Xuyên Thư Rồi Ta Cùng Phản Diện Đàm Luyến Ái [Mộng]

Chương 12:

Trước Sau
Những thứ mà ngôi làng kia bị ám được người trong Nguyệt Ngọc Đại Lục gọi là "âm".

Những thứ này vô cùng khó hình thành, nhưng lại khá dễ đối phó, bởi vậy nó được liệt vào những thứ "cấp thấp " rác rưởi.

Mà thứ được công nhận là kẻ thù chung của toàn Đại Lục là huyễn thú và dã thú, phân biệt hai loại này vô cùng đơn giản, huyễn thú có thể hấp thu huyền khí , dã thú thì không, vậy nên huyễn thú cũng nguy hiểm hơn dã thú gấp trăm lần .

Bất quá, những huyễn thú nguy hiểm thường ẩn nấp trong rừng sâu hoặc những địa hình đặc thù, chỉ khi có thứ khiến chúng nó để tâm xuất hiện, tụi nó mới lười biếng mà nhấc đôi chân cao quý ra khỏi cái ổ xinh đẹp của mình, đương nhiên cũng không thể ngoại trừ trường hợp có những cá thể đặc biệt hiếu chiến hung ác, chạy ra ngoài gây loạn.

Trở lại với Cơ Y Lệnh, Lâm Vong và Linh Ly, bây giờ bọn họ đang ở một thành trì có cái tên phi thường mỹ lệ ~ Mỹ Lệ thành.

Thành trì này nguyên bản tên Thanh Liên thành, sau đó thành chủ tiền nhiệm đi đời nhà ma, nữ nhi duy nhất của thành chủ kế thừa tước vị của cha, tên của nàng ấy là Mỹ Lệ, vì vậy thành trì cũng tự nhiên mà bị thành chủ tân nhiệm đổi thành, Mỹ Lệ thành.

Mà Cơ gia nơi Cơ Y Lệnh phải về lại ở khá xa Mỹ Lệ thành, nói khá xa đương nhiên là khá xa,nếu đi bộ thì cần đi khoảng 10 ngày nửa tháng, đi xe ngựa sẽ nhanh hơn đôi chút , chỉ là....

Cơ Y Lệnh không có tiền, Linh Ly thì không cần phải nói, nó còn không phải là người thì lấy đâu ra vàng ra bạc?

Cho nên , cả hai chỉ có thể.... ừm, ăn bám Lâm Vong.

\-Lâm đại ca, chúng ta ở nơi này đi.

Linh Ly vẻ mặt mong chờ nói, biết làm sao được a ~ nàng không có tiền mà.

Lâm Vong cũng không nói nhiều, chỉ khẽ gật đầu một cái.

Lâm Vong khi không phóng khí lạnh thì giống như một người trong suốt, rất im lặng.



\-Lão bản, cho chúng ta 3 phòng thượng hạng.

Linh Ly vui vẻ giơ ba ngón tay, nhưng lại nhận được cái lắc đầu của lão bản già, vẻ mặt lão bản có chút soi mói, kiểu "không có tiền mà thích khoe khoang à" .

\-Khách quan thứ lỗi, gần đây người đến Mỹ Lệ thành rất nhiều , phòng thượng hạng cũng bị trọ hết, chúng ta chỉ còn hai phòng bình thường thôi.

\-Hai... hai phòng sao?

Linh Ly không hiểu sao cảm thấy tình huống này rất chi là quen thuộc, à nhớ rồi, đây chẳng phải là tình tiết nhân vật chính đi thuê phòng, thường chỉ còn lại một phòng, sau đó nam nữ chính sẽ "miễn cưỡng " ở cùng một phòng sao?!

Mà nói đến nhân vật chính... chẳng lẽ ta chính là nhân vật chính?! (Bổ não quá nhiều!)

Haha.... Chờ đã, nói đến nhân vật chính.... Chủ nhân của ta chẳng phải lại càng giống nhân vật chính sao? Nữ chính vô tình xuyên vào tiểu thuyết, nhặt được nam chính bị thương lại mất trí nhớ, sau đó hai người lâu ngày sinh tình, bọn họ sẽ có một cuộc sống hạnh phúc hoàn hảo, tiếp nữa nam chính gặp nạn, nhớ lại ký ức trước kia, nhưng lại quên mất ký ức bên nữ chính, sau đó chính là một màn ngược tâm ngược thân cẩu huyết.

Linh Ly rùng mình, không hiểu sao lại tự dưng cảm thấy kịch bản này rất chi là.... kinh khủng, với cả, chủ nhân là nam nhân mà!

Linh Ly lắc đầu, đẩy đi những hình ảnh không thiết thực trong đâu, lão bản đối diện lại nghĩ Linh Ly không đồng ý với ý kiến này, muốn mở miệng thì từ ngoài cửa lại bước vào thêm một nhóm người.

Người đi đầu là một nam tử bạch y, bạch y thêu những họa tiết bằng chỉ vàng, vừa nhìn liền biết là kẻ có tiền, lão bản thấy tiền liền sáng mắt, mặc kệ Linh Ly mà niềm nở chào đón mấy kẻ kia.

\-Lão bản, chúng ta muốn 5 gian phòng thượng hạng.

\-Vâng, vâng, có ngay có ngay. Khách quan có muốn mang chút đồ ăn lên?



Lão bản ban nãy rõ ràng nói không có phòng thượng hạng nữa, hiện giờ lại... Linh Ly bên cạnh giật giật khóe miệng.

Lão bản, ngươi khinh thường chúng ta nghèo đúng không?!!!

Sự thật đã bài ra rành rành trước mắt, Linh Ly nhìn lão bản lại nhìn Lâm Vong, sau đó chuyển qua Cơ Y Lệnh.

Lâm Vong cũng không để ý, bước ra khỏi khách điếm, Linh Ly và Cơ Y Lệnh không có tiền, cả hai chỉ có thể cùng Lâm Vong bước ra ngoài.

Khách điếm rất nhiều nên ồn ào, mọi người cũng không quá chú ý đến động tĩnh bên này.

Nói đến có vẻ trùng hợp, lần này khách đến Mỹ Lệ thành nhiều như vậy là do thành chủ muốn tuyển phu, đương nhiên tuyển này là tỷ võ chiêu thân, ai đánh bại Mỹ Lệ thành chủ thì sẽ trở thành trượng phu của nàng ấy.

Mọi người đến đây không phải để tham gia cuộc tuyển phu của Mỹ Lệ thành chủ thì chính là đến để xem cuộc vui này.

Nói đến thì Nguyệt Ngọc Đại Lục vô cùng rộng lớn, ngoài tứ đại gia tộc lớn nhất Nguyệt Ngọc Đại Lục, còn có 4 thế lực thuộc "nửa" Nguyệt Ngọc Đại Lục, chính là Không Thiên Nguyệt, Cung Hải Loan, Mộc Vân Lâm, Thánh Thần Địa.

Không Nguyệt Thiên chính là một vùng đất lơ lửng trên bầu trời phía đông.

Cung Hải Loan là thủy cung trong lòng biển ở phía nam.

Mộc Vân Lâm chính là một hòn đảo rộng bằng nửa Nguyệt Ngọc Đại Lục ở phía bắc.

Thánh Thần Địa có Hắc tộc thần bí, nằm ở phía tây.

4 chỗ này vừa thần bí vừa nguy hiểm đối với tất cả mọi người trên Nguyệt Ngọc Đại Lục.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau