Xuyên Thành Chị Dâu Cực Phẩm Trong Truyện Điền Văn
Chương 39: Đòi Bạc (3)
Mẹ Hướng thấy Hướng Hi chỉ đem một con thỏ hoang trở về, vẻ mặt liền khó coi, không biểu hiện vẻ mặt ra ngoài với Cao Thịnh, chỉ là giữa trưa đồ ăn, ngoài bánh bao hấp bằng lúa mì thô, một mâm xào rau dại, cùng với một đĩa dưa muối.
Hướng Hi bĩu môi, biết rõ mẹ Hướng muốn làm gì.
“Mẹ à, con và Cao Thịnh thật vất vả về nhà mẹ đẻ một chuyến, mẹ liền cho chúng con ăn cái này?” Hướng Hi làm trò ném chiếc đũa trước mặt cả nhà Hướng.
“Trong nhà nghèo, chỉ có thể ăn những thứ này……” Hướng mẫu gượng cười, lén lút lườm cô.
“Mẹ, không thấy trên đầu con đang bị thương sao?” Hướng Hi suy yếu mà chỉ chỉ chính mình, “Chắc có lẽ mẹ không biết, con sắp chết cần nhân sâm để cứu mạng. Con quay về hỏi người nhà muốn các người trả lại bạc.”
Cha Hướng sắc mặt có chút khó coi, ông cảm thấy Hướng Hi nói những điều như vậy trước mặt Cao Thịnh, mẹ Hướng thậm chí còn la lên “Con còn muốn nhân sâm? Cái đó đắt ra sao, ta nghĩ rằng chắc chắn đại phu lừa con, con chỉ cần mua một ít thuốc là được, ha ha khẳng định sẽ tốt,làm sao có thể tin lời nói của đại phu.”
Hướng Hi nghe được lời này cười, tuy rằng đã sớm biết thực ra nguyên chủ không được người trong nhà coi trọng, cũng không nghĩ tới mẹ Hướng ích kỷ như vậy, so với đứa con gái này mạng của cô, thế nhưng đối với hôn sự của con trai quan trọng hơn.
Cao Thịnh có chút lo lắng mà nhìn cô.
Hướng Hi nắm lấy tay hắn, mỉm cười ngọt ngào, đối mặt với mẹ Hướng, nhướng mày nói, “Mẹ ơi, con bây giờ cũng là một người sắp chết, mẹ phải lạnh lùng và tàn nhẫn như vậy, muốn mạng của con, liền làm ầm ĩ, nháo đến hôn sự em trai bị hủy bỏ, danh tiếng của nhà Hướng chúng ta sẽ bị hủy hoại.”
“Hướng Hi!” Hướng phụ sắc mặt xanh mét muốn tát vào mặt cô, ông mới là người đàn ông gia trưởng nhất, trực tiếp đối Cao Thịnh nói, “Con rể, ngại quá, để con phải chê cười rồi, ,con đem Hướng Hi mang về, về sau coi như cha không có đứa con gái này, nhà con muốn dạy dỗ nàng như thế nào thì dạy dỗ như thế đó.”
Cao Thịnh có chút tức giận, lạnh lùng mà nhìn cha Hướng phụ không nói chuyện.
“Cha, người nói lời này, con có thể lén lút trộm hai mươi mấy lượng bạc của Cao Thịnh để đưa nhà mẹ đẻ, cha cảm thấy Cao Thịnh có thể quản được ta không tới tìm các người gây sự?” Hướng Hi cười, cảm thấy cha Hướng phụ nghĩ quá đơn giản.
Hướng Hi bĩu môi, biết rõ mẹ Hướng muốn làm gì.
“Mẹ à, con và Cao Thịnh thật vất vả về nhà mẹ đẻ một chuyến, mẹ liền cho chúng con ăn cái này?” Hướng Hi làm trò ném chiếc đũa trước mặt cả nhà Hướng.
“Trong nhà nghèo, chỉ có thể ăn những thứ này……” Hướng mẫu gượng cười, lén lút lườm cô.
“Mẹ, không thấy trên đầu con đang bị thương sao?” Hướng Hi suy yếu mà chỉ chỉ chính mình, “Chắc có lẽ mẹ không biết, con sắp chết cần nhân sâm để cứu mạng. Con quay về hỏi người nhà muốn các người trả lại bạc.”
Cha Hướng sắc mặt có chút khó coi, ông cảm thấy Hướng Hi nói những điều như vậy trước mặt Cao Thịnh, mẹ Hướng thậm chí còn la lên “Con còn muốn nhân sâm? Cái đó đắt ra sao, ta nghĩ rằng chắc chắn đại phu lừa con, con chỉ cần mua một ít thuốc là được, ha ha khẳng định sẽ tốt,làm sao có thể tin lời nói của đại phu.”
Hướng Hi nghe được lời này cười, tuy rằng đã sớm biết thực ra nguyên chủ không được người trong nhà coi trọng, cũng không nghĩ tới mẹ Hướng ích kỷ như vậy, so với đứa con gái này mạng của cô, thế nhưng đối với hôn sự của con trai quan trọng hơn.
Cao Thịnh có chút lo lắng mà nhìn cô.
Hướng Hi nắm lấy tay hắn, mỉm cười ngọt ngào, đối mặt với mẹ Hướng, nhướng mày nói, “Mẹ ơi, con bây giờ cũng là một người sắp chết, mẹ phải lạnh lùng và tàn nhẫn như vậy, muốn mạng của con, liền làm ầm ĩ, nháo đến hôn sự em trai bị hủy bỏ, danh tiếng của nhà Hướng chúng ta sẽ bị hủy hoại.”
“Hướng Hi!” Hướng phụ sắc mặt xanh mét muốn tát vào mặt cô, ông mới là người đàn ông gia trưởng nhất, trực tiếp đối Cao Thịnh nói, “Con rể, ngại quá, để con phải chê cười rồi, ,con đem Hướng Hi mang về, về sau coi như cha không có đứa con gái này, nhà con muốn dạy dỗ nàng như thế nào thì dạy dỗ như thế đó.”
Cao Thịnh có chút tức giận, lạnh lùng mà nhìn cha Hướng phụ không nói chuyện.
“Cha, người nói lời này, con có thể lén lút trộm hai mươi mấy lượng bạc của Cao Thịnh để đưa nhà mẹ đẻ, cha cảm thấy Cao Thịnh có thể quản được ta không tới tìm các người gây sự?” Hướng Hi cười, cảm thấy cha Hướng phụ nghĩ quá đơn giản.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất