Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Niên Đại Văn [Thập Niên 70]
Chương 12:
Editor: Tulabachu1316
Dầu cũng là dầu hạt cải, đều là loại tập thể đội sản xuất, mỗi năm theo công điểm phát hạt cải, sau đó mỗi nhà tự mình đi ép dầu, nhà họ Tạ một năm có được tầm 40kg dầu hạt cải, không tiết kiệm chút chắc chắn là không đủ ăn.
PhạmVân Hà cũng vậy, xào hai bát củ cải, hai bát rau xanh, chỉ nhìn thấy chút váng dầu, vẫn là nỡ bỏ muốn, không ăn muối thì không không có sức mà làm việc, về điểm này thì nhà nào cũng đều không qua loa.
Lúc nấu cơm, Phạm Vân Hà theo thường lệ múc một khay nước cơm, đưa cho Tạ Bạch Lộ một bát, rắc lên chút muối kêu cô tranh thủ uống khi còn nóng.
Tạ Bạch Lộ lần đầu tiên uống nước cơm, không nghĩ tới hương vị ngon như vậy, mấy hớp liền uống hết bát nước cơm.
PhạmVân Hà về phòng mình lấy hai quả trứng gà ra, muốn làm riêng cho Tạ Bạch Lộ món khoai tây sợi chiên trứng.
Bà sợ bị người ta trộm lương thực, cho nên gạo, mì, dầu và trứng gà đều bỏ trong phòng mình, ra ngoài còn khóa cửa lại.
Lần này ở lại bệnh viện, bà mới nhịn đau đưa chìa khóa giao lại, nhưng bà cũng cẩn thận kiểm kê lại thức ăn trong phòng, số lượng đều đúng, trứng gà cũng không thiếu một cái.
Đồ ăn làm xong, cả nhà cũng lục đục quay về.
Chị dây cả Ngô Xuân Hoa, chị dâu hai Vương Hồng Xảo rửa chân tay xong liền vào bếp giúp đỡ, thấy Tạ Bạch Lộ ngồi ở cửa, vội hỏi thăm cô đã khỏe chút nào chưa.
“Khỏe nhiều rồi, chị dâu cả, chị dâu hai mau qua uống chút nước.” Tạ Bạch Lộ rót ước cho bọn họ.
Hai chị dâu đều ngẩn người, nhưng Vương Hồng Xảo đầu óc nhanh nhạy, lập tức cười nhận lấy, nói: “Em gái quan trọng là vẫn nên tĩnh dưỡng cho tốt, mấy việc này sau này đừng làm nữa.”
PhạmVân Hà vừa nghe, nhất thời vừa lòng gật gật đầu, “Hồng Xảo vẫn là có dáng của chị dâu tốt, biết thương Bạch Lộ của nhà chúng ta.”
Ngô Xuân Hoa vốn dĩ không biết nói chuyện, thấy mẹ chồng nghiêng mắt nhìn mình, chỉ có thể đỏ mặt đứng đó, cả bụng ấm ức.
Tạ Bạch Lộ vội nói: “Mấy ngày nay chị dâu cả nấu cơm ăn rất ngon, vất vả cho chị rồi.”
Ngô Xuân Hoa vẫn chưa đáp lời, liền nghe PhạmVân Hà lớn tiếng nói: “Không phải chỉ là nấu cơm thôi sao, vất vả cái gì?”
Ngô Xuân Hoa chỉ có thể ấm ức lắp bắp gật gật đâu: “Đúng vậy, không vất vả.”
“Được rồi, Lập Đông, Lập Hạ đều về rồi, mau bưng cơm lên.” Phạm Vân Hà lại nói to.
Ngoài rau xanh, củ cải ra, trên bàn còn có tương ngâm, củ cải khô và dưa ngâm chua, đều do PhạmVân Hà làm, mùi vị rất ngon.
Tạ Tiểu Quân bưng bát viền lam một bên vừa lùa cơm, vừa mong đợi nhìn món khoai tây chiên trứng trước mặt Tạ Bạch Lộ, vô cùng thèm muốn.
Nhưng cậu bé cũng không dám mở miệng nói mình muốn ăn trứng gà, dẫu sao cả nhà đều mặc định món trứng gà ngon như vậy chỉ có Tạ Bạch Lộ mới được ăn.
Tạ Bạch Lộ nghĩ đến những đứa em trong cô nhi viện, trong lòng không nhịn được, gắp một miếng trứng chiên bỏ vào trong bát của Tạ Tiểu Quân.
Mắt thấy Phạm Vân Hà muốn phát hỏa, Tạ Bạch Lộ vội nói: “Mẹ, sau này con sẽ đưa cả nhà mình ngày nào cũng ăn trứng gà.”
Dầu cũng là dầu hạt cải, đều là loại tập thể đội sản xuất, mỗi năm theo công điểm phát hạt cải, sau đó mỗi nhà tự mình đi ép dầu, nhà họ Tạ một năm có được tầm 40kg dầu hạt cải, không tiết kiệm chút chắc chắn là không đủ ăn.
PhạmVân Hà cũng vậy, xào hai bát củ cải, hai bát rau xanh, chỉ nhìn thấy chút váng dầu, vẫn là nỡ bỏ muốn, không ăn muối thì không không có sức mà làm việc, về điểm này thì nhà nào cũng đều không qua loa.
Lúc nấu cơm, Phạm Vân Hà theo thường lệ múc một khay nước cơm, đưa cho Tạ Bạch Lộ một bát, rắc lên chút muối kêu cô tranh thủ uống khi còn nóng.
Tạ Bạch Lộ lần đầu tiên uống nước cơm, không nghĩ tới hương vị ngon như vậy, mấy hớp liền uống hết bát nước cơm.
PhạmVân Hà về phòng mình lấy hai quả trứng gà ra, muốn làm riêng cho Tạ Bạch Lộ món khoai tây sợi chiên trứng.
Bà sợ bị người ta trộm lương thực, cho nên gạo, mì, dầu và trứng gà đều bỏ trong phòng mình, ra ngoài còn khóa cửa lại.
Lần này ở lại bệnh viện, bà mới nhịn đau đưa chìa khóa giao lại, nhưng bà cũng cẩn thận kiểm kê lại thức ăn trong phòng, số lượng đều đúng, trứng gà cũng không thiếu một cái.
Đồ ăn làm xong, cả nhà cũng lục đục quay về.
Chị dây cả Ngô Xuân Hoa, chị dâu hai Vương Hồng Xảo rửa chân tay xong liền vào bếp giúp đỡ, thấy Tạ Bạch Lộ ngồi ở cửa, vội hỏi thăm cô đã khỏe chút nào chưa.
“Khỏe nhiều rồi, chị dâu cả, chị dâu hai mau qua uống chút nước.” Tạ Bạch Lộ rót ước cho bọn họ.
Hai chị dâu đều ngẩn người, nhưng Vương Hồng Xảo đầu óc nhanh nhạy, lập tức cười nhận lấy, nói: “Em gái quan trọng là vẫn nên tĩnh dưỡng cho tốt, mấy việc này sau này đừng làm nữa.”
PhạmVân Hà vừa nghe, nhất thời vừa lòng gật gật đầu, “Hồng Xảo vẫn là có dáng của chị dâu tốt, biết thương Bạch Lộ của nhà chúng ta.”
Ngô Xuân Hoa vốn dĩ không biết nói chuyện, thấy mẹ chồng nghiêng mắt nhìn mình, chỉ có thể đỏ mặt đứng đó, cả bụng ấm ức.
Tạ Bạch Lộ vội nói: “Mấy ngày nay chị dâu cả nấu cơm ăn rất ngon, vất vả cho chị rồi.”
Ngô Xuân Hoa vẫn chưa đáp lời, liền nghe PhạmVân Hà lớn tiếng nói: “Không phải chỉ là nấu cơm thôi sao, vất vả cái gì?”
Ngô Xuân Hoa chỉ có thể ấm ức lắp bắp gật gật đâu: “Đúng vậy, không vất vả.”
“Được rồi, Lập Đông, Lập Hạ đều về rồi, mau bưng cơm lên.” Phạm Vân Hà lại nói to.
Ngoài rau xanh, củ cải ra, trên bàn còn có tương ngâm, củ cải khô và dưa ngâm chua, đều do PhạmVân Hà làm, mùi vị rất ngon.
Tạ Tiểu Quân bưng bát viền lam một bên vừa lùa cơm, vừa mong đợi nhìn món khoai tây chiên trứng trước mặt Tạ Bạch Lộ, vô cùng thèm muốn.
Nhưng cậu bé cũng không dám mở miệng nói mình muốn ăn trứng gà, dẫu sao cả nhà đều mặc định món trứng gà ngon như vậy chỉ có Tạ Bạch Lộ mới được ăn.
Tạ Bạch Lộ nghĩ đến những đứa em trong cô nhi viện, trong lòng không nhịn được, gắp một miếng trứng chiên bỏ vào trong bát của Tạ Tiểu Quân.
Mắt thấy Phạm Vân Hà muốn phát hỏa, Tạ Bạch Lộ vội nói: “Mẹ, sau này con sẽ đưa cả nhà mình ngày nào cũng ăn trứng gà.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất