Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Niên Đại Văn [Thập Niên 70]

Chương 14:

Trước Sau
Editor: TulaBachu1316

Lại qua vài năm sẽ khôi phục thi đại học, Tạ Bạch Lộ vốn dĩ là học sinh xuất sắc, cũng không định lãng phí tài năng của mình ở đây, nếu kết hôn sớm, cô sao có thể thi lên đại học?

Sóng êm bể lặng qua vài hôm, vết thương trên trán Tạ Bạch Lộ đã kết vảy, liền tháo băng gạc ra.

Cô đã mấy ngày không gội đầu rồi, vết thương kết vảy có nghĩa là có thể đụng nước, tranh thủ buổi trưa nắng to, liền ở trong sân gội đầu.

Tạ Tiểu Quân mấy ngày nay đều được bà nội giao phó nhiệm vụ, mỗi ngày đều không ra ngoài chơi, đặc biệt nghiêm túc ở nhà “chăm sóc” cô mình.

Thấy cô gội đầu, Tạ Tiểu Quân cũng lấy cái ghế ra ngồi cạnh cô, chống cằm ngây ngốc nhìn cô.

Đại khái là phản ứng bản năng của cơ thể này, chỉ sau vài ngày, Tạ Bạch Lộ cảm thấy mình và nhà họ Tạ thực sự là người thân, sống chung cũng vô cùng hòa hợp.

Gội đầu xong, Tạ Bạch Lộ tìm hai cái khăn lông cũ miễn cưỡng lau tóc cho khô một nửa, sau đó liền ngồi trong sân hong tóc.

Tạ Tiểu Quân hít hít mũi, nói: “Cô thơm quá.”

Trong nhà chỉ có Tạ Bạch Lộ chuyên dùng xà phòng thơm, xà phòng thơm gội đầu thực ra rất khô, nhưng chỉ có thể dùng tạm.

Tạ Bạch Lộ cười nói: “Tiểu Quân cũng muốn thơm sao? Vậy cô cũng tắm cho cháu nhé.”

Tạ Tiểu Quân gật đầu, liền nghe thấy bên ngoài có đứa trẻ đang kêu: “Ao cạn rồi! Mau đi bắt cá thôi!”



Tạ Bạch Lộ vô cùng kích động, cá kho của cô nhanh như vậy đã lộ ra rồi!

Ao lớn ở thôn Liễu Thụ có không ít cá, nước bọn được múc ra làm phân bón ruộng, cá to sẽ chia cho dân thôn ăn.

Nhưng những con cá đặc biệt nhỏ đó, trong thôn không cần, lúc này mọi người sẽ nghĩ cách tìm những con cá nhỏ trong bùn, cũng có thể gom được nửa bát, 1 bát.

Tạ Bạch Lộ dùng dây đỏ tùy tiện buộc lại thành một bím tóc, rồi cùng Tạ Tiểu Quân mỗi người cầm một cái khay xông ra ngoài.

Quả nhiên, chỉ cần người trong nhà không ra ngoài kiếm công điểm, toàn bộ đều sẽ cầm khay chạy về phía ao lớn.

Xung quanh ao lớn rất nhiều người, thời đợi này ăn miếng thức ăn mặn cũng không dễ dàng, bọn trẻ con rất tích cực.

Tạ Tiểu Quân nhìn trong đám người một vòng, chỉ về một nơi rồi nói: “Cô, anh Hổ tử đang ở bên kia, anh ấy rất biết bắt cá, chúng ta đi theo anh ấy!”

Lý Nhị Hổ là đứa trẻ nhà bên cạnh, đã 7 tuổi rồi, Tạ Tiểu Quân bình thường hay chạy theo sau nó đi chơi.

Tạ Bạch Lộ chạy theo Tạ Tiểu Quân qua đó, Tạ Tiểu Quân cởi giày tất dẫm lên bùn rồi đi về phía Lý Nhị Hổ, cũng không sợ lạnh.

Rất nhiều trẻ con đều chân trần ngâm trong bùn bắt cá, đứa nào cũng vui vẻ như đang ăn tết.

Tạ Bạch Lộ do dự một chút, vẫn là không dám cởi giày tất, chỉ dẫm ở rìa bên ngoài bắt đầu bắt cá.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau