Xuyên Thành Nam Thê Bạch Nguyệt Quang Của Nhà Giàu Số Một
Chương 82
Edit: Điềm Điềm
***********************
Dung Tuyền gần đây phát hiện Dung Minh đặc biệt yên tĩnh, bình thường ba ngày là hai ngày đều gửi tin cho hắn, giờ một chút có không có, bỗng nhiên yên tĩnh như vậy, Dung Tuyền còn có chút không thích ứng được.
Theo bản năng gọi cho Dung Minh, kết quả lại là người đàn ông xa lạ nhận.
Dung Tuyền: “… Anh là ai?”
“Anh ấy đang tắm rửa, hiện tại không tiện nghe, anh có chuyện gì có thể nói với tôi, hoặc là một hồi gọi lại.”
Dung Tuyền: “……..”
Cũng không có trực tiếp hỏi thân phận đối phương qua điện thoại, Dung Tuyền buông điện thoại xuống. Trước tiên hít một hơi thật sâu, sau đó đứng lên tìm một vòng trong phòng, cuối cùng từ một góc bên cạnh cầm gậy golf trong tay chống xuống.
Hai mươi phút sau, Dung Minh gọi lại, sau khi nhận máy, bên kia kêu một tiếng: “Anh hai, anh tìm em?”
“Em đang ở đâu?” Dung Tuyền tận lực làm cho thanh âm của mình nghe tự nhiên một chút, gậy golf trong tay lại nắm chặt.
“Ở nhà, vừa mới tắm rửa, anh có việc gì gấp không?”
“Ở nhà?” Dung Tuyền khẽ quát một tiếng, Dung Minh vừa nghe thanh âm này, nhất thời hiểu được: “Anh hai, người mới nãy là bạn trai của em, còn chưa kịp nói với người nhà, anh hai anh là người đầu tiên biết, trước hết anh đừng nói với người trong nhà, em muốn tự mình nói.”
“Em muốn tự mình nói hay là không dám nói?”
“Tự mình nói, em làm sao không dám nói, chúng em kết giao bình thường, cũng không phải là chơi bời lung tung, em làm sao không dám, anh hai anh có ý gì?”
“Anh có ý gì, em coi như anh không biết em sao, tháng trước còn độc thân, chưa đến nửa tháng sao em lại có bạn trai, còn sống chung, tốc độ của em có phải cũng quá nhanh rồi hay không?”
“…… Nhanh thì có chút nhanh, nhưng anh cả cùng chị dâu quen biết ba tháng liền lãnh chứng, cũng không chậm nha, anh hai, anh không hiểu đâu, có đôi khi tình yêu đích thực đến, thật sự là ngăn không được. Em khuyên anh cũng nhanh chóng tìm một người đi, hiện tại chúng ta chỉ còn lại anh, đúng không?”
Nghe Dung Minh ở bên kia nói, vừa mới ném gậy golf xuống, Dung Tuyền lại muốn nhặt lên: “Chuyện của anh không cần em quan tâm. Trong nhà bên kia có thể không nói, nhưng cùng nhau ăn một bữa cơm đi, anh xem xem là ai, em đừng tìm người không đàng hoàng coi như tình yêu đích thực!”
So sánh với Dung Ngọc, kỳ thật hắn càng lo lắng cho Dung Minh không tim không phổi hơn.
“Hai ngày nay không được, nếu không em gửi ảnh cho anh trước nhé, chờ dự án bên em chấm dứt, em sẽ sắp xếp.”
“Được, em gửi tới đây đi.”
Buông điện thoại xuống không lâu, Dung Minh bên kia liền gửi giấy tờ tùy thân của Hứa Hề tới.
Dường như sợ hắn cảm thấy y tìm một đứa trẻ vị thành niên vậy.
Trên thực tế nếu không phải nhìn thấy giấy tờ chụp sinh nhật, Dung Tuyền thật đúng là muốn hỏi một câu người ta đã trưởng thành chưa.
Trước khi xem ảnh, hắn còn rất lo lắng thằng nhóc ngốc nhà mình bị lừa, nhưng sau khi xem ảnh, hắn có chút lo lắng cho đối phương.
Tâm trạng phức tạp, nhưng nhìn vào ảnh đứa trẻ trông rất ngoan.
Trái tim treo lơ lửng cũng buông xuống, Dung Tuyền đặt lại gậy golf nằm trên mặt đất.
Có hơi tiếc vì nó đã không hoàn thành vai trò của nó.
……
Dung Tuyền từ phòng khám đi ra, đứng ở ngã tư chờ đèn đỏ, nhìn thấy một nam sinh cao gầy dẫn theo một nữ sinh đi tới.
Gương mặt nghiêng nghiêng của nam sinh khiến Dung Tuyền có một cảm giác quen thuộc khó hiểu.
Chờ Dung Tuyền qua đường xong, theo bản năng quay đầu lại nhìn, vừa vặn cùng nam sinh phía sau đối mắt.
Trong nháy mắt, Dung Tuyền nhớ tới, nam sinh này không phải là bạn trai của Dung Minh, gọi là Hứa Hề sao?
Nhìn nữ sinh bên cạnh nam sinh vẻ mặt tươi cười, hai người tuy rằng không quá mức thân mật, nhưng Dung Tuyền vẫn nhíu mày, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Dung Minh.
Bên kia bắt máy, Dung Tuyền nói thẳng: “Bạn trai nhỏ của em hiện tại ở bên cạnh em sao?”
“Em đang đi làm, em ấy lại không thể đi làm với em, làm sao vậy anh hai?”
“Em có chắc là bạn trai em không lừa dối em không?”
“Lừa gạt em cái gì?”
“Anh thấy cậu ta và một người con gái ở cùng một chỗ, ánh mắt cô gái kia nhìn cậu ta không đúng, thích cậu ta, rất rõ ràng…”
“Làm sao có thể, lúc này em ấy nên ở trong cửa hàng, anh nhìn thấy em ấy ở đâu?”
“Gần bệnh viện, anh mở camera cho em xem…”
Cúp điện thoại, Dung Tuyền trực tiếp gửi lời mời video, sau đó ống kính nhắm vào hai người phía sau.
Dung Minh sau khi kết nối, nhìn thấy hình ảnh trong lòng căng thẳng: “Hứa Hề!”
Trong nháy mắt y hô lên, nam sinh phía sau chú ý tới Dung Tuyền đang quay, lông mày đẹp nhẹ nhàng nhíu lại.
Bước nhanh về phía hắn.
Dung Tuyền lần đầu tiên làm chuyện vô lễ như vậy, nhưng vì em trai ngốc của mình tỉnh ngộ, hắn cảm thấy làm người ác cũng không có gì.
Dừng lại chờ đối phương đến gần, lúc này Dung Minh bên kia đã treo video, hiển nhiên là chuẩn bị giết tới.
Dung Tuyền nhìn nam sinh đi tới, ánh mắt đảo qua điện thoại di động của hắn, mở miệng nói: “Anh vừa mới chụp chúng tôi sao?”
Dung Tuyền ngẩng đầu nhìn y, là song sinh, hắn và Dung Minh rất giống nhau, mặc dù hiện tại hắn mặc áo blouse, hắn cảm thấy cậu ta làm bạn trai Dung Minh, sao ánh mắt nhìn hắn xa lạ như thế, là sợ bị nữ sinh bên cạnh hiểu lầm sao?
Nữ sinh lúc này đi tới bên cạnh nam sinh, đưa tay kéo tay áo nam sinh, nhỏ giọng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Nam sinh nhìn hắn: “Tuy rằng rất thất lễ, nhưng xin anh bật điện thoại lên, tôi…”
“Muốn kiểm tra điện thoại di động không?” Dung Tuyền không để y nói hết lời, nhẹ nhàng nhếch khóe môi lên, đáy mắt lại lộ ra lạnh lẽo: “Vừa rồi không phải đang quay phim, là đang gọi video với Dung Minh.”
Hắn cố ý nói ra tên Dung Minh, nam sinh khẽ nhíu mày: “Tôi không tin anh, cũng không biết người anh nói.”
Lần này Dung Tuyền nhíu mày: “Cậu không biết Dung Minh, vậy Hứa Hề cũng không phải cậu sao?”
“Hứa Hề?” Ánh mắt nam sinh bỗng nhiên nổi lên kinh ngạc, sau đó nghĩ đến cái gì đó: “Anh nhận nhầm người rồi, tôi không phải Hứa Hề, tôi là…”
Y còn chưa dứt lời, điện thoại di động Dung Tuyền vang lên, là Dung Minh gọi tới.
Dung Tuyền xoay người nhận máy, bên kia Dung Minh vội vàng nói: “Anh hai, sai rồi, đó không phải là Hứa Hề, Hứa Hề còn có một anh trai sinh đôi Hứa Lễ, anh nhìn thấy hẳn là anh trai em ấy Hứa Lễ, hắn không thấy anh quay hắn chứ?”
“Cậu ta thấy được.” Dung Tuyền cảm thấy hắn có thể đem mặt mũi đời này đều vứt ở đây!
Dùng sức chớp chớp mắt, Dung Tuyền xoay người nhìn về phía nam sinh phía sau: “Xin lỗi tôi không biết Hứa Hề còn có một người anh trai.”
Hứa Lễ gật gật đầu: “Không có việc gì, chỉ là Dung Minh vừa nói cùng em trai tôi có quan hệ gì?”
“Bọn họ đang kết giao, xin lỗi, tôi là anh của Dung Minh, tôi tên là Dung Tuyền, vừa rồi đột nhiên nhìn thấy cậu cùng bạn gái ở cùng một chỗ, có chút để ý. Thật sự quá thất lễ, tôi mời các người ăn cơm, coi như bồi tội đi.”
“Làm sao không biết xấu hổ vậy chứ, chúng tôi…” Nữ sinh đỏ mặt, nhìn Hứa Lễ bên cạnh nhỏ giọng nói.
“Chúng tôi không phải loại quan hệ này, sự tình rõ ràng thì tốt rồi, lát nữa còn có việc, hôm khác có thể không?”
Dung Tuyền chú ý tới Hứa Lễ nói xong câu đó, nữ sinh bên cạnh y sắc mặt trắng bệch, thức thời chuyển đề tài: “Hôm nay quả thật có chút đường đột, như vậy hôm khác tôi gửi địa điểm, tôi mời.”
“Được, hẹn thời gian sau.”
***********************
Dung Tuyền gần đây phát hiện Dung Minh đặc biệt yên tĩnh, bình thường ba ngày là hai ngày đều gửi tin cho hắn, giờ một chút có không có, bỗng nhiên yên tĩnh như vậy, Dung Tuyền còn có chút không thích ứng được.
Theo bản năng gọi cho Dung Minh, kết quả lại là người đàn ông xa lạ nhận.
Dung Tuyền: “… Anh là ai?”
“Anh ấy đang tắm rửa, hiện tại không tiện nghe, anh có chuyện gì có thể nói với tôi, hoặc là một hồi gọi lại.”
Dung Tuyền: “……..”
Cũng không có trực tiếp hỏi thân phận đối phương qua điện thoại, Dung Tuyền buông điện thoại xuống. Trước tiên hít một hơi thật sâu, sau đó đứng lên tìm một vòng trong phòng, cuối cùng từ một góc bên cạnh cầm gậy golf trong tay chống xuống.
Hai mươi phút sau, Dung Minh gọi lại, sau khi nhận máy, bên kia kêu một tiếng: “Anh hai, anh tìm em?”
“Em đang ở đâu?” Dung Tuyền tận lực làm cho thanh âm của mình nghe tự nhiên một chút, gậy golf trong tay lại nắm chặt.
“Ở nhà, vừa mới tắm rửa, anh có việc gì gấp không?”
“Ở nhà?” Dung Tuyền khẽ quát một tiếng, Dung Minh vừa nghe thanh âm này, nhất thời hiểu được: “Anh hai, người mới nãy là bạn trai của em, còn chưa kịp nói với người nhà, anh hai anh là người đầu tiên biết, trước hết anh đừng nói với người trong nhà, em muốn tự mình nói.”
“Em muốn tự mình nói hay là không dám nói?”
“Tự mình nói, em làm sao không dám nói, chúng em kết giao bình thường, cũng không phải là chơi bời lung tung, em làm sao không dám, anh hai anh có ý gì?”
“Anh có ý gì, em coi như anh không biết em sao, tháng trước còn độc thân, chưa đến nửa tháng sao em lại có bạn trai, còn sống chung, tốc độ của em có phải cũng quá nhanh rồi hay không?”
“…… Nhanh thì có chút nhanh, nhưng anh cả cùng chị dâu quen biết ba tháng liền lãnh chứng, cũng không chậm nha, anh hai, anh không hiểu đâu, có đôi khi tình yêu đích thực đến, thật sự là ngăn không được. Em khuyên anh cũng nhanh chóng tìm một người đi, hiện tại chúng ta chỉ còn lại anh, đúng không?”
Nghe Dung Minh ở bên kia nói, vừa mới ném gậy golf xuống, Dung Tuyền lại muốn nhặt lên: “Chuyện của anh không cần em quan tâm. Trong nhà bên kia có thể không nói, nhưng cùng nhau ăn một bữa cơm đi, anh xem xem là ai, em đừng tìm người không đàng hoàng coi như tình yêu đích thực!”
So sánh với Dung Ngọc, kỳ thật hắn càng lo lắng cho Dung Minh không tim không phổi hơn.
“Hai ngày nay không được, nếu không em gửi ảnh cho anh trước nhé, chờ dự án bên em chấm dứt, em sẽ sắp xếp.”
“Được, em gửi tới đây đi.”
Buông điện thoại xuống không lâu, Dung Minh bên kia liền gửi giấy tờ tùy thân của Hứa Hề tới.
Dường như sợ hắn cảm thấy y tìm một đứa trẻ vị thành niên vậy.
Trên thực tế nếu không phải nhìn thấy giấy tờ chụp sinh nhật, Dung Tuyền thật đúng là muốn hỏi một câu người ta đã trưởng thành chưa.
Trước khi xem ảnh, hắn còn rất lo lắng thằng nhóc ngốc nhà mình bị lừa, nhưng sau khi xem ảnh, hắn có chút lo lắng cho đối phương.
Tâm trạng phức tạp, nhưng nhìn vào ảnh đứa trẻ trông rất ngoan.
Trái tim treo lơ lửng cũng buông xuống, Dung Tuyền đặt lại gậy golf nằm trên mặt đất.
Có hơi tiếc vì nó đã không hoàn thành vai trò của nó.
……
Dung Tuyền từ phòng khám đi ra, đứng ở ngã tư chờ đèn đỏ, nhìn thấy một nam sinh cao gầy dẫn theo một nữ sinh đi tới.
Gương mặt nghiêng nghiêng của nam sinh khiến Dung Tuyền có một cảm giác quen thuộc khó hiểu.
Chờ Dung Tuyền qua đường xong, theo bản năng quay đầu lại nhìn, vừa vặn cùng nam sinh phía sau đối mắt.
Trong nháy mắt, Dung Tuyền nhớ tới, nam sinh này không phải là bạn trai của Dung Minh, gọi là Hứa Hề sao?
Nhìn nữ sinh bên cạnh nam sinh vẻ mặt tươi cười, hai người tuy rằng không quá mức thân mật, nhưng Dung Tuyền vẫn nhíu mày, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Dung Minh.
Bên kia bắt máy, Dung Tuyền nói thẳng: “Bạn trai nhỏ của em hiện tại ở bên cạnh em sao?”
“Em đang đi làm, em ấy lại không thể đi làm với em, làm sao vậy anh hai?”
“Em có chắc là bạn trai em không lừa dối em không?”
“Lừa gạt em cái gì?”
“Anh thấy cậu ta và một người con gái ở cùng một chỗ, ánh mắt cô gái kia nhìn cậu ta không đúng, thích cậu ta, rất rõ ràng…”
“Làm sao có thể, lúc này em ấy nên ở trong cửa hàng, anh nhìn thấy em ấy ở đâu?”
“Gần bệnh viện, anh mở camera cho em xem…”
Cúp điện thoại, Dung Tuyền trực tiếp gửi lời mời video, sau đó ống kính nhắm vào hai người phía sau.
Dung Minh sau khi kết nối, nhìn thấy hình ảnh trong lòng căng thẳng: “Hứa Hề!”
Trong nháy mắt y hô lên, nam sinh phía sau chú ý tới Dung Tuyền đang quay, lông mày đẹp nhẹ nhàng nhíu lại.
Bước nhanh về phía hắn.
Dung Tuyền lần đầu tiên làm chuyện vô lễ như vậy, nhưng vì em trai ngốc của mình tỉnh ngộ, hắn cảm thấy làm người ác cũng không có gì.
Dừng lại chờ đối phương đến gần, lúc này Dung Minh bên kia đã treo video, hiển nhiên là chuẩn bị giết tới.
Dung Tuyền nhìn nam sinh đi tới, ánh mắt đảo qua điện thoại di động của hắn, mở miệng nói: “Anh vừa mới chụp chúng tôi sao?”
Dung Tuyền ngẩng đầu nhìn y, là song sinh, hắn và Dung Minh rất giống nhau, mặc dù hiện tại hắn mặc áo blouse, hắn cảm thấy cậu ta làm bạn trai Dung Minh, sao ánh mắt nhìn hắn xa lạ như thế, là sợ bị nữ sinh bên cạnh hiểu lầm sao?
Nữ sinh lúc này đi tới bên cạnh nam sinh, đưa tay kéo tay áo nam sinh, nhỏ giọng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Nam sinh nhìn hắn: “Tuy rằng rất thất lễ, nhưng xin anh bật điện thoại lên, tôi…”
“Muốn kiểm tra điện thoại di động không?” Dung Tuyền không để y nói hết lời, nhẹ nhàng nhếch khóe môi lên, đáy mắt lại lộ ra lạnh lẽo: “Vừa rồi không phải đang quay phim, là đang gọi video với Dung Minh.”
Hắn cố ý nói ra tên Dung Minh, nam sinh khẽ nhíu mày: “Tôi không tin anh, cũng không biết người anh nói.”
Lần này Dung Tuyền nhíu mày: “Cậu không biết Dung Minh, vậy Hứa Hề cũng không phải cậu sao?”
“Hứa Hề?” Ánh mắt nam sinh bỗng nhiên nổi lên kinh ngạc, sau đó nghĩ đến cái gì đó: “Anh nhận nhầm người rồi, tôi không phải Hứa Hề, tôi là…”
Y còn chưa dứt lời, điện thoại di động Dung Tuyền vang lên, là Dung Minh gọi tới.
Dung Tuyền xoay người nhận máy, bên kia Dung Minh vội vàng nói: “Anh hai, sai rồi, đó không phải là Hứa Hề, Hứa Hề còn có một anh trai sinh đôi Hứa Lễ, anh nhìn thấy hẳn là anh trai em ấy Hứa Lễ, hắn không thấy anh quay hắn chứ?”
“Cậu ta thấy được.” Dung Tuyền cảm thấy hắn có thể đem mặt mũi đời này đều vứt ở đây!
Dùng sức chớp chớp mắt, Dung Tuyền xoay người nhìn về phía nam sinh phía sau: “Xin lỗi tôi không biết Hứa Hề còn có một người anh trai.”
Hứa Lễ gật gật đầu: “Không có việc gì, chỉ là Dung Minh vừa nói cùng em trai tôi có quan hệ gì?”
“Bọn họ đang kết giao, xin lỗi, tôi là anh của Dung Minh, tôi tên là Dung Tuyền, vừa rồi đột nhiên nhìn thấy cậu cùng bạn gái ở cùng một chỗ, có chút để ý. Thật sự quá thất lễ, tôi mời các người ăn cơm, coi như bồi tội đi.”
“Làm sao không biết xấu hổ vậy chứ, chúng tôi…” Nữ sinh đỏ mặt, nhìn Hứa Lễ bên cạnh nhỏ giọng nói.
“Chúng tôi không phải loại quan hệ này, sự tình rõ ràng thì tốt rồi, lát nữa còn có việc, hôm khác có thể không?”
Dung Tuyền chú ý tới Hứa Lễ nói xong câu đó, nữ sinh bên cạnh y sắc mặt trắng bệch, thức thời chuyển đề tài: “Hôm nay quả thật có chút đường đột, như vậy hôm khác tôi gửi địa điểm, tôi mời.”
“Được, hẹn thời gian sau.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất