Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Tán Tỉnh Quân Gia Trong Niên Đại Văn

Chương 25:

Trước Sau
Hạ Thiệu Xuyên nhướng mày, đôi mắt sâu thẳm mang theo một tia nghi hoặc.

Anh vẫn không nhịn được hỏi: "Nhân sủi cảo có thịt và gừng?"

Ninh Hòa gật đầu: "Đúng vậy, cho hành, gừng và tóp mỡ."

"Mỡ?" Hạ Thiệu Xuyên sửng sốt.

Dường như không ngờ có người lại cho mỡ vào sủi cảo.

Nhưng phải nói rằng dùng mỡ để gói sủi cảo, hương vị thực sự rất tuyệt.

Ninh Hòa cười nói: "Không phải có câu nói hay sao? Muốn nhân thịt thơm, cho nhiều hành và gừng."

Hạ Thiệu Xuyên chưa từng nghe câu này, nhưng lời Ninh Hòa nói có lý.

Nồi sủi cảo này của Ninh Hòa ngon hơn nhiều so với những nồi sủi cảo anh từng làm trước đây.

Nhưng rốt cuộc là ai đã dạy cô làm như vậy?

"Là chị Triệu dạy em sao?" Hạ Thiệu Xuyên hỏi.



"Chị Triệu?" Ninh Hòa khó hiểu nhìn Hạ Thiệu Xuyên, dưới ánh mắt dò xét của anh, Ninh Hòa mới phản ứng lại, chị Triệu mà Hạ Thiệu Xuyên nhắc đến là Triệu Lan.

Ninh Hòa không muốn để Hạ Thiệu Xuyên nghi ngờ, dứt khoát gật đầu: "Đúng vậy, chị Triệu Lan rất tốt, hôm nay dạy em nêm nhân sủi cảo, nhào bột, cán vỏ sủi cảo, còn có gói sủi cảo."

Ninh Hòa sợ Hạ Thiệu Xuyên nghi ngờ, lại bổ sung thêm một câu: "Em thấy anh thường gói sủi cảo cho bảo bối ăn, sau đó hỏi bảo bối có thích ăn sủi cảo không, nó nói thích, em chưa từng nấu ăn, nên nghĩ đến việc đi hỏi chị Triệu Lan."

"Đúng không bảo bối?" Ninh Hòa nói xong, lại nhìn về phía Khiêm Lâm.

Khiêm Lâm nhìn nụ cười mà mẹ dành cho mình, cậu bé cũng gật đầu theo.

Giải thích như vậy cũng hợp lý, Hạ Thiệu Xuyên nhíu chặt mày cũng giãn ra đôi phần.

Ninh Hòa thấy anh đã xóa tan nghi ngờ, cô nhanh chóng ăn hết sủi cảo trong bát, đứng phắt dậy, nói với Hạ Thiệu Xuyên.

"Em ăn xong rồi, anh rửa bát giúp em nhé." Ninh Hòa mặt không đổi sắc.

Vốn dĩ là như vậy mà, một người nấu cơm, một người rửa bát.

Nam nữ kết hợp, làm việc không mệt, phân công hợp tác, mới có thể xây dựng gia đình hạnh phúc chứ!

Ninh Hòa vốn tưởng rằng, Hạ Thiệu Xuyên sẽ phản đối.



Dù sao thì qua những cuộc trò chuyện ngắn ngủi với Hạ Thiệu Xuyên, cô nhận ra, Hạ Thiệu Xuyên là một người đàn ông Trung Quốc truyền thống.

Cô nghĩ, anh  hẳn là một người đàn ông trọng nam khinh nữ.

Nhưng cô đã nghĩ sai.

Hạ Thiệu Xuyên không những không phản bác, mà còn vui vẻ chấp nhận.

"Ừ, em vào nhà nghỉ ngơi một lát, anh rửa bát xong sẽ đun nước cho em."

Ninh Hòa:???

Đun nước cho cô?

Chưa đợi Ninh Hòa hỏi, Hạ Thiệu Xuyên đã tự nói tiếp: "Em tắm trước, tắm xong tắm cho Khiêm Lâm."

Ninh Hòa bừng tỉnh, hóa ra đun nước là để cô tắm.

Điều này, điều này có phải là không ổn lắm không?

Ninh Hòa sống ở thời hiện đại, chưa từng có ai đun nước cho cô, dù sao thì thời hiện đại cũng không cần đun nước để tắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau