Xuyên Thành Nam Thê Bạch Nguyệt Quang Của Nhà Giàu Số Một
Chương 83
Edit: Điềm Điềm
**********************
Cuối tuần Dung Minh gọi điện thoại tới bảo Dung Tuyền ăn cơm.
Dung Tuyền nghe đầu dây bên kia Dung Minh nói xong địa chỉ thời gian thì nói: “Gọi Hứa Lễ luôn đi, chuyện lần trước như thế nào cũng phải trực tiếp xin lỗi người ta.”
Dung Minh trong lòng rõ ràng, anh hai nhà y tức giận trong lòng còn chưa tiêu: “Kêu rồi, anh có muốn lái xe tới đây hay không, hay là chúng em đi qua đón anh…”
“Không cần, ít nịnh nọt đi, một lát anh sẽ đến.”
Buông điện thoại xuống, Dung Tuyền thay quần áo. Áo sơ mi và quần jean đơn giản trông gọn gàng lại trẻ trung.
Lái xe qua nhà hàng Dung Minh đã đặt sẵn, đẩy cửa phòng ra liền thấy Hứa Lễ đã đến.
Từ lần trước xuất hiện chuyện nhận nhầm người, lần này Dung Tuyền nhìn kỹ hơn, mới mở miệng nói: “Đã đến rồi sao?”
“Là tôi đến sớm.” Hứa Lễ hướng Dung Tuyền nở nụ cười, đưa tay giúp hắn rót chén nước, hôm nay y mặc một thân âu phục, cả người thoạt nhìn nhiều hơn một phần thành thục.
Dung Tuyền nhận lấy ly nước cười nói cảm ơn, liền nghe Hứa Lễ nói: “Anh, có phải anh đã quên chuyện muốn mời em ăn cơm hay không, em cứ một mực chờ.”
Không nghĩ tới Hứa Lễ trực tiếp như vậy, Dung Tuyền sửng sốt sau đó có chút xấu hổ nói: “Xin lỗi, mấy ngày nay vẫn bận rộn, ngày mai thế nào, cậu thích ăn cái gì?”
“Chỉ mời một mình em sao?”
“Bằng không thì sao, muốn gọi thêm cô gái ngày đó sao?”
“Cô ấy đi công tác rồi, không phải quá thuận tiện.”
Hứa Lễ nói lời này, vẫn luôn cười, chỉ là Dung Tuyền không hiểu sao cảm thấy hình như ngay từ đầu y đã không có ý định để cô gái kia đi cùng nhau.
Bất quá hắn chủ yếu cũng là muốn mời Hứa Lễ, cô gái kia đến hay không kỳ thật cũng không có quan hệ.
Trong lúc nói chuyện, Dung Minh cùng Hứa Hề đẩy cửa tiến vào.
Dung Minh nhìn thấy Dung Tuyền liền nở nụ cười kêu anh hai, Hứa Hề nhìn về phía Hứa Lễ, trực tiếp đi đến đối diện: “Hôm nay sao anh đột nhiên rảnh rỗi tới đây, không phải bận muốn chết sao?”
Hứa Lễ tựa hồ đã sớm thành thói quen với cách nói chuyện của Hứa Hề như vậy, trên mặt vẫn lộ ra nụ cười: “Lần đầu tiên em mở miệng, anh hơi ngại nếu từ chối.”
Dứt lời nhìn về phía Dung Minh: “Xin chào, tôi là Hứa Lễ, anh trai của Hứa Hề.”
“Xin chào, tôi là Dung Minh, đây là anh hai Dung Tuyền của tôi.”
“Chúng tôi đã quen biết.”
Hứa Hề nhìn về phía Dung Tuyền, đứng lên kêu một tiếng: “Anh hai, chuyện lần trước ngại quá, không nói trước chuyện trong nhà, để cho anh lo lắng.”
Dung Tuyền gật gật đầu: “Chuyện quá khứ không đề cập tới, sau này hai người sống tốt là được.”
Hứa Lễ đứng ở một bên không lên tiếng, chỉ là nhìn Hứa Hề cùng Dung Minh cùng một chỗ, trên mặt mang theo ý cười chân thật, làm cho y cảm thấy chói mắt.
Theo bản năng quay đầu nhìn về phía Dung Tuyền, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên.
Một bữa cơm ăn coi như hài hòa, chính là Dung Tuyền tửu lượng không cao, uống đến phía sau có chút choáng váng.
Dung Minh vốn muốn đưa hắn trở về, kết quả Hứa Lễ ở bên cạnh nói: “Vẫn là để tôi đi, vừa vặn thuận đường.”
Hứa Hề nghe vậy nhìn về phía y, chỉ thấy Hứa Lễ không tránh né, bốn mắt nhìn nhau, Hứa Hề mím môi, dời ánh mắt đi.
Dung Minh đưa Dung Tuyền lên xe Hứa Lễ: “Vậy làm phiền cậu.”
“Không có việc gì, hai người trở về đi.”
“Được.”
Chờ sau khi đưa mắt nhìn Hứa Lễ và Dung Tuyền rời đi, Dung Minh quay đầu nói với Hứa Hề: “Anh trai em người cũng không tệ lắm.”
Hứa Hề rũ mắt nhìn y, nhẹ nhàng thở dài: “Anh trai em coi trọng anh trai anh.”
Dung Minh trong lòng ngẩn ra: “Có ý gì, là ý tứ anh nghĩ sao?”
Hứa Hề gật đầu: “Đừng hoài nghi, chính là ý tứ kia.”
“Nhưng… làm sao có thể được, bọn họ cho dù lần này cũng mới gặp mặt lần thứ hai, cái này…”
“Anh phải tin tưởng liên kết của cặp song sinh.”
Dung Minh không nói lời nào nữa.
Là song sinh, ít nhiều cũng tồn tại tâm linh tương thông gì đó, cho nên Hứa Lễ coi trọng Dung Tuyền, kỳ thật cũng không phải chuyện gì kỳ quái. Y hiện tại ngược lại có chút để ý, Dung Tuyền có phải cũng sẽ coi trọng Hứa Lễ hay không, dù sao y có thể coi trọng Hứa Hề, Dung Tuyền coi trọng Hứa Lễ hơn phân nửa cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Cặp song sinh có tìm cặp song sinh không?
“Anh hiện tại bắt bọn họ trở về, em cảm thấy còn kịp không?”
“Anh nói đi!”
“Anh trai anh mà biết rằng anh tự mình đưa anh ấy lên xe, anh ấy sẽ không đánh anh chứ, anh trai em thế nào?”
“Anh cảm thấy thế nào?”
“Không biết, lần đầu tiên gặp mặt, cảm giác cũng được.”
“Ừm.” Hứa Hề đáp một tiếng, bỗng nhiên tiến đến bên tai Dung Minh: “Anh cảm thấy em thế nào?”
Dung Minh nhất thời nói: “Không được tốt lắm!”
Hoàn toàn là vừng đen da trắng!
“Anh trai anh có thể không thể xử lý được anh ấy.”
“Ý của em là hai anh em tụi anh sẽ bị hai anh em các người ăn chắc sao?”
“Có khả năng này!”
“Đánh em nè!”
“Đánh đi, đừng đánh tay đau là được rồi!”
“Đủ rồi!”
“Làm sao đủ, muốn hôn!”
“Không được, về nhà hôn!”
“Được.”
……
Dung Tuyền tỉnh lại, phát hiện hoàn cảnh có chút xa lạ, đang nghĩ là ở đâu, liền nghe thấy thanh âm trong trẻo lạnh lùng: “Tỉnh rồi?”
Quay đầu liền thấy Hứa Lễ bưng ly nước đứng ở phía sau hắn: “Cậu…”
“Nơi này là nhà em, anh uống nhiều quá, không biết chỗ ở của anh nên đành phải tạm thời mang anh về, đau đầu sao, uống chút nước đi.”
“Vẫn ổn, cảm ơn.” Dung Tuyền tiếp nhận ly, trong lòng lại nghĩ tên nhóc thúi Dung Minh này, cứ như vậy đem hắn ném cho người khác sao?
Uống một ly nước, Dung Tuyền tỉnh táo rất nhiều, đứng lên nói: “Cảm ơn, tôi cảm thấy tốt hơn nhiều rồi, sẽ không quấy rầy cậu nữa, đi trước đây.”
“Thật sự không ngồi một chút sao?”
“Không được, đã làm phiền nhiều rồi.”
“Làm sao có thể, là em cố ý mang anh trở về.” Hứa Lễ cười khẽ một tiếng: “Anh không tò mò vì sao hả?”
Lời nói của Hứa Lễ khiến da đầu Dung Tuyền tê dại, luôn cảm thấy có một số việc dường như vượt quá phạm vi khống chế của hắn: “Vì sao?”
Hứa Lễ tiến lên một bước, nhìn người vì y tới gần mà vẻ mặt căng thẳng: “Bởi vì em muốn theo đuổi anh đó.”
Dung Tuyền kinh ngạc nhìn y: “Đừng đùa nữa, chúng ta mới gặp nhau lần thứ hai.”
“Anh chẳng lẽ không biết, Hứa Hề cùng Dung Minh lần thứ hai gặp mặt liền ở cùng một chỗ sao?”
“Cho dù như vậy, cậu cũng…”
“Anh là song sinh, anh có tin tưởng tâm linh tương thông giữa hai người không? Hứa Hề tỏ tình khi gặp mặt lần thứ hai, sau khi em nhìn thấy anh, cũng giống như thế, cho nên đáp án của anh thì sao?”
Cùng là song sinh, tâm linh tương thông hắn tin, chỉ là chuyện hắn cùng Dung Minh bất đồng, hắn tương đối cẩn thận, cho dù đối với Hứa Lễ đích xác có hảo cảm, nhưng mà: “Tôi phải suy nghĩ một chút.”
Trong mắt Hứa Lễ nổi lên một chút cô đơn thất vọng, lui về phía sau nửa bước, cho Dung Tuyền một không gian an toàn nhất định: “Em chờ anh.”
Thấy y như vậy, Dung Tuyền thở ra một hơi.
Chỉ là sau khi lên xe, Hứa Lễ nói: “Chuyện ngày mai, anh đừng quên, em luôn chờ.”
Dung Tuyền trong lòng nhẹ nhàng run lên, thắt dây an toàn gật gật đầu: “Được.”
Đưa Dung Tuyền về nhà, lúc xuống xe Hứa Lễ bỗng nhiên nói: “Có thể tìm anh nói chuyện phiếm không?”
Dung Tuyền nghe y thật cẩn thận thăm dò, trong lòng không hiểu sao lại có chút mềm nhũn, lúc phản ứng lại, hắn đã gật đầu.
Hứa Lễ nhìn Dung Tuyền bối rối mà chạy, ý cười trong mắt mở rộng.
**********************
Cuối tuần Dung Minh gọi điện thoại tới bảo Dung Tuyền ăn cơm.
Dung Tuyền nghe đầu dây bên kia Dung Minh nói xong địa chỉ thời gian thì nói: “Gọi Hứa Lễ luôn đi, chuyện lần trước như thế nào cũng phải trực tiếp xin lỗi người ta.”
Dung Minh trong lòng rõ ràng, anh hai nhà y tức giận trong lòng còn chưa tiêu: “Kêu rồi, anh có muốn lái xe tới đây hay không, hay là chúng em đi qua đón anh…”
“Không cần, ít nịnh nọt đi, một lát anh sẽ đến.”
Buông điện thoại xuống, Dung Tuyền thay quần áo. Áo sơ mi và quần jean đơn giản trông gọn gàng lại trẻ trung.
Lái xe qua nhà hàng Dung Minh đã đặt sẵn, đẩy cửa phòng ra liền thấy Hứa Lễ đã đến.
Từ lần trước xuất hiện chuyện nhận nhầm người, lần này Dung Tuyền nhìn kỹ hơn, mới mở miệng nói: “Đã đến rồi sao?”
“Là tôi đến sớm.” Hứa Lễ hướng Dung Tuyền nở nụ cười, đưa tay giúp hắn rót chén nước, hôm nay y mặc một thân âu phục, cả người thoạt nhìn nhiều hơn một phần thành thục.
Dung Tuyền nhận lấy ly nước cười nói cảm ơn, liền nghe Hứa Lễ nói: “Anh, có phải anh đã quên chuyện muốn mời em ăn cơm hay không, em cứ một mực chờ.”
Không nghĩ tới Hứa Lễ trực tiếp như vậy, Dung Tuyền sửng sốt sau đó có chút xấu hổ nói: “Xin lỗi, mấy ngày nay vẫn bận rộn, ngày mai thế nào, cậu thích ăn cái gì?”
“Chỉ mời một mình em sao?”
“Bằng không thì sao, muốn gọi thêm cô gái ngày đó sao?”
“Cô ấy đi công tác rồi, không phải quá thuận tiện.”
Hứa Lễ nói lời này, vẫn luôn cười, chỉ là Dung Tuyền không hiểu sao cảm thấy hình như ngay từ đầu y đã không có ý định để cô gái kia đi cùng nhau.
Bất quá hắn chủ yếu cũng là muốn mời Hứa Lễ, cô gái kia đến hay không kỳ thật cũng không có quan hệ.
Trong lúc nói chuyện, Dung Minh cùng Hứa Hề đẩy cửa tiến vào.
Dung Minh nhìn thấy Dung Tuyền liền nở nụ cười kêu anh hai, Hứa Hề nhìn về phía Hứa Lễ, trực tiếp đi đến đối diện: “Hôm nay sao anh đột nhiên rảnh rỗi tới đây, không phải bận muốn chết sao?”
Hứa Lễ tựa hồ đã sớm thành thói quen với cách nói chuyện của Hứa Hề như vậy, trên mặt vẫn lộ ra nụ cười: “Lần đầu tiên em mở miệng, anh hơi ngại nếu từ chối.”
Dứt lời nhìn về phía Dung Minh: “Xin chào, tôi là Hứa Lễ, anh trai của Hứa Hề.”
“Xin chào, tôi là Dung Minh, đây là anh hai Dung Tuyền của tôi.”
“Chúng tôi đã quen biết.”
Hứa Hề nhìn về phía Dung Tuyền, đứng lên kêu một tiếng: “Anh hai, chuyện lần trước ngại quá, không nói trước chuyện trong nhà, để cho anh lo lắng.”
Dung Tuyền gật gật đầu: “Chuyện quá khứ không đề cập tới, sau này hai người sống tốt là được.”
Hứa Lễ đứng ở một bên không lên tiếng, chỉ là nhìn Hứa Hề cùng Dung Minh cùng một chỗ, trên mặt mang theo ý cười chân thật, làm cho y cảm thấy chói mắt.
Theo bản năng quay đầu nhìn về phía Dung Tuyền, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên.
Một bữa cơm ăn coi như hài hòa, chính là Dung Tuyền tửu lượng không cao, uống đến phía sau có chút choáng váng.
Dung Minh vốn muốn đưa hắn trở về, kết quả Hứa Lễ ở bên cạnh nói: “Vẫn là để tôi đi, vừa vặn thuận đường.”
Hứa Hề nghe vậy nhìn về phía y, chỉ thấy Hứa Lễ không tránh né, bốn mắt nhìn nhau, Hứa Hề mím môi, dời ánh mắt đi.
Dung Minh đưa Dung Tuyền lên xe Hứa Lễ: “Vậy làm phiền cậu.”
“Không có việc gì, hai người trở về đi.”
“Được.”
Chờ sau khi đưa mắt nhìn Hứa Lễ và Dung Tuyền rời đi, Dung Minh quay đầu nói với Hứa Hề: “Anh trai em người cũng không tệ lắm.”
Hứa Hề rũ mắt nhìn y, nhẹ nhàng thở dài: “Anh trai em coi trọng anh trai anh.”
Dung Minh trong lòng ngẩn ra: “Có ý gì, là ý tứ anh nghĩ sao?”
Hứa Hề gật đầu: “Đừng hoài nghi, chính là ý tứ kia.”
“Nhưng… làm sao có thể được, bọn họ cho dù lần này cũng mới gặp mặt lần thứ hai, cái này…”
“Anh phải tin tưởng liên kết của cặp song sinh.”
Dung Minh không nói lời nào nữa.
Là song sinh, ít nhiều cũng tồn tại tâm linh tương thông gì đó, cho nên Hứa Lễ coi trọng Dung Tuyền, kỳ thật cũng không phải chuyện gì kỳ quái. Y hiện tại ngược lại có chút để ý, Dung Tuyền có phải cũng sẽ coi trọng Hứa Lễ hay không, dù sao y có thể coi trọng Hứa Hề, Dung Tuyền coi trọng Hứa Lễ hơn phân nửa cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Cặp song sinh có tìm cặp song sinh không?
“Anh hiện tại bắt bọn họ trở về, em cảm thấy còn kịp không?”
“Anh nói đi!”
“Anh trai anh mà biết rằng anh tự mình đưa anh ấy lên xe, anh ấy sẽ không đánh anh chứ, anh trai em thế nào?”
“Anh cảm thấy thế nào?”
“Không biết, lần đầu tiên gặp mặt, cảm giác cũng được.”
“Ừm.” Hứa Hề đáp một tiếng, bỗng nhiên tiến đến bên tai Dung Minh: “Anh cảm thấy em thế nào?”
Dung Minh nhất thời nói: “Không được tốt lắm!”
Hoàn toàn là vừng đen da trắng!
“Anh trai anh có thể không thể xử lý được anh ấy.”
“Ý của em là hai anh em tụi anh sẽ bị hai anh em các người ăn chắc sao?”
“Có khả năng này!”
“Đánh em nè!”
“Đánh đi, đừng đánh tay đau là được rồi!”
“Đủ rồi!”
“Làm sao đủ, muốn hôn!”
“Không được, về nhà hôn!”
“Được.”
……
Dung Tuyền tỉnh lại, phát hiện hoàn cảnh có chút xa lạ, đang nghĩ là ở đâu, liền nghe thấy thanh âm trong trẻo lạnh lùng: “Tỉnh rồi?”
Quay đầu liền thấy Hứa Lễ bưng ly nước đứng ở phía sau hắn: “Cậu…”
“Nơi này là nhà em, anh uống nhiều quá, không biết chỗ ở của anh nên đành phải tạm thời mang anh về, đau đầu sao, uống chút nước đi.”
“Vẫn ổn, cảm ơn.” Dung Tuyền tiếp nhận ly, trong lòng lại nghĩ tên nhóc thúi Dung Minh này, cứ như vậy đem hắn ném cho người khác sao?
Uống một ly nước, Dung Tuyền tỉnh táo rất nhiều, đứng lên nói: “Cảm ơn, tôi cảm thấy tốt hơn nhiều rồi, sẽ không quấy rầy cậu nữa, đi trước đây.”
“Thật sự không ngồi một chút sao?”
“Không được, đã làm phiền nhiều rồi.”
“Làm sao có thể, là em cố ý mang anh trở về.” Hứa Lễ cười khẽ một tiếng: “Anh không tò mò vì sao hả?”
Lời nói của Hứa Lễ khiến da đầu Dung Tuyền tê dại, luôn cảm thấy có một số việc dường như vượt quá phạm vi khống chế của hắn: “Vì sao?”
Hứa Lễ tiến lên một bước, nhìn người vì y tới gần mà vẻ mặt căng thẳng: “Bởi vì em muốn theo đuổi anh đó.”
Dung Tuyền kinh ngạc nhìn y: “Đừng đùa nữa, chúng ta mới gặp nhau lần thứ hai.”
“Anh chẳng lẽ không biết, Hứa Hề cùng Dung Minh lần thứ hai gặp mặt liền ở cùng một chỗ sao?”
“Cho dù như vậy, cậu cũng…”
“Anh là song sinh, anh có tin tưởng tâm linh tương thông giữa hai người không? Hứa Hề tỏ tình khi gặp mặt lần thứ hai, sau khi em nhìn thấy anh, cũng giống như thế, cho nên đáp án của anh thì sao?”
Cùng là song sinh, tâm linh tương thông hắn tin, chỉ là chuyện hắn cùng Dung Minh bất đồng, hắn tương đối cẩn thận, cho dù đối với Hứa Lễ đích xác có hảo cảm, nhưng mà: “Tôi phải suy nghĩ một chút.”
Trong mắt Hứa Lễ nổi lên một chút cô đơn thất vọng, lui về phía sau nửa bước, cho Dung Tuyền một không gian an toàn nhất định: “Em chờ anh.”
Thấy y như vậy, Dung Tuyền thở ra một hơi.
Chỉ là sau khi lên xe, Hứa Lễ nói: “Chuyện ngày mai, anh đừng quên, em luôn chờ.”
Dung Tuyền trong lòng nhẹ nhàng run lên, thắt dây an toàn gật gật đầu: “Được.”
Đưa Dung Tuyền về nhà, lúc xuống xe Hứa Lễ bỗng nhiên nói: “Có thể tìm anh nói chuyện phiếm không?”
Dung Tuyền nghe y thật cẩn thận thăm dò, trong lòng không hiểu sao lại có chút mềm nhũn, lúc phản ứng lại, hắn đã gật đầu.
Hứa Lễ nhìn Dung Tuyền bối rối mà chạy, ý cười trong mắt mở rộng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất