Xuyên Về Cổ Đại, Ta Dựa Vào Huyền Học Để Làm Giàu Nuôi Con
Chương 1: Mới Tới
“Nhị nha đầu nhà Từ Tam thiếu chút nữa đã bị hổ ăn rồi!”
“Nhưng mà con rể của Từ Tam thật sự rất khỏe, ta thấy hắn tay trái thì khiêng hổ, còn tay phải thì kẹp Xuân Đào trở về đấy”
“Ta cũng nhìn thấy, chỉ là mặt Xuân Đào đầy máu, không biết là có bị làm sao không?”
“A, theo ý ta thì nếu Xuân Đào chết đi còn hay hơn đấy!”
Mọi người lập tức im lặng, qua một lát sau lại sôi nổi thở dài.
…
Xuân Đào đột nhiên bừng tỉnh, nàng vẫn còn sống ư!?
Vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy có một nữ quỷ đầu tóc dài rũ rượi đứng ở góc tường trong căn phòng đất không có một bóng người.
A!
Xuân Đào cười lạnh, một nữ quỷ nho nhỏ lại dám nghênh ngang mà đứng ở trước mặt thiên sư huyền môn như nàng?
Trong lúc nàng chuẩn bị thả ra linh khí để xử lý nữ quỷ thì bỗng nhiên phát hiện trong cơ thể không có một chút linh khí nào cả?
Xuân Đào không tin được sự thật này, hít một hơi.
Phi!
Trong không khí tất cả đều là khí thải, không có một chút ít linh khí nào cả.
Lúc này thiếu chút nữa Xuân Đào đã ngất xỉu rồi.
Nếu như không có linh khí thì cả một thân bản lĩnh của nàng đều trở thành phế thải mất.
Nháy mắt ký ức của nguyên chủ đã chui vào trong đầu Xuân Đào, làm nàng hiểu ra mình đã thật sự trở thành một phế nhân rồi!
Nguyên chủ bởi vì bài bạc mà nhà chỉ có bốn bức tường, thanh danh bị hủy hoại, mười ba tuổi bị từ hôn, làng trên xóm dưới không có ai dám làm mai cho nàng.
Tới 16 tuổi liền nhặt một nam nhân xấu không rõ lai lịch về nhà.
5 năm sinh ra ba đứa con trai, nhưng mà không có một đứa con trai nào thân thiết với nàng cả.
Thậm chí còn hy vọng nguyên chủ sớm chết một chút.
Ba ngày trước, nàng lại thua cuộc 500 lượng ở trấn trên!
Thế giới này, nông dân làm việc cả một ngày mới kiếm được 30 văn, làm việc cả một năm không nghỉ một ngày nào thì cũng chỉ kiếm được 1 lượng bạc.
Vậy thì phải mất 500 năm mới trả được 500 lượng mất!
Nhưng sòng bạc lại chỉ cho thời hạn ba ngày mà thôi!
Vì thế, nguyên chủ quyết định lên núi để cho mãnh thú ăn, chết rồi liền xong hết mọi chuyện.
Không thể ngờ rằng tới thời điểm mấu chốt thì xấu nam nhân của nguyên chủ lại xuất hiện, nguyên chủ chỉ bị đập đầu vào tảng đá rồi hôn mê!
Thật sự là nhà dột lại còn gặp mưa suốt đêm, Xuân Đào chưa từng nghĩ tới chính mình sẽ có lúc nghẹn khuất như thế.
“Đinh, chúc mừng ký chủ kích hoạt hệ thống ngũ thuật!”
Một giọng nói máy móc vang lên ở trong đầu Xuân Đào.
Ngay sau đó, trước mặt Xuân Đào xuất hiện một cái màn hình trong suốt, phía trên viết: 【 Ký chủ: Từ Xuân Đào, tích phân: 0】
“Mong ký chủ nắm chặt thời gian làm nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, hệ thống sẽ có khen thưởng bất kỳ”
Nhiệm vụ gì cơ?
Ngũ thuật chính là năm thuật mà nàng nghĩ kia à?
Ngũ thuật có khởi nguyên từ Đạo giáo, bao gồm sơn, y, mệnh, bặc, tương.
Trong nhận thức của nàng thì căn bản không ai có thể tu luyện thành công cả 5 thuật.
Liền tính là chỉ có một loại trong đó thì cũng đã rất khó rồi.
“Nhưng mà con rể của Từ Tam thật sự rất khỏe, ta thấy hắn tay trái thì khiêng hổ, còn tay phải thì kẹp Xuân Đào trở về đấy”
“Ta cũng nhìn thấy, chỉ là mặt Xuân Đào đầy máu, không biết là có bị làm sao không?”
“A, theo ý ta thì nếu Xuân Đào chết đi còn hay hơn đấy!”
Mọi người lập tức im lặng, qua một lát sau lại sôi nổi thở dài.
…
Xuân Đào đột nhiên bừng tỉnh, nàng vẫn còn sống ư!?
Vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy có một nữ quỷ đầu tóc dài rũ rượi đứng ở góc tường trong căn phòng đất không có một bóng người.
A!
Xuân Đào cười lạnh, một nữ quỷ nho nhỏ lại dám nghênh ngang mà đứng ở trước mặt thiên sư huyền môn như nàng?
Trong lúc nàng chuẩn bị thả ra linh khí để xử lý nữ quỷ thì bỗng nhiên phát hiện trong cơ thể không có một chút linh khí nào cả?
Xuân Đào không tin được sự thật này, hít một hơi.
Phi!
Trong không khí tất cả đều là khí thải, không có một chút ít linh khí nào cả.
Lúc này thiếu chút nữa Xuân Đào đã ngất xỉu rồi.
Nếu như không có linh khí thì cả một thân bản lĩnh của nàng đều trở thành phế thải mất.
Nháy mắt ký ức của nguyên chủ đã chui vào trong đầu Xuân Đào, làm nàng hiểu ra mình đã thật sự trở thành một phế nhân rồi!
Nguyên chủ bởi vì bài bạc mà nhà chỉ có bốn bức tường, thanh danh bị hủy hoại, mười ba tuổi bị từ hôn, làng trên xóm dưới không có ai dám làm mai cho nàng.
Tới 16 tuổi liền nhặt một nam nhân xấu không rõ lai lịch về nhà.
5 năm sinh ra ba đứa con trai, nhưng mà không có một đứa con trai nào thân thiết với nàng cả.
Thậm chí còn hy vọng nguyên chủ sớm chết một chút.
Ba ngày trước, nàng lại thua cuộc 500 lượng ở trấn trên!
Thế giới này, nông dân làm việc cả một ngày mới kiếm được 30 văn, làm việc cả một năm không nghỉ một ngày nào thì cũng chỉ kiếm được 1 lượng bạc.
Vậy thì phải mất 500 năm mới trả được 500 lượng mất!
Nhưng sòng bạc lại chỉ cho thời hạn ba ngày mà thôi!
Vì thế, nguyên chủ quyết định lên núi để cho mãnh thú ăn, chết rồi liền xong hết mọi chuyện.
Không thể ngờ rằng tới thời điểm mấu chốt thì xấu nam nhân của nguyên chủ lại xuất hiện, nguyên chủ chỉ bị đập đầu vào tảng đá rồi hôn mê!
Thật sự là nhà dột lại còn gặp mưa suốt đêm, Xuân Đào chưa từng nghĩ tới chính mình sẽ có lúc nghẹn khuất như thế.
“Đinh, chúc mừng ký chủ kích hoạt hệ thống ngũ thuật!”
Một giọng nói máy móc vang lên ở trong đầu Xuân Đào.
Ngay sau đó, trước mặt Xuân Đào xuất hiện một cái màn hình trong suốt, phía trên viết: 【 Ký chủ: Từ Xuân Đào, tích phân: 0】
“Mong ký chủ nắm chặt thời gian làm nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, hệ thống sẽ có khen thưởng bất kỳ”
Nhiệm vụ gì cơ?
Ngũ thuật chính là năm thuật mà nàng nghĩ kia à?
Ngũ thuật có khởi nguyên từ Đạo giáo, bao gồm sơn, y, mệnh, bặc, tương.
Trong nhận thức của nàng thì căn bản không ai có thể tu luyện thành công cả 5 thuật.
Liền tính là chỉ có một loại trong đó thì cũng đã rất khó rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất