại rau xanh: “Bán xong đám rau này đi rồi tính tiếp.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau