Xuyên Về 60: Quả Phụ Nóng Bỏng, Mang Theo Nhãi Con Lên Phố Làm Giàu
Chương 34:
Biết sự thay đổi của mình hôm nay đã dọa bà sợ, cô nhìn sắc trời, chuyển chủ đề: "Mẹ, chuyện tiền trợ cấp chúng ta cứ về nhà rồi hãy bàn bạc thêm, hôm nay thời tiết đẹp, hiếm khi cả nhà ta được ở bên nhau, chúng ta đi dạo công viên nhé."
Cô đã xin nghỉ rồi, lúc này về nhà cũng không có gì làm, chi bằng dẫn hai bà cháu đi dạo công viên dạo một vòng.
Tháng ba mùa xuân, biết đâu một số loài hoa nở sớm đã nở rồi.
Hôm nay là thứ tư, chắc chắn sẽ có rất ít người đi dạo, cả nhà họ có thể thoải mái ngắm cảnh xuân.
Bà Thẩm nghe Tống Tĩnh Xu nói vậy cũng rất động lòng, đã lâu rồi bà không đi dạo công viên.
"Đi... đi công viên, đi công viên!"
Ngay khi bà Thẩm còn đang do dự, Đóa Đóa vẫn luôn ngoan ngoãn nằm trên vai Tống Tĩnh Xu đã ngẩng đầu lên vung mạnh bàn tay mũm mĩm của mình.
Đứa trẻ mới hơn hai tuổi, nói chuyện còn chưa sõi nhưng đã có thể diễn đạt rõ ràng ý của mình.
Bà Thẩm nhìn thấy cháu gái phấn khích, trong lòng mềm nhũn.
Nghĩ đến nỗi sợ hãi mà cháu gái mình phải chịu đựng hôm nay, bà Thẩm cũng không tiếc tiền đi chơi, bà đưa tay bế Đóa Đóa lên, hôn lên khuôn mặt tròn xinh đẹp của cô bé, nói: "Hôm nay sẽ dẫn Đóa Đóa nhà chúng ta đi chơi công viên thật vui."
"Bà ơi, đi, đi công viên!"
Đóa Đóa sốt ruột kéo bà Thẩm.
Nguyên chủ bận đi làm, bình thường đều là bà Thẩm ở nhà trông cô bé, đứa trẻ rất thân với bà, lúc này Tống Tĩnh Xu ở bên cạnh, cô bé cũng không cần phải được Tống Tĩnh Xu bế mới yên tâm.
"Được, đi công viên." Bà Thẩm bế Đóa Đóa đi về phía trạm xe buýt.
Thủ đô rộng lớn, đi đâu cũng xa, dẫn theo trẻ con, đi xe buýt vẫn tiện hơn.
Tống Tĩnh Xu thấy một già một trẻ đều nở nụ cười trên môi, tâm trạng rất tốt, vui vẻ đi theo.
Cơ thể khỏe mạnh của nguyên chủ khiến cô rất hài lòng, cô sẵn sàng thu dọn đống lộn xộn của nguyên chủ.
Cả nhà ăn trưa ở bên ngoài.
Trước khi ra khỏi nhà, bà Thẩm đã chuẩn bị đầy đủ, không chỉ mang theo tiền mà còn mang theo cả phiếu mua lương thực, chỉ cần có hai thứ này thì ăn cơm bên ngoài không thành vấn đề, mặc dù nhà họ có ba người nhưng lượng ăn không nhiều, chỉ cần gọi hai bát mì là đủ cho cả nhà ăn no nê mà vẫn còn thừa.
Cô đã xin nghỉ rồi, lúc này về nhà cũng không có gì làm, chi bằng dẫn hai bà cháu đi dạo công viên dạo một vòng.
Tháng ba mùa xuân, biết đâu một số loài hoa nở sớm đã nở rồi.
Hôm nay là thứ tư, chắc chắn sẽ có rất ít người đi dạo, cả nhà họ có thể thoải mái ngắm cảnh xuân.
Bà Thẩm nghe Tống Tĩnh Xu nói vậy cũng rất động lòng, đã lâu rồi bà không đi dạo công viên.
"Đi... đi công viên, đi công viên!"
Ngay khi bà Thẩm còn đang do dự, Đóa Đóa vẫn luôn ngoan ngoãn nằm trên vai Tống Tĩnh Xu đã ngẩng đầu lên vung mạnh bàn tay mũm mĩm của mình.
Đứa trẻ mới hơn hai tuổi, nói chuyện còn chưa sõi nhưng đã có thể diễn đạt rõ ràng ý của mình.
Bà Thẩm nhìn thấy cháu gái phấn khích, trong lòng mềm nhũn.
Nghĩ đến nỗi sợ hãi mà cháu gái mình phải chịu đựng hôm nay, bà Thẩm cũng không tiếc tiền đi chơi, bà đưa tay bế Đóa Đóa lên, hôn lên khuôn mặt tròn xinh đẹp của cô bé, nói: "Hôm nay sẽ dẫn Đóa Đóa nhà chúng ta đi chơi công viên thật vui."
"Bà ơi, đi, đi công viên!"
Đóa Đóa sốt ruột kéo bà Thẩm.
Nguyên chủ bận đi làm, bình thường đều là bà Thẩm ở nhà trông cô bé, đứa trẻ rất thân với bà, lúc này Tống Tĩnh Xu ở bên cạnh, cô bé cũng không cần phải được Tống Tĩnh Xu bế mới yên tâm.
"Được, đi công viên." Bà Thẩm bế Đóa Đóa đi về phía trạm xe buýt.
Thủ đô rộng lớn, đi đâu cũng xa, dẫn theo trẻ con, đi xe buýt vẫn tiện hơn.
Tống Tĩnh Xu thấy một già một trẻ đều nở nụ cười trên môi, tâm trạng rất tốt, vui vẻ đi theo.
Cơ thể khỏe mạnh của nguyên chủ khiến cô rất hài lòng, cô sẵn sàng thu dọn đống lộn xộn của nguyên chủ.
Cả nhà ăn trưa ở bên ngoài.
Trước khi ra khỏi nhà, bà Thẩm đã chuẩn bị đầy đủ, không chỉ mang theo tiền mà còn mang theo cả phiếu mua lương thực, chỉ cần có hai thứ này thì ăn cơm bên ngoài không thành vấn đề, mặc dù nhà họ có ba người nhưng lượng ăn không nhiều, chỉ cần gọi hai bát mì là đủ cho cả nhà ăn no nê mà vẫn còn thừa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất