Xuyên Thành Con Dâu Nuôi Từ Bé Của Nam Chủ Trong Truyện Khoa Cử
Chương 40: Bánh Cuốn 3
Lý thị trong lòng nóng lên, cũng không thể cái gì cũng không làm được, không làm thì nhất định sẽ không kiếm được tiền, “Nương, vậy cứ thử đi, không được thì về nhà.”
Trần thị tin nhất lời nói của Cố Tiêu, lúc trước nàng ta còn cho rằng dây đeo sẽ không bán được đấy, “Nương, cứ thử xem sao.”
Chu thị chỉ vào mũi Trần thị mắng: “Các ngươi một đám chỉ biết nói ngoài miệng, bán thức ăn cũng phải có người mua mới kiếm được tiền, cũng không xem thử xem mình có bao nhiêu phân lượng!”
Trần thị Lý thị nghe đến mặt nóng lên, Cố Tiêu sờ sờ cằm, nói: “Nương, người nói xem con làm thức ăn có ngon không?”
Chu thị nhớ tới món giò heo hầm đậu nành, thịt kho tàu, canh xương sườn, tất cả đều là mỹ vị.
Chu thị nhướng mày, “Con làm?”
Cố Tiêu nói: “Con cũng chỉ có thể đưa ra ý kiến, việc quan trọng còn phải để nương quyết định, con thì không được rồi.”
Chu thị hừ một tiếng, “Chỉ biết nói bừa, ta thì biết cái gì.”
Cố Tiêu há mồm liền nói, “Nương là trụ cột trong nhà,có người ở đây, trong lòng chúng con liền kiên định hẳn.”
Chu thị nghe xong quả thật rất muốn cười, bà nói: “Chờ đó!”
Thẩm lão gia tử lại hít một hơi thuốc nữa, hắn nhìn Chu thị vào đông phòng, Chu thị đem cái bình thứ ba trong góc tường nhấc lên lấy túi tiền ra .
Bà vuốt ve túi tiền, sau đó thật cẩn thận mở ra, bên trong có hai mảnh bạc vụn, là ba lượng bạc, còn có một chuỗi tiền đồng, có 130 đồng tiền.
Ngoài ra còn có một chuỗi tiền nhỏ, là do Cố Tiêu đưa.
Chu thị lấy ra chuỗi tiền lớn, sau đó buộc túi tiền lại rồi cất đi.
Làm buôn bán thì phải có tiền vốn, ba lượng bạc kia không thể động đến, cũng chỉ có thể lấy ra nhiêu đây thôi.
Chu thị từ trong phòng đi ra, “Tiểu Tiểu, số tiền này con cầm đi.”
Cố Tiêu giật mình, “Nương, con cầm sao.”
Cô chỉ là đưa ra ý kiến của mình, nhưng không nghĩ sẽ đem việc này ôm đến trên người mình, tiền kiếm được cô không cần, việc cô cũng không muốn làm đâu.
Chu thị xụ mặt: “Bọn họ một đám cái gì cũng đều không hiểu.”
Cố Tiêu nói: “Con càng không hiểu, cha và đại ca bọn họ đã đi ra ngoài nhiều, cũng đã gặp qua không ít người, muốn mua đồ thì chắc chắn là bọn họ sẽ biết nơi nào bán rẻ hơn, nương, để cho con chỉ cần nghĩ nên bán cái gì thôi được không?”
Chu thị chịu không nổi bộ dạng này của Cố Tiêu, “Được rồi được rồi, con nha.”
Trần thị Lý thị đều thở phào nhẹ nhõm, các nàng đã gả vào đây lâu như vậy, còn chưa được cầm qua tiền bao giờ đâu, Cố Tiêu không lấy là tốt nhất.
Chu thị nói: “Được rồi, ăn cơm trước đi, cơm nước xong lại nói.”
Có Cố Tiêu, thì Chu thị không còn lo lắng như vậy nữa, đạo sĩ đã nói rồi, số mệnh của Tiểu Tiểu rất tốt, vô cùng hợp với Tam Lang.
Ăn cơm xong, người một nhà ngồi cùng nhau thương lượng trong chốc lát, ngày hôm sau, Thẩm Nhị Lang mang theo hai cháu trai đi huyện thành, chờ đến giữa trưa, đại oa đi đưa cơm cho Thẩm Hi Hòa.
Bọn họ bày một quầy hàng nhỏ ở một con hẻm trên huyện thành,họ bán chính là bánh cuốn xuân.
Một lớp bánh mỏng, phủ đầy nước sốt lên trên, hắn cũng không biết cái nước sốt kia là làm như thế nào, vừa thơm vừa cay.
Sau khi quết nước sốt xong, thì cho cải trắng và đậu hủ vào, hôm nay chỉ chuẩn bị một loại này, tiểu thẩm nói bên trong còn có thể cho thêm giá đỗ, trứng gà, thịt sợi, cái gì cũng đều có thể cuốn.
Một cái bánh cuốn một văn tiền,vừa thơm lại nóng hổi, người mua cũng không ít.
Thẩm Hi Hòa từ thư viện đi ra, cái hắn nhìn thấy chính là Thẩm Đại Oa đang cười ngây ngô.
Thẩm Hi Hòa nghĩ thầm, hay là hôm qua đã nói rồi, Cố Tiêu để nó tiện thể nhắn lời lại đây?
Thẩm Hi Hòa cong khóe miệng, “Đại oa.”
Đại oa: “Tiểu thúc, hôm nay ăn bánh cuốn.”
Thẩm Hi Hòa liếc nhìn cái rổ, “Ngày hôm qua con có đem lời nói của ta nói cho ai hay không……”
Thẩm Đại Oa làm sao có thể để tiểu thúc nghi ngờ cách làm người của hắn chứ, “Không có! Tuyệt đối không có, ai cũng không nói, nãi nãi hỏi cháu cũng không nói, tiểu thúc nếu không tin cháu có thể thề.”
Thẩm Hi Hòa: “……”
Trần thị tin nhất lời nói của Cố Tiêu, lúc trước nàng ta còn cho rằng dây đeo sẽ không bán được đấy, “Nương, cứ thử xem sao.”
Chu thị chỉ vào mũi Trần thị mắng: “Các ngươi một đám chỉ biết nói ngoài miệng, bán thức ăn cũng phải có người mua mới kiếm được tiền, cũng không xem thử xem mình có bao nhiêu phân lượng!”
Trần thị Lý thị nghe đến mặt nóng lên, Cố Tiêu sờ sờ cằm, nói: “Nương, người nói xem con làm thức ăn có ngon không?”
Chu thị nhớ tới món giò heo hầm đậu nành, thịt kho tàu, canh xương sườn, tất cả đều là mỹ vị.
Chu thị nhướng mày, “Con làm?”
Cố Tiêu nói: “Con cũng chỉ có thể đưa ra ý kiến, việc quan trọng còn phải để nương quyết định, con thì không được rồi.”
Chu thị hừ một tiếng, “Chỉ biết nói bừa, ta thì biết cái gì.”
Cố Tiêu há mồm liền nói, “Nương là trụ cột trong nhà,có người ở đây, trong lòng chúng con liền kiên định hẳn.”
Chu thị nghe xong quả thật rất muốn cười, bà nói: “Chờ đó!”
Thẩm lão gia tử lại hít một hơi thuốc nữa, hắn nhìn Chu thị vào đông phòng, Chu thị đem cái bình thứ ba trong góc tường nhấc lên lấy túi tiền ra .
Bà vuốt ve túi tiền, sau đó thật cẩn thận mở ra, bên trong có hai mảnh bạc vụn, là ba lượng bạc, còn có một chuỗi tiền đồng, có 130 đồng tiền.
Ngoài ra còn có một chuỗi tiền nhỏ, là do Cố Tiêu đưa.
Chu thị lấy ra chuỗi tiền lớn, sau đó buộc túi tiền lại rồi cất đi.
Làm buôn bán thì phải có tiền vốn, ba lượng bạc kia không thể động đến, cũng chỉ có thể lấy ra nhiêu đây thôi.
Chu thị từ trong phòng đi ra, “Tiểu Tiểu, số tiền này con cầm đi.”
Cố Tiêu giật mình, “Nương, con cầm sao.”
Cô chỉ là đưa ra ý kiến của mình, nhưng không nghĩ sẽ đem việc này ôm đến trên người mình, tiền kiếm được cô không cần, việc cô cũng không muốn làm đâu.
Chu thị xụ mặt: “Bọn họ một đám cái gì cũng đều không hiểu.”
Cố Tiêu nói: “Con càng không hiểu, cha và đại ca bọn họ đã đi ra ngoài nhiều, cũng đã gặp qua không ít người, muốn mua đồ thì chắc chắn là bọn họ sẽ biết nơi nào bán rẻ hơn, nương, để cho con chỉ cần nghĩ nên bán cái gì thôi được không?”
Chu thị chịu không nổi bộ dạng này của Cố Tiêu, “Được rồi được rồi, con nha.”
Trần thị Lý thị đều thở phào nhẹ nhõm, các nàng đã gả vào đây lâu như vậy, còn chưa được cầm qua tiền bao giờ đâu, Cố Tiêu không lấy là tốt nhất.
Chu thị nói: “Được rồi, ăn cơm trước đi, cơm nước xong lại nói.”
Có Cố Tiêu, thì Chu thị không còn lo lắng như vậy nữa, đạo sĩ đã nói rồi, số mệnh của Tiểu Tiểu rất tốt, vô cùng hợp với Tam Lang.
Ăn cơm xong, người một nhà ngồi cùng nhau thương lượng trong chốc lát, ngày hôm sau, Thẩm Nhị Lang mang theo hai cháu trai đi huyện thành, chờ đến giữa trưa, đại oa đi đưa cơm cho Thẩm Hi Hòa.
Bọn họ bày một quầy hàng nhỏ ở một con hẻm trên huyện thành,họ bán chính là bánh cuốn xuân.
Một lớp bánh mỏng, phủ đầy nước sốt lên trên, hắn cũng không biết cái nước sốt kia là làm như thế nào, vừa thơm vừa cay.
Sau khi quết nước sốt xong, thì cho cải trắng và đậu hủ vào, hôm nay chỉ chuẩn bị một loại này, tiểu thẩm nói bên trong còn có thể cho thêm giá đỗ, trứng gà, thịt sợi, cái gì cũng đều có thể cuốn.
Một cái bánh cuốn một văn tiền,vừa thơm lại nóng hổi, người mua cũng không ít.
Thẩm Hi Hòa từ thư viện đi ra, cái hắn nhìn thấy chính là Thẩm Đại Oa đang cười ngây ngô.
Thẩm Hi Hòa nghĩ thầm, hay là hôm qua đã nói rồi, Cố Tiêu để nó tiện thể nhắn lời lại đây?
Thẩm Hi Hòa cong khóe miệng, “Đại oa.”
Đại oa: “Tiểu thúc, hôm nay ăn bánh cuốn.”
Thẩm Hi Hòa liếc nhìn cái rổ, “Ngày hôm qua con có đem lời nói của ta nói cho ai hay không……”
Thẩm Đại Oa làm sao có thể để tiểu thúc nghi ngờ cách làm người của hắn chứ, “Không có! Tuyệt đối không có, ai cũng không nói, nãi nãi hỏi cháu cũng không nói, tiểu thúc nếu không tin cháu có thể thề.”
Thẩm Hi Hòa: “……”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất