Xuyên Về Cổ Đại, Ta Dựa Vào Huyền Học Để Làm Giàu Nuôi Con
Chương 16: Tới Kịp Thời
Ngay lúc nàng không biết nên làm như thế nào để thoát thân thì bỗng nhiên có một bóng dáng cao lớn vững chắc xuất hiện.
Gần như ở trong nháy mắt đã đẩy ngã Ngưu Lợi Phong!
Động tác nhanh đến mức Xuân Đào không thấy rõ.
Cánh tay khôi phục tự do, trong lòng Xuân Đào vẫn còn rất sợ hãi, nàng đưa mắt nhìn qua thì thấy là Dương Đại Hà!!
Ở trong tay của hắn, Ngưu Lợi Phong giống như con trâu bị nắm lấy hai cái sừng, không thể cử động.
Ác quỷ vừa rồi còn đắc ý lập tức biến thành tức muốn hộc máu!
Không biết vì sao nhìn thấy Dương Đại Hà, đáy lòng Xuân Đào lại an tâm hơn rất nhiều.
Dương Đại Hà quay đầu lại nhìn về phía Xuân Đào: “Nàng không bị thương chứ?”
Xuân Đào cười hì hì lắc đầu: “Huynh tới rất kịp thời!”
Thật ra hắn cũng là nghe người ta nói Ngưu Lợi Phong ở cửa thôn cầm dao phay chém người.
Hắn không xác định Xuân Đào có phải đã ra thôn hay không, tưởng tượng đến lỡ như Xuân Đào gặp phải Ngưu Lợi Phong nên hắn vội vàng vứt bỏ công cụ chạy tới đây.
Bỗng nhiên, có người hét to: “Xuân Đào, ngày hôm qua không phải ngươi nói ấn đường của Ngưu Lợi Phong biến thành màu đen, ác quỷ quấn thân, mấy ngày gần đây nhất định sẽ ác ý đả thương người. Chỉ cần tìm ngươi là có thể thể tỉnh táo trở lại, tiêu tai tránh họa sao?”
Nghe vậy mọi người đều nhìn về phía Xuân Đào, nhị nha đầu nhà Từ Tam còn có bản lĩnh này à?
Lúc Xuân Đào nói ra những lời này, Dương Đại Hà cũng có mặt.
Hắn cho rằng Xuân Đào chỉ là tùy ý nói chơi, nhưng mà hiện tại mới qua một ngày đã linh nghiệm.
Ngưu Lợi Phong thật sự đả thương người.
Là trùng hợp hay là nàng thật sự biết?
Dương Đại Hà nhìn về phía mảnh vải được ném xuống một bên trên mặt đất, hai chữ đoán mệnh rất lớn ánh vào mi mắt.
Dương Đại Hà nhìn về phía Xuân Đào, chỉ thấy nàng không hề hoảng hốt một chút nào cả, thậm chí đáy mắt còn lóe lên tia sáng.
“Thật sự? Xuân Đào, ngươi thật sự có thể cứu con trai của ta sao?”
Lúc này, lão thôn trưởng đã không rảnh lo lắng chuyện gì khác, chỉ cần có thể cứu con trai của ông ấy thì mặc kệ là ai cũng được!
“Thôn trưởng, ác quỷ trên người Ngưu Lợi Phong thích hút tức giận của người khác, hiện tại nó đã lớn lên thành công, rất khó diệt trừ”
Lão thôn trưởng lập tức hiểu: “Tiền không phải vấn đề, chỉ cần ngươi chữa khỏi cho con trai của ta thì chắc chắn ta sẽ cảm tạ hậu hĩnh!”
Nhận được câu trả lời, khóe miệng của Xuân Đào khẽ nhếch lên!
Chỉ là nàng còn phải chuẩn bị một số thứ.
Ngoài cửa thôn càng ngày càng có nhiều người bao vây.
Mọi người đều muốn nhìn xem Xuân Đào làm như thế nào đuổi quỷ? Hay là giả danh lừa bịp?
Xuân Đào mua một con gà trống oai vệ của nhà Vương Hắc Chí ở cửa thôn, tốn 80 văn tiền.
Sau đó mua một nắm đậu đỏ, nhưng Vương Hắc Chí không thu tiền, bảo Xuân Đào cứ cầm một nắm.
“Cảm ơn Vương thúc!”
Xuân Đào vui mừng mỉm cười, đồ vật không cần tiền đều là thứ tốt!
Trong đám người, một ánh mắt châm chọc nhìn về phía Xuân Đào: Vì lấp liếm mà mua cả gà trống, bỏ tiền vốn đủ tàn nhẫn đó!
Ngay sau đó, mọi người nhìn thấy Xuân Đào vừa rồi còn cười nói cảm ơn, cả người lập tức thay đổi khí chất, không còn vẻ khờ khạo như vừa rồi.
Tay trái của nàng cầm con gà trống, con dao găm bằng gỗ đào trong tay phải đột nhiên cắt ngang qua cổ gà trống.
Máu gà bay ra, nàng rải nắm đậu đỏ ra ngoài, máu gà lập tức dính lên đậu đỏ.
“Phốc phốc phốc…”
Một nắm đậu đỏ bay ra, rơi xuống xung quanh Ngưu Lợi Phong, hình thành một hình tròn.
Tất cả hạt đậu đỏ vô hình trung biến thành một vòng tròn, bao vây ác quỷ ở bên trong.
“Oanh!!!”
Ác quỷ này không ngờ Xuân Đào thật sự có tài, lập tức cảm nhận được nguy hiểm, chuẩn bị phá tan trói buộc đáng chết này.
Vừa rồi cửa thôn còn là trời trong nắng ấm, lúc này lập tức nổi lên gió mạnh tan tác, tất cả mọi người xem náo nhiệt đều thay đổi sắc mặt.
Sao lại thế này?
Cây táo cổ thụ ở cửa thôn bị gió thổi rơi đầy lá cây và hoa.
Gần như ở trong nháy mắt đã đẩy ngã Ngưu Lợi Phong!
Động tác nhanh đến mức Xuân Đào không thấy rõ.
Cánh tay khôi phục tự do, trong lòng Xuân Đào vẫn còn rất sợ hãi, nàng đưa mắt nhìn qua thì thấy là Dương Đại Hà!!
Ở trong tay của hắn, Ngưu Lợi Phong giống như con trâu bị nắm lấy hai cái sừng, không thể cử động.
Ác quỷ vừa rồi còn đắc ý lập tức biến thành tức muốn hộc máu!
Không biết vì sao nhìn thấy Dương Đại Hà, đáy lòng Xuân Đào lại an tâm hơn rất nhiều.
Dương Đại Hà quay đầu lại nhìn về phía Xuân Đào: “Nàng không bị thương chứ?”
Xuân Đào cười hì hì lắc đầu: “Huynh tới rất kịp thời!”
Thật ra hắn cũng là nghe người ta nói Ngưu Lợi Phong ở cửa thôn cầm dao phay chém người.
Hắn không xác định Xuân Đào có phải đã ra thôn hay không, tưởng tượng đến lỡ như Xuân Đào gặp phải Ngưu Lợi Phong nên hắn vội vàng vứt bỏ công cụ chạy tới đây.
Bỗng nhiên, có người hét to: “Xuân Đào, ngày hôm qua không phải ngươi nói ấn đường của Ngưu Lợi Phong biến thành màu đen, ác quỷ quấn thân, mấy ngày gần đây nhất định sẽ ác ý đả thương người. Chỉ cần tìm ngươi là có thể thể tỉnh táo trở lại, tiêu tai tránh họa sao?”
Nghe vậy mọi người đều nhìn về phía Xuân Đào, nhị nha đầu nhà Từ Tam còn có bản lĩnh này à?
Lúc Xuân Đào nói ra những lời này, Dương Đại Hà cũng có mặt.
Hắn cho rằng Xuân Đào chỉ là tùy ý nói chơi, nhưng mà hiện tại mới qua một ngày đã linh nghiệm.
Ngưu Lợi Phong thật sự đả thương người.
Là trùng hợp hay là nàng thật sự biết?
Dương Đại Hà nhìn về phía mảnh vải được ném xuống một bên trên mặt đất, hai chữ đoán mệnh rất lớn ánh vào mi mắt.
Dương Đại Hà nhìn về phía Xuân Đào, chỉ thấy nàng không hề hoảng hốt một chút nào cả, thậm chí đáy mắt còn lóe lên tia sáng.
“Thật sự? Xuân Đào, ngươi thật sự có thể cứu con trai của ta sao?”
Lúc này, lão thôn trưởng đã không rảnh lo lắng chuyện gì khác, chỉ cần có thể cứu con trai của ông ấy thì mặc kệ là ai cũng được!
“Thôn trưởng, ác quỷ trên người Ngưu Lợi Phong thích hút tức giận của người khác, hiện tại nó đã lớn lên thành công, rất khó diệt trừ”
Lão thôn trưởng lập tức hiểu: “Tiền không phải vấn đề, chỉ cần ngươi chữa khỏi cho con trai của ta thì chắc chắn ta sẽ cảm tạ hậu hĩnh!”
Nhận được câu trả lời, khóe miệng của Xuân Đào khẽ nhếch lên!
Chỉ là nàng còn phải chuẩn bị một số thứ.
Ngoài cửa thôn càng ngày càng có nhiều người bao vây.
Mọi người đều muốn nhìn xem Xuân Đào làm như thế nào đuổi quỷ? Hay là giả danh lừa bịp?
Xuân Đào mua một con gà trống oai vệ của nhà Vương Hắc Chí ở cửa thôn, tốn 80 văn tiền.
Sau đó mua một nắm đậu đỏ, nhưng Vương Hắc Chí không thu tiền, bảo Xuân Đào cứ cầm một nắm.
“Cảm ơn Vương thúc!”
Xuân Đào vui mừng mỉm cười, đồ vật không cần tiền đều là thứ tốt!
Trong đám người, một ánh mắt châm chọc nhìn về phía Xuân Đào: Vì lấp liếm mà mua cả gà trống, bỏ tiền vốn đủ tàn nhẫn đó!
Ngay sau đó, mọi người nhìn thấy Xuân Đào vừa rồi còn cười nói cảm ơn, cả người lập tức thay đổi khí chất, không còn vẻ khờ khạo như vừa rồi.
Tay trái của nàng cầm con gà trống, con dao găm bằng gỗ đào trong tay phải đột nhiên cắt ngang qua cổ gà trống.
Máu gà bay ra, nàng rải nắm đậu đỏ ra ngoài, máu gà lập tức dính lên đậu đỏ.
“Phốc phốc phốc…”
Một nắm đậu đỏ bay ra, rơi xuống xung quanh Ngưu Lợi Phong, hình thành một hình tròn.
Tất cả hạt đậu đỏ vô hình trung biến thành một vòng tròn, bao vây ác quỷ ở bên trong.
“Oanh!!!”
Ác quỷ này không ngờ Xuân Đào thật sự có tài, lập tức cảm nhận được nguy hiểm, chuẩn bị phá tan trói buộc đáng chết này.
Vừa rồi cửa thôn còn là trời trong nắng ấm, lúc này lập tức nổi lên gió mạnh tan tác, tất cả mọi người xem náo nhiệt đều thay đổi sắc mặt.
Sao lại thế này?
Cây táo cổ thụ ở cửa thôn bị gió thổi rơi đầy lá cây và hoa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất