Xuyên Thành Nam Thê Bạch Nguyệt Quang Của Nhà Giàu Số Một

Chương 16

Trước Sau
Edit: Điềm Điềm

**********************

Dung Ngọc nói xong câu đó, cả người đều lộ ra vẻ xấu hổ, cũng may trong xe tối đen như mực, khi thì lắc lư có ánh đèn, lại rất nhanh lóe qua, không cần lo lắng bị người đàn ông nhìn thấy bộ dáng đỏ mặt của cậu.

Cố Triều Từ tay nắm vô lăng, toát ra một tầng mồ hôi mỏng manh.

Đối mặt với Dung Ngọc, bình tĩnh anh tự hào tựa hồ luôn ở bên bờ vực sụp đổ.

Bất cứ khi nào anh nghĩ rằng đây là giới hạn, cậu dường như luôn luôn làm mới nhận thức của mình.

Chỉ là lần này không có ý định thuận theo ý thiếu niên: ” Không cần, ngày mai tôi vừa vặn có thời gian, thuận tiện kiểm tra tiến độ quay chụp của các cậu.”

Người đàn ông nhìn về phía trước, lời nói ra mang theo giọng điệu của công việc.

Dung Ngọc sửng sốt nói: ” Anh là nhà đầu tư của ” Nhất kiếm thành ma”? “

Cố Triều Từ lần này quay đầu nhìn cậu một cái: ” Đúng, lúc trước vẫn không có thời gian, vừa vặn thừa dịp lần này nhìn xem.”

Dung Ngọc hoàn toàn không nghĩ tới sẽ như vậy, cậu mà biết, những lời vừa rồi đánh chết cậu cũng sẽ không nói, chuyện này thành cái gì, mượn cơ hội đòi hôn sao?

Dùng sức chớp chớp mắt, đè xuống lúng túng muốn nhảy xuống xe, cứng rắn nói: ” Như vậy sẽ không cần phiền toái, ha ha.”

” Đêm nay không muốn sao?”

Dung Ngọc cảm thấy Cố Triều Từ mỗi lần đều có thể bắt được mấu chốt của vấn đề, nghĩ đến hôn một chút chỉ được 12 tiếng đồng hồ, nói cách khác một hồi trở về phải hôn một chút, mím môi, yếu đuối phun ra một chữ: ” Muốn.”

Cố Triều Từ ở chỗ Dung Ngọc không nhìn thấy vểnh môi lên, đáy mắt nổi lên sung sướng không tự biết.

Về đến nhà, Dung Ngọc bỏ lại một câu: ” Tôi đi thay quần áo trước.”

Nhìn theo thiếu niên vội vàng chạy lên lầu, Cố Triều Từ lấy điện thoại di động ra nhìn thấy tin nhắn của Dung Tuyền phía trên ——

Dung Tuyền: Chú Cố, A Ngọc không gây thêm phiền toái cho chú chứ, nếu chọc giận chú nhất định phải nói cho cháu biết.

Nghĩ đến thiếu niên ngẫu nhiên biểu hiện ra dục vọng chiếm hữu cẩn thận, Cố Triều Từ cũng không cảm thấy chán ghét: Không có, hắn rất ngoan.

Dung Tuyền nhìn thấy chữ ” ngoan” xuất hiện trên màn hình, sửng sốt một chút, luôn cảm thấy chữ này từ trong miệng Cố Triều Từ nói ra rất thần kỳ.

Dung Tuyền: Vậy thì tốt rồi, nếu như hắn không nghe lời, ngài là trưởng bối có thể trực tiếp giáo huấn hắn, mặt khác chú Cố, đồ gửi cho A Ngọc hai ngày nay sẽ đến, ngài nếu tiện thì lấy giúp một chút nhé, sắp sinh nhật A Ngọc, muốn cho hắn một kinh hỉ.

Cố Triều Từ nhìn thấy hai chữ sinh nhật, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên lầu: Được, ngày nào sinh nhật?

Dung Tuyền: 21 tháng 6.

Cố Triều Từ: Biết rồi.

Dung Tuyền: Cảm ơn chú Cố.

Cố Triều Từ: Không có gì.

Dung Ngọc tắm rửa kỹ càng, thơm ngào ngạt từ trong phòng đi ra.

Nguyên bản muốn đi qua phòng tìm Cố Triều Từ, kết quả liền nghe dưới lầu truyền đến: ” Ở chỗ này.”

Quay đầu nhìn thấy người đàn ông còn mặc bộ quần áo vừa rồi, chỉ là áo khoác âu phục rời khỏi người gác trên sô pha bên cạnh, tay áo sơ mi màu đen xắn lên khuỷu tay, trong tay bưng một tách cà phê, lười biếng nhìn cậu.

Dung Ngọc hơi ngẩn ra, theo bản năng thốt ra: ” Mau đình chỉ mị lực đi, anh là tên gia hỏa toàn thân tràn ngập mị lực!”

Cố Triều Từ mắt đen nổi lên trêu tức, nhẹ nhàng nhấp một ngụm cà phê đặc, sau đó nhẹ nhàng ngước mắt lên, giống như sư tử đực đang chuẩn bị, chờ đợi con mồi tự chui vào lưới.

” Lại đây.”

Đầu ngón tay bởi vì thanh âm trầm thấp lại giàu từ tính này nổi lên tê dại nhàn nhạt, giờ khắc này bỗng nhiên toàn bộ khí tràng của người đàn ông làm tim cậu run rẩy.



Đi qua, dừng lại, nhìn người kia lộ ra hơi thở không chút để ý, Dung Ngọc cảm thấy cổ họng có chút khô, bất giác yết hầu lăn xuống: ” Cái kia…”

” Có thể hôn thêm một chút, nhưng không được duỗi đầu lưỡi.”

Chuyện buổi sáng đã làm, bỗng nhiên bị chỉ ra, hai má Dung Ngọc đỏ lên một cái, cậu vốn đã trắng, hiện tại dưới ánh đèn như ban ngày, lúc này đây bị người đàn ông nhìn thấy triệt để.

Không muốn nhìn thấy trêu tức ở đáy mắt đối phương, nhắm mắt dán lên.

Mùi cà phê nhàn nhạt trộn lẫn với mùi cam quýt chua ngọt trên người đàn ông, quanh quẩn giữa mũi cậu, tạo thành một hương vị độc đáo.

Cảm giác được ánh mắt Cố Triều Từ rơi vào trên mặt cậu, Dung Ngọc nghe thấy tiếng tim đập của mình, thình thịch.

Thời gian vào giờ này như dừng lại, không biết qua bao lâu, Dung Ngọc mãnh liệt lui ra, nhiệt độ trên mặt không giảm mà tăng lên, lại không muốn bị người đàn ông coi thường, ra vẻ tự nhiên nói: ” Cám ơn, thời gian không còn sớm, tôi về phòng trước…”

” Tim cậu vừa rồi đập rất nhanh.” Cố Triều Từ đột nhiên mở miệng, thanh âm bình tĩnh lại tự nhiên, làm cho Dung Ngọc trong lúc nhất thời có chút không đoán được anh là có ý gì, nhưng loại chuyện này bị phát hiện, xấu hổ liền muốn che dấu, ” Vậy sao, tôi cảm giác còn tốt, không có việc gì tôi liền về phòng trước, anh cũng sớm nghỉ ngơi đi.”

Cố Triều Từ nhìn cậu, con ngươi đen sâu phảng phất ấp ủ cái gì đó, Dung Ngọc bị anh nhìn chằm chằm da đầu có chút tê dại, kéo khóe môi cứng ngắc ra, máy móc nở nụ cười, xoay người đi lên lầu, chân tay trùng nhau mà đi

Cậu cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy, trái tim mình không có tật xấu, cũng phải có tật xấu.

” Buổi tối nếu cần bổ sung thời gian, có thể tùy thời gõ cửa phòng tôi.”

Dung Ngọc đang ở trên lầu lảo đảo một chút, nắm lấy tay vịn, làm bộ không nghe thấy, nhanh chóng trở về phòng.

Cố Triều Từ nhếch khóe môi lên, tâm tình rất tốt uống hết cà phê trong tách.

Cầm lấy điện thoại di động trên bàn, gửi tin nhắn cho Nguyên Tắc: Liên hệ với nhà sản xuất ” Nhất kiếm thành ma”, đầu tư cho hắn ba mươi triệu.

Nguyên Tắc: Đã rõ.

……

Nhất Phẩm Lương Kịch là công ty truyền thông nổi tiếng ở Nam Thành, hiện tại rất nhiều bộ phim truyền hình hot đều là từ nơi này đi ra.

Lúc này Tần Cửu Trọng phụ trách giám chế tác phẩm đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại ——

Nguyên Tắc: ” Xin chào Tần giám chế, tôi là trợ lý của Cố Triều Từ tiên sinh của tập đoàn Cố thị, tôi tên là Nguyên Tắc, mạo muội liên hệ với ngài, là Cố tiên sinh có ý định đầu tư ba mươi triệu vào đoàn làm phim ” Nhất kiếm thành ma”, ngài bây giờ…”

Mới đầu Tần Cửu Trọng còn tưởng rằng nhận được điện thoại lừa đảo, Cố Triều Từ tuy rằng hắn chưa từng thấy qua, nhưng tên lại nghe qua vô số lần, giàu nhất Nam thành, Nam thành là một trong những thành thị phát triển kinh tế nhanh nhất cả nước, nói hắn là người giàu nhất Nam thành, thật sự là quá khiêm tốn.

Chỉ là tập đoàn Cố thị tuy rộng, nhưng vẫn không có tham gia một chân vào giới giải trí, hiện giờ đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại như vậy, nói thật, cho dù là Tần Cửu Trọng tự xưng trải qua sóng to gió lớn gặp qua thế gian, lúc này cũng có chút bối rối.

Thẳng đến khi Nguyên Tắc bên kia nói xong lời, đợi vài giây, không thấy bên này đáp lại, lên tiếng nhắc nhở, mới đem thần trí Tần Cửu Trọng quay lại, sững sờ hỏi một câu: ” Thật sự là trợ lý của Cố Triều Từ Cố tiên sinh?”

” Đúng vậy không sai, nếu bây giờ anh thuận tiện, chúng ta có thể trao đổi, ý của Cố tiên sinh là mau chóng hoàn thành việc rót vốn.”

Tần Cửu Trọng chịu đựng thổn thức trong lòng cùng Nguyên Tắc ấn định thời gian.

Lúc buông điện thoại xuống còn có chút không chân thật, đại lão chính là đại lão, tùy tiện lấy ra ba mươi triệu tự nhiên giống như lấy ra ba đồng.

Chỉ là tỉnh táo lại ngẫm lại, Cố Triều Từ bỗng nhiên đầu tư vào ” Nhất kiếm thành ma” rốt cục cũng định xuống tay giới giải trí, hay là có mục đích khác.

Hướng trợ lý xin một phần tư liệu ” Nhất kiếm thành ma”.

Lật xem, ngoại trừ nam chính Thẩm Bằng Lan và đạo diễn Trần Thị Kim ra, những người còn lại cho dù quen mắt cũng không lớn.

Với đoàn làm phim này, đáng để đại lão hưng sư động chúng, để trợ lý gọi điện thoại cho hắn vào buổi tối sao?

Chẳng lẽ bởi vì Thẩm Bằng Lan, nghe nói đây hình như là bạn trai của cháu trai hắn, nhưng cho dù là vậy, cũng nên là vị Hạ gia kia nâng đỡ, như thế nào cũng không tới phiên người làm cậu như hắn nâng nha?

Lại gọi trợ lý lại đây: ” Gần đây có tin tức gì đặc biệt về đoàn làm phim ” Nhất kiếm thành ma” không?”

Hắn không có việc gì cũng sẽ lướt qua các diễn đàn lớn, quang bác cái gì đó, cũng không thấy tin tức về đoàn làm phim ” Nhất kiếm thành ma” có gì đó hot, vẫn không có liên quan đến Cố Triều Từ, có một người làm yêu đụng đến Thẩm Bằng Lan, nhưng trong mắt hắn cũng không liên quan đến gì, hoàn toàn không đáng để Cố Triều từ tốn nhiều công sức.

Trợ lý lắc đầu: ” Không.”



Cái này thật kỳ quái, chẳng lẽ thật sự có mục đích gì?

Nếu có mục đích việc này hắn phải báo cáo, nghĩ như vậy để trợ lý đi ra ngoài, lấy điện thoại di động gọi điện thoại cho lãnh đạo cấp trên, đem sự tình nói xong, đối phương trầm mặc nói: ” Hỏi Trần Thị Kim rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.”

Sau khi buông điện thoại xuống, Tần Cửu Trọng gọi điện thoại cho Trần Thị Kim.

Lúc này hắn vừa rửa mặt xong cầm lấy điện thoại di động chuẩn bị lướt web, đột nhiên nhận điện thoại của Tần Cửu Trọng, trong lòng nghi hoặc ——

” Tần tổng giám.”

” Đạo diễn Trần quay phim thuận lợi chứ, lúc trước diễn viên đụng chạm Thẩm Bằng Lan kia bây giờ thế nào, nếu không nghe lời thì để cho cậu ta rời đi, đừng để cậu ta làm chậm trễ tiến độ đoàn làm phim.”

” Dung Ngọc hiện tại đã sửa rồi, diễn xuất cũng có tăng lên, lúc trước đứa trẻ không hiểu chuyện, hiện tại đều tốt rồi.”

” Vậy thì tốt rồi, bất quá vẫn là câu nói kia, loại diễn viên này anh không cần thay bọn họ đáng tiếc, quan trọng là anh quay phim thoải mái, đúng rồi, có chuyện muốn hỏi anh một chút, Cố thị cố ý đầu tư ba mươi triệu vào ” Nhất kiếm thành ma”, chuyện này anh biết không?”

Còn tưởng rằng Tần Cửu Trọng vì chuyện lúc trước của Dung Ngọc gọi tới, đang nghĩ làm thế nào thay thằng nhóc nói tốt vài câu, ngược lại bị tin tức này đập cho choáng ngợp: ” Anh nói cái gì, tôi không nghe rõ ràng.”

” Tập đoàn Cố thị, Cố Triều Từ vừa mới bảo trợ lý của anh ta liên lạc với tôi, nói có ý định đầu tư ba mươi triệu cho đoàn làm phim các anh, tôi đến hỏi anh một chút, tin tức này anh biết không?”

” Tôi vừa mới nghe anh nói, có việc này sao, là thật?” Nói xong, bỗng nhiên nhớ tới mấy ngày trước Cố Triều Từ bởi vì Dung Ngọc đột nhiên chạy tới đoàn làm phim còn không cho những người khác biết, lại liên hệ với chuyện đầu tư hiện tại, Trần Thị Kim bỗng nhiên có một loại cảm giác hiểu thấu tất cả, theo bản năng kinh ngạc một tiếng: ” A!”

” Sao, có phải Trần đạo anh nhớ tới cái gì không?” Tần Cửu Trọng bị một tiếng này của hắn, làm cho trong lòng nhảy dựng lên vội vàng hỏi.

” Đúng là nhớ tới.” Do dự một chút, đem chuyện của Cố Triều Từ cùng Dung Ngọc nói cho Tần Cửu Trọng.

Nghe được lời nói của Trần Thị Kim, Tần Cửu Trọng thập phần muốn trở lại vài phút trước bóp chết mình, ai có thể nghĩ được, người giàu nhất Nam thành từ trước đến nay không có scandal, cũng bắt đầu làm những chuyện này.

Hết lần này tới lần khác ánh mắt này còn thập phần độc đáo.

” Khụ, Trần Đạo, lời tôi nói lúc trước…”

” Anh lúc trước đã nói qua cái gì, tôi không nhớ rõ.” Trần Thị Kim lúc này tự nhiên biết nói như thế nào, quả nhiên hắn vừa nói xong, liền nghe Tần Cửu Trọng cười nói, ” Không còn sớm, Trần đạo nghỉ ngơi sớm một chút, chú ý thân thể.”

Buông điện thoại xuống, trong lòng cả hai, đều nhịn không được nói một câu: Tôi đệt!

……

Buổi sáng Dung Ngọc đến đoàn làm phim, chỉ cảm thấy ánh mắt Trần Thị Kim nhìn cậu có chút không đúng, ánh mắt kia nói như thế nào, giống như mang theo kính sợ.

Cẩn thận nhớ lại những gì cậu đã làm, hình như không làm gì cả, chỉ là nghiêm túc diễn phim.

Trong lòng thắc mắc, hỏi Hoa Tự Cẩm: ” Anh Hoa, anh có cảm thấy hôm nay đạo diễn Trần có chút không thích hợp không?”

Hoa Tự Cẩm quay đầu nhìn Trần Thị Kim đang điều chỉnh máy móc, sững sờ nói: ” Có sao, tôi không cảm thấy.”

” Có thể là tôi cảm thấy sai.”

Cùng suy nghĩ với cậu còn có Bạch Nguyệt Bán, là bạn diễn cũ của Trần Thị Kim, hai người hợp tác quá nhiều lần, tính tình của nhau quá quen thuộc, tuy rằng trước kia Trần Thị Kim giống như tên của hắn, rất trầm mặc, nhưng hôm nay thất thần là chuyện gì xảy ra đây?

Lợi dụng thời gian nghỉ ngơi nhàn rỗi nhịn không được nói: ” Anh Trần anh gặp phải chuyện gì khó khăn, ngàn vạn lần đừng nghẹn ở trong lòng, anh nói ra, tôi giúp anh cùng nhau nghĩ biện pháp.”

Hoảng hốt ý thức được Bạch Nguyệt Bán hiểu lầm, Trần Thị Kim một mình giữ bí mật bỗng nhiên cảm thấy tâm thiệt mệt mỏi: ” Tôi cảm ơn cậu, tôi tốt lắm, hơn nữa là tốt không thể tốt hơn!”

Bạch Nguyệt Bán: “…….”

Tốt mà anh còn thất thần, đừng nói là việc quá lớn thần trí không rõ nha.

Nhưng không cho gã cơ hội hỏi, liền nhìn thấy một chiếc xe trực tiếp chạy vào đoàn làm phim của bọn họ, bình thường có thể lái xe vào đều phải có giấy thông hành đặc biệt, huống chi đây hình như là Aston Martin, logo xe này khẳng định sẽ không sai, nhưng chiếc xe này còn có phiên bản thương mại sao?

*Hình như ý là xe này thường đặt hàng, hoặc bản giới hạn, chứ không bán tràn lan hay sao ấy.

Bạch Nguyệt Bán mất tập trung, Trần Thị Kim ngồi bên cạnh gã nhịn không được ở trong lòng: Hắn đến, hắn đến rồi!!!

**********************

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau