Xuyên Tới Cổ Đại, Ta Dựa Không Gian Nhà Bếp Kéo Cả Nhà Làm Giàu
Chương 39:
Lâm chưởng quầy tỏ vẻ hiểu rõ, có một số phương thuốc gia truyền có thể khiến cho một gia tộc hưng thịnh, sẽ không dễ dàng để lộ ra ngoài, biết bao đầu bếp là bởi vì một phương thuốc gia truyền nào đó mà nổi tiếng, được một số nhà hàng lớn mời chào.
"Vậy ngươi dự định bán thế nào?"
"Thịt ba chỉ này ta định bán 150 văn tiền, còn có lòng heo, ngài có muốn thử qua không? Nếu ngài muốn thì ta bán 70 văn tiền."
Cái tinh túy của việc buôn bán chính là bán giá gấp đôi, có một số gian thương còn bán gấp mấy lần, nhưng Giản Thanh Thanh không phải gian thương, da mặt nàng cũng không đủ dày, cho nên không dám hét giá cao như vậy.
"Ồ? Lòng heo cũng có thể làm cho ngon sao?" Lâm chưởng quầy cảm thấy rất tò mò, cũng gắp một miếng lòng.
"Ừm, không tệ." Lâm chưởng quầy vừa ăn vừa nếm thử, "Không có mùi tanh hôi của lòng, rất thơm và cũng rất dai, nhưng khách nhân trong tiệm chúng ta có thể sẽ không thích ăn những thứ này."
Giản Thanh Thanh hiểu, dù sao khách đến ăn cơm đều là người giàu có, bọn họ cho rằng lòng heo là thứ không thể bưng lên bàn được, cho dù ngon cũng sẽ không gọi.
"Vậy ngài có thể chỉ cần thịt ba chỉ, hoặc thịt nạc cũng được." "Được, vậy ngày mai 20 cân thịt ba chỉ, theo như ngươi nói 150 văn tiền một cân, nhưng ngươi không thể mang đi bán cho tửu lâu khác."
"Vâng, chút quy củ này ta vẫn hiểu."
"Được, ta lấy chút tiền ứng trước cho ngươi ngày mai, đúng rồi, việc này ngươi có thể làm chủ sao?"
"Lâm chưởng quầy ngài yên tâm, những việc này người nhà ta đều biết, cũng nghe ta."
"Được." Lâm chưởng quầy có chút kinh ngạc, tuổi còn nhỏ như vậy mà người nhà đã để ra ngoài buôn bán rồi sao?
Nhưng việc này không liên quan đến ông ta, ông ta đi vào trong lấy ra 2 lượng bạc và 463 văn tiền.
"Hai lượng này là tiền đặt cọc thịt, còn lại ngày mai thanh toán."
"Vâng, đa tạ chưởng quầy!"
Làm xong đơn hàng này Giản Thanh Thanh vui mừng khôn xiết, nhưnh theo sau đó lại là phiền não, 20 cân thịt phải hầm mấy nồi, nồi đất nhà nàng vẫn là quá nhỏ.
Đợi kiếm được nhiều tiền hơn, nhất định phải đổi một cái nồi sắt lớn, mua nồi sắt lớn rồi thì khẳng định cũng phải xây bếp, đến lúc đó còn phải xây luôn cả nhà, giường phải mua mới, chăn cũng phải mua, cái chăn nàng đang đắp bây giờ không biết đã bao nhiêu năm rồi, bông bên trong đều đã chuyển sang màu đen cứng đơ.
Mua mua mua, cái gì cũng phải mua, phải kiếm thật nhiều thật nhiều tiền! Giản Thanh Thanh cảm thấy trong lòng tràn đầy nhiệt huyết, hừng hực khí thế muốn kiếm tiền.
20 cân thịt heo nàng rất khó một mình vác về, vì vậy nàng lại gọi Ngưu đại gia đến đón nàng.
Ngưu đại gia thấy nàng mua nhiều thịt như vậy, rất kinh ngạc, "Ôi chao! Cô nương, xem ra việc buôn bán của ngươi thành công rồi a!"
Giản Thanh Thanh rất vui vẻ, "Vâng ạ, hôm nay ta mang đến cho chưởng quầy của Vân Lai thực ăn, hắn cảm thấy rất ngon, đặt trước của ta 20 cân, đại gia ngày mai ta mang cho ngài nếm thử một ít!"
"Vậy ngươi dự định bán thế nào?"
"Thịt ba chỉ này ta định bán 150 văn tiền, còn có lòng heo, ngài có muốn thử qua không? Nếu ngài muốn thì ta bán 70 văn tiền."
Cái tinh túy của việc buôn bán chính là bán giá gấp đôi, có một số gian thương còn bán gấp mấy lần, nhưng Giản Thanh Thanh không phải gian thương, da mặt nàng cũng không đủ dày, cho nên không dám hét giá cao như vậy.
"Ồ? Lòng heo cũng có thể làm cho ngon sao?" Lâm chưởng quầy cảm thấy rất tò mò, cũng gắp một miếng lòng.
"Ừm, không tệ." Lâm chưởng quầy vừa ăn vừa nếm thử, "Không có mùi tanh hôi của lòng, rất thơm và cũng rất dai, nhưng khách nhân trong tiệm chúng ta có thể sẽ không thích ăn những thứ này."
Giản Thanh Thanh hiểu, dù sao khách đến ăn cơm đều là người giàu có, bọn họ cho rằng lòng heo là thứ không thể bưng lên bàn được, cho dù ngon cũng sẽ không gọi.
"Vậy ngài có thể chỉ cần thịt ba chỉ, hoặc thịt nạc cũng được." "Được, vậy ngày mai 20 cân thịt ba chỉ, theo như ngươi nói 150 văn tiền một cân, nhưng ngươi không thể mang đi bán cho tửu lâu khác."
"Vâng, chút quy củ này ta vẫn hiểu."
"Được, ta lấy chút tiền ứng trước cho ngươi ngày mai, đúng rồi, việc này ngươi có thể làm chủ sao?"
"Lâm chưởng quầy ngài yên tâm, những việc này người nhà ta đều biết, cũng nghe ta."
"Được." Lâm chưởng quầy có chút kinh ngạc, tuổi còn nhỏ như vậy mà người nhà đã để ra ngoài buôn bán rồi sao?
Nhưng việc này không liên quan đến ông ta, ông ta đi vào trong lấy ra 2 lượng bạc và 463 văn tiền.
"Hai lượng này là tiền đặt cọc thịt, còn lại ngày mai thanh toán."
"Vâng, đa tạ chưởng quầy!"
Làm xong đơn hàng này Giản Thanh Thanh vui mừng khôn xiết, nhưnh theo sau đó lại là phiền não, 20 cân thịt phải hầm mấy nồi, nồi đất nhà nàng vẫn là quá nhỏ.
Đợi kiếm được nhiều tiền hơn, nhất định phải đổi một cái nồi sắt lớn, mua nồi sắt lớn rồi thì khẳng định cũng phải xây bếp, đến lúc đó còn phải xây luôn cả nhà, giường phải mua mới, chăn cũng phải mua, cái chăn nàng đang đắp bây giờ không biết đã bao nhiêu năm rồi, bông bên trong đều đã chuyển sang màu đen cứng đơ.
Mua mua mua, cái gì cũng phải mua, phải kiếm thật nhiều thật nhiều tiền! Giản Thanh Thanh cảm thấy trong lòng tràn đầy nhiệt huyết, hừng hực khí thế muốn kiếm tiền.
20 cân thịt heo nàng rất khó một mình vác về, vì vậy nàng lại gọi Ngưu đại gia đến đón nàng.
Ngưu đại gia thấy nàng mua nhiều thịt như vậy, rất kinh ngạc, "Ôi chao! Cô nương, xem ra việc buôn bán của ngươi thành công rồi a!"
Giản Thanh Thanh rất vui vẻ, "Vâng ạ, hôm nay ta mang đến cho chưởng quầy của Vân Lai thực ăn, hắn cảm thấy rất ngon, đặt trước của ta 20 cân, đại gia ngày mai ta mang cho ngài nếm thử một ít!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất