Xuyên Thành Vợ Trước Ác Độc Của Quyền Thần: Làm Giàu, Dạy Con
Chương 22: Làm Yếm 2
Tô Tuyết Y nhìn động tác của Thẩm Nguyệt Dao, gò má thoáng hiện lên chút hoảng hốt, lông mi nồng đậm nhẹ nhàng run rẩy.
Hắn nhớ rõ, nàng không hề biết may vá.
Trong lúc Thẩm Nguyệt Dao chuyên chú làm việc sẽ hoàn toàn đắm chìm ở bên trong, hoàn toàn không chú ý tới có người ở bên cạnh quan sát nàng.
Nàng làm yếm, nghĩ đến dáng vẻ hai đứa nhỏ mặc cái yếm này, trên gương mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào.
Có một loại cảm giác yên lặng và dịu dàng.
Đợi làm yếm xong, Thẩm Nguyệt Dao đi tới phòng phía đông.
Lúc này hai đứa nhỏ đã tắm rửa xong, đang giúp đỡ lẫn nhau lau khô cơ thể, đã mặc quần nhỏ vào xong, nhưng mà còn chưa mặc áo.
Lúc hai đứa nhỏ hai tuổi thì đã không mặc quần hở đũng rồi.
Thẩm Nguyệt Dao cầm hai cái yếm nói: “Mau xem, nương làm yếm cho các con, mỗi người một cái.”
Nói dứt lời, Thẩm Nguyệt Dao kéo Đại Bảo và Nhị Bảo qua, mặc yếm vào cho bọn họ.
Hai đứa nhỏ có chút ngượng ngùng, nhưng nhìn thấy yếm, vẫn nhịn không được lộ ra vẻ mặt yêu thích.
Ngày thường bọn họ không có quần áo mới để mặc, lúc có quần áo mới thì sẽ rất yêu thích và vui mừng.
“Rất đẹp!”
Thẩm Nguyệt Dao cảm thấy hai đứa nhỏ mặc yếm vào giống như em bé trong tranh tết vậy, thật sự quá đẹp.
Đặc biệt là gương mặt mũm mĩm, làm người ta nhịn không được muốn hôn một chút.
Nhưng mà sợ làm hai đứa nhỏ sợ nên Thẩm Nguyệt Dao nhịn xuống.
“Đại Bảo và Nhị Bảo, các con đi qua phong cha của các con trước được không, nương muốn tắm rửa.”
Trong nhà tổng cộng chỉ có ba gian phòng, hai cái phòng ngủ, một cái phòng bếp, phòng bếp quá nhỏ, để nhiều đồ vật, hoàn toàn không tiện tắm rửa.
Nàng lại không muốn ở phòng phía tây, tắm rửa ở trước mặt Tô Tuyết Y nên chỉ có thể tắm rửa ở phòng phía đông.
Trong sân cũng không có sương phòng, cho nên trong nhà quá đơn sơ.
Thật ra Thẩm Nguyệt Dao muốn xây dựng thêm mấy căn phòng, đáng tiếc xây nhà cũng cần tiền, cho dù xây dựng thêm mấy cái phòng cũng không dễ dàng như vậy.
Cho nên nếu muốn cải thiện điều kiện trong nhà, muốn ăn ngon ở tốt một chút đều cần tiền bạc.
Nàng chỉ có thể nghĩ cách kiếm tiền trước.
Đương nhiên Đại Bảo và Nhị Bảo cũng không muốn ở chung một phòng với nữ nhân này, cho dù nàng làm yếm cho bọn họ.
Bọn họ cũng không dám tin tưởng nàng.
Trước kia nàng cũng sẽ đột nhiên đối xử tốt với bọn họ, bọn họ cũng rất dễ dàng tin tưởng nàng, nhưng bước tiếp theo, nàng sẽ lợi dụng lòng tín nhiệm của bọn họ để đánh chửi bọn họ.
Số lần nhiều, cho dù là đứa trẻ cũng sẽ nổi lên lòng đề phòng.
Đại Bảo và Nhị Bảo không nói chuyện, đi về hướng phòng phía tây.
Thẩm Nguyệt Dao thì đổ nước trong thùng gỗ đi, một lần nữa pha nước tắm.
Nàng thích sạch sẽ, không rửa mặt thì hoàn toàn không thể ngủ được.
Thời đại này không có những vật dụng để tắm rửa gội đầu như thời đại khoa học kỹ thuật, cũng chỉ có tạo diệp, vẫn là đồ vật hái được ở trên núi.
Thẩm Nguyệt Dao không thể không thở dài: “Quá đơn sơ!”
……
Đại Bảo và Nhị Bảo ở trên giường đắp chung một cái chăn với cha.
Hai người thật cẩn thận đụng vào yếm, dáng vẻ rất yêu thích.
Nhị Bảo nhỏ giọng hỏi: “Đại ca, nữ nhân xấu xa kia có đánh chúng ta không?”
Đại Bảo im lặng một chút, cậu cũng không biết.
Đại Bảo nhìn về phía Tô Tuyết Y, nói: “Cha, chúng con có thể mặc không?”
Tô Tuyết Y nói: “Mặc đi.”
Tô Tuyết Y nhìn dáng vẻ của hai đứa nhỏ, trong lòng có một loại cảm giác nặng trĩu.
Hắn nhớ rõ, nàng không hề biết may vá.
Trong lúc Thẩm Nguyệt Dao chuyên chú làm việc sẽ hoàn toàn đắm chìm ở bên trong, hoàn toàn không chú ý tới có người ở bên cạnh quan sát nàng.
Nàng làm yếm, nghĩ đến dáng vẻ hai đứa nhỏ mặc cái yếm này, trên gương mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào.
Có một loại cảm giác yên lặng và dịu dàng.
Đợi làm yếm xong, Thẩm Nguyệt Dao đi tới phòng phía đông.
Lúc này hai đứa nhỏ đã tắm rửa xong, đang giúp đỡ lẫn nhau lau khô cơ thể, đã mặc quần nhỏ vào xong, nhưng mà còn chưa mặc áo.
Lúc hai đứa nhỏ hai tuổi thì đã không mặc quần hở đũng rồi.
Thẩm Nguyệt Dao cầm hai cái yếm nói: “Mau xem, nương làm yếm cho các con, mỗi người một cái.”
Nói dứt lời, Thẩm Nguyệt Dao kéo Đại Bảo và Nhị Bảo qua, mặc yếm vào cho bọn họ.
Hai đứa nhỏ có chút ngượng ngùng, nhưng nhìn thấy yếm, vẫn nhịn không được lộ ra vẻ mặt yêu thích.
Ngày thường bọn họ không có quần áo mới để mặc, lúc có quần áo mới thì sẽ rất yêu thích và vui mừng.
“Rất đẹp!”
Thẩm Nguyệt Dao cảm thấy hai đứa nhỏ mặc yếm vào giống như em bé trong tranh tết vậy, thật sự quá đẹp.
Đặc biệt là gương mặt mũm mĩm, làm người ta nhịn không được muốn hôn một chút.
Nhưng mà sợ làm hai đứa nhỏ sợ nên Thẩm Nguyệt Dao nhịn xuống.
“Đại Bảo và Nhị Bảo, các con đi qua phong cha của các con trước được không, nương muốn tắm rửa.”
Trong nhà tổng cộng chỉ có ba gian phòng, hai cái phòng ngủ, một cái phòng bếp, phòng bếp quá nhỏ, để nhiều đồ vật, hoàn toàn không tiện tắm rửa.
Nàng lại không muốn ở phòng phía tây, tắm rửa ở trước mặt Tô Tuyết Y nên chỉ có thể tắm rửa ở phòng phía đông.
Trong sân cũng không có sương phòng, cho nên trong nhà quá đơn sơ.
Thật ra Thẩm Nguyệt Dao muốn xây dựng thêm mấy căn phòng, đáng tiếc xây nhà cũng cần tiền, cho dù xây dựng thêm mấy cái phòng cũng không dễ dàng như vậy.
Cho nên nếu muốn cải thiện điều kiện trong nhà, muốn ăn ngon ở tốt một chút đều cần tiền bạc.
Nàng chỉ có thể nghĩ cách kiếm tiền trước.
Đương nhiên Đại Bảo và Nhị Bảo cũng không muốn ở chung một phòng với nữ nhân này, cho dù nàng làm yếm cho bọn họ.
Bọn họ cũng không dám tin tưởng nàng.
Trước kia nàng cũng sẽ đột nhiên đối xử tốt với bọn họ, bọn họ cũng rất dễ dàng tin tưởng nàng, nhưng bước tiếp theo, nàng sẽ lợi dụng lòng tín nhiệm của bọn họ để đánh chửi bọn họ.
Số lần nhiều, cho dù là đứa trẻ cũng sẽ nổi lên lòng đề phòng.
Đại Bảo và Nhị Bảo không nói chuyện, đi về hướng phòng phía tây.
Thẩm Nguyệt Dao thì đổ nước trong thùng gỗ đi, một lần nữa pha nước tắm.
Nàng thích sạch sẽ, không rửa mặt thì hoàn toàn không thể ngủ được.
Thời đại này không có những vật dụng để tắm rửa gội đầu như thời đại khoa học kỹ thuật, cũng chỉ có tạo diệp, vẫn là đồ vật hái được ở trên núi.
Thẩm Nguyệt Dao không thể không thở dài: “Quá đơn sơ!”
……
Đại Bảo và Nhị Bảo ở trên giường đắp chung một cái chăn với cha.
Hai người thật cẩn thận đụng vào yếm, dáng vẻ rất yêu thích.
Nhị Bảo nhỏ giọng hỏi: “Đại ca, nữ nhân xấu xa kia có đánh chúng ta không?”
Đại Bảo im lặng một chút, cậu cũng không biết.
Đại Bảo nhìn về phía Tô Tuyết Y, nói: “Cha, chúng con có thể mặc không?”
Tô Tuyết Y nói: “Mặc đi.”
Tô Tuyết Y nhìn dáng vẻ của hai đứa nhỏ, trong lòng có một loại cảm giác nặng trĩu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất