Chương 16: Thấu Cốt Hoan
Miêu Cương có một loại hoa kỳ lạ, được gọi là Tô La Khỉ Ma, còn có tên là Diễm Tình Hoa. Hoa này sinh trưởng ở trong nội địa của Miêu Cương, hoa hình chiếc ô, lúc nảy mầm có màu vàng nhạt, sau khi trưởng thành hóa thành màu tím đậm, nở rộ trong tháng bảy. Vật này có tính chí dâm, nam nhân ăn vào sẽ tráng dương, dương vật như cương, nữ nhân ăn vào sẽ sinh âm, dâm thủy dư thừa. Hoa này là nguyên liệu mấu chốt để Miêu Nữ chế tác Tình Cổ, sau đó bị tà y tâm thuật bất chính dùng để nghiên cứu ra một loại thuốc kích tình tương tự như tình cổ – tên là "Thấu Cốt Hoan".
Tình Cổ Tỏa Tình, Thấu Cốt Hoan Tỏa Cốt. Thấu Cốt Hoan thấm vào xương người, khắc lên hơi thở người giao hoan đêm đó. Sau đó, phải cần cùng người này âm dương giao hoan lâu dài, mượn tinh thủy của đối phương để trấn áp độc tố.
"Thời trẻ sư tôn đi du ngoạn, từng ở Thanh Châu ngẫu nhiên gặp một cô nương trẻ tuổi bị Thấu Cốt Hoan hãm hại. Cô gái này bị một công tử thế gia bản xứ giam cầm, cách mỗi một tuần liền muốn công tử kia lấy dương tinh tưới, nếu không sẽ bị độc tố cắn trả, váng đầu nóng lên, tinh thần không đủ, cho đến hôn mê. Sư tôn phỏng đoán, nếu trong hai tuần nàng không được công tử kia tưới tinh, ngũ tạng lục phủ sẽ bị phá hoại mà chết. Sư tôn thương hại nàng gặp phải tình huống gì. Liền dừng lại ở Thanh Châu nửa năm để nghiên cứu loại độc này cho nàng. Độc này thông dụng với nam nữ, công tử thế gia quả phụ cũng dùng vật này khiến cho mấy tên lang quân thiếu niên nhập màn. Sư tôn sau khi bỏ ra một phen công phu, cuối cùng vì nàng phối chế ra một bộ thuốc giải. Chỉ là loại thuốc này... còn cần phụ thêm tinh thủy của người giao hoan đêm đó, từ từ hóa giải. Ngắn thì hai tuần, dài thì có thể tới ba tháng, xem ra đêm đầu tiên... Điện hạ cùng nữ tử kia trao đổi bao nhiêu tinh thủy." Cơ Bộ Vân bất đắc dĩ nói, đây đã là phương thức biểu đạt uyển chuyển. Vũ Vương ở trong cơ thể đối phương tiết tinh vài lần, đối phương lại tiết thân vài lần, hai người quấn quýt quyết định thấu cốt hoan này thấm vào xương sâu bao nhiêu.
Cơ Bộ Vân ngửi được một tia xạ hương thật lâu không tan trong không khí, dùng cái này phán đoán Vũ Vương trị liệu ít nhất cần hai tháng.
"Kỹ xảo Kỳ dâm." Vũ Vương giận quá hóa cười.
Khó trách, sau khi thiết kế vở kịch lớn này, từ đầu tới đuôi đều không có một người bắt gian.
Nhưng đối phương hiển nhiên không ngờ bên cạnh hắn có tiểu y tiên của Thần Y Cốc, mà Cơ Bộ Vân biết được làm sao hóa giải loại độc này.
"Cơ tiên sinh khi nào mới bắt đầu phối chế giải dược? Dược liệu này có cần bất kỳ dược liệu đặc thù nào hay không?"
"Những thứ cần cho giải dược đều là những thứ bình thường. Ngày mai sau khi về phủ, thần có thể bắt đầu chế thuốc." Cơ Bộ Vân đáp.
"Rất tốt. Còn có một chuyện, Cơ tiên sinh có thể phối chế ra Thấu Cốt Hoan này không?"
"... Trong cuốn sổ tay của sư tôn có ghi lại cặn kẽ cách điều chế Thấu Cốt Hoan." Cơ Bộ Vân chần chờ nói. Nghiên cứu chế tạo thuốc giải, tất nhiên là cần phải hiểu biết độc tố trước. Y độc vốn xuất phát từ đồng tông, hắn ta biết cứu người, cũng biết dùng độc, chỉ là hắn ta thích nghiên cứu y thuật hơn thôi.
"Vậy làm phiền Cơ tiên sinh sau khi chế xong thuốc giải, lại phối chế hai bộ Thấu Cốt Hoan cho bổn vương."
Có người sắp gặp tai ương rồi! Cơ Bộ Vân thở dài trong lòng.
Nhìn thấy sắc mặt lạnh lẽo của Vũ Vương, Cơ Bộ Vân không dám đụng vào. Hắn ta nuốt xuống lời cự tuyệt, chỉ đáp: "Vâng."
Tình Cổ Tỏa Tình, Thấu Cốt Hoan Tỏa Cốt. Thấu Cốt Hoan thấm vào xương người, khắc lên hơi thở người giao hoan đêm đó. Sau đó, phải cần cùng người này âm dương giao hoan lâu dài, mượn tinh thủy của đối phương để trấn áp độc tố.
"Thời trẻ sư tôn đi du ngoạn, từng ở Thanh Châu ngẫu nhiên gặp một cô nương trẻ tuổi bị Thấu Cốt Hoan hãm hại. Cô gái này bị một công tử thế gia bản xứ giam cầm, cách mỗi một tuần liền muốn công tử kia lấy dương tinh tưới, nếu không sẽ bị độc tố cắn trả, váng đầu nóng lên, tinh thần không đủ, cho đến hôn mê. Sư tôn phỏng đoán, nếu trong hai tuần nàng không được công tử kia tưới tinh, ngũ tạng lục phủ sẽ bị phá hoại mà chết. Sư tôn thương hại nàng gặp phải tình huống gì. Liền dừng lại ở Thanh Châu nửa năm để nghiên cứu loại độc này cho nàng. Độc này thông dụng với nam nữ, công tử thế gia quả phụ cũng dùng vật này khiến cho mấy tên lang quân thiếu niên nhập màn. Sư tôn sau khi bỏ ra một phen công phu, cuối cùng vì nàng phối chế ra một bộ thuốc giải. Chỉ là loại thuốc này... còn cần phụ thêm tinh thủy của người giao hoan đêm đó, từ từ hóa giải. Ngắn thì hai tuần, dài thì có thể tới ba tháng, xem ra đêm đầu tiên... Điện hạ cùng nữ tử kia trao đổi bao nhiêu tinh thủy." Cơ Bộ Vân bất đắc dĩ nói, đây đã là phương thức biểu đạt uyển chuyển. Vũ Vương ở trong cơ thể đối phương tiết tinh vài lần, đối phương lại tiết thân vài lần, hai người quấn quýt quyết định thấu cốt hoan này thấm vào xương sâu bao nhiêu.
Cơ Bộ Vân ngửi được một tia xạ hương thật lâu không tan trong không khí, dùng cái này phán đoán Vũ Vương trị liệu ít nhất cần hai tháng.
"Kỹ xảo Kỳ dâm." Vũ Vương giận quá hóa cười.
Khó trách, sau khi thiết kế vở kịch lớn này, từ đầu tới đuôi đều không có một người bắt gian.
Nhưng đối phương hiển nhiên không ngờ bên cạnh hắn có tiểu y tiên của Thần Y Cốc, mà Cơ Bộ Vân biết được làm sao hóa giải loại độc này.
"Cơ tiên sinh khi nào mới bắt đầu phối chế giải dược? Dược liệu này có cần bất kỳ dược liệu đặc thù nào hay không?"
"Những thứ cần cho giải dược đều là những thứ bình thường. Ngày mai sau khi về phủ, thần có thể bắt đầu chế thuốc." Cơ Bộ Vân đáp.
"Rất tốt. Còn có một chuyện, Cơ tiên sinh có thể phối chế ra Thấu Cốt Hoan này không?"
"... Trong cuốn sổ tay của sư tôn có ghi lại cặn kẽ cách điều chế Thấu Cốt Hoan." Cơ Bộ Vân chần chờ nói. Nghiên cứu chế tạo thuốc giải, tất nhiên là cần phải hiểu biết độc tố trước. Y độc vốn xuất phát từ đồng tông, hắn ta biết cứu người, cũng biết dùng độc, chỉ là hắn ta thích nghiên cứu y thuật hơn thôi.
"Vậy làm phiền Cơ tiên sinh sau khi chế xong thuốc giải, lại phối chế hai bộ Thấu Cốt Hoan cho bổn vương."
Có người sắp gặp tai ương rồi! Cơ Bộ Vân thở dài trong lòng.
Nhìn thấy sắc mặt lạnh lẽo của Vũ Vương, Cơ Bộ Vân không dám đụng vào. Hắn ta nuốt xuống lời cự tuyệt, chỉ đáp: "Vâng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất