Xuyên Tới Cổ Đại, Ta Dựa Không Gian Nhà Bếp Kéo Cả Nhà Làm Giàu
Chương 13:
"Người hái thuốc kia đã dạy ta cách trồng rồi, thấy cái mắt này không?"
Giản Thanh Thanh cầm một đoạn sơn dược lên, ra hiệu cho bọn họ nhìn.
"Cái mắt này chính là dùng để nảy mầm, một mắt có thể mọc ra một cây con, đống này ta xem qua rồi, có thể trồng được hai mươi mấy cây đấy."
"Hơn nữa thứ này sản lượng rất cao, một củ sơn dược có thể nặng tới hai ba cân, cho dù không mang đi bán, để dành ăn cũng đủ ăn rất lâu."
"Gạt người đấy à, cái thứ củi mục này có thể ăn được sao?"
Tiểu Hổ ngồi xổm trên mặt đất, cẩn thận nhìn chằm chằm vào đống sơn dược, vẻ mặt không dám tin.
"Đi chỗ khác chơi."
Giản Đại Lang đẩy đầu Tiểu Hổ ra.
"Nhưng mà... nhưng mà chúng ta không biết cách chăm sóc, lỡ như trồng không tốt, chẳng phải là lãng phí hết sao?" Hắn có chút do dự.
"Chúng ta cứ thử trước xem sao, cách trồng trọt chẳng phải đều giống nhau sao, chỉ có hai mươi mấy cây này thôi, chúng ta đào mấy cái hố sau nhà, còn có thể tiện chăm sóc."
Chưa ăn thịt heo cũng từng thấy heo chạy rồi chứ, kiếp trước nàng đã xem qua rất nhiều video trồng sơn dược kiểu này, trồng trên không, trồng bằng tre, phương pháp nhiều vô số kể, nhưng nàng vẫn thiên về phương pháp trồng trên đất hơn.
Lão Giản nghĩ cũng phải, lão từ khi biết đi đã bắt đầu làm ruộng, chăm sóc ruộng đồng hơn 40 năm, phát hiện trồng trọt cũng chỉ có những phương pháp đó, tưới nước phơi nắng đầy đủ, thu hoạch không thành vấn đề.
"Được, vậy cứ làm theo lời đại tỷ nhi nói đi, Đại Lang, ngày mai ngươi ra sau nhà đào mấy cái hố, đem thứ củ vàng này trồng xuống."
Trong mắt lão Giản, thứ vừa có thể làm thuốc vừa có thể ăn được chính là củ vàng.
"Đúng rồi cha, ngày mai khi cha cắt nó ra nhất định đừng đụng vào nhựa của nó, nếu không tay sẽ bị ngứa đấy."
"Còn có chuyện lạ như vậy sao?"
Giản Đại Lang lại cẩn thận dò hỏi chi tiết trồng sơn dược, Giản Thanh Thanh đem những gì mình biết nói ra hết.
"Giản lão bá ——"
Đúng lúc cả nhà đang thảo luận về việc trồng sơn dược, một giọng nữ nhân vang lên.
Cả Giản gia dừng tay, nhìn về phía người tới.
"Liễu tẩu tử?" Giản nương kinh hô, đi ra ngoài nghênh đón.
"Liễu tẩu tử sao ngươi lại tới đây?"
Liễu tẩu tử là mẫu thân của Giản Vinh, lúc này mặt bà ta đỏ bừng, dường như rất ngại ngùng.
Bà ta từ trong giỏ lấy ra ba quả trứng gà, đưa cho Giản nương.
"Thật ngại quá, Tiểu Vinh nhà ta không hiểu chuyện, nghe nói số trứng gà này là Thanh Thanh tìm được, thằng nhóc đó cái gì cũng không làm mà lại lấy ba quả trứng, ta mắng nó một trận rồi đem trả lại cho muội đây."
Giản nương vẻ mặt khó hiểu nhìn Giản Thanh Thanh, "Thanh Thanh, chuyện gì vậy?"
Giản Thanh Thanh chỉ đành phải lên tiếng giải thích, "Thẩm Thẩm không sao đâu, số trứng gà này là ta cho Tiểu Vinh, hắn đã giúp ta rất nhiều việc, tìm rau dại hái nấm đều là mọi người cùng nhau tìm cùng nhau chia, trứng gà cũng là như vậy."
Giản Thanh Thanh cầm một đoạn sơn dược lên, ra hiệu cho bọn họ nhìn.
"Cái mắt này chính là dùng để nảy mầm, một mắt có thể mọc ra một cây con, đống này ta xem qua rồi, có thể trồng được hai mươi mấy cây đấy."
"Hơn nữa thứ này sản lượng rất cao, một củ sơn dược có thể nặng tới hai ba cân, cho dù không mang đi bán, để dành ăn cũng đủ ăn rất lâu."
"Gạt người đấy à, cái thứ củi mục này có thể ăn được sao?"
Tiểu Hổ ngồi xổm trên mặt đất, cẩn thận nhìn chằm chằm vào đống sơn dược, vẻ mặt không dám tin.
"Đi chỗ khác chơi."
Giản Đại Lang đẩy đầu Tiểu Hổ ra.
"Nhưng mà... nhưng mà chúng ta không biết cách chăm sóc, lỡ như trồng không tốt, chẳng phải là lãng phí hết sao?" Hắn có chút do dự.
"Chúng ta cứ thử trước xem sao, cách trồng trọt chẳng phải đều giống nhau sao, chỉ có hai mươi mấy cây này thôi, chúng ta đào mấy cái hố sau nhà, còn có thể tiện chăm sóc."
Chưa ăn thịt heo cũng từng thấy heo chạy rồi chứ, kiếp trước nàng đã xem qua rất nhiều video trồng sơn dược kiểu này, trồng trên không, trồng bằng tre, phương pháp nhiều vô số kể, nhưng nàng vẫn thiên về phương pháp trồng trên đất hơn.
Lão Giản nghĩ cũng phải, lão từ khi biết đi đã bắt đầu làm ruộng, chăm sóc ruộng đồng hơn 40 năm, phát hiện trồng trọt cũng chỉ có những phương pháp đó, tưới nước phơi nắng đầy đủ, thu hoạch không thành vấn đề.
"Được, vậy cứ làm theo lời đại tỷ nhi nói đi, Đại Lang, ngày mai ngươi ra sau nhà đào mấy cái hố, đem thứ củ vàng này trồng xuống."
Trong mắt lão Giản, thứ vừa có thể làm thuốc vừa có thể ăn được chính là củ vàng.
"Đúng rồi cha, ngày mai khi cha cắt nó ra nhất định đừng đụng vào nhựa của nó, nếu không tay sẽ bị ngứa đấy."
"Còn có chuyện lạ như vậy sao?"
Giản Đại Lang lại cẩn thận dò hỏi chi tiết trồng sơn dược, Giản Thanh Thanh đem những gì mình biết nói ra hết.
"Giản lão bá ——"
Đúng lúc cả nhà đang thảo luận về việc trồng sơn dược, một giọng nữ nhân vang lên.
Cả Giản gia dừng tay, nhìn về phía người tới.
"Liễu tẩu tử?" Giản nương kinh hô, đi ra ngoài nghênh đón.
"Liễu tẩu tử sao ngươi lại tới đây?"
Liễu tẩu tử là mẫu thân của Giản Vinh, lúc này mặt bà ta đỏ bừng, dường như rất ngại ngùng.
Bà ta từ trong giỏ lấy ra ba quả trứng gà, đưa cho Giản nương.
"Thật ngại quá, Tiểu Vinh nhà ta không hiểu chuyện, nghe nói số trứng gà này là Thanh Thanh tìm được, thằng nhóc đó cái gì cũng không làm mà lại lấy ba quả trứng, ta mắng nó một trận rồi đem trả lại cho muội đây."
Giản nương vẻ mặt khó hiểu nhìn Giản Thanh Thanh, "Thanh Thanh, chuyện gì vậy?"
Giản Thanh Thanh chỉ đành phải lên tiếng giải thích, "Thẩm Thẩm không sao đâu, số trứng gà này là ta cho Tiểu Vinh, hắn đã giúp ta rất nhiều việc, tìm rau dại hái nấm đều là mọi người cùng nhau tìm cùng nhau chia, trứng gà cũng là như vậy."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất