Xuyên Thành Mẹ Kế, Mang Theo Ba Oa Làm Người Giàu Nhất Thiên Hạ
Chương 46: Hãm Hại
Kiều Kiều?
Thẩm Diệu chưa từng gọi nàng thân thiết như vậy, Lục Kiều Kiều còn chưa kịp đáp lại, chỉ thấy Lưu thị nắm lấy tay áo của Lục lão thái, nhỏ giọng nói thầm:
“Nương, không phải nam nhân kia không được sao?”
Lục lão thái bực bội nhún vai: “Ai mà biết được”
Bọn họ đều biết mặc dù Thẩm Diệu đẹp trai tuấn tú, nhưng mà công phu lại vô cùng tốt.
Nếu hắn hết bệnh, hai người mẹ chồng nàng dâu bọn họ cũng không phải là đối thủ của hắn.
Đang suy nghĩ như vậy, chợt thấy Lưu thị cười hì hì nói: “Ôi chao, cháu rể không sao à? Nghe nói ngươi bị bệnh, nhị thẩm lo lắng gần chết…”
Lưu thị nói vậy, bỗng nhiên nhanh chóng đi tới cửa phòng.
Thấy vậy, Lục Kiều Kiều cũng nhanh chóng qua đó, lại thấy Lưu thị lao tới, chỉ vào Lục Kiều Kiều mắng: “Ta nhổ vào, còn tưởng rằng phế vật nhà ngươi đã khỏe lại, thì ra là đã sớm nằm liệt trên giường đất”
Lục lão thái vừa nghe vậy, chân mày nhíu chặt lại lập tức nới lỏng ra, một nam nhân nằm liệt trên giường đất thì có tính là uy hiếp gì chứ?
Bà ta trừng Lục Kiều Kiều: “Ta cũng không nói nhảm với ngươi nữa, nếu ngươi thức thời thì đưa đồ vật mua được hôm nay ra đây, nếu ngươi không nghe lời thì đừng trách ta và nhị thẩm của ngươi không khách sáo”
“Ta nhổ vào, hai thủ hạ bại tướng mà còn dám uy hiếp ta à?” Lục Kiều Kiều biết thứ hai người này giấu không phải chiêu tốt gì.
Nói với mấy đứa nhỏ: “Các con vào nhà đi”
Thẩm Lan và Thẩm Úc đã sớm được chứng kiến bản lĩnh của Lục Kiều Kiều, cũng không muốn ở lại tăng thêm gánh nặng cho Lục Kiều Kiều, vội bế Thẩm Mạt vào nhà.
Lục Kiều Kiều thấy vậy, cầm cây củi đi về hướng Lục lão thái, hôm qua để bọn họ chạy thoát, hôm nay cũng đừng trách nàng ra tay không biết nặng nhẹ.
Nghĩ như vậy, Lục Kiều Kiều giơ cây củi lên, còn chưa kịp đánh thì Lục lão thái đã trợn hai mắt ngã xuống mặt đất.
Lưu thị thấy vậy vội la lên một tiếng nhào lên người Lục lão thái: “Nương, nương làm sao vậy, nương…”
Nói xong, Lưu thị chỉ vào Lục Kiều Kiều nói: “Tiện nhân, súc sinh, ngươi cũng dám ra tay đánh bà nội của ngươi sao, mọi người nhất định phải phân xử cho bọn ta đó”
Mọi người?
Ngay lúc Lục Kiều Kiều cảm thấy khó hiểu, quay đầu lại thì nhìn thấy gương mặt nghiêm túc của lí chính, còn mang theo một đám người không biết đã đứng ở trước cửa nhà nàng từ bao giờ.
Nhìn bộ dáng này, Lục Kiều Kiều lập tức hiểu ra mình đã bị hai người trước mặt này tính kế.
Nàng cũng không hoảng hốt, không để ý đến người khác, lạnh lùng nói: “Ngươi gọi người tới thì sao chứ? Hôm nay nếu ta không đánh chết ngươi thì có vẻ bọn ta hiền lành dễ bắt nạt”
Nói dứt lời, Lục Kiều Kiều giơ cây gậy lên đánh về hướng Lục lão thái và Lưu thị.
Lí chính thấy vậy, vội vàng quát mấy nam nhân bên cạnh: “Nhìn cái gì, còn không mau tiến lên ngăn cản đi”
Mấy nam nhân vừa nghe vậy đều sôi nổi tiến lên, nhanh chóng kéo Lục Kiều Kiều sang một bên.
Lục Kiều Kiều giãy giụa, còn không ngừng duỗi chân đá về hướng Lục lão thái bên kia, nổi điên quát: “Các ngươi buông ta ra, hôm nay ta nhất định phải đánh chết bà già này”
“Béo Nha, ngươi làm gì vậy? Ta còn tưởng rằng ngươi đã cải tà quy chính, dự định yên ổn sinh sống” Lí chính thấy Lục Kiều Kiều như vậy, giọng điệu nghiêm túc, vẻ mặt thất vọng.
Thẩm Diệu chưa từng gọi nàng thân thiết như vậy, Lục Kiều Kiều còn chưa kịp đáp lại, chỉ thấy Lưu thị nắm lấy tay áo của Lục lão thái, nhỏ giọng nói thầm:
“Nương, không phải nam nhân kia không được sao?”
Lục lão thái bực bội nhún vai: “Ai mà biết được”
Bọn họ đều biết mặc dù Thẩm Diệu đẹp trai tuấn tú, nhưng mà công phu lại vô cùng tốt.
Nếu hắn hết bệnh, hai người mẹ chồng nàng dâu bọn họ cũng không phải là đối thủ của hắn.
Đang suy nghĩ như vậy, chợt thấy Lưu thị cười hì hì nói: “Ôi chao, cháu rể không sao à? Nghe nói ngươi bị bệnh, nhị thẩm lo lắng gần chết…”
Lưu thị nói vậy, bỗng nhiên nhanh chóng đi tới cửa phòng.
Thấy vậy, Lục Kiều Kiều cũng nhanh chóng qua đó, lại thấy Lưu thị lao tới, chỉ vào Lục Kiều Kiều mắng: “Ta nhổ vào, còn tưởng rằng phế vật nhà ngươi đã khỏe lại, thì ra là đã sớm nằm liệt trên giường đất”
Lục lão thái vừa nghe vậy, chân mày nhíu chặt lại lập tức nới lỏng ra, một nam nhân nằm liệt trên giường đất thì có tính là uy hiếp gì chứ?
Bà ta trừng Lục Kiều Kiều: “Ta cũng không nói nhảm với ngươi nữa, nếu ngươi thức thời thì đưa đồ vật mua được hôm nay ra đây, nếu ngươi không nghe lời thì đừng trách ta và nhị thẩm của ngươi không khách sáo”
“Ta nhổ vào, hai thủ hạ bại tướng mà còn dám uy hiếp ta à?” Lục Kiều Kiều biết thứ hai người này giấu không phải chiêu tốt gì.
Nói với mấy đứa nhỏ: “Các con vào nhà đi”
Thẩm Lan và Thẩm Úc đã sớm được chứng kiến bản lĩnh của Lục Kiều Kiều, cũng không muốn ở lại tăng thêm gánh nặng cho Lục Kiều Kiều, vội bế Thẩm Mạt vào nhà.
Lục Kiều Kiều thấy vậy, cầm cây củi đi về hướng Lục lão thái, hôm qua để bọn họ chạy thoát, hôm nay cũng đừng trách nàng ra tay không biết nặng nhẹ.
Nghĩ như vậy, Lục Kiều Kiều giơ cây củi lên, còn chưa kịp đánh thì Lục lão thái đã trợn hai mắt ngã xuống mặt đất.
Lưu thị thấy vậy vội la lên một tiếng nhào lên người Lục lão thái: “Nương, nương làm sao vậy, nương…”
Nói xong, Lưu thị chỉ vào Lục Kiều Kiều nói: “Tiện nhân, súc sinh, ngươi cũng dám ra tay đánh bà nội của ngươi sao, mọi người nhất định phải phân xử cho bọn ta đó”
Mọi người?
Ngay lúc Lục Kiều Kiều cảm thấy khó hiểu, quay đầu lại thì nhìn thấy gương mặt nghiêm túc của lí chính, còn mang theo một đám người không biết đã đứng ở trước cửa nhà nàng từ bao giờ.
Nhìn bộ dáng này, Lục Kiều Kiều lập tức hiểu ra mình đã bị hai người trước mặt này tính kế.
Nàng cũng không hoảng hốt, không để ý đến người khác, lạnh lùng nói: “Ngươi gọi người tới thì sao chứ? Hôm nay nếu ta không đánh chết ngươi thì có vẻ bọn ta hiền lành dễ bắt nạt”
Nói dứt lời, Lục Kiều Kiều giơ cây gậy lên đánh về hướng Lục lão thái và Lưu thị.
Lí chính thấy vậy, vội vàng quát mấy nam nhân bên cạnh: “Nhìn cái gì, còn không mau tiến lên ngăn cản đi”
Mấy nam nhân vừa nghe vậy đều sôi nổi tiến lên, nhanh chóng kéo Lục Kiều Kiều sang một bên.
Lục Kiều Kiều giãy giụa, còn không ngừng duỗi chân đá về hướng Lục lão thái bên kia, nổi điên quát: “Các ngươi buông ta ra, hôm nay ta nhất định phải đánh chết bà già này”
“Béo Nha, ngươi làm gì vậy? Ta còn tưởng rằng ngươi đã cải tà quy chính, dự định yên ổn sinh sống” Lí chính thấy Lục Kiều Kiều như vậy, giọng điệu nghiêm túc, vẻ mặt thất vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất