Xuyên Thành Phản Diện Làm Sao Để Sống Đây

Chương 211: Hậu ký

Trước Sau
Hậu ký

Khi gõ xong hai từ chương cuối, nội tâm thật sự cảm khái ngàn vạn lần, cảm tạ sự theo dõi một mạch của các tiểu thiên sứ, không rời không bỏ!

Tiểu thiên sứ cảm thấy chưa xem đủ đừng lo lắng!

Phiên ngoại trung dài toàn thành viên đã an bài lên rồi!

Tác giả lấy cái đầu của biên tập để đảm bảo, nhất định toàn bộ quá trình đều là ngọt! Tuyệt đối không ngược! Văn phong nhẹ nhàng!

Hồng Tụ tiểu tỷ tỷ và hai vị tướng quân mà mọi người luôn nhớ đến suốt, và còn những cái vẫn chưa viên mãn và có di hận đều nhất định sẽ có một kết cục tốt, khiến Án ca ca ăn thêm chút giấm nữa, ừm, an bài an bài! 1/10 sáng 9h bắt đầu đăng tải phiên ngoại mỗi ngày, Các tiểu thiên sứ nhất định phải quay về xem a!

Quy tắc cũ sẽ có một chương phiên ngoại phúc lợi, nghĩ qua nghĩ lại, hay là viết cứ viết mã chấn đi! [gạch đi]

(*Còn về mã chấn, mã là ngựa, chấn là chấn động, mình viết các bạn hiểu mà ha =)))) thú nhún ấy =))))

Nói lại, không biết mọi người đối với chí hướng này có suy nghĩ gì không?

Nói lại, bộ tiểu thuyết này kéo cũng một năm hơn rồi, bộ này cũng là bộ thứ tư mà tôi kéo, nếu phải bắt đầu tìm hiểu từ đầu, đề mô đầu tiên của bộ này đại khái là khoảng 6 năm trước, đột nhiên muốn viết một vị quân vương vong quốc ở trong tuyết trắng một mình đầu hàng.

Kỳ thực lúc tôi đào hố, nội tâm thấp thỏm vô cùng, ở lúc đầu tập tục trì hoãn của tôi mọi người đều biết, trên cả Hoàng Bạo, trong lúc lưu bản thảo, biên tập đã từng nói với tôi: Hy vọng bộ tiểu thuyết này của ngươi có thể khiến mọi người hiểu, thanh thủy mạn nhiệt cũng là có người thích a.



Ta chính là muốn a, ta có thể làm được sao?

Nhân vật dưới bút của tôi, có khiến cho mọi người vui vẻ không? Tình cảm giữa bọn họ, có thể làm mọi người cảm động không?

Ta không biết, ta chỉ có thể vắt hết tủy não, dùng hết toàn bộ sức lực viết tốt nó, việt văn thật sự giống như đang đi trên một con đường không ánh sáng, không đi đến cuối cùng bạn sẽ không biết là rộng mở sáng sủa hay là đụng chết góc tường.

Rồi sau đó nữa, tôi đã gặp đươc các bạn.

Đời này thật vinh hạnh, cảm động đến rơi nước mắt.

Hy vọng sau này chuyện tôi kể, các bạn cũng nguyện ý nghe.

Không nói nữa, nói thêm nữa thì lại càng thêm không muốn ngừng, vậy chúng ta gặp ở phiên ngoại nha!

-

XueTu: Mình sẽ dịch sớm khoảng mai là có hoặc có thể là ngày mốt, không thì vài ngày nữa, nói chung sẽ sớm =))))

Mà so với mã chấn mình cũng rất thích dã hợp nữa =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau