Xuyên Thư Rồi Ta Cùng Phản Diện Đàm Luyến Ái [Mộng]

Chương 66:

Trước Sau
Cuối cùng Linh Ly ngay cả bóng Sở Liêu Vũ còn chưa thấy đã bị thủ vệ đuổi ra khỏi cửa.

Linh Ly :....Ta thật khổ mà!!!!!!!

Linh Ly tựa như chịu đả kích lớn, ôm ngực lùi về phía sau,lại vô tình đụng vào thỏi vàng trong ngực, mắt nàng sáng lên.

Có cách rồi !

Vì vậy Linh Ly đi tìm một người của Không Nguyệt Thiên nhờ giúp đỡ.

(Dùng thỏi vàng đó làm thù lao)

Người được nhờ là một nam tử có tính cách cổ quái âm trầm lạng lẽo,Linh Ly dắt nam tử ngồi xổm trong bụi cỏ, ánh mắt dán chặt vào cửa Sở phủ.

Người được Linh Ly nhờ vả là một người không thích nói chuyện, vậy nên cho dù người đó đang bất mãn thì hắn cũng không nói lời gì.

Ngồi xổm chờ cả buổi, cuối cùng cũng thấy trong phủ có người ra,nhưng ông trời thật thích trêu người , bởi vì người đi ra không phải Sở Liêu Vũ mà Linh Ly chờ mong mà là một hạ nhân định đi mua đồ.

Trán Linh Ly chảy hắc tuyến.

Nhưng không đợi Linh Ly mắng chửi,trong phủ lại bước ra thêm một người, là Sở Liêu Vũ.

Sở Liêu Vũ giống như có chút vui sướng , bước đi vội vàng,mặt mày tỏa sáng.

Linh Ly kéo nam tử kia đuổi theo, thấy Sở Liêu Vũ dừng trước một cửa tiệm bán ngọc bội thì Linh Ly phất tay với nam tử, sau đó thất tha thất thểu chạy về phía Sở Liêu Vũ, mục đích? Để cầu cứu.

Đằng sau là nam tử kia hung ác giơ đao lớn, ánh mắt âm u chết người.

\-Cứu,cứu mạng!

Linh Ly vừa chạy vừa hô,nhưng kỹ năng diễn xuất của nàng không tốt lắm, nửa đường vấp phải cục đá, ngã sấp mặt.

Linh Ly muốn chửi thề.

Người phía sau cầm đại đao hung ác đuổi theo, mọi người xung quanh ít nhiều cũng hoảng loạn nên chạy mất dạng.

May là Sở Liêu Vũ không giống những người kia, hắn không bỏ chạy mà còn quay lại giúp Linh Ly, người được nhờ giúp đỡ kia tiếp tục diễn theo kịch bản, nói vài lời hung ác sau đó chém vài đao,nhưng Sở Liêu Vũ ra tay nhanh hơn, lấy Nguyệt Hồn đập hắn, rơi vào thế hạ phong nên người kia bỏ chạy.

Linh Ly lúc này mới đứng dậy được, nàng u oán xoa xoa gương mặt bị đập đến đau nhức.

\-Đa tạ vị công tử này đã cứu mạng.

Linh Ly cúi đầu hành lễ.



\- Một cái nhấc tay mà thôi, cô nương không cần để tâm.

\- Đối với công tử chỉ là một cái nhấc tay, đối với tiểu nữ lại là một mạng người.

\- Cô nương nếu đã không sao tại hạ xin đi trước.

Sở Liêu Vũ bước vào tiệm ngọc, gọi lão bản trốn dưới gầm bàn ra.

Lão bản khi chui ra vẫn chưa hết sợ,run lẩy bẩy đứng ở một bên.

\- Lão bản, ngọc này bao nhiêu tiền?

\- 2, 2 ngàn lượng.

Lão bản giơ hai ngón tay.

\- Thành giao.

Sở Liêu Vũ phóng khoáng lấy ra một sấp ngân phiếu, cầm ngọc vui vẻ bước đi.

Linh Ly chậm chạp theo sau.

\- Cô nương đây là muốn đi theo tại hạ bao lâu?

Sở Liêu Vũ quay người lại, hơi nhíu mày hỏi Linh Ly.

\-Ta muốn báo ơn...

Linh Ly đáng thương nói.

\- Chỉ là tiện tay, cô nương không cần để bụng.

\-Haizzz,công tử mua ngọc là để tặng ái nhân sao?

Linh Ly giống như "vô tình tò mò " hỏi.

Sở Liêu Vũ siết chặt ngọc bội trong tay,nhưng không trả lời.

\- Có vẻ... người kia còn chưa biết công tử có tình cảm với hắn nha.

Linh Ly nhìn họa tiết hoa Bạch Âm trên ngọc,ý vị thâm trường nói.



\- Tại sao cô nương lại nói như vậy?

\- Bởi vì hoa chưa nở.

Bạch Âm là loại hoa tượng trưng cho tình ái của Nguyệt Ngọc Đại Lục , nhưng ít ai biết rằng, hoa Bạch Âm chưa nở còn mang một tầng ý nghĩa thú vị.... yêu thầm.

Truyền thuyết nói rằng, người xưa thường dùng nụ Bạch Âm để tỏ lòng... nhưng đời sau đã không còn mấy ai để tâm đến thứ này, bọn họ cũng chỉ thường hái hoa Bạch Âm đã hoàn toàn nở rộ đưa cho ái nhân,bởi vì lúc đó hoa Bạch Âm mới là tuyệt đẹp nhất, giống như ái tình... chỉ khi hoàn toàn nở rộ mới là kinh diễm nhất.

\- Cô nương học thức uyên bác.

Sở Liêu Vũ chỉ nói một câu rồi xoay người rời đi.

Linh Ly :.... chỉ như vậy thôi à? Thế màn kịch lấy thân báo đáp xong ân ái cho Sở Trạch Hưng xem nàng phải diễn như thế nào?!

\- Haizzz, làm sao mới có thể giúp Liêu Vũ đây....

Linh Ly nhỏ giọng lầm bầm, hay là... thử cho bọn họ gạo nấu thành cơm?

Linh Ly đập tay trái lên tay phải, ánh mắt sáng rực lên.

(Linh Lan Hoa :....Linh Ly, ngươi thật đen tối.

Linh Ly : Ha ha,nói dối như vậy ngươi không sợ mũi dài ra à.

Linh Lan Hoa :....

Trộm sờ mũi,may quá...không dài ra.)

Linh Ly có xuân dược.... chủ yếu là nàng tiện tay dùng linh hồn lực ngưng tụ dược liệu mà thành, thành phẩm cũng không phân cao thấp với đan thuật sư cao cấp .

Hơn nữa bây giờ nàng là linh hồn thể,muốn vô thanh vô tức chạy vào Sở gia thì cũng không ai phát hiện a!

Vì đã tìm được cách giải quyết vấn đề, Linh Ly vui vẻ rạo rực dạo phố một hồi,đến khi trời chập tối thì đi về phía Sở phủ.

\- Ha ha,có kịch hay để xem rồi.

Nhưng Linh Ly lại không thể ngờ rằng ...

Sở Liêu Vũ trúng xuân dược thì đi tắm nước lạnh.

Sở Trạch Hưng trúng xuân dược đi gọi tiểu thiếp.

Linh Ly :..... vẻ mặt nhân sinh không còn luyến tiếc là như thế nào? Ta muốn làm vẻ mặt đó!Đừng ai cản ta!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau