Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Niên Đại Văn [Thập Niên 70]

Chương 21:

Trước Sau
Editor: TulaBachu1316

Sau đó liền đuổi Tạ Bạch Lộ ra khỏi hệ thống, Tạ Bạch Lộ sau khi thoát ra có chút cứng họng, hệ thống này không phải máy tính sao? Sao tính cách lại giống trẻ con như vậy?

Cô lại quay về phòng khách, cậu cả, cậu hai đã chuẩn bị về rồi.

Bọn họ một người sống trên huyện, một người sống trên thị trấn, chỉ có cậu 3 là xa nhất, phải ở lại nhà họ Tạ một đêm, sáng hôm sau mới lên huyện bắt xe khách.

“Ăn bữa tối đã rồi về.” PhạmVân Hà vẫn rất chào đón anh em của mình, liền níu giữ lại.

Phạm Bảo Lâm cười nói: “Không còn sớm nữa, chúng ta hôm nay tiện đường bắt xe đến, không đi xe đạp, đi bộ về cũng phải mất một tiếng đồng hồ, nếu giờ quay về cũng vừa kịp ăn tối.

PhạmVân Hà liền cùng Tạ Bạch Lộ tiễn hai người họ ra ngoài sân, nhìn bọn họ đi xa rồi mới đi vào.

“Em trai, em có lộc ăn, hôm nay thôn chúng ta tát ao lớn, mỗi nhà đều được phát cá, buổi tối sẽ hầm cá.” Phạm Vân Hà nói.



Túi sữa bột hôm nay là Phạm Bảo Mộc đem tới, Phạm Vân Hà biết em trai này đối xử rất tốt với Bạch Lộ, tâm trạng cũng vui vẻ, định ra tay làm một bữa tối thật ngon.

Phạm Bảo Mộc nói: “Vừa nãy Bạch Lộ đã cho chúng em nếm thử rồi, cá kho con bé làm quá ngon! Chị, sao chị lại biết nuôi con gái như vậy? Bạch Lộ nhà chúng ta lại nho nhã trắng trẻo, tài nghệ nấu nướng lại tốt như vậy!”

PhạmVân Hà lắp bắp kinh ngạc, lập tức chạy vào nhà bếp nhìn xem, trong nồi vẫn còn cá kho mà Tạ Bạch Lộ làm, tuy đã nguội rồi.

“Con gái ngoan, sao con lại nấu cơm chứ?” PhạmVân Hà kéo tay Tạ Bạch Lộ, giọng nói đang run rẩy, cũng biết là đang tức giận hay đang buồn, bà nói: “Là mẹ chăm sóc con không tốt sao? Hai năm nữa con phải gả đi rồi, mẹ cũng không chăm sóc con được bao lâu nữa, những công việc này, căn bản không cần con làm!”

Tạ Bạch Lộ thở dài trong lòng, cô là học sinh giỏi, lại không phải đầu bếp, nếu không phải hệ thống ép cô hoàn thành nhiệm vụ, cô cũng không muốn làm những chuyện này.

Đầu óc cô nhanh nhay, bỗng nhiên ôm chặt Phạm Vân Hà, dùng giọng nũng nịu nói: “Mẹ, mẹ thương con nhất, con cũng yêu mẹ nhất, nhưng, mẹ, mọi người không phải nói muốn để cậu 3 tìm cho con một mối tốt trên thành phố hay sao? Con nghĩ con lại không học cấp 3, lên thành phố mà ngay cả cơm cũng không biết nấu, chắc chắn sẽ bị người ta xem thường…”

“Ai dám xem thường con? Mẹ kêu anh con đến đánh chết hắn ta!” Phạm Vân Hà khí thế hừng hực, cả mặt như muốn liều mạng với con rể tương lại.

Lúc này, Phạm Bảo Mộc đứng ở cửa nhà bếp bỗng lên tiếng: “ Chị, Bạch Lộ nhà chúng ta nói không sai! Thực sự muốn gả lên thành phố, có chút tài nghệ nấu ăn vẫn là chuyện tốt! Chị và mấy cháu ở xa, nếu Bạch Lộ tự mình có chủ ý, có thể sắp xếp tốt gia đình, mọi người đều đỡ lo.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau