Xuyên Thư Rồi Ta Cùng Phản Diện Đàm Luyến Ái [Mộng]
Chương 18:
Buổi sáng cũng không học quá nhiều, chủ yếu là một ít kiến thức cơ bản và gia quy Cơ gia, vì vậy Cơ Y Lệnh mới biết thêm một điều, đệ tử đã vào Cơ gia, bất luận là lúc trước ngươi họ gì, một khi xác định các ngươi là đệ tử Cơ gia, các ngươi bắt buộc phải mang họ Cơ.
"Thảo nào trong truyện các nhân vật của tứ đại gia tộc chỉ gọi tên không gọi họ, lúc đầu tưởng là thân thiết nên gọi là như vậy chứ"
Bây giờ họ còn chưa chính thức được coi là đệ tử Cơ gia, chỉ được coi là đệ tử ngoại môn.
Vừa bước đi Cơ Y Lệnh vừa nghĩ lại cốt truyện, nhưng mà càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, cốt truyện không phải nam nữ chính ân ân ái ái thì chính là ngược thân ngược tâm, những tình tiết khác.... Mơ hồ đến không nhớ rõ!
"A! Nếu biết trước sẽ xuyên vào cuốn sách loạn xạ này, y thề! Y nhất định sẽ ngiêm túc đọc nó, học thuộc nó, nghiên cứu nó triệt để aaaaaa"
Lâm Vong nhận ra Cơ Y Lệnh khác thường, ôn nhu hỏi
\-Làm sao vậy?
\(Linh Lan Hoa : ! Chờ đã! Ôn nhu?! Lâm Vong!!!! Ngươi quên ký ức cũng thôi đi!!!! Quên cả thiết lập là sao!!!! OOC đó!! OOC biết không?!!!!!
Lâm Vong : Ồ, vậy ngươi nói nếu theo thiết lập cũ thì khả năng ta ôm vợ về nhà là bao nhiêu phần trăm?!
Linh Lan Hoa : Khoảng 15% đi...
Lâm Vong : Vậy nên ta đổi thiết lập đó, với cả, thiết lập của ngươi đáng giá mấy xu mà la lên om sòm vậy? \*chế giễu \*
Linh Lan Hoa :....\*ta lười nói, ta bất lực, không quản các ngươi nữa... ta đi tìm đồ ăn an ủi chính mình đây, bye bye...\*
Truyện kể rằng, trong chương này, Linh Lan Hoa không xuất hiện nữa.... \)
Cơ Y Lệnh cũng bị giọng điệu ôn nhu của Lâm Vong làm cho kinh ngạc. Phải biết rằng Lâm Vong rất ít nói chuyện \+ thêm khí thế lạnh lẽo như băng, làm Cơ Y Lệnh không nghĩ người này còn một mặt ôn nhu như vậy.
Cơ Y Lệnh đặt tay lên trán Lâm Vong.
\-Không nóng mà... vậy không bị bệnh, nhưng không bị bệnh tại sao lại ôn nhu như vậy a?
Lâm Vong nghe mà chỉ biết thở dài.
\-Haizzz, ta không bệnh, chỉ là biết một điều thôi.
\-Biết? Biết gì vậy?
Trong đôi mắt phượng tràn đầy kinh ngạc, khóe mắt khẽ nâng lên, câu tâm nhiếp phách. Rõ ràng là một gương mặt không đặc biệt, cố tình đôi mắt phượng lại....
Người tình trong mắt hóa Tây Thi, lời này không phải giả a.
\-Haha, không có gì.
Lâm Vong thấp giọng cười, tiện thể xoa mái tóc mượt mà của Cơ Y Lệnh, sau đó chắp tay đi trước.
"Biết... đệ là một người quan trọng với ta... "
\-Khụ khụ...
\-Khụ khụ...
Hai tiếng ho khan cùng lúc vang lên.
Thiếu Khiêm và Liêu Vũ liếc nhau, đồng dạng nhìn thấy ẩn ý của đối phương, hai người bước lên, vỗ vỗ vai Cơ Y Lệnh, sau đó bước đi.
Cơ Y Lệnh ngơ ngác nhìn cả ba đã đi xa mà vẫn không hiểu gì.
Cơ Y Lệnh không ngốc , IQ và EQ đều hơi bị cao , nhưng mà.... y không cho rằng một người mới gặp được chưa đến nửa tháng lại đem lòng thích mình, nếu là người kia là nữ có thể y sẽ nghĩ về phương diện này, nếu là y còn chưa sửa đổi gương mặt ban đầu của Cơ Y Lệnh, y còn có thể nghĩ về phương diện này, nếu là y không có ký ức của Cơ Y Lệnh, y còn có thể đoán rằng trước đó Lâm Vong và Cơ Y Lệnh chân chính đã có tình cảm trước....
Cố tình, tất cả chỉ là **nếu là**...
Cơ Y Lệnh ngước nhìn Mặt Trời.
\-Mặt Trời không mọc từ hướng tây mà? Tại sao hôm nay tất cả mọi người đều kỳ lạ?
Mà đến tối Cơ Y Lệnh biết được thêm một sự việc kỳ lạ nữa...
Cơ Y Lệnh chết đứng nhìn người trước mặt, dùng giọng nói thập phần cẩn thận thập phần rõ rằng hỏi.
\-Huynh nói... huynh tên gì a?
\-Ta tên là Sở Thần. Có gì lạ sao?
Người đó nhíu mày không hiểu.
\-Không... không có gì...
Cơ Y Lệnh co rút khóe miệng, cố gắng bình ổn trái tim đang loạn xạ của mình, trong lòng có gần ngàn con thảo nê mã chạy như điên.
"Sở Thần! Sở Thần!!! Đây chẳng phải là tên nam chính trong câu chuyện này à?! Aaaaaaa!!!!!! Tại sao nam chính lại ở đây chứ?!!!! Không phải là nên bị quản sự vứt một xó, sau đó bị nữ chính nhìn thấy à?!!! Tại sao lại xuất hiện ở đây?!!!!
Tiểu thuyết luôn có một định luật bất thành văn là, cho dù tên nhân vật chính có phổ thông đến đâu, bình thường đến đâu, thì cả câu chuyện sẽ không có ai trùng tên với nhân vật chính! Cho nên... ai mà dám lấy cái tên giống của nam chính chứ! Người này là nam chính! Không cần nghi ngờ !
\-Không khỏe sao?
Lâm Vong đỡ được Cơ Y Lệnh lung lay sắp ngã, lo lắng nhìn gương mặt trắng bệch của Cơ Y Lệnh. Cơ Y Lệnh không rảnh tâm để ý đến lời nói của Lâm Vong, đến giờ y vẫn không bình tĩnh nổi , tại sao nam chính lại ở đây?!!!.
"Chờ đã! Bây giờ cốt truyện đã chạy được một nửa, đáng lẽ nam chính và nữ chính đã đến với nhau, không khéo bây giờ họ đang ân ái hai là chơi trò ngược luyến chứ?!
Cơ Y Lệnh mở to mắt, giống như lấy hết dũng khí hỏi Thiếu Khiêm.
\-Thiếu sư huynh.... Trong Cơ gia có phải còn có một đệ tử tên là... Sở Thần không?
Thiếu Khiêm bây giờ mới giật mình hồi hồn, trả lời.
\-Đúng là Cơ gia có một đệ tử tên Sở Thần... trùng tên với, với vị sư đệ này.
Cơ Y Lệnh nghe vậy thở phào nhẹ nhõm một hơi, may quá không phải nam chính.
"Nhưng mà chờ đã! Y bất an lo lắng cái gì?! Y lại không thích nữ, tự nhiên sẽ không đi giành nữ chính với nam chính, không giành nữ chính \= không bị phản diện giết chết, vậy y lo lắng cái gì a?!!! "
\*\*\*
Linh Lan Hoa : Ngọt trước ngược sau, hiện tại chưa đến lúc ăn thủy tinh đâu , ăn đường trước ~
"Thảo nào trong truyện các nhân vật của tứ đại gia tộc chỉ gọi tên không gọi họ, lúc đầu tưởng là thân thiết nên gọi là như vậy chứ"
Bây giờ họ còn chưa chính thức được coi là đệ tử Cơ gia, chỉ được coi là đệ tử ngoại môn.
Vừa bước đi Cơ Y Lệnh vừa nghĩ lại cốt truyện, nhưng mà càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, cốt truyện không phải nam nữ chính ân ân ái ái thì chính là ngược thân ngược tâm, những tình tiết khác.... Mơ hồ đến không nhớ rõ!
"A! Nếu biết trước sẽ xuyên vào cuốn sách loạn xạ này, y thề! Y nhất định sẽ ngiêm túc đọc nó, học thuộc nó, nghiên cứu nó triệt để aaaaaa"
Lâm Vong nhận ra Cơ Y Lệnh khác thường, ôn nhu hỏi
\-Làm sao vậy?
\(Linh Lan Hoa : ! Chờ đã! Ôn nhu?! Lâm Vong!!!! Ngươi quên ký ức cũng thôi đi!!!! Quên cả thiết lập là sao!!!! OOC đó!! OOC biết không?!!!!!
Lâm Vong : Ồ, vậy ngươi nói nếu theo thiết lập cũ thì khả năng ta ôm vợ về nhà là bao nhiêu phần trăm?!
Linh Lan Hoa : Khoảng 15% đi...
Lâm Vong : Vậy nên ta đổi thiết lập đó, với cả, thiết lập của ngươi đáng giá mấy xu mà la lên om sòm vậy? \*chế giễu \*
Linh Lan Hoa :....\*ta lười nói, ta bất lực, không quản các ngươi nữa... ta đi tìm đồ ăn an ủi chính mình đây, bye bye...\*
Truyện kể rằng, trong chương này, Linh Lan Hoa không xuất hiện nữa.... \)
Cơ Y Lệnh cũng bị giọng điệu ôn nhu của Lâm Vong làm cho kinh ngạc. Phải biết rằng Lâm Vong rất ít nói chuyện \+ thêm khí thế lạnh lẽo như băng, làm Cơ Y Lệnh không nghĩ người này còn một mặt ôn nhu như vậy.
Cơ Y Lệnh đặt tay lên trán Lâm Vong.
\-Không nóng mà... vậy không bị bệnh, nhưng không bị bệnh tại sao lại ôn nhu như vậy a?
Lâm Vong nghe mà chỉ biết thở dài.
\-Haizzz, ta không bệnh, chỉ là biết một điều thôi.
\-Biết? Biết gì vậy?
Trong đôi mắt phượng tràn đầy kinh ngạc, khóe mắt khẽ nâng lên, câu tâm nhiếp phách. Rõ ràng là một gương mặt không đặc biệt, cố tình đôi mắt phượng lại....
Người tình trong mắt hóa Tây Thi, lời này không phải giả a.
\-Haha, không có gì.
Lâm Vong thấp giọng cười, tiện thể xoa mái tóc mượt mà của Cơ Y Lệnh, sau đó chắp tay đi trước.
"Biết... đệ là một người quan trọng với ta... "
\-Khụ khụ...
\-Khụ khụ...
Hai tiếng ho khan cùng lúc vang lên.
Thiếu Khiêm và Liêu Vũ liếc nhau, đồng dạng nhìn thấy ẩn ý của đối phương, hai người bước lên, vỗ vỗ vai Cơ Y Lệnh, sau đó bước đi.
Cơ Y Lệnh ngơ ngác nhìn cả ba đã đi xa mà vẫn không hiểu gì.
Cơ Y Lệnh không ngốc , IQ và EQ đều hơi bị cao , nhưng mà.... y không cho rằng một người mới gặp được chưa đến nửa tháng lại đem lòng thích mình, nếu là người kia là nữ có thể y sẽ nghĩ về phương diện này, nếu là y còn chưa sửa đổi gương mặt ban đầu của Cơ Y Lệnh, y còn có thể nghĩ về phương diện này, nếu là y không có ký ức của Cơ Y Lệnh, y còn có thể đoán rằng trước đó Lâm Vong và Cơ Y Lệnh chân chính đã có tình cảm trước....
Cố tình, tất cả chỉ là **nếu là**...
Cơ Y Lệnh ngước nhìn Mặt Trời.
\-Mặt Trời không mọc từ hướng tây mà? Tại sao hôm nay tất cả mọi người đều kỳ lạ?
Mà đến tối Cơ Y Lệnh biết được thêm một sự việc kỳ lạ nữa...
Cơ Y Lệnh chết đứng nhìn người trước mặt, dùng giọng nói thập phần cẩn thận thập phần rõ rằng hỏi.
\-Huynh nói... huynh tên gì a?
\-Ta tên là Sở Thần. Có gì lạ sao?
Người đó nhíu mày không hiểu.
\-Không... không có gì...
Cơ Y Lệnh co rút khóe miệng, cố gắng bình ổn trái tim đang loạn xạ của mình, trong lòng có gần ngàn con thảo nê mã chạy như điên.
"Sở Thần! Sở Thần!!! Đây chẳng phải là tên nam chính trong câu chuyện này à?! Aaaaaaa!!!!!! Tại sao nam chính lại ở đây chứ?!!!! Không phải là nên bị quản sự vứt một xó, sau đó bị nữ chính nhìn thấy à?!!! Tại sao lại xuất hiện ở đây?!!!!
Tiểu thuyết luôn có một định luật bất thành văn là, cho dù tên nhân vật chính có phổ thông đến đâu, bình thường đến đâu, thì cả câu chuyện sẽ không có ai trùng tên với nhân vật chính! Cho nên... ai mà dám lấy cái tên giống của nam chính chứ! Người này là nam chính! Không cần nghi ngờ !
\-Không khỏe sao?
Lâm Vong đỡ được Cơ Y Lệnh lung lay sắp ngã, lo lắng nhìn gương mặt trắng bệch của Cơ Y Lệnh. Cơ Y Lệnh không rảnh tâm để ý đến lời nói của Lâm Vong, đến giờ y vẫn không bình tĩnh nổi , tại sao nam chính lại ở đây?!!!.
"Chờ đã! Bây giờ cốt truyện đã chạy được một nửa, đáng lẽ nam chính và nữ chính đã đến với nhau, không khéo bây giờ họ đang ân ái hai là chơi trò ngược luyến chứ?!
Cơ Y Lệnh mở to mắt, giống như lấy hết dũng khí hỏi Thiếu Khiêm.
\-Thiếu sư huynh.... Trong Cơ gia có phải còn có một đệ tử tên là... Sở Thần không?
Thiếu Khiêm bây giờ mới giật mình hồi hồn, trả lời.
\-Đúng là Cơ gia có một đệ tử tên Sở Thần... trùng tên với, với vị sư đệ này.
Cơ Y Lệnh nghe vậy thở phào nhẹ nhõm một hơi, may quá không phải nam chính.
"Nhưng mà chờ đã! Y bất an lo lắng cái gì?! Y lại không thích nữ, tự nhiên sẽ không đi giành nữ chính với nam chính, không giành nữ chính \= không bị phản diện giết chết, vậy y lo lắng cái gì a?!!! "
\*\*\*
Linh Lan Hoa : Ngọt trước ngược sau, hiện tại chưa đến lúc ăn thủy tinh đâu , ăn đường trước ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất