Xuyên Thành Chị Dâu Cực Phẩm Trong Truyện Điền Văn
Chương 10: Ngạo Mạn (4)
“Tôi là phụ nữ thì làm sao? Chỉ cần có thể kiếm được bạc, đó chính là người tốt, khi xài bạc, ngài cũng phải phân biệt bạc đến từ tay là của phụ nữ hay đàn ông, nếu là bạc của phụ nữ thì ngài liền không cần?”
Ông Cao tức giận: “Đây là cách ngươi nói chuyện với cha chồng với tư cách là con dâu sao?”
“Tôi là con dâu của ngài chứ không phải là người ở, tôi nói lời này đối với ngài chỉ có lợi, ngài chỉ cần nghe là được rồi, không phải sao
“Ngươi ngươi ngươi ngươi……” Ông Cao kinh ngạc.
Hướng Hi ngồi ở bên cạnh nghe xong nhướng mày, đại khái hiểu được tính cách của nữ chính, nhìn như tranh giành quyền chủ động vì mọi người, nhưng thật ra …… cô ta chỉ muốn nắm trong tay quyền lên tiếng trong gia đình.
Hướng Hi tận lực làm một quần chúng ăn dưa.
Bữa cơm sáng kết thúc với việc ông Cao suýt ngất xỉu vì tức.
“Đại tẩu, về sau việc nấu cơm trong nhà sẽ phải phiền đến tẩu rồi.”
Buổi sáng, chờ khi Hướng Hi và bà Cao mẫu cùng nhau làm lại bữa sáng lần nữa, cả nhà ăn uống đơn giản, mà Hướng Hi còn ngồi sau bếp đất nấu nước nóng và rửa chén, Lưu Viện Viện đi đến của bếp nói với cô.
“Hả?” Hướng Hi tự cho mình gặp ảo giác, bộ nhìn cô dễ ức hiếp sao?
Thấy Lưu Viện Viện sau khi nói xong liền đi , cô mở miệng kêu ả đứng lại: “Nhị đệ muội, chúng ta đều là thay phiên nhau để nấu cơm, muội mà không nấu cơm thì cũng có thể đi cho heo ăn.”
Sau việc này, dường như nữ chính muốn một tấc lại muốn tiến một thước.
Lưu Viện Viện chỉ vào chính mình , vẻ mặt không thể tin nổi: “Tẩu kêu ta đi cho heo ăn?”
Hướng Hi khoanh tay trước ngực, không chút khách khí nói dỗi lại: “Muội còn muốn ta đi rửa chén, nấu ăn, ta không phải là đầu bếp của nhà muội!”
“Muội cho tẩu bạc, tẩu giúp muội nấu cơm, một bữa cơm mười văn…… Không, ba văn, được chưa.” Lưu Viện Viện có chút không kiên nhẫn.
“Ba văn ít quá, không làm.” Hướng Hi xua tay từ chối, nói xong muốn đi.
Lưu Viện Viện nhíu mày, “Vậy, mười văn thì mười văn.”
Hướng Hi lập tức đưa tay qua, một gương mặt tươi cười.
Lưu Viện Viện khinh thường mà nhìn cô một cái, ánh mắt như muốn nói rằng cô có chút lòng tham.
Hướng Hi cũng không để ý, chỉ là cười.
Không ngờ nữ chính lại hành động khác người, mỗi thời đại đều có một quy tắc riêng để sinh tồn, xông vào khi chưa thăm dò trước thì sẽ có thể sẽ dẫn đến đầu rơi máu chảy.
Cứ như vậy suốt buổi sáng.
Hướng Hi hiểu rõ, bản thân mình cùng nữ chính không hợp.
Còn chuyện ôm đùi vẫn là thôi đi, tuy rằng có chút tiếc nuối, cô còn nghĩ đời này chỉ cần nằm thắng.
Ông Cao tức giận: “Đây là cách ngươi nói chuyện với cha chồng với tư cách là con dâu sao?”
“Tôi là con dâu của ngài chứ không phải là người ở, tôi nói lời này đối với ngài chỉ có lợi, ngài chỉ cần nghe là được rồi, không phải sao
“Ngươi ngươi ngươi ngươi……” Ông Cao kinh ngạc.
Hướng Hi ngồi ở bên cạnh nghe xong nhướng mày, đại khái hiểu được tính cách của nữ chính, nhìn như tranh giành quyền chủ động vì mọi người, nhưng thật ra …… cô ta chỉ muốn nắm trong tay quyền lên tiếng trong gia đình.
Hướng Hi tận lực làm một quần chúng ăn dưa.
Bữa cơm sáng kết thúc với việc ông Cao suýt ngất xỉu vì tức.
“Đại tẩu, về sau việc nấu cơm trong nhà sẽ phải phiền đến tẩu rồi.”
Buổi sáng, chờ khi Hướng Hi và bà Cao mẫu cùng nhau làm lại bữa sáng lần nữa, cả nhà ăn uống đơn giản, mà Hướng Hi còn ngồi sau bếp đất nấu nước nóng và rửa chén, Lưu Viện Viện đi đến của bếp nói với cô.
“Hả?” Hướng Hi tự cho mình gặp ảo giác, bộ nhìn cô dễ ức hiếp sao?
Thấy Lưu Viện Viện sau khi nói xong liền đi , cô mở miệng kêu ả đứng lại: “Nhị đệ muội, chúng ta đều là thay phiên nhau để nấu cơm, muội mà không nấu cơm thì cũng có thể đi cho heo ăn.”
Sau việc này, dường như nữ chính muốn một tấc lại muốn tiến một thước.
Lưu Viện Viện chỉ vào chính mình , vẻ mặt không thể tin nổi: “Tẩu kêu ta đi cho heo ăn?”
Hướng Hi khoanh tay trước ngực, không chút khách khí nói dỗi lại: “Muội còn muốn ta đi rửa chén, nấu ăn, ta không phải là đầu bếp của nhà muội!”
“Muội cho tẩu bạc, tẩu giúp muội nấu cơm, một bữa cơm mười văn…… Không, ba văn, được chưa.” Lưu Viện Viện có chút không kiên nhẫn.
“Ba văn ít quá, không làm.” Hướng Hi xua tay từ chối, nói xong muốn đi.
Lưu Viện Viện nhíu mày, “Vậy, mười văn thì mười văn.”
Hướng Hi lập tức đưa tay qua, một gương mặt tươi cười.
Lưu Viện Viện khinh thường mà nhìn cô một cái, ánh mắt như muốn nói rằng cô có chút lòng tham.
Hướng Hi cũng không để ý, chỉ là cười.
Không ngờ nữ chính lại hành động khác người, mỗi thời đại đều có một quy tắc riêng để sinh tồn, xông vào khi chưa thăm dò trước thì sẽ có thể sẽ dẫn đến đầu rơi máu chảy.
Cứ như vậy suốt buổi sáng.
Hướng Hi hiểu rõ, bản thân mình cùng nữ chính không hợp.
Còn chuyện ôm đùi vẫn là thôi đi, tuy rằng có chút tiếc nuối, cô còn nghĩ đời này chỉ cần nằm thắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất