Xuyên Về 60: Quả Phụ Nóng Bỏng, Mang Theo Nhãi Con Lên Phố Làm Giàu

Chương 8:

Trước Sau
Lúc cô xuyên sách đã tiếp nhận toàn bộ thông tin của tiểu thuyết về thời đại này, đương nhiên biết tình hình thực tế của Xuân Kiều, nếu không thì sao cô lại dám đá vào bụng một bà bầu.

Cô không chỉ biết Xuân Kiều giả mang thai, mà còn biết lý do của việc giả mang thai.

Bà Trịnh sinh ba cô con gái, cuối cùng mới mong ngóng được một đứa con trai, bà ta cưng chiều không thôi, từ nhỏ đã nuông chiều, khi nhà thiếu tiền thì gả ba cô con gái vừa mới trưởng thành để đổi sính lễ nuôi con trai.

Con trai vừa trưởng thành thì vội vàng sắp xếp để kết hôn sinh con.

Cũng không biết có phải là ăn cơm của con gái nhiều nên gặp báo ứng hay không, con trai Trịnh Tông kết hôn nhiều năm vẫn không có con, bà Trịnh thấy con dâu là gà mái không đẻ trứng, ở nhà chỉ trích mắng mỏ, đập phá đồ đạc, cuối cùng dứt khoát để hai người ly hôn, Xuân Kiều này là vợ sau của Trịnh Tông.

Cưới hai người vợ, phải mất hai phần lễ cưới, nhà họ Trịnh gả ba cô con gái, cuộc sống vẫn coi như tốt đẹp, nhưng cũng không chịu nổi sự tiêu hao như vậy, từ khi Xuân Kiều vào cửa, bà Trịnh không dám làm ầm ĩ nữa.

Nhà họ không lấy nổi người vợ thứ ba cho con trai.

Bà Trịnh đặt nhiều hy vọng vào cái bụng của Xuân Kiều, kết quả như gặp ma, Xuân Kiều gả vào nhà mấy năm cũng chẳng sinh ra được đứa nào.



Đừng nói là sinh cháu trai, ngay cả mang thai cũng không thấy, giống như người vợ trước.

Người nhà họ Trịnh sốt ruột, vội vàng đưa Xuân Kiều đến bệnh viện lớn để kiểm tra, kiểm tra thế nào cũng không thấy Xuân Kiều có vấn đề gì.

Con dâu không có vấn đề, chẳng lẽ vấn đề nằm ở con trai?

Hai vợ chồng bà Trịnh bàn bạc với nhau đưa con trai đi bệnh viện kiểm tra, cuối cùng kết luận là con trai trời sinh yếu..., không thể có con, tức là đến đời con trai bà ta thì nhà họ Trịnh tuyệt hậu.

Hai vợ chồng bà Trịnh cảm thấy trời đất sụp đổ.

Nếu không mang thai được là vấn đề của con dâu thì dù có bán hết gia sản, họ cũng sẽ đổi vợ khác cho con trai, nhưng vấn đề lại nằm ở con trai mình, ngoài cảm giác đau khổ kia ra thì họ còn không cam lòng.

Không được thì nhận nuôi một đứa.

Những năm này có rất nhiều người không có cơm ăn, nhận nuôi một đứa trẻ mới sinh làm cháu ruột mà nuôi cũng có thể nối dõi tông đường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau