Xuyên Vào Mẹ Kế Văn, Đại Lão Mạt Thế Mang Oa Bạo Hồng
Chương 45: A
Mười lăm phút sau, Diệp Vân Linh dẫn hai anh em Lục Tử Hạo xuất hiện ở hội trường lớn của làng cổ.
Trương Thư Du và Thư Nhã đã đến từ trước.
Hứa Nặc đứng bên cạnh Thư Nhã, đang chơi đùa cùng Dương Diệp - con trai của Tưởng Mỹ Hàm, xem ra cậu nhóc không sao rồi.
Nhìn thấy Diệp Vân Linh đi tới, cậu bé vui mừng chạy lại ôm chầm lấy cô, gọi: "Dì Vân."
Nói xong, cậu bé còn lục trong túi áo lấy ra một viên kẹo sô cô la đưa cho cô: "Dì Vân, con lén giấu đấy, cho dì này."
Diệp Vân Linh: "..." Từ bao giờ cô lại được lòng trẻ con thế này?
Thư Nhã cười nói: "Hôm qua cậu đã cứu nó, đứa nhỏ này nhớ ơn cậu đấy."
Nhìn viên kẹo vẫn đang được đưa ra trước mặt, Diệp Vân Linh khom người xuống, dùng giọng điệu có chút không được tự nhiên nói: "Cảm ơn con."
Đối mặt với sinh vật nhỏ bé ngọt ngào như vậy, Diệp Vân Linh - người không thích ăn kẹo cũng không thể nói lời từ chối.
Cô cầm lấy viên kẹo, bóc vỏ rồi bỏ vào miệng.
Ngọt thật đấy.
Vì chuyện ngày hôm qua, Thư Nhã rất tự nhiên thân thiết với Diệp Vân Linh, không còn dáng vẻ cao cao tại thượng như trước nữa.
Trương Thư Du vốn là người có EQ cao trong giới giải trí, ba người vừa đợi người vừa trò chuyện, nói chuyện rất vui vẻ.
Không lâu sau, Tưởng Mỹ Hàm và Diệp Vi Vi đều dẫn con đến, hai người vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ, xem ra rất hòa hợp.
Mọi người đã đến đông đủ, trưởng thôn Trương Hi Minh cũng xuất hiện.
"Chào buổi sáng, các bà mẹ và các bé!", Trương Hi Minh xuất hiện trước mặt mọi người với tinh thần phấn chấn, ông nở nụ cười giống như Diệp Vân Linh ngày hôm qua và nói: "Mọi người ngủ ngon chứ?".
Mọi người đều đồng thanh đáp: "Chúng tôi ngủ rất ngon".
Trương Hi Minh thấy Diệp Vân Linh cũng trả lời, liền hỏi: "Phỏng vấn mẹ Tử Hạo một chút, nghe nói tối qua cô mắc võng ngủ, không biết cô có ngủ ngon không?".
Diệp Vân Linh đáp: "Ngủ rất ngon ạ." Ngủ võng còn không tốt sao?
Cư dân mạng xem livestream rõ ràng không tin lời cô nói, đều cho rằng cô đang cố mạnh miệng.
Trương Hi Minh nói: "Mọi người đã ăn sáng rồi, vài tiếng nữa là đến bữa trưa, bữa trưa hôm nay là lúc để kiểm tra tay nghề của các bà mẹ rồi đây.".
Mọi người đều ỉu xìu kêu than, rõ ràng là không ai giỏi nấu nướng.
Diệp Vân Linh thì không sao, tay nghề của cô cũng không tốt lắm, nhưng cô không kén chọn, chỉ cần nấu chín là được.
Trương Hi Minh lấy ra mấy bức ảnh, giơ lên trước mặt mọi người nói: "Đây là những món các mẹ phải làm vào trưa nay, các bé có thể lên chọn món mình thích."
Sáu bức ảnh lần lượt là khoai tây xào cà tím, trứng xào cà chua, dưa chuột đập, đậu phụ sốt cà chua, thịt kho tàu và củ sen chua ngọt.
Không ít đứa trẻ khi nhìn thấy món thịt kho tàu đều muốn ăn món đó, vì vậy chúng đã cãi nhau.
Lục Tử Hạo đứng bên cạnh nhìn bọn họ tranh nhau một món ăn, cứ thế nhìn, nửa ngày cũng không có ý định tham gia hay ngăn cản.
Cuối cùng Trương Hi Minh đành phải xáo trộn thứ tự để lũ trẻ bốc thăm ngẫu nhiên.
Lục Tử Hạo bốc được món đậu phụ sốt cà chua.
Lục Ngữ Nịnh thì bốc được món thịt kho tàu mà các bạn nhỏ đều muốn, khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm lập tức nở nụ cười.
Dương Diệp thấy món thịt kho tàu mình thích ăn đã hết, lập tức xị mặt xuống, khóc lóc: "Con muốn ăn thịt, con muốn món thịt kho tàu đó...".
Tưởng Mỹ Hàm thấy con trai làm ầm ĩ, có chút ngượng ngùng giải thích: "Con trai tôi từ nhỏ đến lớn đã rất thích ăn thịt kho tàu.".
Trương Thư Du và Thư Nhã đã đến từ trước.
Hứa Nặc đứng bên cạnh Thư Nhã, đang chơi đùa cùng Dương Diệp - con trai của Tưởng Mỹ Hàm, xem ra cậu nhóc không sao rồi.
Nhìn thấy Diệp Vân Linh đi tới, cậu bé vui mừng chạy lại ôm chầm lấy cô, gọi: "Dì Vân."
Nói xong, cậu bé còn lục trong túi áo lấy ra một viên kẹo sô cô la đưa cho cô: "Dì Vân, con lén giấu đấy, cho dì này."
Diệp Vân Linh: "..." Từ bao giờ cô lại được lòng trẻ con thế này?
Thư Nhã cười nói: "Hôm qua cậu đã cứu nó, đứa nhỏ này nhớ ơn cậu đấy."
Nhìn viên kẹo vẫn đang được đưa ra trước mặt, Diệp Vân Linh khom người xuống, dùng giọng điệu có chút không được tự nhiên nói: "Cảm ơn con."
Đối mặt với sinh vật nhỏ bé ngọt ngào như vậy, Diệp Vân Linh - người không thích ăn kẹo cũng không thể nói lời từ chối.
Cô cầm lấy viên kẹo, bóc vỏ rồi bỏ vào miệng.
Ngọt thật đấy.
Vì chuyện ngày hôm qua, Thư Nhã rất tự nhiên thân thiết với Diệp Vân Linh, không còn dáng vẻ cao cao tại thượng như trước nữa.
Trương Thư Du vốn là người có EQ cao trong giới giải trí, ba người vừa đợi người vừa trò chuyện, nói chuyện rất vui vẻ.
Không lâu sau, Tưởng Mỹ Hàm và Diệp Vi Vi đều dẫn con đến, hai người vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ, xem ra rất hòa hợp.
Mọi người đã đến đông đủ, trưởng thôn Trương Hi Minh cũng xuất hiện.
"Chào buổi sáng, các bà mẹ và các bé!", Trương Hi Minh xuất hiện trước mặt mọi người với tinh thần phấn chấn, ông nở nụ cười giống như Diệp Vân Linh ngày hôm qua và nói: "Mọi người ngủ ngon chứ?".
Mọi người đều đồng thanh đáp: "Chúng tôi ngủ rất ngon".
Trương Hi Minh thấy Diệp Vân Linh cũng trả lời, liền hỏi: "Phỏng vấn mẹ Tử Hạo một chút, nghe nói tối qua cô mắc võng ngủ, không biết cô có ngủ ngon không?".
Diệp Vân Linh đáp: "Ngủ rất ngon ạ." Ngủ võng còn không tốt sao?
Cư dân mạng xem livestream rõ ràng không tin lời cô nói, đều cho rằng cô đang cố mạnh miệng.
Trương Hi Minh nói: "Mọi người đã ăn sáng rồi, vài tiếng nữa là đến bữa trưa, bữa trưa hôm nay là lúc để kiểm tra tay nghề của các bà mẹ rồi đây.".
Mọi người đều ỉu xìu kêu than, rõ ràng là không ai giỏi nấu nướng.
Diệp Vân Linh thì không sao, tay nghề của cô cũng không tốt lắm, nhưng cô không kén chọn, chỉ cần nấu chín là được.
Trương Hi Minh lấy ra mấy bức ảnh, giơ lên trước mặt mọi người nói: "Đây là những món các mẹ phải làm vào trưa nay, các bé có thể lên chọn món mình thích."
Sáu bức ảnh lần lượt là khoai tây xào cà tím, trứng xào cà chua, dưa chuột đập, đậu phụ sốt cà chua, thịt kho tàu và củ sen chua ngọt.
Không ít đứa trẻ khi nhìn thấy món thịt kho tàu đều muốn ăn món đó, vì vậy chúng đã cãi nhau.
Lục Tử Hạo đứng bên cạnh nhìn bọn họ tranh nhau một món ăn, cứ thế nhìn, nửa ngày cũng không có ý định tham gia hay ngăn cản.
Cuối cùng Trương Hi Minh đành phải xáo trộn thứ tự để lũ trẻ bốc thăm ngẫu nhiên.
Lục Tử Hạo bốc được món đậu phụ sốt cà chua.
Lục Ngữ Nịnh thì bốc được món thịt kho tàu mà các bạn nhỏ đều muốn, khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm lập tức nở nụ cười.
Dương Diệp thấy món thịt kho tàu mình thích ăn đã hết, lập tức xị mặt xuống, khóc lóc: "Con muốn ăn thịt, con muốn món thịt kho tàu đó...".
Tưởng Mỹ Hàm thấy con trai làm ầm ĩ, có chút ngượng ngùng giải thích: "Con trai tôi từ nhỏ đến lớn đã rất thích ăn thịt kho tàu.".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất