Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Tôi Bị Các Nam Chính Nhìn Thấu Tiếng Lòng

Chương 23: Bây Giờ Tin Chưa

Trước Sau
“Đúng vậy.”

“Được, vậy ta chứng minh cho ngươi xem.”

Lương công tử sửng sốt: “Chứng minh kiểu gì?”

Diệp Khanh Oản nhìn hắn ta một cái, trên mặt lộ ra một chút ý cười xấu xa, sau đó nói với người của Cẩm Y Vệ bên cạnh:

“Trói lại.”

Cẩm Y Vệ ngây ngốc, trói, cột lại?

Đây là công tử của phủ Bá Tước, nói trói là trói sao?

“Ừm, làm theo lời Diệp tiểu thư đi.” Liễu Thịnh lên tiếng.

Hai Cẩm Y Vệ lập tức hành động, kẹp Lương công tử trái phải.

Lương công tử trợn tròn mắt: “Các ngươi làm gì đấy? Các ngươi đúng là cuồng vọng, dám trói bản công tử… Buông ta ra…”



Vừa rống, vừa bị nâng lên hai chân cách mặt đất.

Diệp Khanh Oản nhân lúc hắn ta rống to, móc khăn tay ra nhét vào trong miệng hắn ta.

Câm miệng đi.

Lục công tử thấy thế sợ tới mức lập tức rụt cổ, che miệng lại, không nói một lời đi theo sau.

Diệp Khanh Oản bảo người tìm căn phòng khép kín, đốt một chậu than, sau đó ném Lương công tử vào rồi khóa cửa lại.

Mới đầu Lương công tử còn ở bên trong chửi ầm lên, vừa phá cửa vừa cạy cửa sổ.

Khoảng nửa canh giờ sau, trong phòng dần yên tĩnh lại, mãi đến cuối cùng hoàn toàn mất đi động tĩnh.

Lúc này Diệp Khanh Oản mới sai người mở cửa ra, nâng Lương công tử ra ngoài.

Khi ra ngoài, Lương công tử đã thần chí trong rõ, gương mặt, ngực đều hiện lên vết anh đào màu đỏ tươi, giống y như đúc tình hình của người chết.

Được đặt ở chỗ có gió thổi một lúc lâu, mới dần tỉnh táo lại.

“Bây giờ tin chưa?”



Lương công tử trống rỗng nửa phút, lập tức gật đầu như giã tỏi.

Trên mặt những người khác đều là vẻ khâm phục.

Hôm qua mới truyền ra thiên kim tướng phủ vì cửu vương gia không tiếc hạ thấp giá trị con người, đều cho rằng cô là nữ tử chẳng biết xấu hổ.

Không nghĩ tới hôm nay lại dễ dàng phá được vụ án treo Cẩm Y Vệ đều không phá được, đây chắc chắn là cùng một người sao?

Trái ngược không khỏi quá lớn, quả nhiên lời đồn không thể tin.

Lúc này phủ Bá Tước Vĩnh Xương vừa vặn nghe nói lục ca trong nhà liên quan tới án mạng, vô cùng lo lắng chạy tới.

Biết vụ án này đã phá, Lục công tử vô tội, vợ chồng Bá Tước ngàn ân vạn tạ với Liễu Thịnh.

“Thái phó anh minh, trả trong sạch cho nhi tử ta, nếu không nhi tử của ta nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội.”

Dứt lời lại kéo Lục công tử: “Mau quỳ xuống, đa tạ ơn cứu mạng của thái phó.”

Liễu Thịnh nhanh chóng ngăn cản: “Không cần cảm tạ ta, vụ án này không phải bản quan phá, là Diệp tiểu thư, các ngươi muốn cảm ơn thì cảm ơn nàng ấy.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau