[Xuyên Thư] Đại Sư Trồng Rau Toàn Năng Thời Mạt Thế
Chương 28:
Cô tiện thể mua luôn bóng đèn, quạt, ống sưởi, những thứ để được trên xe thì để trên xe, những thứ không để được trên xe thì bảo chủ cửa hàng giao.
Thiết bị phát điện phải đến chiều mới giao được, cô vừa khéo có thể đi mua dung dịch dinh dưỡng.
Nếu trồng ngoài trời thì hoàn toàn không cần dùng dung dịch dinh dưỡng, bùn ao, cành cây khô lá mục đều là những thứ thay thế tốt, nhưng trồng trong nhà thì không thể dùng những thứ này được, dung dịch dinh dưỡng là lựa chọn tốt nhất.
Dung dịch dinh dưỡng không dễ mang theo, cô chỉ mua 20 thùng, chuẩn bị dùng trong thời gian gần, còn về lâu dài thì mua hóa chất đương nhiên tiện hơn, giá cũng rẻ hơn.
"Cô gái, mua nhiều thế làm gì?" Mặc dù đều là thuốc thông thường nhưng bỗng nhiên cần nhiều như vậy, ông chủ có chút thắc mắc.
"Định trồng ra để bán." Thẩm Tinh Lê vừa kiểm tra hàng vừa trả lời, có loại đóng túi có loại đóng chai, không thể thiếu thứ nào, sau này muốn mua đủ thì hơi phiền.
Cô mang dung dịch dinh dưỡng và thuốc về cửa hàng, trước tiên, cô pha loãng một thùng dung dịch dinh dưỡng để tưới rau bina, chất dinh dưỡng trong đất có hạn, không đủ để sinh trưởng.
Dựa vào tình hình hiện tại, dị năng không phải là vạn năng, tác dụng của nó trong quá trình sinh trưởng của thực vật giống như chất xúc tác hơn, hướng dẫn thực vật hấp thụ chất dinh dưỡng nhanh chóng, rút ngắn chu kỳ sinh trưởng. Nhưng chất dinh dưỡng mà thực vật cần vẫn phải cung cấp thêm, không thể tự nhiên xuất hiện.
Sau khi tưới hết tất cả các loại cây, lại gọi đồ ăn ngoài, lúc này, cô mới rảnh tay xem gói hạt giống đã mở ra vào buổi sáng.
Hầu hết các hạt giống đã nảy mầm, chỉ là không to bằng những hạt đã nảy mầm một chút nhưng cô không vội, theo tốc độ này, đến tối chờ mẻ rau bina này nhổ lên cũng vừa kịp để trồng.
Cô vừa chia hạt giống ra đĩa thì đồ ăn ngoài được giao đến. Cô gọi món nướng mà mình thích nhất, kèm theo đồ uống đá, sự mệt mỏi của nửa ngày nay lập tức biến mất hơn một nửa.
Thẩm Tinh Lê ngáp một cái, cô định nghỉ ngơi một lát, dù sao đến chiều cô còn phải lái xe, không nghỉ ngơi cho tốt thì quá nguy hiểm.
Trên tầng hai có giường nhưng cô thấy tầng một mát hơn, lại rất thoải mái, dứt khoát bê ghế nằm ra giữa kệ hàng, nằm trên ghế nằm chợp mắt một lát.
Vì cô có thói quen ngủ trưa nên cô thường ngủ khoảng nửa tiếng là tự nhiên tỉnh, mà đồng hồ báo thức lại không thoải mái nên cô cũng không định cài chuông báo thức.
Thiết bị phát điện phải đến chiều mới giao được, cô vừa khéo có thể đi mua dung dịch dinh dưỡng.
Nếu trồng ngoài trời thì hoàn toàn không cần dùng dung dịch dinh dưỡng, bùn ao, cành cây khô lá mục đều là những thứ thay thế tốt, nhưng trồng trong nhà thì không thể dùng những thứ này được, dung dịch dinh dưỡng là lựa chọn tốt nhất.
Dung dịch dinh dưỡng không dễ mang theo, cô chỉ mua 20 thùng, chuẩn bị dùng trong thời gian gần, còn về lâu dài thì mua hóa chất đương nhiên tiện hơn, giá cũng rẻ hơn.
"Cô gái, mua nhiều thế làm gì?" Mặc dù đều là thuốc thông thường nhưng bỗng nhiên cần nhiều như vậy, ông chủ có chút thắc mắc.
"Định trồng ra để bán." Thẩm Tinh Lê vừa kiểm tra hàng vừa trả lời, có loại đóng túi có loại đóng chai, không thể thiếu thứ nào, sau này muốn mua đủ thì hơi phiền.
Cô mang dung dịch dinh dưỡng và thuốc về cửa hàng, trước tiên, cô pha loãng một thùng dung dịch dinh dưỡng để tưới rau bina, chất dinh dưỡng trong đất có hạn, không đủ để sinh trưởng.
Dựa vào tình hình hiện tại, dị năng không phải là vạn năng, tác dụng của nó trong quá trình sinh trưởng của thực vật giống như chất xúc tác hơn, hướng dẫn thực vật hấp thụ chất dinh dưỡng nhanh chóng, rút ngắn chu kỳ sinh trưởng. Nhưng chất dinh dưỡng mà thực vật cần vẫn phải cung cấp thêm, không thể tự nhiên xuất hiện.
Sau khi tưới hết tất cả các loại cây, lại gọi đồ ăn ngoài, lúc này, cô mới rảnh tay xem gói hạt giống đã mở ra vào buổi sáng.
Hầu hết các hạt giống đã nảy mầm, chỉ là không to bằng những hạt đã nảy mầm một chút nhưng cô không vội, theo tốc độ này, đến tối chờ mẻ rau bina này nhổ lên cũng vừa kịp để trồng.
Cô vừa chia hạt giống ra đĩa thì đồ ăn ngoài được giao đến. Cô gọi món nướng mà mình thích nhất, kèm theo đồ uống đá, sự mệt mỏi của nửa ngày nay lập tức biến mất hơn một nửa.
Thẩm Tinh Lê ngáp một cái, cô định nghỉ ngơi một lát, dù sao đến chiều cô còn phải lái xe, không nghỉ ngơi cho tốt thì quá nguy hiểm.
Trên tầng hai có giường nhưng cô thấy tầng một mát hơn, lại rất thoải mái, dứt khoát bê ghế nằm ra giữa kệ hàng, nằm trên ghế nằm chợp mắt một lát.
Vì cô có thói quen ngủ trưa nên cô thường ngủ khoảng nửa tiếng là tự nhiên tỉnh, mà đồng hồ báo thức lại không thoải mái nên cô cũng không định cài chuông báo thức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất