Xuyên Thành Em Trai Nữ Chính Thì Có Gì Sai
Chương 43:
Khúc Đại Chí nhịn không được nữa cười lớn: “Diệp Tử sao cậu ngốc thế, thế nào mỗi năm cũng bị lừa cho mà xem.”
Kim Diệp Tử đờ người ra: “Hôm nay là ngày mấy?”
“Hì hì, ngày 1 tháng 4 đó.”
Vào ngày 1 tháng 4 năm nào đó, Tô Cẩn Du đã 17 tuổi, không lâu sau sẽ đón kỳ thi lên cấp 3, cả lớp ai cũng nỗ lực học tập, chỉ có 3 người Kim Diệp Tử, Khúc Đại Chí và Tô Cẩn Du lười biếng như nhau.
Tô Cẩn Du nghe theo cô út muốn thi vào trường THPT trực thuộc đại học Bắc Kinh, điểm thi của học sinh diện năng khiếu hội họa không cao, thực tế anh còn có thể thi điểm cao hơn nữa, thi đậu trường đó dễ như trở bàn tay.
Khúc Đại Chí là học sinh năng khiếu thể dục thể thao, điểm thi khoảng 200 điểm, thể dục thể thao khoảng 60 điểm, Khúc Đại Chí còn thoải mái hơn Tô Cẩn Du rất nhiều.
Mà Kim Diệp Tử thì chẳng cần nói, mẹ cả qua đời, cha cô ấy đã để cô ấy nhận tổ quy tông, cô nhóc này chẳng có chút ý chí gì cảm sau khi tốt nghiệp trực tiếp về Bắc Kinh, nhà có tiền thì muốn vào trường nào cũng được.
“Được rồi, mấy em yên lặng một chút, hôm nay có 2 học sinh mới chuyển đến, mọi người vỗ tay chào mừng.” Chủ nhiệm lớp dám nói như thế luôn.
Chào mừng cái con khỉ. Không cần nghĩ cũng biết chuyển từ THCS Số 6 qua đây, đến đoạt tiêu chuẩn của trường bọn họ.
Đúng là hai người da mặt dày không biết xấu hổ.
Hết lần này đến lần khác điều này đã in sâu trong tiềm thức của Tô Cẩn Du, anh cảm thấy cuộc sống tương lai u ám thật đấy.
Hạ Mỹ Thần đứng trước cửa vẫy tay với anh, mặt nở nụ cười ngọt ngào, mặt cô ấy vẫn còn nét bụ bẫm đáng yêu.
Bên cạnh cô ấy có một chàng trai cao ráo đẹp trai đứng bên cạnh, cặp mắt hoa đào rất đẹp, đôi mắt đưa tình câu hồn nhìn người ta.
Địa vị nam thần của lớp Tô Cẩn Du không giữ nổi nữa rồi.
Nhưng bây giờ anh không quan tâm mấy chuyện này.
Cái người này, không phải là…
“Chào mọi người, tớ là Trần Niên.”
Tô Cẩn Du quay sang nhìn Khúc Đại Chí, cằm của cậu ấy sắp rớt xuống rồi.
Sự xuất hiện của Trần Niên khiến anh nhớ đến một chuyện, chuyện này về Hạ Mỹ Thần và Lưu Song.
Hình như Hạ Mỹ Thần thích Trần Niên, Trần Niên thích Lưu Song, Hạ Mỹ Thần hại Lưu Song khiến cô ấy không thể học đại học, sau đó Hạ Mỹ Thần và Lưu Song môn đăng hộ đối kết hôn. Nhiều năm sau Lưu Song quay về báo thù Hạ mỹ Thần, dụ dỗ Trần Niên đã kết hôn ngoại tình, Hạ Mỹ Thần chịu không nổi đả kích, trên đường đi bắt gian bị tai nạn giao thông.
Lúc này Lưu Song mới phát hiện mối quan hệ của cô ấy và Hạ Mỹ Thần, nhưng sai lầm đã hình thành, sau đó cô ấy hiến một bộ phận cơ thể của mình cứu Hạ Mỹ Thần, sau đó…
Tô Cẩn Du lại quên mất rồi, nhưng mà anh nhớ đến đây đã đủ thấy kích thích rồi.
Tô Cẩn Du nhìn Hạ Mỹ Thần ngây thơ đáng yêu, lại nhìn Lưu Song yên tĩnh đọc sách bên cạnh, anh hít sâu một hơi.
Cảm giác trọng trách cứu vớt cả thế giới trên lưng.
Phương pháp cứu vớt hai cô gái này rất đơn giản, đó là đem hạt giống tà ác này bóp chết từ trong trứng nước.
“Cẩn Du, Cẩn Du, nhìn thấy tớ cậu kinh ngạc không nào, hì hì, trưa nay tớ mời các cậu ăn cơm, Khúc Đại chí, cũng đi cùng đi, bạn bè thân thiết cũng đi luôn, mẹ cho tớ nhiều tiền lắm đấy.” Sau giờ học Hạ Mỹ Thần chạy đến chỗ Tô Cẩn Du, khiến Kim Diệp Tử há hốc miệng.
Cô ấy thích Tô Cẩn Du là chuyện mọi người đều biết, cho nên 3 năm cấp 2 này mặc dù có rất nhiều cô gái thích Tô Cẩn Du, nhưng vì Kim Diệp Tử nên họ đã giấu kín tình cảm vào sâu tận đáy lòng.
“Ăn thôi, đúng rồi, cậu quen Trần Niên kia không?”
Kim Diệp Tử đờ người ra: “Hôm nay là ngày mấy?”
“Hì hì, ngày 1 tháng 4 đó.”
Vào ngày 1 tháng 4 năm nào đó, Tô Cẩn Du đã 17 tuổi, không lâu sau sẽ đón kỳ thi lên cấp 3, cả lớp ai cũng nỗ lực học tập, chỉ có 3 người Kim Diệp Tử, Khúc Đại Chí và Tô Cẩn Du lười biếng như nhau.
Tô Cẩn Du nghe theo cô út muốn thi vào trường THPT trực thuộc đại học Bắc Kinh, điểm thi của học sinh diện năng khiếu hội họa không cao, thực tế anh còn có thể thi điểm cao hơn nữa, thi đậu trường đó dễ như trở bàn tay.
Khúc Đại Chí là học sinh năng khiếu thể dục thể thao, điểm thi khoảng 200 điểm, thể dục thể thao khoảng 60 điểm, Khúc Đại Chí còn thoải mái hơn Tô Cẩn Du rất nhiều.
Mà Kim Diệp Tử thì chẳng cần nói, mẹ cả qua đời, cha cô ấy đã để cô ấy nhận tổ quy tông, cô nhóc này chẳng có chút ý chí gì cảm sau khi tốt nghiệp trực tiếp về Bắc Kinh, nhà có tiền thì muốn vào trường nào cũng được.
“Được rồi, mấy em yên lặng một chút, hôm nay có 2 học sinh mới chuyển đến, mọi người vỗ tay chào mừng.” Chủ nhiệm lớp dám nói như thế luôn.
Chào mừng cái con khỉ. Không cần nghĩ cũng biết chuyển từ THCS Số 6 qua đây, đến đoạt tiêu chuẩn của trường bọn họ.
Đúng là hai người da mặt dày không biết xấu hổ.
Hết lần này đến lần khác điều này đã in sâu trong tiềm thức của Tô Cẩn Du, anh cảm thấy cuộc sống tương lai u ám thật đấy.
Hạ Mỹ Thần đứng trước cửa vẫy tay với anh, mặt nở nụ cười ngọt ngào, mặt cô ấy vẫn còn nét bụ bẫm đáng yêu.
Bên cạnh cô ấy có một chàng trai cao ráo đẹp trai đứng bên cạnh, cặp mắt hoa đào rất đẹp, đôi mắt đưa tình câu hồn nhìn người ta.
Địa vị nam thần của lớp Tô Cẩn Du không giữ nổi nữa rồi.
Nhưng bây giờ anh không quan tâm mấy chuyện này.
Cái người này, không phải là…
“Chào mọi người, tớ là Trần Niên.”
Tô Cẩn Du quay sang nhìn Khúc Đại Chí, cằm của cậu ấy sắp rớt xuống rồi.
Sự xuất hiện của Trần Niên khiến anh nhớ đến một chuyện, chuyện này về Hạ Mỹ Thần và Lưu Song.
Hình như Hạ Mỹ Thần thích Trần Niên, Trần Niên thích Lưu Song, Hạ Mỹ Thần hại Lưu Song khiến cô ấy không thể học đại học, sau đó Hạ Mỹ Thần và Lưu Song môn đăng hộ đối kết hôn. Nhiều năm sau Lưu Song quay về báo thù Hạ mỹ Thần, dụ dỗ Trần Niên đã kết hôn ngoại tình, Hạ Mỹ Thần chịu không nổi đả kích, trên đường đi bắt gian bị tai nạn giao thông.
Lúc này Lưu Song mới phát hiện mối quan hệ của cô ấy và Hạ Mỹ Thần, nhưng sai lầm đã hình thành, sau đó cô ấy hiến một bộ phận cơ thể của mình cứu Hạ Mỹ Thần, sau đó…
Tô Cẩn Du lại quên mất rồi, nhưng mà anh nhớ đến đây đã đủ thấy kích thích rồi.
Tô Cẩn Du nhìn Hạ Mỹ Thần ngây thơ đáng yêu, lại nhìn Lưu Song yên tĩnh đọc sách bên cạnh, anh hít sâu một hơi.
Cảm giác trọng trách cứu vớt cả thế giới trên lưng.
Phương pháp cứu vớt hai cô gái này rất đơn giản, đó là đem hạt giống tà ác này bóp chết từ trong trứng nước.
“Cẩn Du, Cẩn Du, nhìn thấy tớ cậu kinh ngạc không nào, hì hì, trưa nay tớ mời các cậu ăn cơm, Khúc Đại chí, cũng đi cùng đi, bạn bè thân thiết cũng đi luôn, mẹ cho tớ nhiều tiền lắm đấy.” Sau giờ học Hạ Mỹ Thần chạy đến chỗ Tô Cẩn Du, khiến Kim Diệp Tử há hốc miệng.
Cô ấy thích Tô Cẩn Du là chuyện mọi người đều biết, cho nên 3 năm cấp 2 này mặc dù có rất nhiều cô gái thích Tô Cẩn Du, nhưng vì Kim Diệp Tử nên họ đã giấu kín tình cảm vào sâu tận đáy lòng.
“Ăn thôi, đúng rồi, cậu quen Trần Niên kia không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất