Xuyên Vào Hệ Thống Không Có Liêm Sỉ!
Chương 79: Ch.80: Nhiệm vụ kỳ quái.
Không biết là qua bao lâu cho đến khi hắn tỉnh lại thì đã thấy bản thân đang nằm trên một chiếc giường rộng lớn phủ rèm châu, bên cạnh còn có một người khác chính là tiểu hòa thượng kia đang ngồi trong góc, hai tay chắp trước ngực, mắt nhắm lại. Tay chân thì bị xích sắt màu vàng kim xích lại vô cùng kì dị.
\- Đây là đâu?
Tô Thủy Nguyệt mở miệng hỏi, tay chống lên nệm giường mà ngồi dậy, tiểu hòa thượng trước mắt cũng không có dấu hiệu muốn nói chuyện cùng hắn.
\- Đã tỉnh rồi sao?
Âm thanh này phát ra từ phía bên ngoài phòng, là giọng của Âu Dương gia chủ.
\- Đây là đâu? Ngươi tại sao lại nhốt ta! Những người khác đâu?
Tô Thủy Nguyệt hỏi dồn dập, hắn đẩy phẳng rèm châu rồi chạy ra ngoài, cửa phòng đã bị đóng kín.
\- Đừng lo lắng, bọn họ chỉ là trong lúc giao hoan với ngươi đã không phòng bị cho nên dính phải mê hương do ta điều phối, trong thời gian mười ngày chưa thể tỉnh lại. Ta chỉ là mượn ngươi trong mười ngày để hóa giải nhi tử của ta, đưa y ra khỏi chốn cửa phật.
\- Tại sao phải là ta?
Tô Thủy Nguyệt hét lên, tay không ngừng đập vào cửa nhưng một chút cũng không thể suy chuyển.
\- Bởi vì ngươi lúc làm tình đặc biệt lẳng lơ, đến ta còn không nhịn nổi, ta tin tưởng ngươi sẽ cảm hóa được nhi tử của ta.
\- Ngươi sao lại nghe được, chẳng phải là...
\- Ngươi không biết là Âu Dương gia bọn ta có thể nhìn, nghe xuyên thấu mọi kết giới hay sao, mọi thứ ngươi và đám người kia làm ta đều thấy, đều nghe được. Nếu ngươi có thể cảm hóa nhi tử của ta, ta sẽ thả ngươi ra.
Tô Thủy Nguyệt nhếch nhếch khóe môi, hắn làm như thế nào cảm hóa nhi tử của y được chứ? Âu Dương gia chủ giống như hiểu được nội tâm hắn thắc mắc điều gì liền nói tiếp.
\- Chỉ cần ngươi khiến y chịu làm tình cùng ngươi là được, Âu Dương gia ta chỉ có y là nhi tử duy nhất, không thể để đoạn tử tuyệt tôn được.
Tô Thủy Nguyệt liếc mắt nhìn người đang bị xích sắt trói ở trên giường lên có chút đau đầu, tâm y đã không còn vướng hồng trần thì hắn làm như thế nào để cảm hóa y đây? Hơn nữa, y cho dù làm với hắn cùng với việc không bị đoạn tử tuyệt tôn tuyệt đối với hắn sao có thể liên quan a!!!
\- Được rồi, thời gian có hạn. Nếu trong mười ngày ngươi chưa thể cảm hóa được y thì ta nhất định giết chết đám nam nhân của ngươi. Suy nghĩ cho kỹ.
Nói rồi Âu Dương gia chủ rời đi, căn phòng trở lại yên tĩnh như lúc ban đầu. Chẳng phải là vị Âu Dương gia chủ này giỏi dùng mê hương lắm sao, trực tiếp cho Âu Dương Quế Chi một liều xuân dược rồi cho y ở cùng nữ nhân chẳng phải là xong rồi sao, còn muốn ép hắn làm loại chuyện như vậy với một hòa thượng, Phật sẽ giáng tội cho hắn đó nha. Cuộc đời hắn còn chưa đủ xui xẻo hay sao, hậu cung của nam chính đều lần lượt biến thành nam nhân thì thôi đi, còn từng người một thao hắn hết lần này đến lần khác, vậy có phải nên chừa cho nam chính một người hay không? Vị tiểu hòa thượng này hay là hắn nhường cho nam chính đi, dù gì cũng là bộ dáng thanh tao xinh đẹp, Bách Phệ Thôn chắc chắn sẽ không từ chối đi.
Vừa dứt suy nghĩ thì đột nhiên dòng chữ của hệ thống hiện lên đánh tan ý niệm của hắn.
"Hệ thống giao nhiệm vụ: Câu dẫn Âu Dương Quế Chi, thu nạp y trở thành nam nhân trong hậu cung.
Thưởng: Tăng hai cấp và bí tịch tu luyện ánh mắt câu dẫn nam nhân.
Phạt: giảm năm cấp.
Thời hạn mười ngày."
Tô Thủy Nguyệt nhếch nhếch môi khinh bỉ, hệ thống này chắc chắn là mẹ ghẻ, đối xử với hắn còn tệ hơn cả với một con cún giữ nhà nữa. Động một chút liền giảm cấp có phải là không muốn hắn trở về hiện thực nữa hay không? Tô Thủy Nguyệt lại nhìn người đang ngồi trên giường vẫn đang chắp tay không mở mắt nhìn ai kia mà âm thầm phỉ nhổ.
Âu Dương Quế Chi ơi Âu Dương Quế Chi, ta thật là chán ghét ngươi a, muốn vào hậu cung của ta mà với thái độ như vậy chắc chắn là cả đời cả kiếp ở trong lãnh cung đi!
Tô Thủy Nguyệt sau khi không tiếc lời chửi rủa hai cha con Âu Dương Nhạc thì quay lại giường ngồi đối diện với Âu Dương Quế Chi. Người này vẫn như lúc đầu hắn nhìn thấy, ngũ quan thanh tú trong sạch, luôn nhắm chặt mắt ai nói gì cũng không quan tâm.
\- Âu Dương Quế Chi, ngươi thật sự không cùng ta "làm" sao?
Nếu y thật sự không cùng hắn làm loại chuyện kia thì đám nam nhân của hắn chết chắc rồi, còn chưa nói đến nhiệm vụ hệ thống giao cho cũng không hoàn thành được. Mà Âu Dương Quế Chi cũng không đáp trả lại hắn, tư thế ngồi thiền thẳng tắp như một cây tùng không gì có thể lay chuyển. Tô Thủy Nguyệt có chút đau đầu, tên này kiên quyết không hồi âm thì hắn cũng không có cách làm cho y mở miệng, y không mở miệng lại không mở mắt ra nhìn thì hắn làm thế nào để khiến y chịu làm tình với hắn được đây?
"Nhiệm vụ trước ký chủ đã nhận được mê hương câu dẫn nam nhân, mọi chuyện chẳng phải quá đơn giản rồi sao?"
\- Đây là đâu?
Tô Thủy Nguyệt mở miệng hỏi, tay chống lên nệm giường mà ngồi dậy, tiểu hòa thượng trước mắt cũng không có dấu hiệu muốn nói chuyện cùng hắn.
\- Đã tỉnh rồi sao?
Âm thanh này phát ra từ phía bên ngoài phòng, là giọng của Âu Dương gia chủ.
\- Đây là đâu? Ngươi tại sao lại nhốt ta! Những người khác đâu?
Tô Thủy Nguyệt hỏi dồn dập, hắn đẩy phẳng rèm châu rồi chạy ra ngoài, cửa phòng đã bị đóng kín.
\- Đừng lo lắng, bọn họ chỉ là trong lúc giao hoan với ngươi đã không phòng bị cho nên dính phải mê hương do ta điều phối, trong thời gian mười ngày chưa thể tỉnh lại. Ta chỉ là mượn ngươi trong mười ngày để hóa giải nhi tử của ta, đưa y ra khỏi chốn cửa phật.
\- Tại sao phải là ta?
Tô Thủy Nguyệt hét lên, tay không ngừng đập vào cửa nhưng một chút cũng không thể suy chuyển.
\- Bởi vì ngươi lúc làm tình đặc biệt lẳng lơ, đến ta còn không nhịn nổi, ta tin tưởng ngươi sẽ cảm hóa được nhi tử của ta.
\- Ngươi sao lại nghe được, chẳng phải là...
\- Ngươi không biết là Âu Dương gia bọn ta có thể nhìn, nghe xuyên thấu mọi kết giới hay sao, mọi thứ ngươi và đám người kia làm ta đều thấy, đều nghe được. Nếu ngươi có thể cảm hóa nhi tử của ta, ta sẽ thả ngươi ra.
Tô Thủy Nguyệt nhếch nhếch khóe môi, hắn làm như thế nào cảm hóa nhi tử của y được chứ? Âu Dương gia chủ giống như hiểu được nội tâm hắn thắc mắc điều gì liền nói tiếp.
\- Chỉ cần ngươi khiến y chịu làm tình cùng ngươi là được, Âu Dương gia ta chỉ có y là nhi tử duy nhất, không thể để đoạn tử tuyệt tôn được.
Tô Thủy Nguyệt liếc mắt nhìn người đang bị xích sắt trói ở trên giường lên có chút đau đầu, tâm y đã không còn vướng hồng trần thì hắn làm như thế nào để cảm hóa y đây? Hơn nữa, y cho dù làm với hắn cùng với việc không bị đoạn tử tuyệt tôn tuyệt đối với hắn sao có thể liên quan a!!!
\- Được rồi, thời gian có hạn. Nếu trong mười ngày ngươi chưa thể cảm hóa được y thì ta nhất định giết chết đám nam nhân của ngươi. Suy nghĩ cho kỹ.
Nói rồi Âu Dương gia chủ rời đi, căn phòng trở lại yên tĩnh như lúc ban đầu. Chẳng phải là vị Âu Dương gia chủ này giỏi dùng mê hương lắm sao, trực tiếp cho Âu Dương Quế Chi một liều xuân dược rồi cho y ở cùng nữ nhân chẳng phải là xong rồi sao, còn muốn ép hắn làm loại chuyện như vậy với một hòa thượng, Phật sẽ giáng tội cho hắn đó nha. Cuộc đời hắn còn chưa đủ xui xẻo hay sao, hậu cung của nam chính đều lần lượt biến thành nam nhân thì thôi đi, còn từng người một thao hắn hết lần này đến lần khác, vậy có phải nên chừa cho nam chính một người hay không? Vị tiểu hòa thượng này hay là hắn nhường cho nam chính đi, dù gì cũng là bộ dáng thanh tao xinh đẹp, Bách Phệ Thôn chắc chắn sẽ không từ chối đi.
Vừa dứt suy nghĩ thì đột nhiên dòng chữ của hệ thống hiện lên đánh tan ý niệm của hắn.
"Hệ thống giao nhiệm vụ: Câu dẫn Âu Dương Quế Chi, thu nạp y trở thành nam nhân trong hậu cung.
Thưởng: Tăng hai cấp và bí tịch tu luyện ánh mắt câu dẫn nam nhân.
Phạt: giảm năm cấp.
Thời hạn mười ngày."
Tô Thủy Nguyệt nhếch nhếch môi khinh bỉ, hệ thống này chắc chắn là mẹ ghẻ, đối xử với hắn còn tệ hơn cả với một con cún giữ nhà nữa. Động một chút liền giảm cấp có phải là không muốn hắn trở về hiện thực nữa hay không? Tô Thủy Nguyệt lại nhìn người đang ngồi trên giường vẫn đang chắp tay không mở mắt nhìn ai kia mà âm thầm phỉ nhổ.
Âu Dương Quế Chi ơi Âu Dương Quế Chi, ta thật là chán ghét ngươi a, muốn vào hậu cung của ta mà với thái độ như vậy chắc chắn là cả đời cả kiếp ở trong lãnh cung đi!
Tô Thủy Nguyệt sau khi không tiếc lời chửi rủa hai cha con Âu Dương Nhạc thì quay lại giường ngồi đối diện với Âu Dương Quế Chi. Người này vẫn như lúc đầu hắn nhìn thấy, ngũ quan thanh tú trong sạch, luôn nhắm chặt mắt ai nói gì cũng không quan tâm.
\- Âu Dương Quế Chi, ngươi thật sự không cùng ta "làm" sao?
Nếu y thật sự không cùng hắn làm loại chuyện kia thì đám nam nhân của hắn chết chắc rồi, còn chưa nói đến nhiệm vụ hệ thống giao cho cũng không hoàn thành được. Mà Âu Dương Quế Chi cũng không đáp trả lại hắn, tư thế ngồi thiền thẳng tắp như một cây tùng không gì có thể lay chuyển. Tô Thủy Nguyệt có chút đau đầu, tên này kiên quyết không hồi âm thì hắn cũng không có cách làm cho y mở miệng, y không mở miệng lại không mở mắt ra nhìn thì hắn làm thế nào để khiến y chịu làm tình với hắn được đây?
"Nhiệm vụ trước ký chủ đã nhận được mê hương câu dẫn nam nhân, mọi chuyện chẳng phải quá đơn giản rồi sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất