Xuyên Tới Thế Giới Thú Nhân, Ta Làm Ruộng Tại Vùng Hoang Dã

Chương 7:

Trước Sau
Người sói có khuôn mặt giống với kiểu sói con bá đạo đang thịnh hành nhất hiện nay, lông mày rậm mắt sâu, môi mỏng, làn da màu lúa mì làm nổi bật những cơ bắp săn chắc cân đối trên người hắn.

Tóc hắn màu nâu nhạt, bên trong ẩn hiện vài sợi màu trắng. Độ dài của tóc chỉ đến cổ, rất giống với kiểu tóc đuôi sói thịnh hành trên Trái đất.

Tai hắn hơi to hơn một chút so với những con chó lớn bình thường, màu sắc cơ bản giống với màu tóc và đuôi. Đôi mắt thì màu xanh lục nhạt, đồng tử đen trong mắt rất to và liên tục co giãn.

Không hiểu sao lại khiến Tô Nhiễm nghĩ đến một loài động vật khác.

Mèo.

Hoặc là... nàng nhìn đôi cánh sau lưng người sói, lại nghĩ đến một loài chim - cú mèo.

Sự kết hợp giữa cú mèo và sói?

Có phải hơi quá không?

Nhưng nàng không nghĩ ra được tổ hợp động vật nào phù hợp hơn với đặc điểm cơ thể của người sói trước mắt, ngay cả móng tay trên đôi tay của người sói, mặc dù không dài và cong như móng vuốt của chim ăn thịt nhưng cũng đen bóng, rõ ràng sắc bén hơn nhiều so với động vật họ chó thông thường.

Bộ não của Tô Nhiễm vẫn hoạt động nhanh chóng trong lúc người sói tiến lại gần, nàng thậm chí còn rất khâm phục bản thân mình trong tình huống như thế này mà vẫn có thể phân tích rõ ràng tình hình của đối phương và hoàn cảnh của mình.



Bây giờ xem ra người sói không phải coi nàng là thức ăn mang về, vậy thì ngoài thức ăn, lý do gì khiến nàng được người sói chú ý?

Đồng loại? Thú cưng? Hoặc là... nàng nghĩ đến những miêu tả trong một số tiểu thuyết thú nhân thịnh hành trên mạng ở thế giới trước, chỉ thấy tức ngực.

Không thể nào!

Mặc dù thỉnh thoảng nàng cũng phấn khích mà chảy nước miếng trước những nam nhân trong tiểu thuyết, nhưng nàng không thể thực chiến được!!

Đây là sự cách biệt giữa giống loại!

Nghĩ đến đây, nàng đột nhiên rùng mình, sau đó thử thăm dò muốn rút mình ra khỏi vòng tay của người sói vẫn còn khỏa thân.

Còn người sói cảm nhận được động tác của nàng thì lập tức dừng động tác vuốt ve an ủi nàng một cách dịu dàng, hai hàng lông mày nâu rậm nhướng lên rồi lại nghiêng đầu nhìn nàng, từ trong cổ họng phát ra một tiếng thấp: "Ư?"

Tô Nhiễm cảm thấy biểu cảm trên khuôn mặt của người sói lúc này gần như không có gì khác biệt so với con người bình thường, thậm chí có thể hiểu được rằng nó dường như đang nói: "Sao vậy?"

Mà ngay khi Tô Nhiễm còn chưa biết làm thế nào để kết thúc tư thế động tác ngượng ngùng của một người một thú lúc này thì người sói đang ôm nàng đột nhiên như cảm thấy được điều gì đó, đột nhiên quay phắt đầu lại!

Tô Nhiễm chỉ cảm thấy bên tai có một trận gió thổi qua, sau đó nhìn thấy bóng dáng của người sói biến mất ở lối vào tổ chim, đồng thời biến mất còn có một vài cái đầu ngược sáng không nhìn rõ mặt nhưng cũng có đôi tai động vật.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau