Xuyên Vào Hệ Thống Không Có Liêm Sỉ!
Chương 16: Ch.16: Đi làm nhiệm vụ. (3)
So với câu nói tức giận vừa rồi, lúc này Tô Thủy Nguyệt lại vô cùng bình thản thốt ra một câu giống như lẽ dĩ nhiên.
\- Sao lại giống nhau? Ta căn bản...
\- Căn bản thế nào?
Bách Phệ Thôn cố nén tức giận nhìn chằm chằm người bên cạnh y, trong mắt là tơ máu màu đỏ hiện lên vô cùng rõ ràng ẩn nhẫn cùng tức giận. Rốt cuộc vẫn giơ tay siết hai bên vai vai Tô Thủy Nguyệt, siết thật chặt, từ từ buông lỏng rồi áp trên mặt hắn kéo hắn lại gần mình, giống như dã thú mà hôn. Tô Thủy Nguyệt hai tay dùng sức kéo áo Bách Phệ Thôn muốn y tách ra lại chẳng thể nào suy chuyển được, Bách Phệ Thôn lúc này rất mạnh, y đẩy đầu lưỡi vào trong khoang miệng Tô Thủy Nguyệt tìm tòi cái lưỡi đang cố lẫn tránh của hắn, quấn quýt giao triền. Cho đến khi Tô Thủy Nguyệt mơ hồ đến không thở nổi mới buông ra, trên miệng hai người còn vương lại sợi chỉ bạc phản chiếu dưới ánh trăng.
\- Thủy Nguyệt, đệ phải hiểu rõ ta không bao giờ xem đệ là lô đỉnh. Ta muốn đi cùng đệ hoan hảo đến cuối đời, ta muốn đệ là đạo lữ song tu của ta, là người mà bất cứ lúc nào đệ cần ta cũng sẽ đứng ra gánh vác, sẵn sàng vì đệ chịu trăm ngàn đao thương cũng không lùi bước.
Khóe môi Tô Thủy Nguyệt giật giật, thật đúng là nam chính miệng lưỡi giống như mật ong thế này thảo nào các em gái đều bị ôm hết về tay. Nhưng hắn không có phải là em gái nào hết cho nên còn lâu mới vì những câu nói này mà cảm động. Đột nhiên một dòng chữ hiện lên trước mắt hắn.
"Nhiệm vụ: Câu dẫn Bách Phệ Thôn.
Thưởng: 100 điểm hấp dẫn, 100 linh thạch hạ phẩm. Lực chiến \+100.
Thất bại: Bị Quân Thư Mục t.h.a.o làm.
Thưởng ẩn hôn Bách Phệ Thôn nhận một viên tích cốc đan trong mười ngày không cần ăn uống."
Tô Thủy Nguyệt liền thấy một viên tích cốc đan hiện lên trong túi trang bị, nếu hệ thống không nhắc đến hắn cũng đã quên bẵng nhiệm vụ mấy hôm trước hệ thống đã giao cho. Nhưng mà cũng quá là quá đáng đi, hắn đang rất muốn từ chối Bách Phệ Thôn được chứ, nếu giờ mà đi câu dẫn y chẳng khác nào đồng ý cùng y làm đạo lữ. Thật mẹ nó rắc rối! Nếu không câu dẫn Bách Phệ Thôn thì sẽ bị Quân Thư Mục thao, mà Quân Thư Mục lại chưa từng thao hắn bao giờ, có quá đáng hay không?
Nghĩ đi nghĩ lại Tô Thủy Nguyệt vẫn cảm thấy câu dẫn Bách Phệ Thôn vẫn là tối ưu nhất, dù gì cũng đã làm qua không quá mức khó nói thành lời.
\- Suy cho cùng là huynh muốn làm ta chứ gì?
Tô Thủy Nguyệt kéo vạt áo chính mình để lộ ra xương quai xanh trắng nõn hấp dẫn người nhìn, Bách Phệ Thôn nước miếng đánh ực một cái, tầm mắt tối lại.
\- Ta đúng là rất muốn cùng đệ. Nhưng không phải là...
\- Đừng nói nhiều nữa, ta rất dễ đổi ý.
Tô Thủy Nguyệt nở nụ cười mê hoặc lòng người, hai tay vòng lên cổ Bách Phệ Thôn đẩy y ngã ngửa xuống nền đá sỏi lạnh lẽo rồi cúi mặt hôn xuống. Bách Phệ Thôn lúc này cũng không có từ chối nữa, y một tay giữ gáy Tô Thủy Nguyệt một tay cởi bỏ thắt lưng hắn ra, từ từ luồn lách vào trong vạt áo hắn sờ mó lên cái lưng trơn bóng. Tô Thủy Nguyệt khẽ rên lên một tiếng, d.ụ.c vọng bên dưới từ từ ngẩng đầu, nơi ẩn giấu phía sau trải qua nhiều lần giao hợp cũng bắt đầu ngứa ngáy chảy ra dịch thủy.
"Vận hành công pháp hệ thủy, tiết ra càng nhiều dịch bôi trơn dễ dàng giao hợp, bồi dưỡng tính d.â.m đãng."
.......Mẹ nó a! Công pháp hệ thủy đếch phải như vậy! Tô Thủy Nguyệt muốn mở miệng ra chửi nhưng lại không thể rời được môi lưỡi của Bách Phệ Thôn, đúng là hệ thống lừa đảo, mẹ nó công pháp này tác dụng gì đây?!!!!
Trong lúc Tô Thủy Nguyệt còn đang oán trời oán đất thì Bách Phệ Thôn đã chen một ngón tay vào trong động nhỏ của hắn từ từ mở rộng. Bởi vì dịch thủy tiết ra so với bình thường gấp mấy lần nên không có sự bài xích nào, cơ hoành cũng chỉ hơi co lại rồi cũng mở rộng chờ đợi xuyên xỏ. Nội bích sâu thẳm nhớp nháp bao bọc lấy ngón tay Bách Phệ Thôn, tường thành nóng bỏng như muốn nấu chảy ngón tay y ra.
\- Aaaa... Sâu một chút! Chỗ đó, chỗ đó aaa!
Tô Thủy Nguyệt khi vừa được đầu ngón tay chạm vào nơi nhạy cảm liền run rẫy khóc lên cầu xin được chạm vào nhiều hơn, âm thanh khàn đặc tràn đầy d.ụ.c vọng không một chút kiêng dè biểu hiện hết trên khuôn mặt. Bách Phệ Thôn lúc này đã sớm như ngồi trên đống lửa, đại điểu căng cứng dọa người cách một lớp vải tiếp xúc trên hai cánh mông tròn trịa của Tô Thủy Nguyệt, đỉnh đầu to lớn tiết ra dịch đục thấm qua lớp vải, rõ ràng đã không thể nhẫn nhịn. Tô Thủy Nguyệt uốn éo thân mình đem đầu ngực màu nâu sẫm đã sớm \*\*\*\*\* \*\*\* như hạt đậu nhét vào trong miệng Bách Phệ Thôn, hai tay ôm đầu y giữ chặt không cho nhả ra.
\- Liếm nó..
Bách Phệ Thôn hai mắt hiện lên tơ máu, miệng lưỡi quấn lấy đầu ngực Tô Thủy Nguyệt điên cuồng cắn mút, Tô Thủy Nguyệt hư hỏng như thế này từ bao giờ? Chẳng phải lúc trước còn rất ngượng ngùng sao? Là Thanh Khê chân nhân đã điều giáo hắn thành như thế này có phải không, Bách Phệ Thôn càng nghĩ càng thấy tức giận cuồn lên ở trong lòng, Tô Thủy Nguyệt là của y, bộ dạng kích tình này ngoài y ra không muốn bất kỳ ai nhìn thấy nữa, cả Mộ Dung Uyên cũng không được phép!
\- Aaaa... Ưm... Haa aaaa! Nhanh một chút! Phệ Thôn, ta muốn đại côn của huynh... Aaaa... Thao ta!
Bách Phệ Thôn lúc này đã hết lực nhẫn nhìn vội vàng lôi đại điểu đã căng cứng ở trong quần lấy ra, một đường chuẩn xác đâm sâu vào trong cơ thể Tô Thủy Nguyệt.
\- Aa sâu quá! Hức...
Tô Thủy Nguyệt nức nở rên rỉ, cảm nhận được gân guốc dữ tợn va chạm lên tường thành mỏng manh của mình, sức nóng của thứ kia chạm vào sự nóng bỏng của nội bích giống như một ao dung nham đang sôi sùng sục bất cứ lúc nào cũng có thể tan chảy mọi thứ. Hắn không biết bản thân từ lúc nào đã trở nên hư hỏng như vậy, cực kỳ yêu thích thứ này của nam nhân, chỉ cần bị khúc thịt dư này đâm vào liền không chịu nổi rên rỉ đến khóc lớn. Hắn vốn không thích nam nhân, ngay cả lúc bình thường cũng không mê luyến bất kỳ ai, chỉ khi bị thao mới trở nên kì lạ như vậy, rốt cuộc là cơ thể hắn đã bị cái gì rồi?
\- Phệ Thôn, mạnh một chút! Aaa! Sâu... một chút!
Bách Phệ Thôn từ bên dưới điên cuồng đâm lên, tiếng bạch bạch va chạm phá tan bầu trời đêm yên tĩnh. Tô Thủy Nguyệt bị đâm đến không thở nổi, đầu t.i hết bị cắn đến ngắt nhéo sưng lên vô cùng thảm hại, hai cánh mông cũng bị bóp đến hằn lên năm dấu tay.
\- Thủy Nguyệt, thích ta làm đệ hơn hay Thanh Khê hơn?
\- Thao... A, t.h.a.o ta!
Tô Thủy Nguyệt mơ mơ màng màng không biết là bản thân đang nói gì, khi nghe đến hai chữ Thanh Khê liền không chịu được bắn ra. Thanh Khê, hắn muốn Thanh Khê!
\- Thao chết đệ, tiểu d.â.m đãng!
Bách Phệ Thôn càng lúc càng dùng lực nhiều hơn, chuyển từ tư thế nằm ở dưới đề ngửa Tô Thủy Nguyệt ra từ phía trên đâm tới. Tô Thủy Nguyệt cả người gập lại không chừa một kẽ hở, lưng ma sát với đá sỏi đến phát đau, vừa đau vừa sung sướng làm hắn nấc lên từ tiếng không rõ hình dạng.
\- Đau... Aaa... Sướng quá! Thao ta... T.h.a.o chết ta!
Tô Thủy Nguyệt hai tay gắt gao ôm lấy cổ Bách Phệ Thôn, hai chân cũng điên cuồng quấn lấy hông hắn, tròng mắt hắn đã sớm mơ màng một tầng sương miệng thì há hốc chảy ra một vệt nước bọt dài xuống cổ, Bách Phệ Thôn nhìn thấy liền cúi xuống liếm lấy ở trên cổ hắn cắn m.ú.t tạo ra một vết hôn ngân đỏ chói mắt. Dưới ánh trăng khung cảnh này càng thêm kỳ dị, Tô Thủy Nguyệt giống như một con cá bị mắc cạn không ngừng run rẫy than khóc, miệng ưm a từng chữ vô nghĩa. Bách Phệ Thôn lúc này càng gia tăng tốc lực, y dùng hết sức lực đánh tới, đại điểu to lớn xuyên qua từng góc cạnh đi đến nơi sâu thẳm nhất, cảm nhận nội bích Tô Thủy Nguyệt càng lúc càng cắn chặt làm y có chút thở không nổi, cổ họng khô khốc khàn đặc.
\- Nhận của ta!
Bách Phệ Thôn đẩy mạnh vài cái sau đó cả người co giật đem cổ dịch đặc nóng bỏng bắn đầy trong dũng đạo ướt át của Tô Thủy Nguyệt, Tô Thủy Nguyệt cảm nhận được cỗ dịch ấm nóng tràn đầy, nội bích co rút từng đợt, tiểu kê hắn vừa bắn qua một lần cũng run rẫy bắn thêm một lần nữa, dính nhớp đầy trên y phục của hắn cùng Bách Phệ Thôn. Bách Phệ Thôn gục trên người hắn, chôn mặt trên hõm vai hắn thở dốc, than thở thành tiếng.
\- Không thể rời các sư huynh đệ quá lâu, nếu không ta chắc chắn chơi chết đệ!
Tô Thủy Nguyệt thở hỗn hển hai chân không nỡ buông hông Bách Phệ Thôn, hai mắt mơ màng nhìn dòng chữ hệ thống trước mắt.
"Xác nhận ký chủ nhận được tinh d.ị.c.h của người khác, tăng lên cấp 17. Thưởng 100 linh thạch hạ phẩm, điểm hấp dẫn \+100, lực chiến \+100."
Tô Thủy Nguyệt thở hắt ra một hơi lúc này mới từ từ buông lỏng, từ trong vòng tay không gian lấy ra một bộ y phục sạch sẽ thay vào, chải chuốt lại tóc tai mới thoải mái nhìn Bách Phệ Thôn cũng đã đoan chính đàng hoàng đứng ở bên cạnh.
\- Sao lại giống nhau? Ta căn bản...
\- Căn bản thế nào?
Bách Phệ Thôn cố nén tức giận nhìn chằm chằm người bên cạnh y, trong mắt là tơ máu màu đỏ hiện lên vô cùng rõ ràng ẩn nhẫn cùng tức giận. Rốt cuộc vẫn giơ tay siết hai bên vai vai Tô Thủy Nguyệt, siết thật chặt, từ từ buông lỏng rồi áp trên mặt hắn kéo hắn lại gần mình, giống như dã thú mà hôn. Tô Thủy Nguyệt hai tay dùng sức kéo áo Bách Phệ Thôn muốn y tách ra lại chẳng thể nào suy chuyển được, Bách Phệ Thôn lúc này rất mạnh, y đẩy đầu lưỡi vào trong khoang miệng Tô Thủy Nguyệt tìm tòi cái lưỡi đang cố lẫn tránh của hắn, quấn quýt giao triền. Cho đến khi Tô Thủy Nguyệt mơ hồ đến không thở nổi mới buông ra, trên miệng hai người còn vương lại sợi chỉ bạc phản chiếu dưới ánh trăng.
\- Thủy Nguyệt, đệ phải hiểu rõ ta không bao giờ xem đệ là lô đỉnh. Ta muốn đi cùng đệ hoan hảo đến cuối đời, ta muốn đệ là đạo lữ song tu của ta, là người mà bất cứ lúc nào đệ cần ta cũng sẽ đứng ra gánh vác, sẵn sàng vì đệ chịu trăm ngàn đao thương cũng không lùi bước.
Khóe môi Tô Thủy Nguyệt giật giật, thật đúng là nam chính miệng lưỡi giống như mật ong thế này thảo nào các em gái đều bị ôm hết về tay. Nhưng hắn không có phải là em gái nào hết cho nên còn lâu mới vì những câu nói này mà cảm động. Đột nhiên một dòng chữ hiện lên trước mắt hắn.
"Nhiệm vụ: Câu dẫn Bách Phệ Thôn.
Thưởng: 100 điểm hấp dẫn, 100 linh thạch hạ phẩm. Lực chiến \+100.
Thất bại: Bị Quân Thư Mục t.h.a.o làm.
Thưởng ẩn hôn Bách Phệ Thôn nhận một viên tích cốc đan trong mười ngày không cần ăn uống."
Tô Thủy Nguyệt liền thấy một viên tích cốc đan hiện lên trong túi trang bị, nếu hệ thống không nhắc đến hắn cũng đã quên bẵng nhiệm vụ mấy hôm trước hệ thống đã giao cho. Nhưng mà cũng quá là quá đáng đi, hắn đang rất muốn từ chối Bách Phệ Thôn được chứ, nếu giờ mà đi câu dẫn y chẳng khác nào đồng ý cùng y làm đạo lữ. Thật mẹ nó rắc rối! Nếu không câu dẫn Bách Phệ Thôn thì sẽ bị Quân Thư Mục thao, mà Quân Thư Mục lại chưa từng thao hắn bao giờ, có quá đáng hay không?
Nghĩ đi nghĩ lại Tô Thủy Nguyệt vẫn cảm thấy câu dẫn Bách Phệ Thôn vẫn là tối ưu nhất, dù gì cũng đã làm qua không quá mức khó nói thành lời.
\- Suy cho cùng là huynh muốn làm ta chứ gì?
Tô Thủy Nguyệt kéo vạt áo chính mình để lộ ra xương quai xanh trắng nõn hấp dẫn người nhìn, Bách Phệ Thôn nước miếng đánh ực một cái, tầm mắt tối lại.
\- Ta đúng là rất muốn cùng đệ. Nhưng không phải là...
\- Đừng nói nhiều nữa, ta rất dễ đổi ý.
Tô Thủy Nguyệt nở nụ cười mê hoặc lòng người, hai tay vòng lên cổ Bách Phệ Thôn đẩy y ngã ngửa xuống nền đá sỏi lạnh lẽo rồi cúi mặt hôn xuống. Bách Phệ Thôn lúc này cũng không có từ chối nữa, y một tay giữ gáy Tô Thủy Nguyệt một tay cởi bỏ thắt lưng hắn ra, từ từ luồn lách vào trong vạt áo hắn sờ mó lên cái lưng trơn bóng. Tô Thủy Nguyệt khẽ rên lên một tiếng, d.ụ.c vọng bên dưới từ từ ngẩng đầu, nơi ẩn giấu phía sau trải qua nhiều lần giao hợp cũng bắt đầu ngứa ngáy chảy ra dịch thủy.
"Vận hành công pháp hệ thủy, tiết ra càng nhiều dịch bôi trơn dễ dàng giao hợp, bồi dưỡng tính d.â.m đãng."
.......Mẹ nó a! Công pháp hệ thủy đếch phải như vậy! Tô Thủy Nguyệt muốn mở miệng ra chửi nhưng lại không thể rời được môi lưỡi của Bách Phệ Thôn, đúng là hệ thống lừa đảo, mẹ nó công pháp này tác dụng gì đây?!!!!
Trong lúc Tô Thủy Nguyệt còn đang oán trời oán đất thì Bách Phệ Thôn đã chen một ngón tay vào trong động nhỏ của hắn từ từ mở rộng. Bởi vì dịch thủy tiết ra so với bình thường gấp mấy lần nên không có sự bài xích nào, cơ hoành cũng chỉ hơi co lại rồi cũng mở rộng chờ đợi xuyên xỏ. Nội bích sâu thẳm nhớp nháp bao bọc lấy ngón tay Bách Phệ Thôn, tường thành nóng bỏng như muốn nấu chảy ngón tay y ra.
\- Aaaa... Sâu một chút! Chỗ đó, chỗ đó aaa!
Tô Thủy Nguyệt khi vừa được đầu ngón tay chạm vào nơi nhạy cảm liền run rẫy khóc lên cầu xin được chạm vào nhiều hơn, âm thanh khàn đặc tràn đầy d.ụ.c vọng không một chút kiêng dè biểu hiện hết trên khuôn mặt. Bách Phệ Thôn lúc này đã sớm như ngồi trên đống lửa, đại điểu căng cứng dọa người cách một lớp vải tiếp xúc trên hai cánh mông tròn trịa của Tô Thủy Nguyệt, đỉnh đầu to lớn tiết ra dịch đục thấm qua lớp vải, rõ ràng đã không thể nhẫn nhịn. Tô Thủy Nguyệt uốn éo thân mình đem đầu ngực màu nâu sẫm đã sớm \*\*\*\*\* \*\*\* như hạt đậu nhét vào trong miệng Bách Phệ Thôn, hai tay ôm đầu y giữ chặt không cho nhả ra.
\- Liếm nó..
Bách Phệ Thôn hai mắt hiện lên tơ máu, miệng lưỡi quấn lấy đầu ngực Tô Thủy Nguyệt điên cuồng cắn mút, Tô Thủy Nguyệt hư hỏng như thế này từ bao giờ? Chẳng phải lúc trước còn rất ngượng ngùng sao? Là Thanh Khê chân nhân đã điều giáo hắn thành như thế này có phải không, Bách Phệ Thôn càng nghĩ càng thấy tức giận cuồn lên ở trong lòng, Tô Thủy Nguyệt là của y, bộ dạng kích tình này ngoài y ra không muốn bất kỳ ai nhìn thấy nữa, cả Mộ Dung Uyên cũng không được phép!
\- Aaaa... Ưm... Haa aaaa! Nhanh một chút! Phệ Thôn, ta muốn đại côn của huynh... Aaaa... Thao ta!
Bách Phệ Thôn lúc này đã hết lực nhẫn nhìn vội vàng lôi đại điểu đã căng cứng ở trong quần lấy ra, một đường chuẩn xác đâm sâu vào trong cơ thể Tô Thủy Nguyệt.
\- Aa sâu quá! Hức...
Tô Thủy Nguyệt nức nở rên rỉ, cảm nhận được gân guốc dữ tợn va chạm lên tường thành mỏng manh của mình, sức nóng của thứ kia chạm vào sự nóng bỏng của nội bích giống như một ao dung nham đang sôi sùng sục bất cứ lúc nào cũng có thể tan chảy mọi thứ. Hắn không biết bản thân từ lúc nào đã trở nên hư hỏng như vậy, cực kỳ yêu thích thứ này của nam nhân, chỉ cần bị khúc thịt dư này đâm vào liền không chịu nổi rên rỉ đến khóc lớn. Hắn vốn không thích nam nhân, ngay cả lúc bình thường cũng không mê luyến bất kỳ ai, chỉ khi bị thao mới trở nên kì lạ như vậy, rốt cuộc là cơ thể hắn đã bị cái gì rồi?
\- Phệ Thôn, mạnh một chút! Aaa! Sâu... một chút!
Bách Phệ Thôn từ bên dưới điên cuồng đâm lên, tiếng bạch bạch va chạm phá tan bầu trời đêm yên tĩnh. Tô Thủy Nguyệt bị đâm đến không thở nổi, đầu t.i hết bị cắn đến ngắt nhéo sưng lên vô cùng thảm hại, hai cánh mông cũng bị bóp đến hằn lên năm dấu tay.
\- Thủy Nguyệt, thích ta làm đệ hơn hay Thanh Khê hơn?
\- Thao... A, t.h.a.o ta!
Tô Thủy Nguyệt mơ mơ màng màng không biết là bản thân đang nói gì, khi nghe đến hai chữ Thanh Khê liền không chịu được bắn ra. Thanh Khê, hắn muốn Thanh Khê!
\- Thao chết đệ, tiểu d.â.m đãng!
Bách Phệ Thôn càng lúc càng dùng lực nhiều hơn, chuyển từ tư thế nằm ở dưới đề ngửa Tô Thủy Nguyệt ra từ phía trên đâm tới. Tô Thủy Nguyệt cả người gập lại không chừa một kẽ hở, lưng ma sát với đá sỏi đến phát đau, vừa đau vừa sung sướng làm hắn nấc lên từ tiếng không rõ hình dạng.
\- Đau... Aaa... Sướng quá! Thao ta... T.h.a.o chết ta!
Tô Thủy Nguyệt hai tay gắt gao ôm lấy cổ Bách Phệ Thôn, hai chân cũng điên cuồng quấn lấy hông hắn, tròng mắt hắn đã sớm mơ màng một tầng sương miệng thì há hốc chảy ra một vệt nước bọt dài xuống cổ, Bách Phệ Thôn nhìn thấy liền cúi xuống liếm lấy ở trên cổ hắn cắn m.ú.t tạo ra một vết hôn ngân đỏ chói mắt. Dưới ánh trăng khung cảnh này càng thêm kỳ dị, Tô Thủy Nguyệt giống như một con cá bị mắc cạn không ngừng run rẫy than khóc, miệng ưm a từng chữ vô nghĩa. Bách Phệ Thôn lúc này càng gia tăng tốc lực, y dùng hết sức lực đánh tới, đại điểu to lớn xuyên qua từng góc cạnh đi đến nơi sâu thẳm nhất, cảm nhận nội bích Tô Thủy Nguyệt càng lúc càng cắn chặt làm y có chút thở không nổi, cổ họng khô khốc khàn đặc.
\- Nhận của ta!
Bách Phệ Thôn đẩy mạnh vài cái sau đó cả người co giật đem cổ dịch đặc nóng bỏng bắn đầy trong dũng đạo ướt át của Tô Thủy Nguyệt, Tô Thủy Nguyệt cảm nhận được cỗ dịch ấm nóng tràn đầy, nội bích co rút từng đợt, tiểu kê hắn vừa bắn qua một lần cũng run rẫy bắn thêm một lần nữa, dính nhớp đầy trên y phục của hắn cùng Bách Phệ Thôn. Bách Phệ Thôn gục trên người hắn, chôn mặt trên hõm vai hắn thở dốc, than thở thành tiếng.
\- Không thể rời các sư huynh đệ quá lâu, nếu không ta chắc chắn chơi chết đệ!
Tô Thủy Nguyệt thở hỗn hển hai chân không nỡ buông hông Bách Phệ Thôn, hai mắt mơ màng nhìn dòng chữ hệ thống trước mắt.
"Xác nhận ký chủ nhận được tinh d.ị.c.h của người khác, tăng lên cấp 17. Thưởng 100 linh thạch hạ phẩm, điểm hấp dẫn \+100, lực chiến \+100."
Tô Thủy Nguyệt thở hắt ra một hơi lúc này mới từ từ buông lỏng, từ trong vòng tay không gian lấy ra một bộ y phục sạch sẽ thay vào, chải chuốt lại tóc tai mới thoải mái nhìn Bách Phệ Thôn cũng đã đoan chính đàng hoàng đứng ở bên cạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất