Xuyên Thành Con Dâu Nuôi Từ Bé Của Nam Chủ Trong Truyện Khoa Cử
Chương 10: Chia Thịt, Cố Tiêu Giả Vờ, “Tướng Công……4
Đợi đến giữa trưa, người Thẩm gia từ ngoài đồng trở về, bận rộn một buổi sáng, Thẩm lão gia tử ra không ít mồ hôi, vừa bước vào nhà, Thẩm lão gia tử liền đi rửa mặt, “Hôm nay cơm như thế nào lại thơm như vậy.”
Chu thị cũng không ngẩng đầu lên nói: “Là Tiểu Tiểu vất vả tích góp tiền, mua được một miếng thịt, nói Tam Lang đọc sách vất vả phải bồi bổ thân mình.”
Lời này vừa nói xong, người trong nhà đều ngây ngẩn cả người.
Thẩm Đại Lang Thẩm Nhị Lang từ trước đến nay nghe lời Chu thị, chỉ gật gật đầu, mà Trần thị Lý thị lại không khỏi suy nghĩ nhiều.
Cố Tiêu có thể tích góp bao nhiêu tiền, nói giống như là người có công lao to lớn vậy , tiền để Thẩm Hi Hòa đọc sách còn không phải là bọn họ cho sao.
Lý thị sờ sờ bụng, muốn vì hài tử trong bụng tranh thủ một phen, nàng ta đã có một nữ nhi, thai này có lẽ là con trai, “Con đây là dính ánh sáng của Tiểu Tiểu rồi.”
Chu thị cũng không để ý, mà là lên tiếng nói: “Đại oa, con đi đầu thôn đón tiểu thúc của con đi.”
Dịch giả: Hoa Hoa Hạ
Đại oa mười sáu tuổi, còn lớn hơn một tuổi so với Thẩm Hi Hòa, hắn không biết đọc sách, chỉ học qua hai năm liền không học nữa, hắn đã tới tuổi chuẩn bị bàn chuyện nghị thân rồi, nhưng Trần thị lại muốn chờ Thẩm Hi Hòa trúng cử nhân mới bàn tiếp, việc hôn nhân cũng sẽ kiếm được mối tốt hơn.
Không đợi đại oa đi ra ngoài, Thẩm Hi Hòa đã trở lại, hắn cõng một cái tay nải, bên trong là đồ vật mua từ huyện thành.
Chu thị nhìn thấy tiểu nhi tử trong lòng liền vui mừng, “Mua đồ về làm gì, con đọc sách mua bút mực đều cần dùng đến tiền!”
Thẩm Hi Hòa nói: “Không tốn bao nhiêu.”
Chu thị sờ sờ đầu Thẩm Hi Hòa, “Đói bụng rồi à, mau ăn cơm đi!”
Bà chợt nhớ tới Cố Tiêu, “Tiểu Tiểu mua một miếng thịt về, chính là để cho con bồi bổ thân thể.”
Thẩm Hi Hòa liếc nhìn Cố Tiêu một cái.
Cố Tiêu cười gượng hai tiếng, “……Đúng vậy.”
Nam nhân được hai cái màn thầu, nữ nhân một cái màn thầu, chờ thịt được bưng ra tới, mắt của Trần thị các nàng đều nhìn chằm chằm.
Quyền chia thịt nằm ở trong tay Chu thị, đầu tiên bà gắp cho Thẩm lão gia tử một miếng, miếng thứ hai đặt vào trong chén của Thẩm Hi Hòa.
Đại phòng nhiều người nên cho hai miếng, Lý thị một miếng,còn dư lại hai miếng đều đặt ở trong chén Cố Tiêu.
Thức ăn là nước canh hầm từ thịt nên thơm hơn bình thường, bốn cái trứng gà cũng được chia ra, bữa cơm này so với ngày thường phong phú hơn nhiều, Chu thị ngồi xuống nói, “Ăn cơm đi.”
Lý thị nhìn thịt trong chén mình, lại nhìn chén Cố Tiêu, nữ nhi của nàng ta cùng tuổi với Cố Tiêu, đã lớn như vậy nhưng chưa được ăn qua mấy lần thịt, ngay cả hai tôn tử đại phòng cũng có trứng gà ăn mà nàng cũng chưa được ăn qua,bây giờ chỉ có thể trông mong mà nhìn, Lý thị thở dài một hơi, đem thịt chia ra một miếng nhỏ, bỏ vào trong chén của nữ nhi.
Trần thị chính mình luyến tiếc ăn, nên gắp toàn bộ cho hai nhi tử.
Cố Tiêu thật không ngờ Chu thị sẽ chia cho cô hai miếng, phải biết rằng Thẩm Hi Hòa cũng chỉ có một miếng.
Cố Tiêu giả vờ nói, “Tướng công đọc sách vất vả, phải ăn thêm một miếng .”
Cô làm bộ muốn gắp cho Thẩm Hi Hòa, nhưng trong lòng lại nghĩ, Thẩm Hi Hòa nếu dám ăn vậy nhất định sẽ chết với cô!
Thẩm Hi Hòa thần sắc nhàn nhạt, “Nương cho muội, muội ăn……” Đó là.
Cố Tiêu lập tức thu lại chiếc đũa còn chưa duỗi hết ra, “Vậy tướng công, muội đành ăn vậy!”
Thẩm Hi Hòa lời nói còn chưa nói xong: “…… Ừ.”
Chu thị cũng không ngẩng đầu lên nói: “Là Tiểu Tiểu vất vả tích góp tiền, mua được một miếng thịt, nói Tam Lang đọc sách vất vả phải bồi bổ thân mình.”
Lời này vừa nói xong, người trong nhà đều ngây ngẩn cả người.
Thẩm Đại Lang Thẩm Nhị Lang từ trước đến nay nghe lời Chu thị, chỉ gật gật đầu, mà Trần thị Lý thị lại không khỏi suy nghĩ nhiều.
Cố Tiêu có thể tích góp bao nhiêu tiền, nói giống như là người có công lao to lớn vậy , tiền để Thẩm Hi Hòa đọc sách còn không phải là bọn họ cho sao.
Lý thị sờ sờ bụng, muốn vì hài tử trong bụng tranh thủ một phen, nàng ta đã có một nữ nhi, thai này có lẽ là con trai, “Con đây là dính ánh sáng của Tiểu Tiểu rồi.”
Chu thị cũng không để ý, mà là lên tiếng nói: “Đại oa, con đi đầu thôn đón tiểu thúc của con đi.”
Dịch giả: Hoa Hoa Hạ
Đại oa mười sáu tuổi, còn lớn hơn một tuổi so với Thẩm Hi Hòa, hắn không biết đọc sách, chỉ học qua hai năm liền không học nữa, hắn đã tới tuổi chuẩn bị bàn chuyện nghị thân rồi, nhưng Trần thị lại muốn chờ Thẩm Hi Hòa trúng cử nhân mới bàn tiếp, việc hôn nhân cũng sẽ kiếm được mối tốt hơn.
Không đợi đại oa đi ra ngoài, Thẩm Hi Hòa đã trở lại, hắn cõng một cái tay nải, bên trong là đồ vật mua từ huyện thành.
Chu thị nhìn thấy tiểu nhi tử trong lòng liền vui mừng, “Mua đồ về làm gì, con đọc sách mua bút mực đều cần dùng đến tiền!”
Thẩm Hi Hòa nói: “Không tốn bao nhiêu.”
Chu thị sờ sờ đầu Thẩm Hi Hòa, “Đói bụng rồi à, mau ăn cơm đi!”
Bà chợt nhớ tới Cố Tiêu, “Tiểu Tiểu mua một miếng thịt về, chính là để cho con bồi bổ thân thể.”
Thẩm Hi Hòa liếc nhìn Cố Tiêu một cái.
Cố Tiêu cười gượng hai tiếng, “……Đúng vậy.”
Nam nhân được hai cái màn thầu, nữ nhân một cái màn thầu, chờ thịt được bưng ra tới, mắt của Trần thị các nàng đều nhìn chằm chằm.
Quyền chia thịt nằm ở trong tay Chu thị, đầu tiên bà gắp cho Thẩm lão gia tử một miếng, miếng thứ hai đặt vào trong chén của Thẩm Hi Hòa.
Đại phòng nhiều người nên cho hai miếng, Lý thị một miếng,còn dư lại hai miếng đều đặt ở trong chén Cố Tiêu.
Thức ăn là nước canh hầm từ thịt nên thơm hơn bình thường, bốn cái trứng gà cũng được chia ra, bữa cơm này so với ngày thường phong phú hơn nhiều, Chu thị ngồi xuống nói, “Ăn cơm đi.”
Lý thị nhìn thịt trong chén mình, lại nhìn chén Cố Tiêu, nữ nhi của nàng ta cùng tuổi với Cố Tiêu, đã lớn như vậy nhưng chưa được ăn qua mấy lần thịt, ngay cả hai tôn tử đại phòng cũng có trứng gà ăn mà nàng cũng chưa được ăn qua,bây giờ chỉ có thể trông mong mà nhìn, Lý thị thở dài một hơi, đem thịt chia ra một miếng nhỏ, bỏ vào trong chén của nữ nhi.
Trần thị chính mình luyến tiếc ăn, nên gắp toàn bộ cho hai nhi tử.
Cố Tiêu thật không ngờ Chu thị sẽ chia cho cô hai miếng, phải biết rằng Thẩm Hi Hòa cũng chỉ có một miếng.
Cố Tiêu giả vờ nói, “Tướng công đọc sách vất vả, phải ăn thêm một miếng .”
Cô làm bộ muốn gắp cho Thẩm Hi Hòa, nhưng trong lòng lại nghĩ, Thẩm Hi Hòa nếu dám ăn vậy nhất định sẽ chết với cô!
Thẩm Hi Hòa thần sắc nhàn nhạt, “Nương cho muội, muội ăn……” Đó là.
Cố Tiêu lập tức thu lại chiếc đũa còn chưa duỗi hết ra, “Vậy tướng công, muội đành ăn vậy!”
Thẩm Hi Hòa lời nói còn chưa nói xong: “…… Ừ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất