Xuyên Thành Nam Thê Bạch Nguyệt Quang Của Nhà Giàu Số Một
Chương 81
Edit: Điềm Điềm
***********************
Dung Minh đối với bạn trai đột nhiên xuất hiện của mình, cũng không có bình tĩnh như biểu hiện bên ngoài, có thể nói y có chút hoảng hốt.
Ai có thể nghĩ được, y bất quá là cùng Hứa Hề gặp mặt có hai lần, liền kết giao rồi?
Đây có lẽ là điều điên rồ nhất mà y đã làm trong cuộc đời của mình.
Y cảm thấy Hứa Hề điên, ngay cả y cũng có chút điên.
Từ công ty đi ra, Dung Minh liền nhìn thấy người đứng chờ ở bên ngoài, trong mắt lộ ra một chút kinh ngạc, đi về phía Hứa Hề đứng tựa vào xe máy: “Em tới đây sao không gọi điện thoại cho anh?”
Hứa Hề một thân quần áo cool ngầu, nhìn y nhếch khóe môi cười thuần lương vô hại: “Anh ơi, tan tầm rồi sao?”
“Sao em đột nhiên lại đây, vạn nhất anh đi trước thì làm sao bây giờ?”
“Kinh hỉ.” Hứa Hề đưa mũ bảo hiểm cho y: “Dẫn anh đi ăn cơm.”
Dung Minh nhận lấy mũ bảo hiểm: “Lần sau tới đây thì gọi điện thoại trước, đôi khi anh sẽ đến công trường.”
Hứa Hề nghe y nói như vậy, tiến lại gần nhìn y: “Đau lòng em sao?”
Dung Minh ra vẻ tự nhiên đội mũ bảo hiểm lên đầu: “Đi thôi, ăn ở đâu?”
“Mang anh về nhà.”
Nghe cậu nói như vậy, Dung Minh kìm lòng không được nghĩ đến nhà xưởng trên núi, lúc trước y cho rằng Hứa Hề không có tiền, nhưng sau đó nhìn thấy mô-tô y đang ngồi, lại cảm thấy có thể cũng không phải chuyện như y nghĩ.
“Em lại chuẩn bị làm cái gì cho anh ăn?”
“Lẩu, thích không?”
Dung Minh gật đầu: “Được.”
Hứa Hề nghe vậy cười nói: “Sẽ không làm anh thất vọng đâu.”
Chờ Hứa Hề lái xe rời đi, Dung Minh mới phát hiện phương hướng bọn họ đi cũng không phải con đường lần trước.
Thẳng đến khi Hứa Hề đưa y đến trước một biệt thự nhỏ, Dung Minh kinh ngạc nói: “Đây là nhà em?”
“Bằng không thì sao, anh sẽ không cho rằng chỗ lần trước đi mới là nhà em chứ.”
Dung Minh không dám nói y quả thật nghĩ như vậy.
Lúc vào cửa, Hứa Hề ở cửa nhập dấu vân tay của Dung Minh vào.
Sau khi vào nhà, phát hiện trang trí trong biệt thự so với y nghĩ ấm áp hơn rất nhiều.
Lại có chút bất ngờ.
Sau khi tiến vào phòng ăn, nhìn nồi lẩu đã chuẩn bị sẵn trên bàn, Dung Minh có chút ngoài ý muốn. Y cho rằng sau khi tới đây, mới bắt đầu chuẩn bị, hoàn toàn không nghĩ tới Hứa Hề đều đã chuẩn bị xong.
“Làm khi nào vậy?”
“Buổi chiều, em nghĩ anh tan tầm sẽ đói, cũng không thể để anh chờ được.”
Dung Minh trong lòng ấm áp: “Kỳ thật có thể cùng nhau làm.”
Hứa Hề nghe vậy cười nói: “Vậy lần sau cùng nhau.”
Sau khi ngồi xuống, Dung Minh uống một ngụm nước: “Em sống ở đây một mình sao?”
Hứa Hề nhìn y: “Anh chuyển tới đây em sẽ không phải một mình.”
Dung Minh: “…Em nghiêm túc đấy chứ?”
“Cho tới bây giờ cũng không phải là đùa giỡn.”
Trên lý trí Dung Minh cảm thấy tiến độ có chút nhanh, nhưng trên thực tế hai người bọn họ lần thứ hai gặp mặt là có thể xác định quan hệ, sống chung kỳ thật cũng không có gì.
“Được.”
Nghe được những lời này của y, Hứa Hề nhất thời cười rộ lên: “Em vốn còn muốn hôm nay đem anh chuốc say, nhân cơ hội để anh đáp ứng lưu lại, không nghĩ tới anh cứ như vậy đáp ứng, anh à, thích em như vậy sao?”
“Vậy thì quên đi.”
“Không thể, đáp ứng thì phải làm được.”
Lúc cậu nói lời này, nắm tay Dung Minh trong tay, giống như y đổi ý liền buông tay, làm cho Dung Minh trong lòng có chút ngứa ngáy: “Không cần làm nũng, còn ra thể thống gì.”
Sức mạnh vốn không đủ, bởi vậy lời nói ra cũng không có lực uy hiếp gì.
“Chỉ làm nũng với người mình thích cũng không được sao?” Ngữ khí uất ức nhất thời làm cho trái tim Dung Minh đều mềm nhũn.
Ho một tiếng: “Ăn cơm đi.”
Hứa Hề rất tri kỷ, một mực chăm sóc y, làm cho Dung Minh cuối cùng phải thúc giục cậu ăn.
Sau khi ăn xong, Dung Minh có chút chống đỡ không nổi, lúc đứng lên, theo bản năng sờ sờ bụng: “Anh no rồi.”
Hứa Hề nghe vậy cười nói: “Muốn tắm rửa không?”
Dung Minh nhìn cậu: “Hôm nay anh…”
Y muốn nói hôm nay y đột nhiên tới, cũng không có quần áo, trở về trước, lần sau ở đây.
Vừa vặn nghe Hứa Hề nói: “Em chuẩn bị cho anh, hay là nói anh sợ em sẽ làm cái gì?”
Dung Minh nhìn thân thể Hứa Hề, mặc dù cao hơn y thì như thế nào, chưa chắc có thể đánh lại y.
“Vậy anh đi tắm rửa.”
Hứa Hề nhất thời cười nói: “Em dẫn anh đi.”
Chờ Dung Minh tắm rửa xong đi ra, Hứa Hề đã dọn dẹp nhà xong, nhìn thấy tóc y ướt đẫm liền đứng lên cầm máy sấy: “Em giúp anh sấy khô.”
Dung Minh gật gật đầu không cự tuyệt, ngồi xuống, mặc cho cậu đùa nghịch.
Ăn một bữa cơm, lại tắm nước nóng thoải mái, lúc này Dung Minh có chút mệt mỏi.
Khi Hứa Hề giúp y sấy tóc, đầu ngón tay xuyên qua sợi tóc, tạo ra cảm giác tê dại, cũng làm cho y thả lỏng.
Ngay khi y sắp khép mắt lại ngủ thiếp đi, tiếng ô ô bên tai dừng lại, y nghe thấy Hứa Hề ở bên tai y nói: “Anh à, có thể hôn anh không?”
Dung Minh theo bản năng gật gật đầu, lúc phục hồi tinh thần lại, Hứa Hề đã ôm y lên…
Trong nháy mắt tỉnh táo lại, Dung Minh đưa tay đặt lên ngực Hứa Hề, hô hấp có chút dồn dập nói: “Hứa Hề em đang làm cái gì vậy?”
Đuôi mắt Hứa Hề lộ ra ửng đỏ, thanh âm cũng trở nên có chút khàn khàn: “Anh à, có thể làm được không, anh chỉ cần nằm là được rồi, hết thảy giao cho em!”
Lời nói của Hứa Hề khiến da đầu Dung Minh tê dại, nhưng mà không đợi y từ chối, Hứa Hề đã hôn lên, không giống như lúc trước chỉ hôn bên ngoài, lúc này đây hoàn toàn là công thành chiếm đất.
Chờ khi được thả ra, Dung Minh đã mềm nhũn.
Y cũng không quá để ý đến chuyện vị trí, tùy tiện đi…
Sau khi kết thúc, Dung Minh nằm sấp trên giường, Hứa Hề giúp y xoa xoa thắt lưng: “Còn đau sao?”
“Em câm miệng, anh hiện tại không muốn nghe em nói chuyện.” Dung Minh nghe thấy thanh âm khàn khàn của mình, nhất thời càng tức giận, y làm sao có thể tin lời quỷ quái của thằng nhóc này!
“Anh ơi xin lỗi, em không có kinh nghiệm gì, nhưng lần sau khẳng định sẽ không làm cho anh khó chịu như vậy, cam đoan làm cho anh thoải mái, cho nên có thể cho em một cơ hội khác không?”
Hứa Hề ủy khuất tiến đến vai y đáng thương nói.
Dung Minh quay đầu trừng cậu: “Thối như vậy em còn muốn có lần sau, lần sau tới anh!”
Hứa Hề nghe vậy càng đáng thương, thậm chí đuôi mắt cũng đỏ lên: “Anh ơi, anh rất có kinh nghiệm sao, quả nhiên trước em anh còn có người khác sao?”
Dung Minh ngực nghẹn lại, theo bản năng nói: “Anh chưa từng có!”
“Thật sao, trước em anh chưa từng có người khác?”
Ánh mắt Hứa Hề trong nháy mắt sáng lên, giống như chó con nhìn thấy thịt.
Dung Minh cảm thấy mình có thể là choáng váng rồi, tên này đâu phải là chó con, rõ ràng cho là sói con: “Không có, em câm miệng đi, không cần nói nữa!”
“Không mà, em hiện tại rất vui vẻ.” Hứa Hề đưa tay ôm lấy Dung Minh: “Nói như vậy lần đầu tiên của anh là em, lần đầu tiên của em cũng là anh.”
Hai má Dung Minh bởi vì những lời này mà nóng lên, quay đầu lại, không muốn ở trước mặt Hứa Hề bại lộ ra ý nghĩ chân thật.
Hứa Hề ôm y khẽ thở dài một tiếng: “Thật tốt, nhưng lần sau vẫn là em đến đi, không phải không tin tưởng kỹ thuật của anh, chỉ là so với anh là lần đầu tiên, em đã có kinh nghiệm một lần ^ – ^”
Dung Minh trong nháy mắt xù lông, kinh nghiệm một lần của em còn không phải là ở trên người ông đây thực hành à!!!!!!!!!!
***********************
Dung Minh đối với bạn trai đột nhiên xuất hiện của mình, cũng không có bình tĩnh như biểu hiện bên ngoài, có thể nói y có chút hoảng hốt.
Ai có thể nghĩ được, y bất quá là cùng Hứa Hề gặp mặt có hai lần, liền kết giao rồi?
Đây có lẽ là điều điên rồ nhất mà y đã làm trong cuộc đời của mình.
Y cảm thấy Hứa Hề điên, ngay cả y cũng có chút điên.
Từ công ty đi ra, Dung Minh liền nhìn thấy người đứng chờ ở bên ngoài, trong mắt lộ ra một chút kinh ngạc, đi về phía Hứa Hề đứng tựa vào xe máy: “Em tới đây sao không gọi điện thoại cho anh?”
Hứa Hề một thân quần áo cool ngầu, nhìn y nhếch khóe môi cười thuần lương vô hại: “Anh ơi, tan tầm rồi sao?”
“Sao em đột nhiên lại đây, vạn nhất anh đi trước thì làm sao bây giờ?”
“Kinh hỉ.” Hứa Hề đưa mũ bảo hiểm cho y: “Dẫn anh đi ăn cơm.”
Dung Minh nhận lấy mũ bảo hiểm: “Lần sau tới đây thì gọi điện thoại trước, đôi khi anh sẽ đến công trường.”
Hứa Hề nghe y nói như vậy, tiến lại gần nhìn y: “Đau lòng em sao?”
Dung Minh ra vẻ tự nhiên đội mũ bảo hiểm lên đầu: “Đi thôi, ăn ở đâu?”
“Mang anh về nhà.”
Nghe cậu nói như vậy, Dung Minh kìm lòng không được nghĩ đến nhà xưởng trên núi, lúc trước y cho rằng Hứa Hề không có tiền, nhưng sau đó nhìn thấy mô-tô y đang ngồi, lại cảm thấy có thể cũng không phải chuyện như y nghĩ.
“Em lại chuẩn bị làm cái gì cho anh ăn?”
“Lẩu, thích không?”
Dung Minh gật đầu: “Được.”
Hứa Hề nghe vậy cười nói: “Sẽ không làm anh thất vọng đâu.”
Chờ Hứa Hề lái xe rời đi, Dung Minh mới phát hiện phương hướng bọn họ đi cũng không phải con đường lần trước.
Thẳng đến khi Hứa Hề đưa y đến trước một biệt thự nhỏ, Dung Minh kinh ngạc nói: “Đây là nhà em?”
“Bằng không thì sao, anh sẽ không cho rằng chỗ lần trước đi mới là nhà em chứ.”
Dung Minh không dám nói y quả thật nghĩ như vậy.
Lúc vào cửa, Hứa Hề ở cửa nhập dấu vân tay của Dung Minh vào.
Sau khi vào nhà, phát hiện trang trí trong biệt thự so với y nghĩ ấm áp hơn rất nhiều.
Lại có chút bất ngờ.
Sau khi tiến vào phòng ăn, nhìn nồi lẩu đã chuẩn bị sẵn trên bàn, Dung Minh có chút ngoài ý muốn. Y cho rằng sau khi tới đây, mới bắt đầu chuẩn bị, hoàn toàn không nghĩ tới Hứa Hề đều đã chuẩn bị xong.
“Làm khi nào vậy?”
“Buổi chiều, em nghĩ anh tan tầm sẽ đói, cũng không thể để anh chờ được.”
Dung Minh trong lòng ấm áp: “Kỳ thật có thể cùng nhau làm.”
Hứa Hề nghe vậy cười nói: “Vậy lần sau cùng nhau.”
Sau khi ngồi xuống, Dung Minh uống một ngụm nước: “Em sống ở đây một mình sao?”
Hứa Hề nhìn y: “Anh chuyển tới đây em sẽ không phải một mình.”
Dung Minh: “…Em nghiêm túc đấy chứ?”
“Cho tới bây giờ cũng không phải là đùa giỡn.”
Trên lý trí Dung Minh cảm thấy tiến độ có chút nhanh, nhưng trên thực tế hai người bọn họ lần thứ hai gặp mặt là có thể xác định quan hệ, sống chung kỳ thật cũng không có gì.
“Được.”
Nghe được những lời này của y, Hứa Hề nhất thời cười rộ lên: “Em vốn còn muốn hôm nay đem anh chuốc say, nhân cơ hội để anh đáp ứng lưu lại, không nghĩ tới anh cứ như vậy đáp ứng, anh à, thích em như vậy sao?”
“Vậy thì quên đi.”
“Không thể, đáp ứng thì phải làm được.”
Lúc cậu nói lời này, nắm tay Dung Minh trong tay, giống như y đổi ý liền buông tay, làm cho Dung Minh trong lòng có chút ngứa ngáy: “Không cần làm nũng, còn ra thể thống gì.”
Sức mạnh vốn không đủ, bởi vậy lời nói ra cũng không có lực uy hiếp gì.
“Chỉ làm nũng với người mình thích cũng không được sao?” Ngữ khí uất ức nhất thời làm cho trái tim Dung Minh đều mềm nhũn.
Ho một tiếng: “Ăn cơm đi.”
Hứa Hề rất tri kỷ, một mực chăm sóc y, làm cho Dung Minh cuối cùng phải thúc giục cậu ăn.
Sau khi ăn xong, Dung Minh có chút chống đỡ không nổi, lúc đứng lên, theo bản năng sờ sờ bụng: “Anh no rồi.”
Hứa Hề nghe vậy cười nói: “Muốn tắm rửa không?”
Dung Minh nhìn cậu: “Hôm nay anh…”
Y muốn nói hôm nay y đột nhiên tới, cũng không có quần áo, trở về trước, lần sau ở đây.
Vừa vặn nghe Hứa Hề nói: “Em chuẩn bị cho anh, hay là nói anh sợ em sẽ làm cái gì?”
Dung Minh nhìn thân thể Hứa Hề, mặc dù cao hơn y thì như thế nào, chưa chắc có thể đánh lại y.
“Vậy anh đi tắm rửa.”
Hứa Hề nhất thời cười nói: “Em dẫn anh đi.”
Chờ Dung Minh tắm rửa xong đi ra, Hứa Hề đã dọn dẹp nhà xong, nhìn thấy tóc y ướt đẫm liền đứng lên cầm máy sấy: “Em giúp anh sấy khô.”
Dung Minh gật gật đầu không cự tuyệt, ngồi xuống, mặc cho cậu đùa nghịch.
Ăn một bữa cơm, lại tắm nước nóng thoải mái, lúc này Dung Minh có chút mệt mỏi.
Khi Hứa Hề giúp y sấy tóc, đầu ngón tay xuyên qua sợi tóc, tạo ra cảm giác tê dại, cũng làm cho y thả lỏng.
Ngay khi y sắp khép mắt lại ngủ thiếp đi, tiếng ô ô bên tai dừng lại, y nghe thấy Hứa Hề ở bên tai y nói: “Anh à, có thể hôn anh không?”
Dung Minh theo bản năng gật gật đầu, lúc phục hồi tinh thần lại, Hứa Hề đã ôm y lên…
Trong nháy mắt tỉnh táo lại, Dung Minh đưa tay đặt lên ngực Hứa Hề, hô hấp có chút dồn dập nói: “Hứa Hề em đang làm cái gì vậy?”
Đuôi mắt Hứa Hề lộ ra ửng đỏ, thanh âm cũng trở nên có chút khàn khàn: “Anh à, có thể làm được không, anh chỉ cần nằm là được rồi, hết thảy giao cho em!”
Lời nói của Hứa Hề khiến da đầu Dung Minh tê dại, nhưng mà không đợi y từ chối, Hứa Hề đã hôn lên, không giống như lúc trước chỉ hôn bên ngoài, lúc này đây hoàn toàn là công thành chiếm đất.
Chờ khi được thả ra, Dung Minh đã mềm nhũn.
Y cũng không quá để ý đến chuyện vị trí, tùy tiện đi…
Sau khi kết thúc, Dung Minh nằm sấp trên giường, Hứa Hề giúp y xoa xoa thắt lưng: “Còn đau sao?”
“Em câm miệng, anh hiện tại không muốn nghe em nói chuyện.” Dung Minh nghe thấy thanh âm khàn khàn của mình, nhất thời càng tức giận, y làm sao có thể tin lời quỷ quái của thằng nhóc này!
“Anh ơi xin lỗi, em không có kinh nghiệm gì, nhưng lần sau khẳng định sẽ không làm cho anh khó chịu như vậy, cam đoan làm cho anh thoải mái, cho nên có thể cho em một cơ hội khác không?”
Hứa Hề ủy khuất tiến đến vai y đáng thương nói.
Dung Minh quay đầu trừng cậu: “Thối như vậy em còn muốn có lần sau, lần sau tới anh!”
Hứa Hề nghe vậy càng đáng thương, thậm chí đuôi mắt cũng đỏ lên: “Anh ơi, anh rất có kinh nghiệm sao, quả nhiên trước em anh còn có người khác sao?”
Dung Minh ngực nghẹn lại, theo bản năng nói: “Anh chưa từng có!”
“Thật sao, trước em anh chưa từng có người khác?”
Ánh mắt Hứa Hề trong nháy mắt sáng lên, giống như chó con nhìn thấy thịt.
Dung Minh cảm thấy mình có thể là choáng váng rồi, tên này đâu phải là chó con, rõ ràng cho là sói con: “Không có, em câm miệng đi, không cần nói nữa!”
“Không mà, em hiện tại rất vui vẻ.” Hứa Hề đưa tay ôm lấy Dung Minh: “Nói như vậy lần đầu tiên của anh là em, lần đầu tiên của em cũng là anh.”
Hai má Dung Minh bởi vì những lời này mà nóng lên, quay đầu lại, không muốn ở trước mặt Hứa Hề bại lộ ra ý nghĩ chân thật.
Hứa Hề ôm y khẽ thở dài một tiếng: “Thật tốt, nhưng lần sau vẫn là em đến đi, không phải không tin tưởng kỹ thuật của anh, chỉ là so với anh là lần đầu tiên, em đã có kinh nghiệm một lần ^ – ^”
Dung Minh trong nháy mắt xù lông, kinh nghiệm một lần của em còn không phải là ở trên người ông đây thực hành à!!!!!!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất