Xuyên Thành Chị Dâu Cực Phẩm Trong Truyện Điền Văn
Chương 49: Thu Thập Vật Liệu (1)
Nhưng quay đầu lại liền thấy bầu không khí đôi vợ chồng tình cảm thân mật, không muốn phá vỡ, ông thở dài một tiếng, thu hồi tầm mắt, vung roi, tốc độ xe bò nhanh hơn tốc đi lên trấn trên .
Tới trấn trên rồi.
Cao Vân dẫn đầu từ trên xe bò nhảy xuống, trên tay còn ôm rương đựng sách nặng nề, Hướng Hi cả người xóc nảy đến có chút không thoải mái, nhờ Cao Thịnh giữ lại, thì nghe thấy âm thanh, lười biếng nhìn qua, nghi hoặc hỏi, “Em ba, sao em lại xuông xe bò? Không trực tiếp đến học đường?”
“Đại tẩu, đệ và bạn cùng trường hẹn nhau ở đây, ở chỗ này chờ.” Cao Vân gãi tóc, “Bạn của đệ nhà nghèo, không có xe bò, đến từ thôn rừng núi rất xa đi tới, coi chừng sẽ rất mệt, kịp lúc, tí nữa đệ sẽ giúp hắn cùng nhau cầm rương đựng sách đi học đường, đệ chưa từng nói với hắn tình trạng gia đình đệ.”
Hướng Hi thật đúng là không nghĩ tới Cao Vân là loại người để tâm đến lòng tự trọng của người khác, có chút xem trọng hắn liếc mắt một cái, “Đệ không ghét người nghèo sao?”
“Làm sao có thể như vậy?, Uẩn Chi học rất giỏi, lần nào hắn cũng đứng nhất trường, hơn nữa tính tình tốt, chăm chỉ nỗ lực, chỉ là không thích giao du với những người giàu có, nói là bọn họ nói năng tùy tiện, đệ, cũng sợ đối phương ghét bỏ đệ.” Cao Vân mím môi, có chút ngượng ngùng.
Hướng Hi nghe xong, đi theo gật đầu nói, “Những lời này đệ nói cũng có lý, nhưng mà, nếu đệ muốn làm bạn với hắn, tẩu nghĩ nên ăn ngay nói thật, chủ động thẳng thắn về tình cảnh nhà mình, huống chi nhà của chúng ta hiện tại cũng không giàu có, hãy nói cho hắn biết suy nghĩ của đệ và chủ động xin lỗi, tẩu tin, hắn sẽ tha thứ đệ, nếu hắn không tha thứ cho đệ, về sau đối phương sớm hay muộn sẽ biết gia thế của đệ, giấu đến càng lâu, càng làm đối phương tức giận, đến lúc đó kết quả vẫn là giống nhau.”
Cao Vân mặt đỏ tai hồng, có chút hổ thẹn, còn có chút sốt ruột, “Đại tẩu, đệ…… Đệ không phải cố ý.”
“Hôm nay, khi đê nhìn thấy Uẩn Chi, sẽ cùng hắn thẳng thắn, đệ xác thật không nên gạt hắn, lúc trước đệ vẫn luôn lo lắng hắn sẽ tức giận, chỉ là đại tẩu nói rất đúng, về sau cũng sẽ biết, còn không bằng hiện tại thành thật nói rõ.” Cao Vân cắn chặt răng, hiển nhiên trong lòng làm quyết định.
“Kia đi lên đi, trước tiên chúng ta đưa đệ đến thư viện, đệ để rương đựng sách ở đó, lại đến của trấn chờ hắn, tay rãnh rỗi cũng có thể giúp đỡ.”
“Cảm ơn đại tẩu.”
Cao Vân không có cự tuyệt, rất nhanh cha Cao liền đánh xe bò, đưa Cao Vân vào.
Cao Vân rời đi sau.
Tới trấn trên rồi.
Cao Vân dẫn đầu từ trên xe bò nhảy xuống, trên tay còn ôm rương đựng sách nặng nề, Hướng Hi cả người xóc nảy đến có chút không thoải mái, nhờ Cao Thịnh giữ lại, thì nghe thấy âm thanh, lười biếng nhìn qua, nghi hoặc hỏi, “Em ba, sao em lại xuông xe bò? Không trực tiếp đến học đường?”
“Đại tẩu, đệ và bạn cùng trường hẹn nhau ở đây, ở chỗ này chờ.” Cao Vân gãi tóc, “Bạn của đệ nhà nghèo, không có xe bò, đến từ thôn rừng núi rất xa đi tới, coi chừng sẽ rất mệt, kịp lúc, tí nữa đệ sẽ giúp hắn cùng nhau cầm rương đựng sách đi học đường, đệ chưa từng nói với hắn tình trạng gia đình đệ.”
Hướng Hi thật đúng là không nghĩ tới Cao Vân là loại người để tâm đến lòng tự trọng của người khác, có chút xem trọng hắn liếc mắt một cái, “Đệ không ghét người nghèo sao?”
“Làm sao có thể như vậy?, Uẩn Chi học rất giỏi, lần nào hắn cũng đứng nhất trường, hơn nữa tính tình tốt, chăm chỉ nỗ lực, chỉ là không thích giao du với những người giàu có, nói là bọn họ nói năng tùy tiện, đệ, cũng sợ đối phương ghét bỏ đệ.” Cao Vân mím môi, có chút ngượng ngùng.
Hướng Hi nghe xong, đi theo gật đầu nói, “Những lời này đệ nói cũng có lý, nhưng mà, nếu đệ muốn làm bạn với hắn, tẩu nghĩ nên ăn ngay nói thật, chủ động thẳng thắn về tình cảnh nhà mình, huống chi nhà của chúng ta hiện tại cũng không giàu có, hãy nói cho hắn biết suy nghĩ của đệ và chủ động xin lỗi, tẩu tin, hắn sẽ tha thứ đệ, nếu hắn không tha thứ cho đệ, về sau đối phương sớm hay muộn sẽ biết gia thế của đệ, giấu đến càng lâu, càng làm đối phương tức giận, đến lúc đó kết quả vẫn là giống nhau.”
Cao Vân mặt đỏ tai hồng, có chút hổ thẹn, còn có chút sốt ruột, “Đại tẩu, đệ…… Đệ không phải cố ý.”
“Hôm nay, khi đê nhìn thấy Uẩn Chi, sẽ cùng hắn thẳng thắn, đệ xác thật không nên gạt hắn, lúc trước đệ vẫn luôn lo lắng hắn sẽ tức giận, chỉ là đại tẩu nói rất đúng, về sau cũng sẽ biết, còn không bằng hiện tại thành thật nói rõ.” Cao Vân cắn chặt răng, hiển nhiên trong lòng làm quyết định.
“Kia đi lên đi, trước tiên chúng ta đưa đệ đến thư viện, đệ để rương đựng sách ở đó, lại đến của trấn chờ hắn, tay rãnh rỗi cũng có thể giúp đỡ.”
“Cảm ơn đại tẩu.”
Cao Vân không có cự tuyệt, rất nhanh cha Cao liền đánh xe bò, đưa Cao Vân vào.
Cao Vân rời đi sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất