Xuyên Sách: Thấu Cốt Hoan

Chương 49: Tặng Trâm

Trước Sau
Qua cuối năm, tuyết lớn trong kinh thành dần dần tan rã, bãi cỏ ngoài thành bắt đầu trổ xanh.

Nhân mã các phương lúc trước theo lập chiếu thư mà rối loạn cũng dần dần yên lặng xuống, kinh thành giống như khôi phục bình tĩnh.

Kiều Sở Tâm gần đây có chút bồn chồn không yên. Sự bất an này có một nửa đến từ cốt truyện mà nàng biết, một nửa khác đến từ Triệu Thừa Dục.

Trong sách, sau khi Triệu Thừa Dục được phong thái tử, không lâu đã bí mật bị phái đi Dương Châu điều tra một vụ án. Bởi vì làm việc bất lợi, không thể hoàn thành nhiệm vụ, Triệu Thừa Dục bị bãi truất chức thái tử, giáng chức làm thành quận vương.

Trong nửa năm lại lập lại phế, giống như trò đùa. Đây cũng là thủ đoạn chấn nhiếp khai quốc huân quý của Hoàng đế.

Các đời hoàng đế cùng những khai quốc huân quý cầm quyền nhiều thế hệ này quan hệ vi diệu. Tổ tiên bọn họ phụng bồi thái tổ hoàng đế giành thiên hạ, thái tổ hoàng đế nhân nghĩa, sau khi làm chủ thành Lạc Dương phân phong công thần dưới trướng, trong đó có mười người càng vất vả công lao càng lớn, được ban thưởng tước vị thế tập võng thế.

Thời kỳ Thái Tổ Hoàng Đế có một vương, Tứ Công cùng Ngũ Hầu.

Hiện giờ ngôi vị hoàng đế truyền đến Kính Đức Đế, chỉ còn lại một vương, một công và hai hầu. Như Hiển quốc công Đỗ thị, Kiến quốc Hầu Lam thị... đều là các đời đế vương sau đến bồi dưỡng để cân bằng triều đình tân quý.

Từ khi Thánh nhân hạ chiếu lập trữ đến nay đã qua gần nửa tháng, qua mấy ngày nữa chính là lập đại điển. Vì chuẩn bị nghi thức trữ, Lễ bộ và nội cung Lục Thượng bận đến chân không chạm đất. Cũng may lúc trước Lễ bộ sớm đã bắt đầu chuẩn bị cho Triệu Thừa Dục làm quan lễ, Triệu Thừa Dục là con trai trưởng duy nhất hiện nay, quan lễ vốn là quy mô lớn. Hôm nay ở trên quan lễ tăng thêm một ít lễ tiết, thêm vào dung hợp đại điển lập trữ, tuy rằng thời gian khẩn trương chút, nhưng cũng không phải là không có khả năng.

Triệu Thừa Dục muốn đi Dương Châu, nàng tất sẽ đồng hành cùng hắn. Đến lúc đó nên dùng lý do gì giấu diếm được An Ninh Hầu phủ?

Nghĩ đến Triệu Thừa Dục, trong lòng nàng liền có một cỗ tư vị không rõ.

Người nọ không biết là phát điên cái gì, không chỉ có chuyện giường chiếu gian xảo mài người khác rất nhiều, mỗi lần đều khiến nàng dục tiên dục tử. Qua năm tháng hắn liền lấy danh nghĩa Loan Duyệt công chúa đưa tới các loại dược liệu quý báu, mỹ danh nói là điều dưỡng thân thể cho nàng. Hiện tại trên dưới cả phủ đều cho rằng nàng cùng Loan Duyệt công chúa là tâm đầu ý hợp, nhất là Kiều Sở Uyển nhìn thấy một cây nhân sâm trăm năm trong đó, cười nói:

"Nhân sâm này treo trong dược hành của ta gần một năm, trước đó không lâu mới bị Vũ Vương phủ thu đi. Sớm biết thứ này sẽ rơi vào tay Nhuyễn Nhuyễn, không bằng ta tự mình lấy cho muội."

Kiều Sở Tâm chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ. Chuyện cho tới bây giờ nàng đã không thể coi Triệu Thừa Dục và Kiều Sở Uyển là một đôi, nhất là Triệu Huyền Dực giống như gặp được thiên nhân.

Đó mới là phong phạm quân tử. Thanh Phong là hắn, Lãng Nguyệt là hắn. Khó trách nữ chính đối với hắn vừa gặp đã ái mộ, từ nay về sau thâm tình không đổi.



Kết cục nguyên văn có một cảnh tượng hành hạ vô số người.

Kiều Sở Uyển một mình đứng trên lầu cao, bên người chỉ có nữ quan làm bạn, yên lặng nhìn hoàng quyền chìm nổi cùng thiên hạ rộn ràng.

Khi đó chính là mùa đông.

"Khi còn sống di nguyện của chàng  là trời yên biển lặng, bốn biển thái bình. Minh Nguyệt, ta không thẹn với chàng."

Hướng nàng nhìn chính là Lộc Minh Sơn ngoài thành. Tôn trọng nguyện vọng của Triệu Huyền Dực, sau khi hắn chết cũng không phải chôn vào hoàng lăng, mà là chôn ở trên Lộc Minh Sơn.

Triệu Huyền Dực đã từng chứng kiến khí khái của Ngụy Tấn, Kiều Sở Tâm hỏi mình còn có thể trơ mắt nhìn một người sống sờ sờ đi về phía tử vong sao? Nếu như thay đổi cốt truyện không có trừng phạt, nếu như, nếu như nàng thật sự không cách nào trở về... Vậy có phải nàng có thể thử một chút, thay đổi bi kịch tình yêu giữa Kiều Sở Uyển và Triệu Huyền Dực hay không?

Nàng vẫn đang do dự. Thế giới này với nàng trước sau không chân thực, rõ ràng lòng bàn chân của nàng giẫm ở trên thực địa, nhưng tâm linh còn đang tung bay ở trong tầng mây.

"Nữ lang, Loan Duyệt công chúa sai người đưa đồ cho ngài." Xuân Lan bưng một cái hộp từ ngoài vào.

"Là cây trâm?" Kiều Sở Tâm lấy từ trong hộp ra một cây trâm cài tóc kim khảm ngọc phù tuyệt mỹ điểm thanh chi, thật sự rất bất ngờ. Đây là lần đầu tiên nàng nhận được lễ vật Triệu Thừa Dục không phải dược liệu, còn là một cây trâm xinh đẹp như vậy. Vốn nguyên thân xinh đẹp tuyệt trần, chỉ là nàng yêu Đại Hồng Đại Tử, trang sức chỉ nhìn bảo thạch lớn bao nhiêu, thỏi vàng to bao nhiêu, mà nàng căn bản ép không được loại châu quang bảo khí kia, cứ như vậy mài đi ưu thế bề ngoài tự nhiên của nàng.

Cây trâm này được chế tác tinh xảo, tạo hình lịch sự tao nhã, quả thực giống như chế tạo riêng cho nàng vậy.

Triệu Thừa Dục... Rốt cuộc là có ý gì?

"Thật xinh đẹp! Nữ lang một tuần nữa sẽ hành lễ cập kê, cây trâm này của công chúa điện hạ tặng cho ngài cũng rất thích hợp với trâm mà đại nữ lang chuẩn bị cho ngài." Xuân Lan thở dài. Trên lễ vật nếu dùng vật ngự tứ, đó là thiên đại thể diện." Nữ lang nhìn chằm chằm cây trâm cài tóc kia, có gì không ổn sao?" Xuân Lan vẻ mặt nghi hoặc.

Kiều Sở Tâm lắc đầu, đáp qua loa: "Không có."

Nhưng nàng vuốt ve trâm cài tóc, trong tâm hồ lặng lẽ nổi lên một chút gợn sóng khác thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau